Song phương toàn diện đối đầu làm cho cả phiến địa vực oằn mình run rẩy. Lúc Vân Chính Thiên không chút sợ hãi cùng Bích Lân Hoàng Xà đối mặt, Đế Thiên cùng Bao lão bên này trận chiến cũng muốn bắt đầu.

Không cần nghi ngờ, Đế Thiên loại này tồn tại khủng bố tự nhiên đã vượt qua bán thần trình tự, càng sớm bước vào ngụy thần tầng thứ. Đối với Bao lão chỉ vừa tiến nhập hàng ngũ Cực Hạn đấu la, cộng thêm lão hồn lực cấp bậc áp súc hơn trăm năm, miễn cưỡng có thể xem như một loại bán thần, thế nhưng chân chính cùng Đế Thiên so sánh vẫn có chênh lệch không nhỏ.

Phải biết một cái ngụy thần là có thể cùng ba vị bán thần ngang nhiên chống lại, hơn nữa Đế Thiên cũng không phải phổ thông ngụy thần, mà càng là hung mãnh nhất hồn thú tiến gần tới cấp thần trình tự. Cho dù là Ám Thiên Tà Đế trước kia cũng không chắc có thể chiến thắng qua vị này Thú Thần Đế Thiên.

Đối mặt với như vậy địch thủ, Bao lão vẫn có thể kiên trì đối đầu, nguyên nhân chung qui chỉ có một, đó là Đế Thiên còn không có chân chính phủ xuống chỗ này.

Tuy nói chín mươi vạn năm tu vi không phải đại biểu Đế Thiên đã sống trọn vẹn chín mươi vạn năm, thế nhưng chừng ấy thời gian đủ để hắn lĩnh hội toàn bộ thiên địa lực lượng áo nghĩa, mà trong đó am hiểu nhất ngoại trừ hắc ám lực lượng còn có không gian chi lực. Lấy Đế Thiên thực lực, đem một phần lực lực truyền tống tới chỗ này cũng đủ đem ngang dọc cường giả quét sạch.

Bao lão mặc dù bị đối phương khí thế làm cho tê cả da đầu, nhưng lão cũng không phải không thể đánh một trận đấy.

“Lão già, nếu như ta thực sự có mặt chỗ này, ta thật muốn xem ngươi lá gan có còn lớn đến như vậy không.” Đế Thiên trầm giọng nói.

Ngươi nói cái chuyện nực cười gì vậy, nếu ngươi thật sự phủ xuống ta đây đã sớm đoán được, đến lúc đó còn ngu ngốc ở lại đây chờ ngươi mà không phải lợi hại cao chạy xa bay sao.

Bao lão khuôn mặt biến hóa, mỉm cười đáp: “Đế Thiên! Ta không nghĩ ngươi đủ can đảm rời bỏ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm a. Các ngươi mục tiêu cần thủ hộ quá mức trọng yếu, không phải vì chuyện này mà mấy ngàn năm nay ngươi chưa có bước ra khỏi chỗ đó quá trăm dặm hay sao? Ta rất lợi hại hoài nghi, ngươi mà đi du lịch một chuyến trở về, không biết chừng thế giới này đã bị ngoại lai lực lượng hủy diệt.”

Bao lão một lời vừa nói ra, làm Đế Thiên sắc mặt đanh lại. Hắn bất giác thở dài một hơi, lại nói:

“Ta tồn tại đến bây giờ, chính là để ngăn thời khắc đó xảy ra. Bất quá nhân loại các ngươi mãi mãi mê ngộ không tỉnh, ta tuy rằng cường đại, thế nhưng cũng bó tay vô lực.”

“Phí, bớt nói nhiều lời vô nghĩa. Các ngươi hồn thú nếu như biết đúng biết sai thì đã không dung túng ngoại lai lực lượng bành trướng phạm vi, không những mà lại còn âm thầm ở phía sau ủng hộ đọa lạc nhân loại tiến hành khuếch trương thanh thế. Bây giờ nhìn lại đi, Thú Vực là lấy các ngươi tên, thế nhưng các ngươi có phải chân chính chủ nhân của nó hay không? Hay vẫn là cái kia Tà Hồn Điện?”

Đế Thiên một mặc trầm ngưng, kim nhãn tối sầm lại không nói câu nào.

Bao lão nói tiếp: “Bây giờ các ngươi có nhận ra cũng đã quá muộn rồi, Tà Hồn Điện cái kia ung nhọt nội tình từ lâu đã mạnh hơn các ngươi rất nhiều. Ngươi nói tà hồn lực giúp cho hồn thú tu bổ thể phách, củng cố tư chất, tăng cường thực lực sao? Nó đồng dạng đối với nhân loại chúng ta mang đến tác dụng tương tự. Chẳng qua các ngươi đối với Tà Hồn Điện vẫn còn giá trị lợi dụng, cho nên bọn chúng mới để các ngươi sống khỏe đến bây giờ.”

Bao lão lời như chém đinh chặt sắt, đại thể có ý muốn nói. Chúng ta một vạn năm trước đây đã suýt làm các ngươi hồn thú tuyệt diệt, mặc dù có tà hồn lực ủng hộ khiến hồn thú tư chất tăng vọt, nhưng nhân loại không phải cũng là như vậy sao. Vậy thì muốn đem các ngươi một lần nữa đẩy tới bờ hủy diệt cũng không phải cái gì khó khăn.

Duy nhất khó khăn đó chính là chung cực chiến năm xưa, tử trận vô số hồn thú cùng nhân loại, vô tình trở thành tà hồn sư chất dinh dưỡng, làm bọn chúng thực lực tăng vọt. Sau đó tà hồn sư lại đối với hồn thú kết thành liên minh, đánh cho phổ thông hồn sư điêu đứng, cho nên nhân loại mới có như vậy từng bước bị dồn ép.

Nếu như có một ngày, hồn thú đối với Tà Hồn Điện làm ra cái gì ngáng đường, hoặc là hết giá trị lợi dụng, vậy thì kết quả có thể dễ dàng đoán trước được.


Thân là thống lĩnh hồn thú Thú Thần Đế Thiên, hắn làm sao không biết mấy cái tà hồn sư giảo hoạt kia chân chính kế hoạch. Bất quá lấy hắn cùng dưới trướng hung thú đông đao như vậy, nhưng cùng Tà Hồn Điện trở mặt không phải một cái nắm chắc sự tình.

“Như vậy thì đã sao, chí ít bọn chúng hiện tại để cho chúng ta môi trường sinh sống rất tốt. Còn hơn là vạn năm trước các ngươi Truyền Linh Tháp nuôi nhốt chúng ta như chó giữ nhà. Đừng nói nữa Kim Quang đấu la, hôm nay bổn tọa dĩ nhiên không thể đem ngươi đánh chết, nhưng làm cho ngươi trong tâm sinh ra một viên run sợ trước bổn tọa cường đại thực lực như vậy là đủ rồi.”

Nghe như vậy, Bao lão tiếc nuối lắc đầu. Muốn làm mấy cái già nua nhân vật suy nghĩ lại quả thực khó hơn lên trời. Đế Thiên cần như cả cuộc đời dâng hiến cho hồn thú thời đại hưng thịnh, hiện tại một bước này đã đạt tới, bây giờ lại nói hắn trở mặt với Tà Hồn Điện, đúng là không chút nào dễ dàng.

“Vậy thì đến đi!”

Bao lão quát lên một tiếng, cả ngươi đã hóa thành một tôn sáng lạn kim quang ấn phù cao đến trăm mét, mãnh liệt quang minh nguyên tố trong thiên địa dưới sự dẫn dắt của lão, hóa thành cuồn cuộn ngân hà, đem Đế Thiên bên kia vũ bão đánh tới.

Đế Thiên đối mặt cuồng bạo công kích, hàng lông mày chỉ khẽ nhướn lên, kim nhãn bên trong bắn ra vô tận tử quang liền một cỗ không cách nào hình dung được long tộc uy nghiêm khí thế bùng phát. Một tay giơ lên, ngũ chỉ cong lại sau đó oanh ra.

ẦM ——!

Một khắc này thiên không như bị xé rách ra, chỉ thấy hạch tâm chỗ va chạm lóe ra vô tận ánh sáng, mà chỉ bằng một cái hít thở, tất cả ánh sáng cư nhiên bị to lớn ấn phù trên kia hấp thụ.

Bao lão khóe miệng cong lên, lại một quyền đánh xuống.

Lão phương thức tấn công nến lấy hai chữ hình dung, chính là thô bạo. Cùng cực thô bạo phương thức công kích, đem Đế Thiên bên kia trong giây lát đánh tới trăm đạo quyền ảnh.

Đế Thiên hiện tại là do tà hồn lực, tinh thần lực dung hợp lại, thông qua không gian chi lực mà tái hiện ở chỗ này. Bất quá đón nhận công kích của đối phương đối với bản thể cũng nhận lấy một phần thương tổn. Cho nên Đế Thiên tự nhiên sẽ không lựa chọn bảo lưu thực lực.

Vẫn ở trong nhân loại hình dáng, Đế Thiên hít mạnh một hơi, một cái to lớn hắc long hư ảnh ở sau lưng hắn ngưng tụ, sâm nghiêm khí tức phản phất như thái sơn một dạng phủ xuống. Hắc long há miệng phát ra trào dâng gầm thét, liền đem trăm đạo quyền ảnh buông tới kia hóa thành bột mịn.

Nhìn tới một màn này, Bao lão vô cùng kinh hãi. Phải biết lão đơn giản thô bạo công kích kia, thế nhưng có thể dễ dàng đem một tên Siêu Cấp đấu la đánh gãy, vậy mà đối mặt Đế Thiên lại chẳng phát huy được một chút.

Thật không hổ là Thú Thần Đế Thiên, may mắn hắn chỉ là phân thân, nếu như bản thể hạ xuống, xem chừng một kích của hắn đủ để đánh nát Thiên Môn Quan rồi.

Bao lão nội tâm nhảy lên một trận rét lạnh, bản thân vừa tiến nhập Cực Hạn đấu la, chính là vượt qua nhân loại phạm trù. Nhưng như vậy cùng với Đế Thiên vẫn có chênh lệch to lớn, này Đế Thiên có thể xem như thần cách ở dưới phàm giới tung hoành a.

Đế Thiên nhìn thấy Bao lão tâm tình dao động, hắn ánh mắt trở nên trầm ngưng, thân thể tích tắc vọt tới. Tốc độ nhanh như thiểm điện, chớp mắt đã cùng Bao lão to lớn chân thân hội tụ, một quyền tiếp theo đánh ra.


OÀNH ——!

Chỉ nghe thấy từ bên trong Hoàng Kim Ấn chân thân phát ra mãnh liệt nổ lớn, đem kim quang đốt lên sáng rực cả một vùng trời. Bao lão thân thể tại trong không trung bắn vọt đi, trong miệng một tràn máu tươi theo đó cuồng phúng.

Khặc! Này quá mức nghịch thiên đi, chỉ là một cái phân thân mà mạnh đến như vậy.

Khẽ liếc mắt về đằng sau hậu phương, trận chiến cũng vừa vặn bắt đầu. Thây vậy Bao lão thở dài một cái.

Đồ đệ của mình còn ở sau lưng, nó hào quang còn chưa kịp nở rộ, thời đại của nó chỉ vừa bắt đầu. Hôm nay bằng bất cứ giá nào cũng phải giúp nó an toàn vượt qua. Thân già này có ngã xuống cũng không thành vấn đề.

Bao lão siết chặt nắm tay, cố gắng nuốt ngược máu tươi đang muốn trào ra. Cả người lại hóa thành kim quang bắn tới, không chút sợ hãi, không chút chần chừ xông lên, mục đích chỉ có một chính là kìm hãm Đế Thiên bước tiến.

Đế Thiên cho dù thần thông quảng đại đến cỡ nào, phân thân cũng chỉ duy trì được một đoạn thời gian. Chỉ cần lão chịu đựng được tới lúc đó, như vậy đại công cáo thành.

Lại nói đến Vân Chính Thiên đám người cùng Bích Lân Hoàng Xà trực diện đối mặt thời điểm. Thiên Môn Quan cảnh sắc đã tràn ngập độc vụ vờn quanh.

Bích Lân Hoàng Xà chủ tu độc hệ, nàng độc vụ chính là hữu hiệu nhất hồn kỹ khi chiến đấu trên chiến trường. Này không những nhanh chóng loại bỏ yếu ớt đối thủ, mà gặp phải cường giả cũng muốn thực lực giảm xuống mấy thành. Nếu không thì cơ thể sẽ bị độc tố nhập nội, không kéo dài được lâu mà ngã xuống.

Đối với cấp bậc như vậy hồn thú, số lượng đã không còn ý nghĩa. Cho nên có mặt lúc này đây chỉ còn lại mấy người, trong đó bao quát Vân Chính Thiên, Ngạo Thiên Long, Đường Minh, Can Hữu Long, Vô Viêm Phong năm người.

Kim hộ pháp Thiên Chí Vỹ không tham chiến, hắn nhiệm vụ chính là nhanh chóng sơ tán binh sĩ ra khỏi Thiên Môn Quan, trở ngược ra Thiên Vực lãnh thổ, sau đó lại xây dựng vành đai phòng ngự, chờ đợi viện quân tiếp viện. Lương Thế Nhân vì thương thế chưa lành, tự nhiên theo sau Kim hộ pháp rời đi.

Bích Lân Hoàng Xà thon thả dáng ngọc, hoàng giả khí thế tản phát ra. Tuy nàng còn chưa có chân chính trở thành hung thú, bất quá cùng Tử Anh so sánh chỉ có hơn chứ không kém. Nàng là một đầu hàng thật giá thật cường công hồn thú, thủ đoạn giết người phải nói lô hỏa thuần thanh.

Cho dù Vân Chính Thiên ở thời kỳ toàn thịnh muốn chiến thắng nàng, xem chừng cũng phải bỏ ra một chút đại giới. Hiện tại cơ thể tiêu hao quá lớn, nếu không có bên cạnh bằng hữu, sinh mạng hắn hôm nay coi như chấm hết.

..............

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play