Đại hán họ Hoàng có chút không biết làm sao, sư linh đan đối với còn quý trọng hơn so với đại sư đan rất nhiều, khi đại sư giai trùng quan đột phá lên linh hồn giai dùng nó cũng có thể tăng lên ba thành tỷ lệ thành công, cho dù là linh hồn giai dùng cũng có thể tăng thêm tu vi.

Trên mặt ba người còn lại đều lộ vẻ ước ao đố kỵ.

Đại hán họ Hoàng sửng sốt một chút, bộp một tiếng, hướng về phía truyền tống trận quỳ xuống, lập tức dập đầu ba cái, trong miệng liên tục nói:

- Đa tạ Lâm lão tổ ban ân. Đa tạ Lâm lão tổ ban ân!

Trên thực tế, người tặng đan dược không phải Lâm Khiếu Đường mà là Triển Thanh Nhu. Lâm Khiếu Đường bế quan trước đó hầu như đã dùng hết toàn bộ số đan dược tĩnh lũy trong người. Chỉ còn lại một ít tài liệu linh thảo mà thôi.

Triển Thanh Nhu tặng đan dược tự nhiên là nhìn nét mặt của Lâm Khiếu Đường, trong mắt hắn có ý này, Triển Thanh Nhu tâm lĩnh liền lấy ra một viên sư linh đan phóng đi.

Thân là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Tiềm Long Viện, trong người Triển Thanh Nhu hiển nhiên không thể thiếu được chút ít đan dược, huống hồ sư linh đan đối với tu luyện giả địa vương giai cũng không có bao nhiêu tác dụng.

Đối với hành động của Triên Thanh Nhu, Lâm Khiếu Đường tự nhiên nhìn thấy rõ ràng, đối với nữ tử thông minh hiểu ý người khác như vậy có chút ngoài dự liệu, thực sự có vài chỗ tương tự Uyển nhi, thảo nào hai người có thể trở thành tỷ muội tốt của nhau.

Bên ngoài cổ truyền tống trận, hơn ba mươi vị linh hồn trận sư đều đang chăm chú duy trì cổ truyền tống trận vận chuyển, tám người trông coi an toàn, để tránh có người quấy rầy.

Chín ngày trước lục tục có người từ trong truyền tống trận đi gia, hơn nữa tần suất lại cực cao, hầu như là một người nói tiếp một người, có những lúc đồng thời vài người xuất hiện.

Nhưng điều này là do thời gian khác biệt giữa đại lục Phong Ma và đại lục Kỳ Đông tạo thành, thực tế ở bên trong trận tiến triển phi thường thong thả, có đôi khi vài canh giờ cũng không có người tiến hành truyền tống.

Chỉ trong thời gian một ngày hầu như tất cả tu luyện giả còn may mắn sóng sót đều truyền tống trở về, sáu bảy ngày sau không còn ai ra vào.

Lúc này quần hùng vào Ma Lục, có thể nói là tổn thất trầm trọng, một nghìn tu luyện giả đại sư giai hậu kỳ tiến vào Ma Lục, còn sống sót trở về chỉ có hơn bốn trăm người. Tám trăm người còn lại hoặc là ngã xuống, hoặc là thất tung.

Lần tầm bảo này đối với tu luyện giới có thể nói là tổn thất thảm trọng, vô luận là Đại Hạ, Nam Xuyên hay liên minh thảo nguyên, thực lực bởi vì vậy mà giảm xuống một phần ba. Đặc biệt là linh minh thảo nguyên, bảy tu luyện giả địa vương giai tiến vào đại lục Phong Ma, không còn một ai sống sót trở về, trong đó có ba Vu sư địa vương giai hậu kỳ.

Toàn bộ đại lục ngoại trừ tu luyện giả Chu Võ Quốc đều đứng ngoài xem kỳ biến, cho dù biết trong đó có không ít bảo bối, thế nhưng không còn người nào dám tiến vào bên trong đó.

Hơn một nghìn tu luyện giả tiến vào, hơn phân nửa bị ngã xuống trong đó, sống sót ra ngoài cũng không mang được bao nhiêu bảo bối, thực sự là cái được không dù nổi cái mất.

Bất quá có một cái tên, bởi vì tiến vào trong đại lục Phong Ma tỏa ánh sáng kỳ dị, càng làm cho không ít tu luyện giả địa vương giai khiếp sợ.

Đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông, Lâm Khiếu Đường!

Cái tên này đối với tam đại tu luyện giới cũng không hề xa lạ, thậm chí rất quen thuộc, bởi vì tám mươi năm trước đây, cái tên này đã làm cho Nam Xuyên Giới nổi sóng không nhỏ.

Nhưng lúc tam giới phân tranh, nghe đồn người này tiến vào Đại Hạ đánh lén đã ngã xuống, hoặc là mai danh ẩn tích, không một ai biết vị đệ tam nguyên lão này đi đâu, còn sống hay đã chết.

Thế nhưng khi quần hùng đối mặt với yêu trùng cấp mười lăm, vị đệ tam nguyên lão này ngang trời xuất thế, giống như trời giáng thần binh đột nhiên xuất hiện.

Đồng thời thể hiện ra thực lực vô cùng kinh người, lấy lực lượng một người độc chiến trùng ma hợp thể, hơn mười vị đại tu sư vây công cũng không thể giết chết được một trùng ma hợp thể, vậy mà người này đã trực tiếp giết chết một đầu.

Thực lực cấp độ này đã hoàn toàn tương xứng với tam đại cao thủ, tu luyện giả còn sống rời khỏi Ma Lục không khỏi tán thán không thôi.

Cái tên Lâm Khiếu Đường chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi truyền khắp tam đại tu luyện giới.

Nếu chỉ là tu luyện giả bình thường nghe đồn thì cũng không đủ để nhấc lên cơn sóng gió ngập trời như vậy, then chốt chính là hơn mười vị đại tu sư tam đại tu luyện giới đã nói ra một ít bình luận tán dương.

Đại nguyên lão Hiên Viên Tông Hồng Chiến cũng mang theo thân thể trọng thương đi ra, khi trở về môn phái tiền phát ra mệnh lệnh đối với tất cả các đệ tử môn nhân trưởng lão, phong Lâm Khiếu Đường là đại nguyên lão danh dự của Hiên Viên Tông, xếp vào trong từ đường cung phụng của tông phái. Tôn vị thủy tổ tông phái. Bất luận đệ tử nào cũng không được bấ kích, người vi phạm sẽ bị phạt nặng.

Hồng Chiến càng công khai nói.

- Nếu không phải tam đệ xuất thủ, Hồng mỗ ắt hẳn phải chết không cần nghi nhờ, cái mệnh này rốt cuộc đã thiếu nợ!

- Lâm đạo hữu thần thông hơn người, quả thực là đương đại kỳ nhân!

Cũng là đại nguyên lão của Hiên Viên Tông, U Minh Lão Tổ đã cảm thán nói.

Liên minh thảo nguyên bởi vì cả bảy Vu sư địa vương giai không trở về, lời nói bên ngoài đã nhỏ đi không ít, nhưng một ít Vu sư rải rác đã mang theo không ít tin đồn về vị đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông này.

Thiên Ma Lão Nhân của Ma Thiên Môn Đại Hạ quốc sau khi trở lại môn phái đã nói:

- Hậu sinh khả úy, lão phu vô năng!

Cửu Đỉnh Công của Cửu Đỉnh Sơn là người duy nhất bị trọng thương trong tam đại cao thủ, có người nói là do vị đệ tam nguyên lão kia gây thương tích. Về phần vì nguyên nhân gì? Không hề có người nào biết.

Hơn mười vị đại tu sư và tam đại cao thủ đi ra trước, từng truyền âm cho các tu luyện giả, phong tỏa một tí việc bí ẩn.

Bởi vậy vô luận là lời đồn thần kỳ cỡ nào thì có một số chuyện quan trọng, các tu luyện giả bên ngoài không hề được biết, mà các tu luyện giả tiến vào trong đại lục Di Tích lại thủ khẩu như bình. Nơi đó rốt cuộc đã xảy ra những chuyện này, bên ngoài không ai biết.

Tu luyện giả bên ngoài chỉ biết là, bên trong trung tâm đại lục Phong Ma, tu luyện giả đã gặp phải trùng tộc cường đại, trong đó có tới năm đầu trùng ma cấp mười lăm.

Tu luyện giả triển khai chiến đấu kịch liệt, nỗ lực rất lớn mới có thể tiêu diệt được sáu đầu trùng ma này, về phần Bàn Cổ đại trận, Nguyên Thủy Ma Tộc, tu luyện giả thượng giới và lỗ hổng không gian, còn có mấy tu luyện giả theo Kim Phi phi thăng, cùng xử lý các tu luyện giả đã chết, toàn bộ quá trình xảy ra như thế nào, các tu luyện giả đều thủ khẩu như bình. Những tu luyện giả này sau khi trở về môn phái đều lập tức tiến hành bế quan tu luyện.

Đại tu sư cũng tiến hành phong tỏa tin tức, thứ nhất là vì muốn tránh cho toàn bộ tu luyện giới khủng khoảng, thứ hai là không cho tu luyện giả biết không cần phải đạt tới đế giai cũng có thể phi thăng. Nếu như tin tức này truyên ra, chỉ sợ hơn phân nửa tu luyện giả đều không chuyên tâm tu luyện mà tìm đến những lỗ hổng không gian. Thậm chí còn có thể chuyên môn nghiên cứu làm cách nào để tạo ra lỗ hổng không gian, làm như vậy rất có khả năng làm cho toàn bộ vị diện này bị diệt vong.

Năm vị đại tu sư Đại Hạ quốc tiến vào Ma Lục, ngã xuống hai vị đại tu sư, Quỷ Võ Điện từ đó xuống dốc không phanh, lưu lạc trở thành môn phái nhị lưu, Thiên Bằng Thượng Nhân cũng coi như chết trận, ba phái còn lại coi như bảo tồn được thực lực.

Chỉ có âm Quỷ Cốc âm Quỷ Lão Ma trở lại môn phái, tâm tình vô cùng âm trâm, sắc mặt có chút tái nhợt. Sau khi trở về môn phái không hề để ý đang có thương tích trong người, lập tức mệnh lệnh cho tất cả các kết trận sư nhanh chóng hình thành đại kết trận phòng ngự, lấy toàn bộ nguyên thạch thượng phẩm trong môn phái ra để duy trì kết trận.

Phảng phất như âm Quỷ Cốc gặp phải kiếp nạn vậy, hơn nữa còn mệnh lệnh cho toàn bộ môn nhân đệ tử bên ngoài trở vê cốc bế quan tu luyện, không được phép ra ngoài nửa bước, chính hắn cũng trốn vào trong Quỷ Phong đóng cửa không ra. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Nghe đồn vị âm Quỷ Lão Ma này đã đắc tội với đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông, lo lắng bị trả thù, cho nên mới đóng cửa tông môn, hạ mệnh lệnh phong tỏa trăm năm.

Đối với sự hỗn loạn của các tu luyện giới khác, Nam Xuyên Giới tuy rằng tương đối yên tĩnh hơn một chút, tuy rằng năm vị minh chủ có hai vị đã chết, nhưng ba người còn lại vẫn bình yên vô sự.

Trọng yếu hơn nữa là đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông hiện tại như mặt trời giữa trưa, có thể coi như nhân vật đỉnh cao nhất toàn bộ Nam Xuyên Giới, từ đó Nam Xuyên Giới đã có thể đứng ngang hàng với Đại Hạ Quốc.

Mà ba vị minh chủ còn sống sót ra ngoài, sau khi trở lại môn phái cũng hạ một loại mệnh lệnh, Băng Hoàng tự mình tới Thiên Hà Tông một chuyến.

Thái âm Thiên Quân thì có cử động tương đối kỳ quái một chút, tự mình tới Hiên Viên Tông tạ tội, đối với năm đó tập kết ma tu vây công Hiên Viên Tông giải thích như thế nào, càng bồi thường không ít nguyên thạch, thảo dược.

Có người nói vị minh chủ ma tông Nam Xuyên Giới đã từng hạ chủ ý lên Lâm Uyển Nhi, mà người này chính là song tu kết tóc của đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông, náo loạn ra chút hiểu lầm, để cho thấy thái độ tránh phát sinh xung đột vơi đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông nên đã đưa ra không ít bù đắp.

Thiên Hà Tông cũng thu được khá nhiều nguyên thạch lấy danh nghĩa cá nhân Thái âm Thiên Quân đưa tới, các loại tài liệu luyện đan bảo bối, thậm chí là một ít pháp bảo thượng phẩm.

Hai vị viện thủ và đan vương Mặc Vô Danh của Tiềm Long Viện đều bình yên trở về, điều này đã chứng minh quy luật bất biến Tiềm Long Viện vạn năm qua hơn hẳn một cấp so với các tu luyện giới khác, bất quá Tứ Thải Chân Long lại không có người nào trở về.

Ba vị cao tầng Tiềm Long Viện cũng không giải thích nguyên nhân như thế nào, sau khi trở lại Tiềm Long Viện lại vận chuyển công việc như thường, bắt đầu tuyển chọn người nối nghiệp mới.

Lúc này đây động tĩnh rất to lớn, thậm chí kinh động tới Chu Võ Quốc vẫn trong trạng thái phong tỏa nhiều năm qua. Chu Võ Quốc luôn luôn không tiến hành trao đổi liên hệ với bên ngoài, hiện tại lại bắt đầu phát ra sứ giải tiến hành ngầm hỏi thăm.

Tu luyện giả Chu Võ Quốc chỉ có hứng thú đối với ma cảnh hải vực, còn những ma vực bên trong đại lục hầu như không hề tham dự, cho dù là nặc danh tiến vào cũng chỉ là một số thú tu mà thôi.

Từ Chu Võ Quốc còn truyền tới một ít tin tức về Tây đại lục, có người nói tu luyện giả bên kia hầu như tại lúc tu luyện giả Kỳ Đông còn đang ở trong Ma Lục, bọn họ cũng đã phát hiện ra hai cổ truyền tống trận, một cái nối thông với đại lục Băng Tuyết, còn một cái nối thông với đại lục Di Tích.

Chúng tu luyện giả Đại Lục Minh Tây cũng đã tụ tập một chỗ tiến hành mạo hiểm tìm bảo, nhóm hơn năm trăm người tiến vào đại lục Băng Tuyết, còn một nhóm hơn ba trăm người tiến vào đại lục Di Tích.

Kết quả nhóm tu luyện giả từ đại lục Băng Tuyết trở về không đủ hai trăm người, tuy rằng không mang về được không ít pháp bảo băng hệ và một it thảo được băng linh hệ, thế nhưng tổn thất tu luyện giả cấp cao cũng vô cùng thảm trọng.

Có người nói là gặp phải Tuyết Nguyên Cự Nhân và Cổ Cự Viên, những chủng tộc này đã tồn tại từ thời kỳ viễn cổ xa xưa, bản thân có năng lực băng tuyết trời sinh, cũng sử dụng pháp bảo, hơn nữa trong thế giới toàn băng tuyết thì thực lực có thể phát huy lớn hơn cực hạn bình thường, đồng thời bọn họ vẫn còn có một số thuật thần thông từ viễn cổ lưu lại.

Tuy rằng những chủng tộc từ viễn cổ này có số lượng không nhiều lắm, toàn bộ địa lục Băng Tuyết cộng lại cũng chỉ có hơn nghìn, thế nhưng thực lực cá thể lại quá mức cường đại, tu luyện giả đại lục Minh Tây căn bản không thể chống đỡ được, rất nhiều người ngã xuống.

Nhóm tu luyện giả tiến vào đại lục Di Tích lại càng thêm thê thảm, không có một người nào trở về, cổ truyền tống trận không hiểu sao tự bạo, hơn nữa còn xuất hiện không gian vặn vẹo.

Lực lượng không gian đối với tu luyện giả hạ giới mà nói hầu như là thiên lực không thể chống lại.

Chu Võ Quốc vẫn mở rộng lĩnh vực hải ngoại, tu luyện giới này từ ba nghìn năm trước đã triệt để cắt đứt liên hệ với tu luyện giới đại lục, lúc đó có một vị đại tiên đoán sư Chu Võ Quốc, thất hơn trăm năm thọ nguyên, tính ra ba ngàn năm sau tất có đại kiếp nạn, hơn nữa tài nguyên đại lục không thể nào thỏa mãn được các tu luyện giả, hải vực không giới hạn mới là tương lai cho tu luyện giả thời gian tới.

Vị đại tiên đoán sư này tên là Khương Phụ, sau khi dự đoán xong, chỉ còn một năm thọ nguyên, trước khi chết đã để lại một câu kinh thế hãi tục, đã làm cho toàn bộ thủ đô Chu Võ Quốc chấn động.

Khương Phụ lúc hấp hối có nói:

- Hai đại đế tu Chu Võ Quốc nếu như có thể làm theo ý chí của hắn tiến hành phát triển, vậy thì ba nghìn năm sau nhất định Chu Võ Quốc hoàn thành được đại nghiệp nhất thống Kỳ Minh Phong, cũng có thể giữ được tám nghìn năm hưng thịnh không suy, hạ giới này càng đổi tên thành Chu Võ.

Kỳ Minh Phong là cái tên có từ thời kỳ thượng cổ, ngoài hàm nghĩa đó là Kỳ Đông Đại Lục, Minh Tây Đại Lục và Phong Ma Đai Lục ra, nếu như có thể đổi tên thành Chu Võ tức là ngụ ý Chu Võ Quốc nhất thống cả ba đại lục, chân chính trở thành bá chủ.

Khi Khương Phụ chết đi, Chu Võ Quốc liền thành hành xây dựng kết trận phong bế thật lớn, một bức tường kết trận rộng trăm trượng, dài trăm vạn năm đã hoàn toàn cắt đứt Chu Võ Quốc và đại lục ra thành hai thế giới hoàn toàn khác biệt, tuyệt đối không có bất cứ phân tranh gì với đại lục, một lòng hướng sự phát triển tới hải vực.

Mà lần hạo kiếp lần này của Kỳ Đông và Minh Tây, tựa hồ đã ứng với lời của vị đại tiên đoán sư kia, Minh Tây Đại Lục bị tổn thương nguyên khí nặng nề, chí ít trong vòng mấy trăm năm không lật nổi mình, cơ sở của Minh Tây Đại Lục thua kém xa so với Kỳ Đông Đại Lục.

Chu Võ Quốc đã tập kết rất nhiều tu luyện giả vượt biển tiến hành xâm lấn Minh Tây Đại Lục, đại sự như vậy truyền ra làm cho toàn bộ Kỳ Đông xôn xao.

Nói chung, toàn bộ cắt cứ của tu luyện giới đang lặng lẽ phát sinh biến đổi.

Lại nói đến Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu vừa mới ra khỏi kết trận, lập tức làm cho hơn ba mươi vị kết trận sư kinh hãi, tám người thủ hộ cũng giậy nảy mình.

Khí nguyên cường đại tỏa ra từ hai người làm cho mọi người giật mình, bất quá khi nhìn thấy diện mục của hai người thì tròng lại nhẹ nhõm lạ. Triển Thanh Nhu là một trong Tứ Thải Chân Long, nàng coi như có danh khí rât lớn, không ít người nhận ra dung mạo của nàng.

Lâm Khiếu Đường vừa mới ra khỏi kết trận lập tức cảm ứng được trong vòng mười dặm có vài cỗ khí nguyên quen thuộc, cũng không dừng lại lập tức lao đi, Triển Thanh Nhu ôm Uyển Nhi tự nhiên theo sau.

Hai người rời đi để lại cho các tu luyện giả nơi đây sự nghi hoặc là kinh ngạc.

- Lão đại, thật là, lâu như vậy vẫn không ra, toàn bộ đại lục Phong Ma đầy rẫy những con sâu buồn nôn, tiếp tục ở bên trong quả thực là chán ghét đến chết!

Vẻ mặt Tiểu Lan vô cùng chán ghét nói, lần hành trình Ma Lục này đã để lại trong linh hồn của nàng ấn ký không thể nào xóa nhòa, đối với đại lục Phong Ma, Tiểu Lan không hề có ấn tượng gì hay ho.

Mấy nàng từ lúc chia tay với Lâm Khiếu Đường vẫn luôn ở rìa ngoài đại lục Phong Ma tìm kiếm một ít di hài thượng cổ tu luyện giả hoặc là linh thảo các loại, các nàng may mắn tìm được mấy bảo bối không tồi.

Khi trung tâm đại lục truyền ra sự rung động mãnh liệt, mấy nàng không chút do dự tiền lập tức trở lại truyền tống trận, trực tiếp truyền tống ra ngoài, lúc đó một mực ở trong một thung lũng cách truyền tống trận không tới mười trượng chờ đợi.

- Lan muội an tâm, công tử nhất định là có việc gì đó cần phải xử lý!

Tân Tây Á nhẹ giọng nói, mấy ngày hôm nay nàng nhìn truyền tống trận không hề nhúc nhích, lặng lặng chờ đợi.

Bên kia, Tố Tố đang cẩn thận tiến hành trị liệu đối với Thần Lộ Tiên Tử, nhiều ngày trôi qua, Tố Tố dựa theo dược vật và phương pháp Lâm Khiếu Đường lưu lại để chữa trị khuôn mặt cho Thần Lộ Tiên Tử.

Thế nhưng theo thời gian trôi qua, tâm trạng lo lắng cấp bách của Tố Tố còn lớn hơn so với Tiểu Lan một bậc, tài liệu đan được sư phụ lưu lại đã sắp dùng hết rồi, hơn nữa Tố Tố chỉ có thể duy trì được trạng thái bình thường cho Thần Lộ Tiên Tử, không thể nào trị hết được, nếu như tiếp tục như vậy, khuôn mặt của Thần Lộ Tiên Tử rất có khả năng khôi phục lại trạng thái như trước đây.

Thần Lộ Tiên Tử mỗi ngày tiếp nhận Tố Tố trị liệu, thế nhưng trong lòng nàng rất rõ ràng, khuôn mặt của nàng hiện tại chỉ được Lâm Khiếu Đường tạm thời chữa trị, Tố Tố nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo, không lâu dài được, nếu như Lâm Khiếu Đường không trở lại, vậy thì chỉ sợ nàng vĩnh viên không có ngày khôi phục hoàn toàn.

Trong lúc tứ nữ suy nghĩ lo lắng vội vã trong lòng, bỗng nhiên phía truyền tống trận truyền tới một cỗ khí nguyên quen thuộc.

Tròng mắt tứ nữ nhất thời ngưng lại, đều chuyển mắt nhìn, tức thì thất thanh nói.

- Lão đại!

- Công tử!

- Sư phụ!

- n công!

Cỗ khí nguyên này xuất hiện làm cho nỗi lòng bất an của tứ nữ nhất thời hòa hoãn lại, linh hồn treo ngược cành cây cũng đã được hạ xuống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play