Dương Lăng nhảy lên, thấy A Đức Ny đang mặc khôi giáp, liền giúp nàng buộc dây chắc chắn hai bên rồi nói: - Đi thôi, ta đưa nàng qua thuyền bên kia, việc đó liền giao cho các ngươi.
Hắn nhẹ nhàng nắm hai tay nhỏ bé của hai nàng, hai mĩ nữ liếc mắt nhìn nhau, đều thực nể tình không có giãy ra. Khóe miệng Dương Lăng không khỏi lộ ra chút đắc ý.
Từ trên tầng năm bước xuống phía dưới, hai bên hàng thị vệ nghiêm nghị nhấc tay thi lễ. Chân trời lộ ra ánh mặt trời, gió biển trong lành, đảo mắt nhìn lại, đằng sau 'Uy vũ Đại tướng quân' đội thuyền đã xếp hình chữ nhất (xếp thành hàng dọc), là 3 chiến thuyền xà lan trọng tải lớn 'phương sao', phía sau nữa là bốn chiến thuyền sai nha, theo sau đuôi là vô số chiến hạm, hình ảnh lay động phía xa, nhất thời cũng không thấy rõ là loại gì.
Phải trái cùng phía trước cũng có chiến thuyền đồng bộ đi tới, có phúc thuyền, xà lan, quảng thuyền, điểu thuyền (là biến thể của phúc thuyền), đây là một đội pha trộn, lần này xuất binh, hiển nhiên là Dương Lăng đã dùng hết thảy lực lượng.
Hắn không chỉ muốn đánh thắng một trận, mà còn là muốn biểu dương lực lượng của thủy quân Đại Minh, tạo ấn tượng không thể xóa nhòa cho người Phật Lang Cơ, khiến họ trong mười năm cũng không dám có chút ý niệm vũ lực nào trong đầu.
Tầng dưới cùng của khoang tàu, người lái tàu cùng thuyền viên giữ vị trí ngay ngắn đang tính toán phương vị góc độ tiến lên, có một vị giống chỉ huy tác chiến không ngừng phát ra các thuật ngữ mệnh lệnh Dương Lăng nghe không hiểu, ra lệnh cho các thuyền viên đều đặn thao tác chỉnh ly dụng cụ hàng hải, chờ chỉ lệnh bên trên để điều chỉnh hướng đi.
Tác chiến trên biển, thuyền cũng giống kỵ mã, nếu không điều khiển thuyền thuận buồm xuôi gió có thể ảnh hưởng quyết định đến thắng lợi, vì vậy Dương Lăng phi thường tôn trọng họ. Hắn khiêm tốn gật đầu, ngăn bọn họ thi lễ, mang theo Thành Khởi Vận và A Đức Ny hướng tới mép thuyền.
Bởi vì hai tàu lớn nhỏ bất đồng, buồm chịu lực cũng bất đồng, muốn cho chiến thuyền khác cùng tốc độ với chiến thuyền số 1 của Dương Lăng là không được, hơn nữa căn bản không làm bàn đạp được, chiến hạm của Hàn Vũ cơ bản vẫn duy trì... song song tốc độ ở bên trái cách xa 30 trượng.
Dương Lăng nhìn A Đức Ny cũng không nói gì, chỉ gật đầu, sau đó giúp nàng ngồi lên khoái thuyền, cùng đội thủy thủ đồng loạt dùng dây thừng đem thuyền nhỏ thả xuống. Bên thuyền nhỏ dùng ngọn đèn dầu thông tri cho bên chiến hạm Hàn Vũ, một bên rất nhanh lại gần.
Dương Lăng đứng ở đầu thuyền nhìn, qua một lát chỉ nghe thấy bên Hàn Vũ phát ra tiếng 'ô ô' của vỏ ốc lớn, đồng thời hơn mười ngọn đèn phía trước sau các hướng huy động tác giống nhau. Sau đó hơn hai mươi chiến thuyền đột nhiên căng buồm, thoát ly thuyền lớn của Dương Lăng, tiến về phía trước với tốc độ cao nhất.
Dương Lăng hướng phía bên phải nhìn lại. Một thuyền rết được điều trái phải hướng tới, ở khe hở các đội tàu linh hoạt xen qua, trên thuyền trống không, không còn vại lớn vại nhỏ và bè trúc dây thừng các loại, hẳn đã hoàn thành mục tiêu.
Dương Lăng cười hắc hắc, có điểm tà khí: - Như vậy mà còn không đánh ra biên, thì trời lập tức rơi bom xuống.
- Hả? Thành Khởi Vận tò mò liếc nhìn hắn.
- Ừ! Dương Lăng gật đầu liếc mắt một cái, cũng không giải thích gì, thần thần bí bí nghênh ngang đi qua.
Mọi thứ Minh quân đã chuẩn bị sẵn sàng, vào thời điểm ngả bài trên bàn đàm phán, Tổng đốc đại quân Ấn Độ cũng đã đến Malacca, Ai Zege cũng thể hiện rõ ý đồ muốn nóng lòng tỷ thí.
Hạm đội Ấn Độ có thể đuổi tới đúng lúc, cũng là do hành quân đêm ngày, dù là nhờ sức gió để di chuyển không cần nhiều nhân lực, nhưng hành quân ngày đêm không ngừng vẫn làm cho toàn quân mệt mỏi rã rời.
Khi thấy hạm đội khổng lồ tới, Ai Zege cơ hồ muốn khóc rống. Hai mươi chiến hạm nha! này có thể coi là toàn bộ quân chủ lực của Bồ Đào Nha dùng để khống chế Ấn Độ Dương.
Tổng đốc Albuquerque đại nhân đang mạo hiểm, cùng gã đổ một ván cược, gã này cả đời đều là chiến thần mạo hiểm, đối với gã tuyệt đối tín nhiệm, cũng rõ ràng thể hiện tham vọng với viễn đông này.
Đây là toàn bộ quân đội đóng ở Ấn Độ, một khi thất bại là hao tổn cực lớn tới quân đội, con đường chính trị của A Nhĩ Bố Khắc Nhĩ Khắc (Albuquerque) cũng coi như hoàn toàn chấm dứt, thậm chí sẽ phải chịu trách nhiệm bị thẩm tra và phán quyết.
Hơn nữa hải quân hoàng gia Bồ Đào Nha không chỉ thất bại thảm hại ở viễn đông mà cũng sẽ trở thành bất lực trước toàn Ấn Độ Dương, quyền lợi sẽ nhanh chóng bị người Tây Ban Nha, Ả Rập và Đại Minh thâu giữ.
Cho nên theo quan niệm người Trung Quốc có truyền thuyết rằng ngày mười bốn tháng bảy quỷ thường lui tới. Dân chúng ở Phúc Kiến, Quảng Đông tán chuyện gọi bọn phiên quỷ (quỷ ngoại xâm) không nhàn rỗi, điều binh khiển tướng, khuân vác súng ống đạn dược. Hơn bốn mười chiến thuyền chờ xuất phát, Ai Zege vì lý tưởng, vì tiền đồ, vì sự tiến nhiệm của tướng quân Khắc Nhĩ Khắc mà quyết tử một phen.
Ca nô báo tin chờ về rằng Minh quân đã chuẩn bị đột kích, quan chỉ huy Ai Zege lập tức ra lệnh cho tất cả các chiến hạm và quân đồng minh ở Malacca xuất phát, quyết một trận sinh tử.
Chiến hạm của bọn họ lại còn chiến hạm của Minh quân có số lượng khổng lồ, nên không thể triển khai quyết chiến ở eo biển Malacca, hơn nữa nếu Minh quân nhân cơ hội xông lên bờ giành chiếm lục địa, bọn họ sẽ bị ép giao chiến từ biển với đất liền.
Minh quân không phải là vệ đội hoàng cung Malacca, đến lúc đó muốn đoạt lại đất nói dễ hơn làm, chỉ có ở trên biển tử chiến mới có thể tiêu diệt Thủy sư chủ lực của Minh quân, khiến cho Minh quân phải lui về lục địa, vậy thì mới làm cho Nam hải, Đông hải trở thành chỗ dạo chơi của mình được.
Để dễ dàng phát huy uy lực pháo ở mạn sườn thuyền và phối hợp tác chiến các chiến thuyền vẫn đang áp dụng đội hình đuôi nhạn để đi ngang nhau, hơn bốn mươi chiến thuyền xếp thành ba đội hình đuôi nhạn. Khi cách ước chừng ba hải lý chuẩn bị nghênh chiến với Minh Quân.
Đi đầu là chiến thuyền của người Nhật Bản, đến hải tặc, thương nhân và lính đánh thuê Tây Ban Nha, lực chiến không đồng đều, phối hợp càng kém, không thể so với lực lượng chính quy. Đem đẩy bọn họ lên tuyến đầu không cần nói cũng hiểu rằng Ai Zege không phải phường bán hoa quả.
Hạm đội 'liên hiệp quốc quân' có chiến hạm của Bồ Đào Nha ở giữa chỉ huy. Hạm trưởng là thượng úy hải quân hoàng gia Tây Ba Nha Louis. Diego Qua nhiều trận chiến, thể hiện hắn là một gã hiếu chiến, là người Ai Zege rất ưa dùng, hắn cũng là một gã quý tộc và có phụ thân là tước sĩ (hiệp sĩ).
Diego một thân quân phục thẳng thớm, bước lên vọng đài, phóng tầm mắt hướng về phía xa xa. Lúc này ánh dương rực rỡ. Chỉ có điều rất không lợi cho tác chiến hiện nay là gió thổi từ hướng Minh quân thổi tới, nếu vậy tốc độ của đối phương sẽ hơn bọn họ một chút.
Tuy nhiên, Diego cũng không quá để ý, đây là nơi bọn họ quyết chiến. Không phải nơi đấu thuyền, một khi giao chiến lái thuyền sẽ nhanh chóng không còn quan trọng. Qua tay buồm, lái thuyền có thể điều chỉnh vừa đủ để chiến hạm của hắn đủ sức phát huy chiến đấu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT