Trở lại động phủ, Lâm Khiếu Đường đem các loại pháp trận cùng kết trận bố trí cẩn thận lại một lần, một bên lại kinh ngạc phát hiện hai loại bảo vật linh nhục cùng cổ độc thi thảo, hai loại linh thảo kỳ dị này cư nhiên đã cắm rễ sâu vào trong đất.

Không thể tùy thân mang theo, mà để ở đây như vậy thì Lâm Khiếu Đường lại không quá yên tâm, liền để hơn mười vạn đầu tham thị thú phối hợp với tầng tầng lớp lớp kết trận kết hợp cùng trông coi huyệt động.

Sau khi an bài động phủ thỏa đáng, Lâm Khiếu Đường liền đến bảo điện Thiên Hà Tông, nơi cất giữ tất cả các điển tích, nghiên cứu tất cả các môn phái lớn nhỏ, đặc điểm và hoàn cảnh địa lý cơ bản của Nam Xuyên Giới.

Lại qua mấy ngày, Lâm Khiếu Đường đem tất cả sự tình chuẩn bị thỏa đáng. Trước lúc khởi hành còn đem Linh nhục đang được bồi dưỡng bên trong tĩnh thất cắt thành hai nửa đem theo bên người, tùy thời mà chuẩn bị cho bất cứ tinh huống nào.

Thông báo với hai vị nguyên lão của Thiên Hà tông một tiếng, Lâm Khiếu Đường với một thân quần áo nhẹ nhàng thẳng tiến hướng Thập Quốc Minh.

Lâm Khiếu Đường tuy có tín vật chí cao của Thiên Hà tông là Thiên Hà lam bào cùng Hà tinh quải bội, nhưng hai dạng vật phẩm này thực sự quá chói mắt bởi vậy mà cũng không có mặc ở trên người, chỉ diện một thân trang phục chấp sự là lục bào sam mà khởi hành.

Trang phục như vậy cũng đủ để thuận lợi đi lại trên đường, thông qua không ít quan khẩu. Tại toàn bộ phạm vi Nam Xuyên Giới để phòng ngừa các đại tu luyện giới khác tập kích nên những khu vực trọng yếu đều được thiết trí các trạm kiểm soát, đối với những tu luyện giả không rõ lai lịch đều là kiểm tra cực kỳ hà khắc, nhưng đối với những tu luyện giả có thân phận xác định tại Nam giới lại coi như tương đối rộng rãi.

Thiên Hà Tông tại Nam giới cũng được tính là một đại phái nhất lưu, bởi vậy mà Lâm Khiếu Đường cũng không có gặp phải bao nhiêu phiền hà trên đường.

Nam Xuyên Giới so với tưởng tượng còn lớn hơn nhiều lắm, Lâm Khiếu Đường tự mình một đường phi độn chừng hơn nửa tháng, mặc dù chưa dùng toàn lực, cũng có thể nói là nhàn nhã rong chơi nhưng tốc độ vẫn vô cùng nhanh chóng, một ngày đi ít cũng phải được ngàn dặm đường. Lúc này đã gần hai mươi ngày phi hành liên tục, nhưng vẫn còn chưa có tiến vào trong phạm vi Thập Quốc Minh.

Dọc đường gặp qua không ít tạp thị (chợ ), Lâm Khiếu Đường đều ghé qua, nhìn xem có bảo vật gì đó mà chính mình cần hay không. Đáng tiếc là cấp bậc của những phiên tập thị này có chút thấp nên đã không thể thỏa mãn được pháp nhãn Lâm Khiếu Đường hôm nay, bởi vậy hầu như trắng tay mà rời khỏi.

Rốt cuộc tại ngày thứ hai mươi mốt, Lâm Khiếu Đường mới tới được vùng giao giới giữa Thập Quốc minh, Vạn Sơn Đạo minh cùng Thiên Vũ minh. Nơi đây gần mấy thập kỷ qua đã trở thành nơi tập kết hàng hóa của các môn phái tu luyện giả, các ngoại sự đệ tử thuộc tam đại minh tụ tập nơi đây đã có được rất nhiều những vụ giao dịch được tiến hành.

Do có đặc thù địa lý thuận tiện cho việc tập kết hàng hóa, bởi vậy mà một tòa trấn nhỏ đã chậm rãi được thành hình, mà tiểu trấn này cũng được những người địa phương đặt cho một cái tên "Tân Trấn".

Tại đây, ngày nào cũng có rất nhiều tài liệu pháp bảo được vận chuyển tới, cũng có rất nhiều tài nguyên được vận chuyển đi, sự phồn vinh cùng náo nhiệt đang dần được hình thành, mà quy mô cũng đang từng bước được mở rộng.

Cư dân thường trú tại Tân Trấn cũng không có nhiều, số lượng cũng chỉ hơn ngàn người, thế nhưng mỗi ngày lượng nhân khẩu lưu động nơi đây lại là một con số khổng lồ, bình quân cũng vượt quá ba ngàn người, tại những lúc cao điểm, con số kia còn có thể vượt quá một vạn người. Hơn nữa toàn bộ đều là những tu luyện giả đến từ những môn phái có ít nhiều danh tiếng.

Lâm Khiếu Đường lúc trước khi tiến nhập Tân Trấn liền thu liễm tu vi toàn thân lại, khống chế tại mức sư giai sơ kỳ. Nếu đã muốn xuất hiện dưới thân phận là Thiên Hà tông chấp sự, thì tu vi sư giai sơ kỳ chính là lựa chọn phù hợp nhất.

Vừa tiến vào trong trấn, Lâm Khiếu Đường liền quan sát ghi nhớ một số trọng điểm của Tân Trấn rồi dạo qua một vòng nhưng cũng không tìm được những vật mà mình mong muốn, đành tìm một khách sạn bình dân tạm thời lưu lại.

- Công tử, tập thị này thứ tốt nhất cũng chỉ toàn là các loại đan dược cùng bảo bối tại tầng sư giai, cùng với một vài loại quáng tinh tu luyện thông thường, sao công tử lại chọn nơi này làm điểm dừng chân?

Tân Tây Á rất không giải thích được hỏi. Mấy ngày qua Tân Tây Á nhận thấy những hành động của Lâm Khiếu Đường có chút kỳ quái.

Đứng sát cạnh cửa sổ, Làm Khiếu Đường ngửa mặt nhìn lên trời đêm lấp lánh sao trời, Lâm Khiếu Đường thản nhiên nói:

- Ta đã nói qua là muốn trọng tổ thân thể cho ngươi.

Bên trong Tử kim trường thương, linh thân Tân Tây Á nhất thời chấn động, loại cảm động này đúng là không thể dùng tới ngôn từ mà diễn tả, bởi nó chính là xuất phát từ tận sâu trong linh hồn.

Một lúc lâu sau, Tân Tây Á mới nhỏ giọng nói:

- Công tử, kỳ thực có hay không có thân thể đối với Tân Tây Á mà nói cũng không có gì khác biệt, chỉ cần có thể bầu hạ bên người công tử, giúp cho công tử một phần công sức đã là đủ lắm rồi.

- Không được, không có thân thể, không những tu vi của người không thể tiến thêm lên một bước mà còn có thể theo thời gian trôi qua mà chậm rãi giảm xuống, thẳng đến khi hồn phi phách tán, thọ nguyên lại càng giảm thiểu thật lớn. Tu luyện được đến linh hồn giai nào có được dễ dàng? Sau này không được nói những lời không chút chí khí như vậy nữa.

Trong lời nói của Lâm Khiếu Đường đã có chút ý tránh cứ.

- Tất cả đều theo công tử làm chủ.

Âm sắc Tân Tây Á kéo dài, ngừng lại một chút lại hiếu kỳ hỏi:

- Mấy ngày nay chẳng lẽ không phải là công tử đang tìm tài liệu tu luyện mà chính là tìm tài liệu thích hợp để trọng tổ thân thể hay sao?

Lâm Khiếu Đường ngẩng nhìn mặt trăng màu vàng trong bầu trời đêm, ánh mắt lay động, biểu tình như có phần hưng phấn nói:

- Ta không giống với ma đạo, nhưng sự tình như xúc phạm đến thân thể người khác ta cũng muốn đi làm, kỳ thực tại thật lâu trước đây, ta đã có được một ý tưởng nhưng thời gian đó tu vi thực lực vẫn còn yếu kém, gần như chỉ có thể nghĩ đến mà thôi. Hôm nay hỏa hầu đã có chút tiểu thành, cũng muốn thử sức nhiệt tâm một phen, nếu là không được thì đành tìm một tên không vừa mắt diệt sát trợ giúp cho nguyên linh của ngươi đoạt xá cũng không muộn.

Tân Tây Á ngạc nhiên nói:

- Ngoại trừ đoạt xá ra, chẳng lẽ còn có phương pháp khác hay sao?

Quang mang trong mắt Lâm Khiếu Đường chợt lóe nói:

- Theo như nhận biết của ta hẳn là có, chỉ là tương đối rắc rối, cái giá phải trả cũng không phải nhỏ. Nếu có thể thu thập đầy đủ nhất định là có thể chế luyện ra một thân thể hoàn mỹ.

Linh thân Tân Tây Á mạnh mẽ thất kinh nói:

- Công tử muốn trống rỗng mà tạo ra một thân thể hay sao?

Lâm Khiếu Đường mạnh dạn gật đầu.

Ý niệm này trong đầu Tân Tây Á thì thực sự vô cùng điên cuồng, căn bản so với hành động nghịch thiên cũng không khác biệt là mấy. Trên đời này thực có loại thần thuật kỳ dị như vậy sao? Sợ là ngay cả thượng giới cũng không có được thần thuật như vậy.

Cho dù Tân Tây Á có chút không thể tin được, nhưng theo như lời Lâm Khiếu Đường, cho dù có là nghịch thiên thì Tân Tây Á cũng lập tức đạo nghĩa không chùn bước, dường như coi đây chính là tín ngưỡng của chính mình vậy.

- Công tử muốn cần dùng loại tài liệu gì?

- Rất nhiều, hiện tại có thể nghĩ đến hơn hai mươi loại, bất quá cũng may là tám phần mười không phải là loại gì hiếm có, tại những nơi tập thị đều có thể tìm được. Thế nhưng chế luyện nhục thể chi thân lại không phải như pháp khí, đan dược và nguyên liệu cần phải cực độ tinh thuần mới có thể dùng được. Mấy ngày nay dạo qua các loại tập thị đã thấy xuất hiện hơn mười loại nguyên liệu ta cần, đáng tiếc là độ tinh thuần lại quá kém nên không thể dùng được.

Lâm Khiếu Đường đáng tiếc nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

- Công tử dừng lại nơi đây chính là tìm được tài liệu thích hợp hay sao?

Từ lúc thân thể Tân Tây Á bị hủy vẫn luôn lưu lại linh thân bên trong tử kim thương, đại đa số thời gian đều là không ngừng tiến hành tu luyện, nhưng là bao năm thời gian vẫn phải sống trong tử kim thương buồn chán khiến nàng sớm mong có được một thân thể.

- Đáng tiếc là vẫn chưa thu được, nhưng thật ra ta đã gặp được mấy thứ, bất quá tựa hồ là đang được tập hợp lại chờ xuất đi chứ không phải giao dịch, chỉ đành chờ đợi tới lúc hừng đông, khi tập thị mở liền ghé qua nhìn lại xem.

Lâm Khiếu Đường có chút chờ mong trả lời.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Khiếu Đường liền bước ra khỏi khách sạn bình dân, thẳng đường đến tập thị Tân Trấn.

Tuy nói ở đây chỉ là một tiểu trấn nhưng quy mô tập thị lại không hề nhỏ chút nào, so với không ít tập thị tại các thành lớn cũng như do các đại phái thiết lập còn muốn lớn hơn vài phần.

Lâm Khiếu Đường hơi buông ra nguyên thức, hai mắt càng sắc bén đảo qua từng vật phẩm được bày biện tại các gian hàng.

Rất nhanh ba gốc cốt tâm thảo đã tiến vào mắt Lâm Khiếu Đường chỉ tiếc là số lượng hơi ít, nhưng so với những gốc cốt tâm thảo trước đó vài lần được thấy lại vượt trội hơn rất nhiều.

Chủ cửa hàng là một vị thiếu nữ niên kỷ ước chừng mười năm mười sáu tuổi, vật phẩm trong gian hàng bày bán cũng không phải là rất nhiều, bất quá chỉ có ba bốn dạng mà thôi, cũng không phải thứ gì tốt cho lắm

Cốt tâm thảo là nguyên liệu chủ yếu dùng để luyện chế liệu thương dược, chuyên trị các loại thương thế về gân cốt chính, như là Ngưng cốt tán. Tu luyện giả đã tới đại sư giai vẫn chưa có được năng lực nối liền được các thương thế tổn thương gân cốt, nếu là bị đứt hay gẫy, không có nửa năm là không thể phục hồi, nhưng là trong trường hợp có Ngưng cốt tán mà nói, chỉ cần hơn một tháng thì đoạn xương gãy đã lập tức có thể liền trở lại như thường.

Ngưng cốt tán thuộc về loại liệu thương dược vô cùng thông dụng, trên cơ bản các môn phái có thực lực bậc trung đều có những bộ phận chuyên môn nuôi trồng, những nơi này chuyên dùng để nuôi trồng các loại linh thảo như cốt tâm thảo, đây cũng là vì muốn thu hoạch được nhiều ngưng cốt tán trong thời gian ngắn, chuyên môn chữa trị cho các đệ tử trọng thương gân cốt.

Bất quá bình thường, những loại linh thảo được nuôi trồng như vậy thì chất lượng cũng không được tốt cho lắm, độ thành thục cũng không cao nên không thể tránh khỏi hiệu dụng sẽ thấp hơn một chút.

Cốt tâm thảo có thể nói tùy tiện nơi đâu cũng tìm được dễ dàng, thế nhưng Lâm Khiếu Đường không cần loại như vậy. Mỗi khu tập thị Lâm Khiếu Đường đi qua, hầu như đều có thể bắt gặp cốt tâm thảo, thảo dược này được bày bán rất nhiều thế nhưng không có nơi nào có được loại cốt tâm thảo phù hợp với yêu cầu của Lâm Khiếu Đường.

Thiếu nữ bày bán ở đây trong thời gian hơn hai mươi ngày, tu luyện giả qua lại quả thực không ít, thế nhưng lại không hề có một ai đối với những vật phẩm mà nàng bày bán cảm thấy hứng thú, thật vất vả mới có người ghé vào, thiếu nữ tự nhiên không chịu dễ dàng buông tha.

Nhìn vị thanh niên nam tử niên kỷ không quá hai mươi lăm này hứng thú mười phần nhìn vào cốt tâm thảo, trong lòng thiếu nữ nhất thời có chút chờ mong, liền nhanh miệng giới thiệu nói:

- Vị đại ca này, ba gốc cốt tâm tháo này của tiểu muội thực sự độc nhất vô nhị a, không thể mua được ở nơi khác đâu.

- A! Thế nào lại là độc nhất vô nhị?

Lâm Khiếu Đường sờ sờ cằm, ánh mắt khẽ nhúc nhích nhìn lại thiếu nữ hỏi.

Thiếu nữ mặt hơi đắc ý nói:

- Tiểu muội chính là đệ tử ngoại sự Thiên Cốt Phong, Tinh Vân Tông, một trong tam đại phái Thập quốc minh Tinh Vân Tông.

Sắc mặt Lâm Khiếu Đường như có phần kinh hỉ nói:

- Thiên Cốt Phong? Chẳng lẽ là Thiên Cốt Phong theo đồn đại có chôn cất tới mấy vạn thi thể yêu thú các loại hay sao?

Thần sắc thiếu nữ có chút bí hiểm nói.

- Vị đại ca này tính ra có chút kiến thức, nhưng thực tế chỉ là một tòa Thiên Cốt Phong mà thôi, cũng không còn điềm gì đặc biệt khác.

Lâm Khiếu Đường quan sát thiếu nữ hồi lâu cũng không có nhìn ra bất luận tiêu chí nào của Tinh Vân Tông. Thiếu nữ tựa hồ nhìn ra đối phương có chút lo lắng, liền từ bên trong đai lưng móc ra một mai ngọc bội, chỉ cho Lâm Khiếu Đường nhìn rồi trong chớp mắt đã cấp tốc thu lại.

Lấy nhãn lực của Lâm Khiếu Đường chỉ cần liếc mắt tự nhiên cũng đủ nhận biết, mai ngọc bội kia xác thực không phải giả mạo, quy cách cũng có phần đặc biệt, nét khắc tinh văn đồ án ảo diệu chỉ có Tinh Vân Tông chấp sự mới có thể có được. Mà thiếu nữ trước đó nói bản thân mình chính là ngoại sự đệ tử, lời trước vật sau hiển nhiên có chút sai biệt a.

Lâm Khiếu Đường đối với thân phận của thiếu nữ cũng không có bất luận hứng thú gì, bất kể là nàng tại Tinh Vân Tông có vai trò gì thì đối với hắn cũng không có can hệ, liền cười nói:

- Ba gốc Cốt tâm tháo này cô nương ra giá bao nhiêu?

Thiếu nữ suy nghĩ một chút nói:

- Mười tám nguyên thạch!

Lâm Khiếu Đường lập tức như khó xử nói:

- Cô nương, giá như vậy có phải là hơi thái quá hay không, cốt tâm thảo bình thường dù sao cũng chỉ có giá hai nguyên thạch thôi mà.

- Đại ca!

Thiếu nữ tăng thèm ngữ khí nói:

- Đây tuy chỉ là ba cây cốt tâm thảo, nhưng lại là sinh trưởng tại vùng đất Thiên Cốt Phong, hoang dại tự nhiên mà hình thành linh thảo, những loại bình thường làm sao có thể so sánh được với nó? Sáu nguyên thạch một gốc đã là tương đối tiện nghi rồi, một gốc linh thảo tự nhiên, sinh trưởng tốt đến như vậy cũng không có dễ tìm được a.

Lâm Khiếu Đường lấc đầu nói:

- Chỉ là ba gốc cốt tâm thảo căn bản là không thể luyện chế Ngưng cốt tán, cho dù là tốt đến mấy cũng vô dụng, bán với giá đắt như vậy cũng đành chịu mà thôi.

Thấy vị thanh niên đột nhiên như mất đi hứng thú muốn bỏ đi, thiếu nữ nhất thời luống cuống tinh thần, vội hỏi:

- Đại ca có thể xuất ra bao nhiêu?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play