Từ khi đặt chân lên Hải Thần Đảo, Vân Chính Thiên đều tận dụng thời gian quí báu của mình liên tục tiếp thu lượng lớn tri thức, cho nên hắn đã có hơn mấy ngày không ngủ. Lúc này uyển chuyển cáo biệt Tiên Dao Tử, Vân Chính Thiên lập tức trở về biệt thử của mình để nghỉ ngơi, mọi thứ đã được Diệt Nhật ý chí sắp xếp từ trước, căn bản không cần đợi lâu.

Nhìn chung diện tích, trang thiết bị nội thất trong biệt thự của hắn cùng phòng của Tiên Dao Tử không khác nhau là mấy, chỉ đặc biệt ở chỗ nó nằm gần Hạo Thiên Đài hơn thôi. Đây là Vân Chính Thiên cố ý đưa ra đặc thù yêu cầu, dù sao hắn cũng đã xác định, trong thời gian tới hắn sẽ thường xuyên lui tới nơi này rất nhiều.

Biệt thự có một tầng trệt và một tầng lầu, tương đối rộng rãi, lại sạch sẽ vô cùng, tựa như vô số năm tuế nguyệt không làm nơi này bám lấy chút bụi trần vậy. Vân Chính Thiên trước tiên đi vào trong nhà vệ sinh, cho chính mình tắm rửa một trận. Cảm nhận được dòng nước mát mẻ giội vào người, giống như toàn bộ mệt mỏi tan biến, hơn nữa, Vân Chính Thiên nhận ra được, nguồn nước được dùng để sinh hoạt này có chứa rất nhiều sinh mệnh năng lượng khí tức. Chẳng trách lại có khả năng khôi phục thần kỳ đến như thế, Sử Lai Khắc không hổ là Sử Lai Khắc.

“Nếu Sử Lai Khắc vẫn còn tồn tại đến ngày nay, không biết sẽ là dạng gì khủng bố siêu cấp thế lực.” Vân Chính Thiên thầm nghĩ, sau đó lại lắc đầu nói: “Không, phải gọi là chung cực thế lực mới xứng đáng.”

Tắm rửa xong xuôi, Vân Chính Thiên căn bản không cần dùng khăn lau người, chỉ đơn giản thúc dục hỏa nguyên tố gia thân, dịch thủy đang bám vào cơ thể hắn lập tức bốc hơi mà lên. Một tầng nhàn nhạt hơi nước tràn ngập căn phòng, sau đó rất nhanh theo gió mà tan đi.

Ấm áp, khô ráo, sạch sẽ và thoải mái chính là những từ ngữ mà hắn có thể nghĩ đến lúc này.

Vân Chính Thiên bán khỏa thân đi lại ở trong phòng, hai tay duỗi ra sau ót, dùng dây búi gọn lại bạch kim tóc dài. Mỹ lệ khung cảnh nếu như không phải bên ngoài tràn ngập ô yên chướng khí, rất có khả năng sẽ lầm tưởng chỗ này mới xuất hiện một vị minh tinh tài tử đến cư ngụ a.

Ngồi trên ghế sofa dưỡng thần một lúc, Vân Chính Thiên mới đi lên tầng trên, hắn lập tức nhận ra đây tầng trên chỉ đơn giản là một cái phòng tu luyện thật lớn, bốn góc tường đều có bài trí pháp trận hạch tâm, hình thành một cái tu luyện pháp trận cỡ nhỏ.

Nương theo Diệt Nhật ý chí giải thích, tòa biệt thự này lúc trước dành riêng cho nội viện lão sư sinh hoạt, bất quá bây giờ tiện nghi tiểu tử hắn, Diệt Nhật ý chí cũng có phần chua xót. Tại chỗ này tốc độ tu luyện sẽ được đề thăng ba mươi phần trăm, thế nhưng từ khi Vĩnh Hằng Chi Thụ bị tà ác khí tức xâm nhiễm trở thành Tà Ác Chi Thụ, ba mươi phần trăm cũng vì vậy rớt xuống chỉ còn hai mươi phần trăm.

Vân Chính Thiên sau khi nghe được như vậy, không khỏi lấy làm kinh hãi. Đừng nói hai mươi phần trăm, cho dù mười phần trăm hắn cũng thấy khiếp sợ vô cùng. Đây là cỡ nào mỹ diệu sự tình mới có thể xuất hiện đây, phải biết hồn sư tu luyện tốc độ tăng thêm mười phần trăm, đồng nghĩa thay vì tiêu tốn mười năm công phu, ngươi sẽ tiết kiệm được ròng rã hai năm tả hữu. Đối với cấp bậc thấp hồn sư hay là cao cấp hồn sư cũng mang tới kinh người giá trị.

Lấy tu vi thấp hồn sư mà nói, trước ba mươi tuổi chính là thời gian tu luyện tốt nhất, sau ba mươi tuổi tốc độ sẽ dần dần chậm lại, vì vậy trong ba mươi năm này, ngươi có thể đạt được tới trình độ như thế nào nó sẽ quyết định đến chỉnh thể thực lực cả đời ngươi. Như vậy mà nói tiết kiệm được hai năm công phu đối với bọn hắn mà nói quí báu vô cùng.

Cho đến Vân Chính Thiên Phong Hào Đấu La cấp bậc cũng mang lại rất lớn lợi ích, từ chỗ này trở lên đối với mỗi hồn sư mà nói, một hay hai năm tiết kiệm chẳng đáng là gì, bởi vì bọn hắn tu luyện không phải cứ hồn lực tràn đầy là có thể thăng cấp, trọng yếu nhất chính là tự thân lĩnh ngộ, học hỏi thiên địa pháp tắc, củng cố tự thân. Vì vậy trong một hay hai năm, nắm giữ thiên phú tu luyện như Vân Chính Thiên có thể lĩnh ngộ được thêm cái gì thì không ai đoán trước được. Nếu như thành công, tu vi sẽ mãnh tiến so với tu luyện bình thường tốt hơn nhiều lắm.

Chính vì vậy Vân Chính Thiên nội tâm lúc này tán thưởng vô cùng, lập tức nhấc chân đi vào. Hắn phát hiện ra chính giữa căn phòng có một cái hạch tâm pháp trận thật lớn, qui mô muốn chiếm một phần ba diện tích. Tinh xảo hoa văn được điêu khắc nổi ở dưới sàn nhà, nổi bậc kim sắc đường nét ôn dưỡng sinh mệnh năng lượng bên trong.

Vân Chính Thiên nháy mắt hiểu ra, liền đặt mình ở giữa mắt trận, xếp bằng ngồi xuống, chậm rãi thúc dục hồn lực đứng lên, theo Dịch Cân Kinh chu kỳ chậm rãi vận chuyển.

Mặc dù hiện tại đã là Phong Hào Đấu La cấp bậc, bất quá hắn vẫn thủy chung vận dụng Dịch Cân Kinh lộ tuyến để tu luyện hồn lực. Đây không phải vì Dịch Cân Kinh phát huy được lợi thế tốc độ, đơn thuần chỉ vì quen thuộc mà thôi. Vân Chính Thiên trong lòng đã dự định, ngày mai đi gặp Đường Tử Hào, thỉnh hắn truyền thụ Huyền Thiên Công tâm pháp.

Thượng Đấu La Đại Lục đến nay, Đường Môn bí pháp Huyền Thiên Công được xưng tụng là pháp môn tu luyện hồn lực bậc nhất. Mà Vân Chính Thiên đang thiếu thốn lúc này chính là thời gian, cho nên không thể không khát cầu một bộ tu luyện pháp môn như vậy.

Hồn lực theo Dịch Cân Kinh lộ tuyến vận chuyển lan khắp kinh mạch. Gần như ngay lập tức Vân Chính Thiên cảm nhận được có một loại vô hình lực lượng từ trong pháp trận truyền ra, thúc đẩy tốc độ vận chuyển của hồn lực trong cơ thể.

Điều này khiến hắn không khỏi khiếp hãi.

Hồn lực chảy trong cơ thể hắn, vốn chịu mọi sự khống chế của hắn. Muốn chậm thì giống như lúc này, vận dụng Dịch Cân Kinh nhẹ nhàng ôn dưỡng, muốn cường bạo thì thúc dục thần hạch, hồn hạch các loại. Lại nói còn ở Nhân Vực, Thiên Vực lúc trước Vân Chính Thiên cũng từng tu luyện ở địa phương mang tới hiệu quả tăng phúc giống như vậy, tỷ như Truyền Linh Tháp đặc biệt phòng tu luyện, tỷ như Vực Chủ vị diện đặc thù không gian. Thế nhưng hết thảy tăng phúc đến từ ngoại giới hắn vẫn có thể khống chế được trong tầm tay, chỉ duy nhất ở Sử Lai Khắc này lại không thể.

Vô hình lực lượng từ trong pháp trận truyền vào người hắn khiến hắn không cách nào khống chế được tốc độ vận chuyển của hồn lực, điều này làm hắn cả kinh vô cùng. Sở dĩ cả kinh là vì như vậy sẽ mang tới ảnh hưởng xấu cho hồn sư.

Hồn lực là một loại đặc thù lực lượng mà chỉ riêng Đấu La Tinh mới có, nó tự sinh ra trong cơ thể của mỗi người, thông qua cảm ứng và hấp thu thiên địa nguyên lực mà tăng lên cấp độ. Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, nó cũng là một phần linh hồn của hồn sư. Mà linh hồn của ngươi lúc này bị ngoại lực hấp dẫn muốn vượt khỏi sự khống chế của ngươi, đó chính là một hồi nguy hiểm. Với cấp bậc cường giả như Vân Chính Thiên, loại vượt tầm kiểm soát này không tính là cái gì, hắn có thể dễ dàng dùng tinh thần lực của mình bù lại, bất quá, đối với cấp bậc thấp hồn sư thì làm sao đây? Tinh thần lực của bọn hắn không đủ đấy.

Sử Lai Khắc chẳng lẽ không nghĩ tới chuyện này? 

Suy nghĩ này vừa lóe ra lập tức bị Vân Chính Thiên dập tắt. Sử Lai Khắc mà hắn biết chắc chắn sẽ không bắn tên không đích, rất có thể bên trong còn ẩn giấu huyền cơ mà hắn chưa có nắm bắt được.

“Được rồi, thử nghiệm một chút.” Vân Chính Thiên tâm niệm vừa động, tại đại não cùng trái tim vị trí, hai khỏa tinh hạch bắt đầu chuyển động. Hồn hạch lóe phát tinh quang, mang theo tinh thuần nhất hồn lực nhanh chóng chui vào từng sợi kinh mạch, thay thế hồn lực bình thường lúc trước. Còn thần hạch lấp lánh kim quang lại thúc đẩy hồn lực tốc độ vận chuyển, cứ mỗi một chu kỳ hoàn thành, phẩm chất hồn lực lại càng được đề thăng. Cho đến mấy mươi tức hô hấp sau, cả người Vân Chính Thiên lúc này đã tràn ngập điểm sáng, mỗi một điểm sáng mơ hồ từ dưới lỗ chân lông chui ra, lấp la lấp lánh.

Cảm nhận được tình trạng không sai, Vân Chính Thiên gật đầu một cái, Thần Nguyên Cảnh cấp bậc tinh thần lực lặng lẽ phóng ra, bao trùm toàn bộ biệt thự phạm vi. Ngay sau đó, dưới sự khống chế xảo diệu của mình, Vân Chính Thiên chậm rãi thu hẹp lại diện tích dò xét, cho đến khi tinh thần lực cô đặc lại hoàn toàn, phạm vi chỉ còn khoảng năm mươi mét vuông tả hữu.

Vân Chính Thiên hai mắt khẽ mở ra, một đôi đen láy con ngươi rung lên, phảng phất hắn có thể thấy được hết thảy thiên địa pháp tắc áo nghĩa. Từng điểm sáng mang theo một loại màu sắc đại biểu cho các loại nguyên tố phân tử có trong thiên địa, lúc này tất cả đều bị Vân Chính Thiên thả ra nguyên tố hơi thở hấp dẫn, không người hướng về phía hắn bay đi, hân hoan nhảy cẩn đón lấy.

Hơi liếc mắt một cái, Vân Chính Thiên đột nhiên mỉm cười. Toàn bộ nhãn thần của hắn lúc này đều tập trung vào những điểm sáng mang theo màu lục kim hào quang, tất cả những điểm sáng này quỹ đạo bay không giống những nguyên tố khác, bọn chúng giống như có chính mình linh tính, lúc này đang không ngừng vờn quanh người Vân Chính Thiên, tạo thành một cái lục kim sắc vành đai.

“Các ngươi hẳn là sinh mệnh năng lượng sao?” Vân Chính Thiên tùy tiện hỏi một câu, gần như ngay lập tức lục kim sắc vành đai rung lên bần bật, giống như đang đáp lại lời kêu gọi của nhân loại kia.

Thấy được như vậy, Vân Chính Thiên mắt giống như tinh mang sáng lên, một tay duỗi ra, chụp về phía lục kim sắc vành đai, tức thì ngàn vạn điểm sáng màu lục kim không những không bị tán loạn, mà còn tụ tập ở trên bàn tay của hắn.

Vân Chính Thiên nhìn thật kỹ quyền đầu của mình, hơi chần chờ một lát, sau cùng cũng đem toàn bộ điểm sáng ở trên đó kéo lại cần mình, nhấn vào chính mình lồng ngực.

Một cơn gió mát lạnh đột nhiên thổi ngang qua, Vân Chính Thiên hai mắt sáng bừng lên, trong lòng không khỏi hét lớn: “Quả nhiên là sinh mệnh năng lượng, lại còn là dạng thuần khiết nhất.”

Bất quá, điều làm hắn vui mừng nhất lúc này, không phải vì hắn phát hiện ra được chân tướng, mà là đem sinh mệnh năng lượng của hấp thụ sau, tốc độ vận chuyển hồn lực của hắn tăng thêm trăm phần trăm, hơn nữa còn bị hắn toàn diện khống chế trong tầm tay.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play