"Hồn dương thể ngàn năm cũng khó gặp được một người, ngươi bỏ được sao?" Lâm Khiếu Đường tự tin nói ra một câu, bỏ lại Tô Thiến Thiến quay trở về.

Tức giận một hồi, Tô Thiến Thiến lại vui vẻ mỉm cười : "Thật sự nhìn không ra tiểu tử này chưa đến mười tám tuổi !!".

Phân bộ Hoa U tại Tân La thành, bên trong một gian phòng bài trí rất kì lạ, cánh tay trắng hồng của Nạp Lan U lẳng lặng đặt lên một quyển trục trên bàn, ngồi đối diện là một vị lão giả tóc bạc trắng, khuôn mặt hiền lành.

"Trường Không tiên sinh, quyển nhân giai vũ kĩ này thật sự không có cách nào tra được xuất xứ sao?" Thắc mắc của Nạp Lan U vẫn chưa tìm được giải đáp, đôi Nguỵêt Nha loan mi (đôi mi như vầng trăng khuyết) xinh đẹp đến cực điểm khẽ nhíu lại.

Sau khi lão giả lật quyển trục ra xem xét một lần nữa, lực bất tòng tâm nói: "Với kinh nghiệm nhiều năm của lão phu, không hề có một chút ấn tượng nào, có lẽ là bí pháp của môn phái xa xưa nào đó không được đưa vào chính tông nhất lưu không chừng."

Nạp Lan U thở dài khả ái, ngón trỏ xanh nhạt sờ cằm nhè nhẹ: "Ngay cả Trường Không tiên sinh không gì không biết, vậy mà không tìm ra xuất xứ, vậy chỉ có thể khẳng định là không có xuất xứ, chẳng lẽ lại là một loại vũ kĩ mới?"

Trường Không tiên sinh lắc đầu nói,"Những lão yêu quái có thể tự sáng tạo ra vũ kĩ, cả Hiên Viên quốc liệu tìm ra ra được mấy người, hơn nữa mỗi người đều si võ như mạng, nếu có sáng chế ra một bản vũ kĩ mới, mấy lão cũng không thể tùy tiện lấy ra bán, càng khó có khả năng rơi xuống tay một thiếu niên vô danh."

"Nói như vậy tại sao hắn có thể có bản cao giai vũ kĩ này chứ?" Trong lòng Nạp Lan U lại thêm vài phần tò mò.

"Có lẽ là hắn có được trong sơn dã hoang lâm nào đó, cảm giác được đối chính mình không có tác dụng gì nên mang bán kiếm một chút tài phú." Trường Không tiên sinh không xác định nói.

"Ai, thật sự là không ngờ tới a, sau này có lẽ nên tiếp xúc với Lâm gia nhiều một chút, thiếu niên này đúng là kì quái, làm mười lăm năm phế tài, hai năm trước đột nhiên Nhất Phi Trùng Thiên, tuy rằng so với các đệ tử của danh môn đại phái còn một chút khoảng cách, nhưng trong một tiểu gia tộc coi như là một kỳ tài đi, dù sao tán nhân tu luyện so với môn nhân trong môn phái thực sự là khó khăn hơn nhiều lắm." Nạp Lan U đột nhiên cảm khái.

Trường Không tiên sinh khẽ gật đầu,"Thiếu niên này bị mai một trong cái tiểu gia tộc này quả thật đáng tiếc, nếu là tại đại gia tộc mà nói hắn hẳn là được một môn phái không tồi nhận vào làm đệ tử chính thức."

Nạp Lan U nhàm chán gảy gảy quyển trục, "Nếu tới danh môn đại phái mà nói, tư chất thiếu niên này chỉ là tạm được mà thôi. Được rồi, Trường Không tiên sinh, sao ngài lại tự nhiên đến chỗ ta xem xét, ngài đừng nói là chỉ đến thăm ta nha!"

Trường Không lão giả a a cười, vuốt vuốt chòm râu nói: "Nạp Lan tiểu thư luôn luôn không nhàn rỗi a, lão phu đến lần này là để truyền lời."

Tinh thần Nạp Lan U lập tức tỉnh táo, hai mắt tỏa sáng nói: "Cấp trên có nhiệm vụ trọng đại?"

"Nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ!" Thiên Không tiên sinh từ từ nói.

"Nói mau đi, nói mau đi!" Nạp Lan u giống như đứa trẻ làm nũng ngoe nguẩy cánh tay, Trường Không tiên sinh chỉ a a cười.

"Hảo hảo hảo, ta nói, ta nói, đừng động nha ngươi cứ trêu đùa lão đầu này, thân lão đầu ta khớp xương đã muốn rã rời ." Trường Không tiên sinh rất nhanh đầu hàng, nói tiếp: "Nhiệm vụ lần này các phân bộ đều nhận được tin tức, phải tìm kiếm Long Hiên công chúa đã mất tích nhiều năm!"

"A! Sao lại tìm người cơ chứ!" Nạp Lan U vừa mới nâng tinh thần lên lại hạ xuống, ngón trỏ điểm điểm cằm nói, "Long Hiên công chúa không phải đã mất tích từ hai mươi năm trước hay sao, trước kia cũng không kiêng nể tìm kiếm một thời gian, cơ hồ làm cho cả Hiên Viên quốc rối loạn cũng không tìm được một ngọn tóc, hiện giờ sao lại đột nhiên muốn tìm?"

Trường Không tiên sinh híp mắt nói,"Nguyên do trong đó, Nạp Lan tiểu thư chỉ có thể đi hỏi hoàng thượng, lão phu cũng không biết a!"

Nạp Lan U xem thường nói,"Bù nhìn đó? Trong mắt phàm nhân thì là kẻ có quyền lực to lớn, nhưng chỉ cần người tu luyện, tu đạo giả nhìn không vừa mắt, tùy thời có thể cho hắn cút đi, mà không may cũng có thể nhẹ nhàng bóp chết, việc này xác định chắc chắn không có liên quan gì tới hắn hay không?"

Trường Không tiên sinh chỉ cười mà không nói, Nạp Lan U uể oải duỗi lưng, lại ghé vào bàn, lẩm bẩm nói, "Hảo khốn kiếp!"

Vẻ tươi cười vừa thu lại, Trường Không tiên sinh thức thời đứng dậy, rất cung kính nói :"Lão phu không quấy rầy Nạp Lan tiểu thư nghỉ ngơi, cáo từ!"

"Đi thong thả!" Đôi mắt Nạp Lan U dừng lại trên quyển trục, hữu khí vô lực nói ra mấy chữ, ngay cả nhìn cũng không buồn nhìn Trường Không tin sinh một cái, lão giả cẩn thận lui đi ra ngoài.

Trường Không tiên sinh vừa rời khỏi, từ bên trong nội ốc một thanh niên mặc hoàng sam đi ra, sắc mặt cứng ngắc bước đến bên cạnh Nạp Lan U, ánh mắt có chút mệt mỏi.

Nạp Lan U lười biếng đứng dậy bước ra ngoài, thuận tiện đem quyển trục nọ nhét vào trong tay thanh niên: "Ngươi cầm lấy tu luyện, đối với ta cũng không có tác dụng gì, mặc dù không phải là vũ kĩ cao thâm ảo diệu, nhưng đối với bản thân ngươi cũng có chỗ tốt, huống hồ vũ kĩ này cũng có không ít chỗ tinh diệu."

Thanh niên may móc cầm quyển trục quay trở lại nội ốc!

Lúc này trong phòng lại vô tình truyền đến tiếng Nạp Lan U than vãn: "Cuộc sống thât nhàm chán a, cả ngày ta đều cùng một khúc gỗ nói chuyện."

------

Ba tháng sau, Tân La thành, Hoa U phân bộ, phòng đấu giá, lấy tám vạn năm nghìn nguyên thạch đấu giá một quyển nhân bậc hạ cấp vũ kĩ ------ ảnh phá!

Lâm Khiếu Đường cười nhạt, luyện chế bản vũ kĩ này, tuy là tốn không ít công phu, nhưng đối hắn mà nói cũng là từ trên tay người khác lấy được, cơ bản thất bại hai mươi lần là có thể thành công một lần, hao tốn chút thời gian mà thôi.

Nhưng một lần thành công là có thể mang đến sáu vạn thu vào, nghề nghiệp luyện kĩ sư này quả nhiên có tiền đồ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ảnh phá, kì thật là lúc Lâm Khiếu Đường nhàm chán, sử dụng tầng thứ nhất vũ kĩ ảnh thứ của lão Tam Tử và cơ bản công pháp phá mộc chưởng kết hợp mà thành, nhiều nhất cũng chỉ có thể tính là nửa cao giai vũ kĩ, nếu là thứ tốt, Lâm Khiếu Đường đã sớm để dành cho chính mình luyện.

Bất quá, bị Hoa U kiếm đi hai vạn năm nghìn nguyên thạch, vẫn làm cho Lâm Khiếu Đường đau đứt thịt một phen, sau này làm giao dịch vẫn là phải kiên nhẫn a.

Ba tháng thời gian ngay cả gãy xương cũng có thể nối liền, mấy tên hư hỏng Lý Phong và La Chính Dương, bị giữ phơi nắng hơn ba canh giờ, trực tiếp bỏ đi gần nửa cái mạng, tuy nhiên nói là gần mất đi nửa cái mạng, nhưng ba tháng thời gian cũng cũng đủ bọn họ hoãn khí lại.

Nếu không có gia phó sợ gặp chuyện không may, báo cáo trưởng lão viện, mấy tên du côn này sợ rằng đã phải làm cái cọc người cả đời.

Trưởng lão viện truy cứu việc này, đang tra tìm nguyên nhân hậu quả, vốn đang muốn nghiêm trị vài tên gia phó, thuận tiện sẽ dạy dỗ nhị tiểu thư một chút, nhưng khi sự kiện Lâm Khiếu Đường xuất hiện, vô luận vài tên du côn kêu oan như thế nào, trưởng lão viện đều lấy lý do đang cần thời gian tra xét, từ chối hết thảy.

Vài tên "trẻ hư" nào chịu buông xuôi, lập tức yêu cầu cao gia đình phái đến vài tên cao thủ, mấy tên này đều là quý tử trong nhà, có cầu hiển nhiên nhất định được đáp ứng, qua vài ngày đám bộ hạ vẫn đi phía sau mấy tên hỗn đản lại có thêm mười mấy người, trong đó có không ít cao thủ.

Nhưng mang theo cao thủ tìm khắp Lâm gia thậm chí Tân La thành, vài tên bại hoại vẫn không tìm được tên nông dân và dám gia phó tuấn nam tuấn nữ.

Một thời gian khá lâu, cũng chỉ có cách dừng lại, mà Lý Phong lại thành đối tượng chủ yếu cho Lâm Vũ Nhàn chọc ghẹo.

Chuyện này kẻ cuối cùng được lợi là Lâm gia, mấy tên hỗn đản mang đến cao thủ hoặc có hoặc không cùng Vương gia phát sinh một ít nho nhỏ xung đột, gián tiếp gia tăng cho Lâm gia chút thực lực.

Trong lúc này, Lam Dương Tiên Tử Tô Thiến Thiến lần đầu tiên trùng quan, lấy kết quả thất bại mà chấm dứt, nội thai nhúc nhích một chút, mà nội anh một điểm báo hiệu cũng không có.

Càng không xong chính là thiếu chút nữa tẩu hỏa nhập ma, bởi vì lúc trùng quan, Tô Thiến Thiến có điểm nóng lòng cầu thành, động tới nội hỏa, mà nàng tu luyện lại là lam dương thiên hỏa trong cửu dương chân hỏa, vì thế nội hỏa tự nhiên đã thiêu lại càng bùng phát, từ đó đâm ra loạn.

Nếu không phải Lâm Khiếu Đường kịp thời hút đi đại lượng nội hỏa tích trữ bên trong cơ thể Tô Thiến Thiến, cô nàng này sợ là muốn mất đi nửa cái mạng, tu vi cũng sẽ theo đó mà giảm đi.

Lâm Khiếu Đường ra tay cứu giúp không phải thương hương tiếc ngọc, mà sự thực là chính bản thân cũng bị tai họa!

Trong thời gian song tu, tiên thiên nội anh của Lâm Khiếu Đường cơ bản đều phải ở trong cơ thể Tô Thiến Thiến, nếu nàng xảy ra chuyện, hắn tất nhiên cũng sẽ gặp nạn.

Tô Thiến Thiến sở dĩ có thể đem tiên thiên nội anh của Lâm Khiếu Đường dẫn độ đến trong cơ thể chính mình để phụ trợ tu luyện, chủ yếu là nàng dựa vào lục ngọc thủ trạc trên cổ tay ---- dẫn hồn trạc.

Tẩu hỏa nhập ma, thiếu chút nữa làm cho Lâm Khiếu Đường lâm vào cảnh gian dâm ......

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play