Tần Vũ không để ý Cổ Bàn có trở thành Chưởng khống giả vũ trụ thứ tư hay không, vì dù gì hắn cũng có từng có duyên với Cổ Bàn
" Đại ca, người trở thành chưởng khống giả của vũ trụ thứ tư đệ không để ý, bây giờ đệ chỉ muốn biết tình huống của con trai mình mà thôi" Tần Vũ nhìn chằm chằm Cổ Bàn và nói với Hồng Mông
" Uhm, với tầng thứ của chúng ta, cũng có nhiều sự tình, nên không để ý không phải sao?" Hồng Mông nói những lời này, thâm ý nhìn qua Cổ Bàn
Tần Vũ cũng không để ý, quay qua nhìn Cổ Bàn, trầm giọng nói " Thật không thể tưởng đuợc Cổ Bàn Lại lợi hại đến như vậy, cảnh giới chỉ có tám cấp tiên đế, thực lực thật sự nhiều nhất cũng chỉ đến thần nhân cảnh giới mà cũng có thể khai phá Hồng Mông không gian, tự mình sáng tạo vũ trụ"
" Ha ha" Nghe Tần Vũ nói Lâm Mông ha ha cười nói "Tam đệ, huynh nhớ rõ đệ phải đến thượng phẩm thần nhân cảnh giới mới sáng tạo vũ trụ. Cổ Bàn này so với đệ nhưng là kém hơn thật nhiều" Tần Vũ phải có một quá trình rất dài, Lâm Mông cũng quá rõ ràng điều đó
" Nói bắt đầu như thế là sớm, nhưng phương thức của đệ và Cổ Bàn có khác nhau, hắn tựa hồ như đã có lực khai phá không gian rồi" Tần Vũ nói
" Nhưng hắn khai phá, tiến tới Hồng Mông không gian đầu tiên tính tới trong cơ thể chính là cái…la bàn" Hồng Mông nói.
" La Bàn? Huynh nói cái kia…cái la bàn đó hình như chuyên môn tu luyện Hồng Mông linh khí?" Tần Vũ hỏi
" Hắn sáng tạo vũ trụ cũng khá dễ dàng quá ha, với tốc độ này của hắn có lẽ không đến mười năm thì vũ trụ tầng thứ nhất không gian sẽ được hoàn thành" Lâm Mông mặc dù không để ý ai sẽ là người thứ tư trở thành vũ trụ chưởng khống giả, nhưng trông thấy tốc độ trước mắt của Cổ Bàn thì không khỏi kinh ngạc không thôi
" Như thế, tốc độ hắn càng nhanh thì những nghi hoặc trong lòng của chúng ta cũng càng nhanh được giải quyết" Hồng Mông cười nói/ Chính xác là trong lòng họ có nhiều nghi vấn cần phải hỏi chính Cổ Bàn mới giải thích được
Kim Quang trên người Cổ Bàn không lúc nào giảm, tốc độ khuếch trương kéo theo không gian mở rộng - một cảnh kinh khủng mà ngay cả mắt thường cũng có thể thấy được. Nhưng tại không gian này, linh khí càng ngày càng ảm đạm, khiến Cổ Bàn phải lấy linh khí từ chính bản thân mình ra bổ xung. Khi linh khí trong cơ thể hắn tiêu hao thì ngay lập tức được tương hồ (chất lỏng sền sệt) bổ trợ, cứ tuần hoàn như vậy khiến tầng thứ nhất không gian của Cổ bàn càng ngày càng mở rộng, cùng lúc đó một tia huyền hoàng chi khí xuất hiện bên trong tân vũ trụ.
------------------------------
" Hồng Quân"
Trên chiến trường, La Băng chính mắt thấy HỒng Quân tự bạo mà vong mạng. Vụ nổ mạnh kia kéo theo Lâm Minh, Lâm Lượng cùng yêu vương đáng chết, mà nhìn thấy tất cả cảnh tượng này Thạch Thừa Thiên ở xa xa cười lạnh mãi không thôi. La Băng thực sự hoảng hốt, nàng suýt nữa thì chống đỡ không được sự thật này.
" Chủ nhân" Tứ đại tộc trưởng của tứ đại thần thú cũng là người trước tiên cảm nhận được cái chết của Hồng Quân. Từ khi bọn họ xuất sanh, đã vô số ức ngàn năm qua chờ đợi chủ nhân, giờ vừa mới xuất hiện chủ nhân thì lại chết sớm, Ngẫm lại, trong truyền thừa trí nhớ của họ, chủ nhân là vô địch, bốn đại tộc trưởng giờ này cứ như là trong mơ vậy. Nguồn truyện: Truyện FULL
" Hừ" Thạch Thừa Thiên nhìn tràng cảnh đó khinh thường nói " Còn muốn dùng tự bạo để kéo theo Yêu vương, ngươi nghĩ quá đơn giản rồi đó" Cho nên Lâm Minh, Lâm Lượng sống chết thế nào hắn cũng không thèm để ý, dù sao đã ra chiến trường là phải có tử vong, nếu hai người kia thực sự chết đi thì những gì hắn đã thoả thuận với Lâm gia coi như không còn gì phải nói, nếu để nói hắn còn phải cảm tạ HỒng Quân là đằng khác.
Lâm Minh, Lâm Lượng đều đã chết một lần và không thể chết thêm một lần nào nữa, hai người họ gần HỒng Quân nhất, khi Hồng Quân tự bạo cả hai căn bản không kịp chạy. Bị vụ nổ cuốn đi với cự ly gần như vậy, bằng vào tu vi thượng phẩm thần nhân của họ, ngay cả một khắc cũng không chống được, ngay lập tức bị chấn thành bụi cám. Hai miếng ngọc bội thần khí vây quanh Hồng Quân cũng giống như bản thân họ, đều tan thành mây khói. Chỉ có duy nhất yêu vương, khi Hồng Quân tự bạo nó đã được Thạch Thừa Thiên hút trở lại hồ lô.
" Bùng" Một âm thanh thanh thuý nổ mạnh vang lên, những vật phẩm tuỳ thân của Hồng Quân gồm mấy trăm kiện thần khí, còn có hơn trăm kiện Thiên Thần khí, thậm chí nhị lưu Hồng Mông linh bảo Vô Ảnh đao, cùng mấy trăm kiện vật phẩm với những quang mang bất đồng từ trên cao rơi xuống. Quang mang của những vật từ trời cao rơi xuống như có lực hấp dẫn ma thuật đều hấp dẫn tất cả những người tham chiến.
Thạch Thừa Thiên là một tộc trưởng của một đại gia tộc của Thần giới thứ nhất, hắn cũng đã từng gặp qua không biết bao nhiêu sự kiện, nhưng mà hôm nay, đối mặt với không biết bao nhiêu thần khí, thiên thần khí…khoé miệng của hắn đột nhiên cũng có một dòng chất lỏng chảy ra. Mấy trăm kiện thần khí kia thì tính toán gì, ngay cả Thiên thần khí cũng có đến hơn một trăm kiện, nếu như không phải tận mắt chứng kiến, Thạch Thừa Thiên căn bản không tin. Tại tầng không gian này, ai có thể một lúc đem ra hơn một trăm kiện Thiên thần khí? Bị nói là Vô danh không gian cũng đúng, vì sẽ không có người nào có thể có một lúc nhiều Thiên Thần khí đến như vậy.
Chu Kinh thì hối hận, hắn vạn lần không nghĩ Hồng Quân lại chết đi như vậy, mà lại chết đơn giản như thế. Nhưng quan trọng là Yêu vương của Thạch gia vẫn còn tồn tại, ngay cả tứ đại thú tộc cũng không đấu lại, biết như vậy hắn đã kéo hết người của Chu gia đến, tại chiến trường cũng có thể được phân chia thêm một số chiến lợi phẩm, nhưng dù sao cũng đã muộn rồi. Giờ phút này, vô luận là vì sự tồn tại của yêu vương hay là hơn một trăm kiện thiên thần khí kia đều khẳng định một sự kiện, ở trong không gian này Thạch gia sẽ trở thành đệ nhất gia tộc, tại tầng không gian này từ nay về sau sẽ không ai có thể thay đổi được vị trí số một của họ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play