Trong thanh âm hắn tràn ngập vẻ tán thán, từ khi mới tiếp xúc hắn vẫn còn tư cách chỉ điểm Khải Ân tu luyện, nhưng khi thiên phú kinh khủng của Khải Ân được khai mở, hắn trừ mặt tu vi chiếm được phần thắng, còn ở tại phương diện tu luyện không còn chút nào để chỉ điểm cho Khải Ân.

Điều này khiến trong lòng hắn thường xuyên toát ra một tia vị đạo phức tạp: Nghĩ mình cũng từng được công nhận là thiên tài của Long Tộc, thế mà sau khi gặp phải một đôi huynh đệ này, lòng tự tin từ trước giờ lại không ngừng gặp trùng kích tàn khốc?

Bá bá bá!

Một đoàn thân ảnh chạy như bay tới, bọn họ lẳng lặng đứng ở đằng sau Lăng Phong, trên mặt ai nấy đều mang vẻ khẩn trương cùng chờ mong. Bọn họ biết rõ, nếu Khải Ân thành công mà nói, như vậy Sáng Tông liền được nghênh đón một cỗ lực lượng cường đại mới...

Cường giả nhị phẩm thần cấp!

Rốt cục, mặt đất giống như một con quái thú cực lớn há miệng, tĩnh thất hoàn toàn bị nuốt trọn. Tiếp đến, một đoàn quang trụ màu kim sắc pha lẫn diễm hồng phóng thẳng lên cao, quang trụ lấp lánh rực rỡ, khí thế vô cùng.

Tinh mang cường liệt vô cùng chói mắt đâm thẳng vào trong mắt mọi người, cảm giác đau đớn kịch liệt khiến không ít người phải lên tiếng kêu rên.

Lăng Phong thấy tình thế không ổn, vội vã phất tay áo, một đạo cương khí vô hình bung ra, cắt đứt quang mang trước mắt mọi người. Trong biểu tình hắn tràn ngập vẻ kích động, hắn dùng nhãn thần tự nhiên có thể nhìn thấy rất rõ ràng, bên trong quang trụ là một thân ảnh khôi ngô.

Từ trong cơ thể thân ảnh kia tản mát ra một đoàn quang mang, quang mang như ngưng đọng thành thực thẻ, rực rỡ vô cùng. Hai màu quang mang kim sắc và diễm hồng va chạm nhau, thỉnh thoảng lại có năng lượng bạo phát, mỗi lần là một lần biển ảo tạo thành một dạng năng lượng mới, những loại năng lượng này nhìn như ôn hòa nhưng bên trong lại đầy rẫy tính bạo liệt, những tia sáng chói mắt cũng là được phát sinh bởi nguyên nhân này.

- Nguyên lực ngưng tụ, biển ảo thần lực!

Dư Đào lẩm bẩm nói, hắn đột nhiên cười khẽ:

- Tiểu tử này, không nghĩ tới hắn thực sự thành công!

Những người có tu vi cao cũng đồng dạng nhìn không chớp mắt về phía Khải Ân, có thể tận mắt chứng kiến một cường giả thần cấp đản sinh, đối với bọn họ mà nói đây là một loại thể nghiệm khó có được, với việc tu luyện ngày sau sẽ có ý nghĩa tham chiếu rất lớn.

- Đến!

Lăng Phong bỗng dưng quát khẽ.

Chỉ thấy trên đỉnh quang trụ đang lấp lánh quang mang nhất thời trở nên âm u, mây đen như mực, cuồn cuộn cuồn cuộn, vô biên vô hạn ùn ùn kéo tới, như phô thiên cái địa hình thành một biển đen tối.

Những tiếng khiếu âm lạnh thấu xương vang lên như muốn chọc thủng màng nhĩ, một tiếng sét đánh vang lên, một vệt thanh sắc điện mang cực lớn kéo dài qua cuối chân trời.

Bị vây bên trong quang trụ, Khải Ân đột nhiên phát ra một tiếng hét giận dữ, hai tay rung động, một đoàn khí lãng cuồn cuộn bạo dũng ra ngoài, xuyên qua màn quang mang, thân thể tựa như xé rách hư không trực tiếp đánh về phía địa mang.

Càng nhanh hơn so với hắn là Bảo Nhi ở phía sau Lăng Phong, tiểu tử này vẫn là một bộ dáng mũm mĩm phổng phao khiến người ta nhịn không được muốn cắn cho một cái, hắn vừa thấy thanh sắc điện mang xuất hiện, dường như trẻ nhỏ được thấy món đồ chơi mong ước từ lâu, nhất thời "y y nha nha" quơ cánh tay nhỏ bó đòi xông lên trước.

Lăng Phong vừa thấy liền vội vã lắc mình, một tay ôm lấy tiểu tử kia.

Bảo Nhi bị Lăng Phong bắt được, đôi mắt đen lung liếng mở to trên vẻ mặt vô tội, bộ dáng trông qua rất là tội nghiệp, nhãn thần khiến người ta liên tưởng lại thời còn là một tiểu tử mít ướt, rất dễ gây cảm giác đồng tình.

Trong lòng Lăng Phong một trận dở khóc dở cười, tiểu tử này từ một năm qua mang đến cho trên dưới Sáng Tông vô số phiền phức, phàm là có người đột phá đưa tới thiên kiếp oanh kích, hắn liền lập tức xuất hiện, phảng phất như đã biết từ trước vậy.

Nếu vẻn vẹn chỉ có vậy ngược lại còn đỡ, đằng này tiểu tử kia được trời sinh là lôi điện dị linh, đối với lôi điện thân cận vô cùng. Chỉ cần có hắn xuất hiện, trên cơ bản lôi điện dùng để rèn luyện đều bị hắn chiếm đoạt, điều này trực tiếp dẫn đến việc tu luyện giả đột phá không được rèn luyện tẩy lễ, chỉ có thể khổ sở chờ một vòng thiên kiếp khác.

Thương cảm cho Tiêu Hắc chính là người đầu tiên tao ngộ phải "độc thủ" của hắn, vị phó tông chủ thật thà chăm chỉ này tuy rằng ít thiên phú, thực lực không cao nhưng đối với tông môn có rất nhiều cống hiến. Bởi vậy Lăng Phong cũng có nhiều ngợi khen với hắn.

Dưới tình huống sử dụng tinh chương số lượng lớn rốt cuộc Tiêu phó tông chủ cũng đột phá tới Linh Cấp. Nhưng là không đợi cho Tiêu Hắc hưởng thụ niềm hưng phấn luyện thể thành công, đạo lôi điện đánh tới liền bị tiểu tử kia một ngụm nuốt vào, làm hắn khóc không ra nước mắt.

Thương thay cho Tiêu Hắc, thẳng đến bây giờ vẫn còn đang đau khổ chờ đợi đạo lôi phách về sau...

Chính từ lần đó, mỗi khi có người đột phá đều cần có người chuyên môn trông coi Bảo Nhi.

Lúc này, thấy hắn bày ra một bộ thần tình tội nghiệp, trong lòng Lăng Phong vừa bực lại vừa buồn cười. Nhẹ tay chỉ mũi hắn, Lăng Phong cười nói:

- Không được hồ đồ! Nếu như có nhiều lôi điện đánh xuống mà nói, lại tiếp tục cho ngươi đi nuốt!

Bảo Nhi nghe lời này nhất thời gục đầu, bộ dáng ảo não khiến người ta đặc biệt không đành lòng. Muốn cho Khải Ân có thể thuận lợi thăng cấp, Lăng Phong cũng chỉ đành vậy, làm bộ không nhìn thấy.

Bên kia, Khải Ân đã triệt để hòa làm một thể với điện mang, thanh sắc điện mang hóa thành con du xà đang điên cuồng loạn chuyển khắp quanh mình hắn.

Có thể thấy, một thân áo bào trên người Khải Ân từ lâu đã bị tàn phá, xé thành từng mảnh vụn cháy đen rồi lập tức lại bị năng lượng cường đại của lôi điện áp thành phấn vụn.

Da thịt bên ngoài của hắn bị cháy đen từng mảng, đồng thời rất nhanh bị bóc ra, lộ ra phần da phía dưới vừa được tân sinh. Nguồn tại http://Truyện FULL

Khải Ân rống giận không ngừng, sinh mệnh cơ năng cường đại bừng bừng bộc phát, trong nháy mắt chú nhập toàn thân, khiến cho mỗi phân tử tế bào đều dâng trào sinh mệnh lực.

Hủy diệt!

Trọng sinh!

Làn da cháy sém rất nhanh trở nên mềm dẻo, phía ngoài cứng rắn bên trong lại dẻo dai. Nhưng là, da thịt vừa mới tân sinh lại tiếp tục bị lôi điện tàn phá một lần nữa.

Quá trình này không ngừng diễn ra...

Mỗi một lần tân sinh đều đại biểu cho việc càng thêm cường đại, mượn uy áp lôi điện, một loại biến hóa huyền diệu đang được phát sinh. Không chỉ có lớp da tầng ngoài, thậm chí kể cả lục phủ ngũ tạng bên trong thông qua tẩy lễ cũng không chịu được rồi phát sinh biến hóa.

Nếu có thể nội thị mà nói, sẽ phát hiện được một đoàn điện quang to cỡ bàn tay đang du chuyển trong nội phủ hắn, mỗi lần du chuyển đều sản sinh một loại cảm giác tê tê, tuy không đau nhưng biến hóa lại rất nhiều.

Một tầng mồ hôi mịn xuất hiện trên mặt ngoài da thịt, mắt thường có thể thấy được tầng da cháy đen bên ngoài của Khải Ân đã trắng hơn rất nhiều, cả người giống như vừa được tân sinh.

Nhục thân tưởng như không trọng yếu, nhưng sau khi tiến nhập Thần cấp lại là một yếu tố cực kỳ quan trọng, bởi vì chỉ có thân thể cường đại mới có thể gánh vác được áp lực sinh ra khi thi triển thần lực.

Bằng không, mỗi một lần thi triển thần lực ít cũng có trăm cân, sau một chiêu thi triển không thể đánh thương được đối phương, ngược lại còn làm cho thân thể mình bị phá hủy.

Quá trình này nói ra rất dài dòng, nhưng trên thực tế lại chỉ ngắn trong vòng chốc lát.

Đợi đến khi mây đen trên bàu trời tan hết, Khải Ân cũng mở ra hai tròng mắt, thiên địa nhất thời trở nên quang đãng sáng sủa. Một đạo nhãn thần sắc bén từ trong mắt hắn phát tán ra, như thần tiên trên chín tầng trời phủ xuống, chậm rãi hạ thân mình...

Đột nhiên!

Nhìn bộ dáng Khải Ân giống như ma thần từ trên trời rơi xuống, mọi người cũng là...

- Phi, lưu manh!

Kiều Kiều đỏ hồng mặt, vội vàng quay đầu chạy.

Còn lại Bảo Lan cũng giống như vậy, nhốn nháo kêu lên một tiếng rồi cũng quay đầu chạy mất.

Trong lòng Khải Ân đang tràn đầy hào tình, chửng kiến phản ứng cổ quái của chúng nữ lập tức tan thành mây khói, trong đầu mê muội hắn nhìn về phía nhóm người Lăng Phong, nhưng kết quả chỉ thấy được Lăng Phong đang cười cười nhìn lại.

- Ha ha ha ha!

Mấy người Cảnh Vân cũng chẳng thèm cấp cho hắn mặt mũi, cả đám đều đang ôm bụng cười ngả cười nghiêng.

Khải Ân lúc này mới ý thức được có điều không đúng, khi hắn cúi đầu nhìn xuống hạ thân mình, không khỏi "a" lên một tiếng sợ hãi, lập tức "ầm" một tiếng, nửa người đã được giấu vào trong đất.

Hành động này, tự nhiên dẫn phát mọi người cười ầm lên thêm một trận nữa.

Thần chiến sắp tới ngày khai cuộc.

Trên Thần Vẫn đại lục, mùi thuốc sung nổi lên khắp nơi. Thỉnh thoảng còn có cường giả thần cấp phong ấn từ viễn cổ xuất hiện, những cường giả này sau khi kết thúc thần chiến lần trước đại đa phần đều thuộc dạng không môn không phái, thấy tình thế không ổn liền âm thần giấu mình, ai cũng không biết tăm hơi bọn họ ở đâu.

Đợi đến khi nhận biết được khí tức thời loạn, bọn họ lại ào ào đứng lên tác quái, trong đó một vài người đi cướp đoạt chủ quyền một ít tông phái nhỏ, một số khác lại gây loạn chung quanh tạo thành một mảnh hỗn loạn mù mịt.

Có thể kìm hãm sự nhiễu loạn của bọn họ chỉ có một biến hóa rất nhỏ phát sinh trên đại lục, biến hóa bắt đầu từ hơn nửa tháng trước, trên một ngọn núi thuộc địa phận Sát Thần Tông đột nhiên vọt lên một đạo quang mang cao tận trời, quang mang hỗn loạn ẩn chứa một tia khí tức uy áp khiến người ta phải khiếp sợ run người.

Đợi đến khi người của Sát Tình Tông tìm đến, đạo quang mang này đã kịp hấp dẫn vài tiểu tông phái mới thành lập ở xung quanh kéo lại, những tông phái này không đâu không phải là do viễn cổ cường giả chiếm đoạt quyền chủ vị.

Khi bọn họ chứng kiến tận mắt nơi phát ra quang mang, tất cả mọi người đều bắt đầu điên cuồng.

Thần thạch!

Trong sơn mạch hoang dã này lại ẩn chứa khoáng mạch thần thạch!

Đối với những cường giả này mà nói, những thứ như vàng bạc châu báu, thậm chí là hạch tinh Linh Cấp đều hoàn toàn không đáng giá, duy nhất có thể khiến bọn họ hưng phấn chỉ có thần thạch.

Thần thạch đối với bọn họ mà nói, không thể nghi ngờ chính là bát canh cứu mạng giúp bọn họ kéo dài căn cơ cuộc sống.

Mà Sát Tình Tông tự nhiên cũng không muốn thấy bảo bối bị người ta cưới đi, song phương một lời không hợp lập tức vung tay. Đối mặt với vài cường giả thần cấp xuất thủ, may là Sát Tình Tông cũng có không ít cường giả bế quan, hơn nữa còn hợp tác bồi dưỡng một chiến đội tứ linh nguyên trận với Sáng Tông nên vẫn còn chống cự được một chút.

Nếu không có Lăng Phong dẫn theo nhóm người Dư Đào đúng lúc tìm đến, chỉ sợ số người Sát Tình Tông ở đây đã bị diệt!

Sau cuộc chiến, kiểm kê một phen thu hoạch, phát hiện trong mạch khoáng này cũng đủ khai thác mấy trăm cân thần thạch!

Tuy nói công sức chủ yếu thuộc về Sáng Tông, nhưng Lăng Phong cũng không có độc chiếm chỗ tốt mà vẫn phân phối một nửa số thần thạch cho Sát Tình Tông, một cử động này đã triệt để thuyết phục toàn bộ Sát Tình Tông từ trên xuống dưới.

Trước kia có một bộ phận trưởng lão lo lắng Sáng Tông phát triển cực nhanh có thể tạo thành uy hiếp với Sát Tình Tông, lúc này bọn họ cũng đã thay đổi cách suy nghĩ, đặc biệt từ việc tranh đoạt khoáng mạch thần thạch lần này càng khiến bọn họ thấy rõ được nguy cơ rất lớn trước mắt...

Sát Tình Tông lúc này lấy địa vị một trong thất đại tông phái đã xa xa không đủ dùng, bọn họ ý thức được thần chiến bùng nổ, các đại cường giả lánh đời đua nhau xuất hiện, chỉ nhất thời sơ ý, trên dưới tông môn rất có thể rơi vào trong vòng vẫn lạc.

Vì vậy, trải qua nghị quyết, trên dưới Sát Tình Tông nguyện ý mang toàn bộ tài nguyên sát nhập vào Sáng Tông, mà Lăng Phong cũng dành cho bọn họ lời hứa hẹn, đợi đến khi tất cả bình yên, Sát Tình Tông có thể khôi phục lại diện mạo vốn có.

Một quyết định này làm rung động tất cả các đại thế lực tại Vô Tẫn Hoang Nguyên, một tràng đại thế lực đã bắt đầu chính thức lật bài!

Trong lúc nhất thời, động loạn khắp nơi.

Trải qua ba tháng sau khi lật bài, hiện tại Vô Tẫn Hoang Nguyên có Long, Phượng, Yêu lại thêm Sáng Tông là bốn đại thế lực sóng vai mà đứng, Sát Tình Tông, Ngọc Lan Tông, Liệt Thiên Kiếm Tông ngày trước đã triệt để sát nhập vào Sáng Tông.

Thương Linh Tông thì ngược lại, Vũ Văn Dạ sau một hồi phát sinh tranh chấp, thất vọng lựa chọn ly khai, mang theo bộ phận tinh nhuệ gia nhập Sáng Tông, những người còn lại dưới sự lĩnh suất của Thạch Ách Chiếu gia nhập Long Tộc.

Thanh Mộc Tông quy nhập Long Tộc...

Bức Tông bị Sáng Tông tiêu diệt...

Huyền Nguyên Tông gia nhập Long Tộc...

Thất đại tông phái ngày trước đã hoàn toàn biến mất.

Hiện tại trong bốn đại thế lực, Yêu Tộc nghiêng về Sáng Tông, hơn nữa còn công khai tuyên bố ước định, ngay cả Phượng Tộc cũng mờ hồ thân cận với Lăng Phong, ngược lại là Long Tộc, trước ngày quyền thế ngập trời nay lại biến thành kẻ cô độc.

Bất quá, lúc này lại phát sinh biến hóa mới, trong số những vị cường giả mới xuất hiện có một vị tu vi thần cấp cực cao thống lĩnh mọi người liên hợp lại hình thành một liên mình cường đại.

Lấy tên là Đoạt Thiên Tông!

Thế lực mới thành lập này rất kiên quyết lựa chọn Long Tộc làm đồng minh.

Các bên thế lực đều áp chế, không ai muốn chủ động gây chiến, mơ hồ còn có một quy luật bất thành văn, phàm là mạch khoáng thần thạch xuất hiện ở phạm vi thế lực nào thì người của các phương thế lực khác không được nhúng tay vào.

Càng tới gần thần chiến, mạch khoáng thần thạch càng xuất hiện nhiều lần trên Vô Tẫn Hoang Nguyên, chỉ trong hai năm thời gian, Lăng Phong đã thu hoạch được mấy ngàn cân thần thạch!

Dưới tình huống thu thập được lượng thần thạch khổng lồ, Lăng Phong lại tiếp tục kế hoạch ngày đêm luyện chế chân thân Tinh Chương, nhằm đề thăng lực lượng thủ hạ một cách nhanh nhất.

Các tông phái còn lại tự nhiên cũng không dám chậm trễ, tất cả đều tiến lên như một con ngựa hoang phóng tới điên cuồng. Ngay trong tình huống như vậy, một tin tức từ Áo La Đế Quốc xa xôi truyền tới, tin tức cũng không phải kinh thiên động địa như thần thạch xuất thế hay là có cường giả thần cấp nào ngã xuống, chẳng qua chỉ đơn giản là một tin báo thành hôn.

Nhưng chính tin tức này rơi vào tai Lăng Phong lại giống như sét đánh nổ vang...

Mộc Vũ Sương, hơn nửa tháng sau sẽ thành hôn với Thần Thiểu tại Vũ Thần Phong!

Tin tức dường như sét đánh kinh thiên khiến cho Lăng Phong đang trong đại điện thương nghị bộc phát ra một cỗ khí tức tuyệt cường, sát lục ý ngập tràn. Hắn biết, đây không phải là ý của Mộc Vũ Sương, có thể bức bách Mộc Vũ Sương làm ra quyết định này còn có người phương nào?

Dựa theo bản tính của mình, hắn đã sớm muốn giết lên Vũ Thần Phong rồi, thế nhưng những sự tình liên tiếp xuất hiện đã chiếm mất toàn bộ tinh lực. Quan trọng hơn nữa, dựa vào việc lý giải thêm một tầng huyền bí của đại lục, hắn thật sâu cảm nhận được Vũ Thần Phong có nội tình hùng hậu đến nhường nào.

Dùng lực lượng khí đó đi giết lên Vũ Thần Phong, sợ rằng trừ cục diện thảm bại mà về cũng không còn bất luận khả năng nào khác.

Vì vậy hắn vẫn luôn nhẫn nhịn!

Cho dù tâm tư như lửa đốt, cũng vẫn phải nhẫn nhịn!

Bất quá bây giờ...

Đã không còn nhẫn nhịn được thêm nữa!

Vũ! Thần! Phong!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play