Mấy thế lực lớn đều đã xuất hiện, kế tiếp sẽ là ai. Đáp án không cần nói cũng biết, còn lại cũng chỉ có Tiềm Long Viện mà thôi.

Hiện tại, Tiềm Long Viện như mặt trời ban trưa, coi như là tam đại tu luyện giới cũng phải nhượng nhịn ba phần. Không nói đến nhân tài trẻ tuổi đông đúc, trong mấy thế hệ trước, toàn bộ đại nguyên lão Đại Lục Kỳ Đông, luận về tuổi tác thì hai vị viện thủ sợ là lớn nhất.

Năm trăm năm trước hai vị viện thủ chính là nhân vật oai phong một cõi Kỳ Đông, khi đó rất nhiều vị đại tu sư ở đây vẫn còn là hạng vô danh tiểu tốt, thậm chí còn có người còn chưa bước chân vào tu luyện giới, ngoại trừ Cửu Đỉnh Công ra những người khác còn lại tuyệt đối đều là dạng vãn bối của hai người bọn họ. Đương nhiên tu luyện giới phân biệt đối xử không căn cứ theo tuổi tác mà là dựa vào tu vi thực lực chân chính, dù cho tuổi tác có lớn đến mấy nhưng không có thực lực vẫn phải gọi người ta một tiếng tiền bối.

Ngay lúc chúng tu luyện giả còn đang chờ mong, phía xa có vài đạo sáng mờ bay đến, có thanh sắc, có bạch sắc, có lam sắc, cũng có tử sắc, mà đứng trên phi kiếm màu vàng thật lớn có tới ba người.

- Thiên ngoại phi kiếm!

Có người thất thanh cả kinh kêu lên.

Đây chính là một kiện nằm trong ngũ đại phi kiếm đỉnh cấp hạ giới, không chỉ có thể dùng làm phi hành mà nó cũng là một pháp bảo cực kỳ lợi hại, cho dù trên thượng giới cũng coi như một bảo vật hiếm có.

Ba người trên thân phi kiếm chính là ba đại tu sư có tiếng nói lớn nhất tại Tiềm Long Viện, đứng đầu chính là một vị hán tử trung niên mặc hoàng bào, sau lưng có hai thanh cự kiếm giao nhau, người này là chính viện viện thủ Tiềm Long Viện - Kiếm Vương Mục Bách Thông.

Phía sau là một người mặc võ phục màu đen, ánh mắt đỏ sậm, mặt vuông chữ điền, không cần phải nói chính thị là ma viện viện thủ Tiềm Long Viện - Võ Vương Hình Hướng Thiên.

Khí thế người cuối cùng có vẻ không bằng hai vị kia, nhìn qua còn có chút tuổi già sức yếu, nhưng luận về danh tiếng và tu vi lại không hề kém chút nào, đặc biệt là về danh tiếng thậm chí còn vượt qua hai vị viện thủ. Có thể nói một đường phát triển mấy trăm năm nay của Tiềm Long Viện, đã nghênh đón từng đợt cao phong chưa từng có, tuyệt đối không thể bỏ qua công sức của người này, mà tại Tiềm Long Viện cũng có địa vị cao nhất. Lão giả tưởng như sắp chết đó chính là Đan vương Mặc Vô Danh.

Thiên ngoại phi kiếm chạm đất thì bốn đạo ánh sáng mờ cũng theo đó hạ xuống, đây được coi là lực lượng chủ yếu mà Tiềm Long Viện phát triển ra bên ngoài, chính là Tứ Thải Chân Long.

Thanh long, Bạch long, Lam long và Tử long, bốn màu được chia làm hai loại, trừ Thanh long là võ tu, tam long còn lại đều là đạo tu. Lam long và Tử long không chỉ có tu vi thâm hậu, tài nghệ cao tuyệt, hơn nữa mấy năm nay tại Kỳ Đông đều được danh truyền là hai đại mỹ tu tiên mạo, tư sắc so với tam đại mỹ tu từ mấy ngàn năm trước chỉ có hơn chứ không kém.

Triển Thanh Nhu và Lâm Uyển Nhi đến nhất thời làm cho chúng nữ tu xung quanh tủi hổ. Cho dù đông đảo nữ tu đều có đủ loại dung mạo thiên tiên, yêu mị thanh thuần, nhưng đứng trước mặt nhị nữ cũng phải lu mờ không chút ánh sáng. Triển Thanh Nhu có vẻ tươi tắn thanh nhã, khí chất đã phát huy tới mức cực hạn, Uyển Nhi lại có vẻ yêu mị uyển chuyển kết hợp vô cùng hoàn mỹ.

Tiềm Long Viện vừa đến, các phương thế lực khống chế cổ trận đã tụ tập đầy đủ, thời gian chuẩn bị cũng đã hoàn thành, các phương thế lực cũng đã sắp xếp ổn thỏa thứ tự vào trận.

Cửu Đỉnh Công đứng trên một đỉnh núi, kim bào lấp lánh quang mang, bỗng nhiên lên tiếng nói:

- Mục huynh, Hình huynh, Mặc huynh, dựa theo ước định Tiềm Long Viện các ngươi vào trận trước tiên!

Thần sắc Mục Bách Thông như thường, không tiếp lời mà chỉ đơn giản gật đầu, đối với việc vào trận trước tiên có vẻ vô cùng bình tĩnh, phảng phất như tất cả đều là tự nhiên, Tiềm Long Viện đủ sức xếp hạng đầu.

Bẩy người Tiềm Long Viện cùng nhau bay vào bên trong cổ trận. Hơn mười pháp trận đại sư đồng thời khởi động, thân ảnh bẩy người bên trong lóe lên một cái, đã biến mất không thấy.

Tiềm Long Viện là tốp người đến sau cùng nhưng lại là tốp đầu tiên tiến vào cổ trận, điều này cũng không có gì là kỳ quái. Các thế lực lớn khác không phải là nhượng lễ mà là hơi có chút cố tình. Bên kia cổ trận này là phiến đại lục mà mấy vạn năm qua không hề có người đặt chân vào, bên đó rốt cuộc tồn tại hung hiểm cỡ nào không ai có thể biết trước.

Thứ nhất đi đầu mở đường là Tiềm Long Viện bảy người sau khi đi vào truyền tống trận, dựa theo thương định trước đó giữa mấy phương thế lực, tiếp theo hẳn là mấy vị minh chủ Nam Xuyên Giới.

Thế nhưng mấy vị minh chủ hiển nhiên không nóng nảy, mơ hồ muốn chờ một chút nữa xem nhóm Tiềm Long Viện tiến vào đầu tiên có phản ứng gì, cổ trận vốn là hai chiều, nếu bên kia cổ trận có hung hiểm thì nhóm Tiềm Long Viện truyền tống qua nhất định sẽ phát sinh tình huống nào đó, cổ trận liền có thể sinh ra cảm ứng.

Nhất thời bốn phía an tĩnh đến mức đáng sợ, dường như mỗi tu luyện giả đều có ý nghĩ chờ người khác đi làm pháo hôi trong đầu, lúc này tất cả mọi người đều đặt sự chú ý về phía cổ trận.

Xa xa hơn mười dặm, trên một ngọn núi, một gã thanh niên mặc tử bào và bốn vị nữ tử dáng vẻ khác nhau đứng đó, năm người đều ngóng nhìn về hướng sơn cốc.

- Lão đại, nữ tử mặc tử y vừa rồi dường như là Uyển Nhi tỷ tỷ.

Con mắt Tiểu Lan mở to suy nghĩ nói.

- Chính xác là nàng!

Sắc mặt Lâm Khiếu Đường không gợn, nhìn không ra bất luận ba động tâm tình nào, nhưng sóng lòng lại trào dâng mãnh liệt hầu như không ức chế nổi tâm tình tưởng niệm, hận không thể lập tức bay tới ôm chầm lấy thân hình người nữ tử đã hơn một trăm năm chia lìa. Chuyện cũ lại càng như hiện ra trước mắt, phảng phất như tất cả chỉ mới phát sinh ngày hôm qua. Nếu như nói Kỳ Áo cho Lâm Khiếu Đường cơ sở vậy Uyển Nhi đã cho Lâm Khiếu Đường một nơi để ký thác tâm hồn, có thể theo thời gian mục tiêu và hướng phấn đấu của Lâm Khiếu Đường có sựbiến hóa, thậm chí là hoàn toàn thay đổi, thế nhưng có một điều vĩnh viễn tồn tại, đó là thực hiện lời ước hẹn với một tiểu cô nương:

"Ta nhất định sẽ trở về!"

- Chính xác? Lão đại ngươi dường như vẫn biết rõ hành tung về Uyển Nhi tỷ tỷ?

Tiểu Lan kinh ngạc nói.

- Lần trước xông vào Tù Ma Cốc ta đã biết được!

Lâm Khiếu Đường thản nhiên nói, hắn không muốn cho Tiểu Lan nhìn ra nội tâm mình đang có chút không ổn định.

- A, vậy không phải là chuyện của hơn tám mươi năm trước sao? Lão đại ngươi cũng quá đáng giận đi, thời gian dài như vậy cũng không đi tìm Uyển Nhi tỷ tỷ?

Tiểu Lan có chút không lý giải được hỏi.

Lâm Khiếu Đường chắp hai tay sau lưng nhìn về phía thân ảnh đã sớm biến mất bên trong cỗ truyền tống trận, thâm tình nói:

- Ngày trước nếu tìm tới, hơn phân nửa sẽ bị xua đuổi. Tiềm Long Viện không phải là nơi có thể tùy tiện ra vào, cho dù tìm được thì lấy thực lực bản thân ta khi đó căn bản không mang được Uyển Nhi đi, ngược lại còn có thể làm khó nàng. Thù giết cha bất cộng đái thiên, Uyển Nhi khi đó hẳn liều mạng tu luyện, nếu là ta xuất hiên ngược lại sẽ làm quấy rối kế hoạch của nàng. Ta tin tưởng Uyển Nhi có thể bỏ tất cả để theo ta, thế nhưng nếu vậy vận mệnh của cả hai chúng ta đều sẽ biến đổi, rất có thể cũng không được như ngày hôm nay. Trong những thời điểm đặc biệt, độc lập phấn đấu ngược lại tốt hơn nhiều, thêm nữa tại Tiềm Long Viện rất an toàn, không ai dám đến gây sự, tài nguyên tu luyện lại vô cùng phong phú, lấy tư chất của Uyển Nhi tất nhiên sẽ được coi trọng, nếu là theo kẻ nghèo hèn này như ta chẳng phải là thiệt cho nàng hay sao?

Tiểu Lan gật gật đầu nhưng vẫn khó hiểu nói:

- Thế nhưng lão đại lại có mâu thuẫn a. Mang theo ta, Tố Tố và Tân Tây Á tỷ tỷ cùng nhau đột phá linh hồn giai, tiêu hao tài nguyên không ít nha, nếu như dồn cho Uyển Nhi tỷ tỷ thì chẳng phải không kém hơn Tiềm Long Viện sao?

Lâm Khiếu Đường nhẹ nhàng cười, sờ sờ đầu Tiểu Lan nói:

- Ta cũng không tận lực chiếu cố các ngươi, đều là đi một bước tính một bước, có cơ hội tự nhiên sẽ không bỏ qua, nhưng ta cũng đâu biết sau đó sẽ phát sinh những chuyện gì, ta không thể mạo hiểm, mà Uyển Nhi lưu lại Tiềm Long Viện hiển nhiên ổn thỏa hơn!

Tiểu Lan không biết vì sao khóe mắt đã chảy lệ, chân tình nói:

- Lão đại, đời này của Tiểu Lan có phúc lớn nhất chính là được theo kẻ hỗn đản ngươi!

Lâm Khiếu Đường nhéo nhéo mũi Tiểu Lan nói:

- Nha đầu ngốc!

Thời gian một nén hương trôi qua, bên trong cổ trận vẫn không truyền đến bất luận dị động gì. Bẩy người Tiềm Long Viện hiển nhiên là đã bình yên truyền tống qua, đồng thời có thể xác định bên kia cũng không có nguy hiểm nào quá lớn.

Bốn vị minh chủ Thái âm Thiên Quân và Thái Thượng Chân Nhân lúc này mới tiến vào bên trong cổ trận, phút chốc được truyền tống đi, tiếp sau là Đại Hạ, sau đó là Hiên Viên Tông, Vu sư là thế lực lớn được an bài vào trận cuối cùng, bất quá bởi vì bọn họ xuất lực ít nhất nên cũng không có bất luận điều gì đáng ngờ.

Mấy thế lực lớn đã tiến vào toàn bộ, sơn cốc an tĩnh nhất thời lại náo nhiệt hẳn lên. Trình tự vào trận cũng không theo xếp hàng, người có tu vi cao thâm tự nhiên là tiến vào trước, tu vi thấp không dám đánh rắm một cái, đều ngoan ngoãn chờ đợi.

Cổ trận này thuộc về truyền tống trận cỡ lớn, một lần tối đa có thể truyền tống hơn hai mươi người, tuy rằng số lượng tu luyện giả đến đây vô cùng đông đảo nhưng truyền tống cũng rất nhanh gọn, chỉ chốc lát toàn bộ tu luyện giả địa vương giai đã được truyền tống hết, tu luyện giả linh hồn giai cũng đã tiến vào hơn phân nửa.

Lúc này mấy ngọn núi xung quanh hai bên sơn cốc còn có mấy tu luyện giả địa vương giai chưa tiến vào trận, các tu luyện giả khác đều vô thức tránh xa khỏi nơi đây. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Kinh Vân đạo hữu, vị đồng bạn trong lời nói của ngươi có chút cao giác quá đi, đến bây giờ vẫn còn không có đến, coi như là chúng ta có ước định thời gian với đại tu sư thì cũng không đến trễ như vậy.

Sắc mặt Thất Tuyệt Phu Nhân không được tốt mở miệng nói.

- Phu nhân chớ vội, mà người bên phía quý cung chọn cũng không phải chưa đến hay sao? Mục tiêu của chúng ta lần này chính là trung tâm đại lục, có khả năng đi vào trung tâm đại lục cũng không có mấy người, vào trận chậm một chút cũng không khác nhau nhiều!

Âm Tuyệt Thiền Sư chắp hai tay hình chữ thập bình tĩnh nói.

Sắc mặt Kinh Vân Tử cũng có chút không tốt, không nghĩ tới Lâm tiểu tử kia cư nhiên đến tận bây giờ vẫn không xuất hiện. Nói đến cũng kỳ quái, Thất Tuyệt Cung mời người lần này cũng đến trễ, không biết là hai người này suy nghĩ thế nào, tựa hồ đối với chuyện tiến vào Đại Lục Phong Ma cũng không quá mức nhiệt tâm.

- Phu nhân bất bình đối với người lão phu mời đến muộn nhưng lại không hề đề cập tới người mà quý cung mời cũng đến trễ, có phải quý cung đối với người của chúng ta không có lòng tin? Hay là trực tiếp không có lòng tin với lão phu đây?

Kinh Vân Tử hỏi ngược lại, ngữ khí không tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play