Không có giấy chứng nhận trưởng thành cũng có nghĩa nàng vô duyên học viện Thần Võ, nàng vốn là nhân sĩ ở Liên Vân Thành của Thiên Thủy quốc, mỗi một năm thí nghiệm trưởng thành đều đến hoàng thành Liên Vân Thành, không có khả năng nàng đi địa phương khác tham gia nghi thức trưởng thành. Mà học viện Thần Võ thu nhận đệ tử vô cùng nghiêm cẩn, mỗi một vị đệ tử tiến vào học viện Thần Võ phải được bổn quốc ban phát giấy chứng nhận trưởng thành, bằng không, ngươi cho dù có được thiên phú yêu nghiệt, cũng không ai thu lưu ngươi.
Liễu Hồ Nguyệt nhẹ nhàng gõ vài cái lên bàn, ngồi xuống, khéo léo thể hiện biểu cảm nghiêm túc trên mặt, xua tay nói: "Nhị trưởng lão, gọi người tiếp theo đi". Nhị trưởng lão tiếp tục báo danh đứa nhỏ sau tiến vào.
Lam Tình bị Liễu Hồ Nguyệt gạt sang một bên, bên này, Liễu Hồ Nguyệt đã đăng ký thay một đứa trẻ khác. Lam Tình mới hồi phục tinh thần lại, nàng hướng phía trước, một tay đoạt lấy huy chương tham giam thí nghiệm nghi thức ngày mai mà Liễu Hồ Nguyệt đang cầm trong tay, lại hung hăng quăng xuống đất, căm tức nhìn Liễu Hồ Nguyệt rống: "Liễu Hồ Nguyệt, ngươi có biết bổn tiểu thư là ai hay không, ngươi lại dám làm như thế?"
"Ta có cái gì không dám, bất kính với ta, chính là bất kính với Thí Nghiệm thần điện." Liễu Hồ Nguyệt đưa tay đoạt qua huy chương Lam Tình cầm trong tay, đưa cho đứa nhỏ kia, nhẹ giọng nói: "Đi xuống trước đi."
Đứa nhỏ kia dùng ánh mắt quái dị nhìn Lam Tình, sau đó liền xoay người rời đi.
Lam Tình thấy nàng không nhìn mình, trong lòng lửa giận lên cao tới cực điểm, giơ tay liền hung hăng ném huy chương đi qua, Liễu Hồ Nguyệt lại xoay mình bắt được Lam Tình, nàng ta lại dùng sức uốn éo.
Liễu Hồ Nguyệt dùng giọng điệu lạnh như băng hỏi: “Lam tiểu thư, ngươi đã bị xoá tên, không có tư cách bước vào Thí Nghiệm thần điện, thí nghiệm nghi thức ngày mai, ngươi cũng không được đến.”
Dứt lời, Liễu Hồ Nguyệt phát ra mệnh lệnh vô tình: “Người tới, tiễn vị tiểu thư này đi.” Hai cửu giai chiến sĩ Liễu gia đi lên, một phải một trái ra vẻ mời đi.
Lam Tình đứng tại chỗ, một bộ tư thái thề muốn giằng co một trận cùng Liễu Hồ Nguyệt, không muốn rời đi, nàng không cam lòng nói: "Ngươi hôm nay nói rõ ràng cho ta, vì sao ta bị xóa tên?"
"Trực tiếp đá ra ngoài." Liễu Hồ Nguyệt không nhẫn nại quay mặt.
Lam Tình bị hai hộ vệ Liễu gia không chút khách khí xách lên, nói: "Lam tiểu thư, đắc tội."
"Các ngươi muốn làm gì, a, buông ra ta, ta nói cho ngươi cha ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi, Liễu Hồ Nguyệt ngươi chờ cho ta, chờ..."
Thanh âm của Lam Tình theo nàng ta rời đi trở nên càng ngày càng nhỏ.
Mãi đến khi khuất bóng Lam Tình, nhị trưởng lão mới xoay người lại, mặt có chút lo lắng hỏi: "Gia chủ, như vậy thật sự tốt sao, Lam gia dù sao cũng gia tộc số một số hai ở Liên Vân Thành, tuy rằng Lam gia căn (gốc rễ, cội nguồn..) cũng không ở hoàng thành, nhưng Lam gia Lan Thành bên kia cũng không phải vừa a."
"Nhị trưởng lão, ngươi cũng cho rằng không ổn?" Liễu Hồ Nguyệt ngẩng đầu, bình tĩnh hỏi.
Nhị trưởng lão bị nàng hỏi lên như vậy khó hiểu hỏi lại: "Gia chủ có ý tứ gì?"
"Đây là một cái giáo huấn cho bọn họ, bọn họ không đem ta để vào mắt, ta chỉ có xuất ra thủ đoạn tuyệt đối, bằng không, sau này kẻ dưới ai sẽ phục tùng?" Liễu Hồ Nguyệt cúi đầu, tiếp tục lật xem danh sách.
Nhị trưởng lão nhăn mày, ngồi xuống, nói: "Gia chủ đã xóa tên Lam Tình tiểu thư, như vậy Lam gia chủ sẽ không từ bỏ ý đồ."
"Thì tính sao?" Liễu Hồ Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu nhìn hướng nhị trưởng lão: "Chẳng lẽ là ta vô duyên vô cớ xóa tên nàng sao?"
"Này... Ngược lại không phải là..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT