Trong thiên lao của hỏa hệ kiếm nguyên, một pho tượng trong mơ hồ lóe ra, kiếm linh dường như biến thành một lưỡi dao bán trong suốt, mà trong phong hệ kiếm nguyên lại xuất hiện một đóa hoa, hình dáng giống như bảo bảo.

Lôi vân kim sắc.

Liên tưởng đến vừa rồi Bảo Nhi xuất hiện như vậy, Lăng Phong nhất thời tỉnh ngộ, đây cũng là tinh kỹ lớn nhất hiện nay Bảo Nhi nắm giữ, tạm thời gọi nó là "Kim Lôi Vân" đi.

Không biết đi qua loại phương thức thần diệu không gì sánh được nào, một tinh kỹ này tạm thời lại xuất hiện chỗ mình. Đổi thành những người khác, có thể còn không cách nào lý giải được ý nghĩa của việc "chuyển tiếp" này, ánh mắt Lăng Phong lại càng sáng lên, hưng phấn không gì sánh được truyền ra. Ý nghĩa này…

Khả năng linh vực dâng trào vẫn đang không ngừng nâng cao; vàng, hồng, bạc ba màu ánh sáng không ngừng lưu chuyển xoay quanh Lăng Phong, từ từ hội tụ lại với nhau, hai bên hỗn loạn thành một loại nhan sắc khí lưu mơ hồ.

Màu sắc khí lưu cổ quái chiếu rọi bốn phương thành một mảnh quái dị.

Hít một hơi thật sâu, trên mặt Lăng Phong hiện lên một vẻ thỏa mãn, nương theo động tác hút khí, hai cái quang lưu rất nhỏ ở xung quanh bị lấy ra, nhanh chóng theo lỗ mũi chảy vào thân thể hắn.

Phanh! Phanh!

Hai tiếng nặng nề trầm lắng, dường như từ trái tim mê man bị điện giật giật mình tỉnh lại truyền ra, cương khí đan hoàng vốn đã kiệt quệ thoáng cái hồi phục sức sống, từ bên ngoài quang lưu rót vào, sau đó một tầng lại một tầng ngân mang từ bên trong phát ra.

- Do nội mà ngoại, bổ huyết dưỡng nhan!

Trong thức hải của Lăng Phong đột nhiên hiện ra một câu tuyên truyền quảng cáo thuốc mà hắn đã vô tình nghe được, cảm giác bây giờ cương khí đan hoàng cho hắn đúng là như thế! Từ nội bộ bắn ra ánh sáng linh động dường như tùy thời có thể nóng lòng bay lên, thẳng vào cửu tiêu.

Một dòng khí chấn động tùy theo kỳ kinh bát mạch chảy ra, điên cuồng rót vào các nơi trong thân thể Lăng Phong, tức khắc những chỗ bị thương nghiêm trọng nát thịt vỡ xương đều được chữa trị. Tất cả mọi vết thương trên cơ thể Lăng Phong được khôi phục lại bằng một tốc độ chóng mặt, thậm chí các vết thương hở còn không để lại sẹo.

Một tia tê dại nổi lên, giống như có hàng nghìn hàng vạn con kiến đang bò điên cuồng bên trong thân thể. Cảm giác khó chịu không gì sánh được khiến Lăng Phong suýt nữa kêu thảm một tiếng. Quả nhiên tốc độ khôi phục thương thế kinh người như vậy cũng không phải là không có sự trả giá nào. Tuy nhiên cái giá phải trả so với cái được thì không đáng nhắc đến.

Xương sườn, xương ngực, xương cánh tay… những bộ phận vừa rồi như bị dồn ép sắp trở thành bụi phấn, bây giờ, dưới tác dụng của cương khí cường đại chưa từng có đang rót vào, đều đang tái sinh phi thường nhanh, sinh cơ cường đại kích động khiến xương cốt kêu thành tiếng như pháo tép.

Lăng Phong cảm thấy ý thức từ các bộ vị truyền đến một cỗ cảm giác mê muội, hắn lập tức minh bạch đây là cương khí chữa trị vết thương cực nhanh dẫn đến khí huyết cung ứng không đủ. Phải biết rằng cương khí mặc dù có hiệu quả trong việc chữa trị vết thương nghiêm trọng nhưng không có cách nào bổ sung tinh khí bị hao tổn. Mà Lăng Phong lại liên tục bị thương nặng, khí huyết toàn thân mất đi hơn nửa. Hơn nữa vừa rồi cốt cách di hợp càng tiêu hao một lượng lớn máu tủy, nhất thời trong lúc này đại não trở nên choáng váng cực kỳ.

Sau khi hiểu rõ lý do, Lăng Phong nhanh chóng lấy ra hai viên tinh huyết nguyên khí hạch, niệm thức vận chuyển, lập tức đem chúng luyện hóa. Quá trình này tuy nói thì lâu nhưng thực tế chỉ xảy ra trong thời gian cực ngắn, chỉ trong chốc lát, mọi thứ đã hoàn thành. Cũng may hiện tại Lăng Phong có thể thiếu cái gì chứ không hề thiếu "chất bổ máu cấp tốc". Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Lúc nhìn thấy Bảo Nhi đánh về phía Lăng Phong. Tịch Tùng Tử vô ý thức ngẩn ra một chút, sau đó lại phát sinh sự tình khiến hắn cảm thấy kinh nghi. Trong mắt hắn, Lăng Phong dường như thoáng cái trở nên cường đại hơn rất nhiều. Cái loại cảm giác này giống như thấy một con kiến gầy yếu bỗng biến thành một con voi lớn vậy! Từ khi sinh ra đến giờ hắn chưa từng nhìn thấy ai có tốc độ tiến cấp nhanh như vậy, phải dùng từ "thoát thai hoát cốt" để hình dung.

Từng đạo tinh khí huyết mãnh liệt lao thẳng tới, đôi mắt Tịch Tùng Tử trừng lên càng lớn, thế nào cũng không thể tin được những gì chính mình cảm thấy.

Cho dù trong lúc chiến đấu có chút cảm ngộ khiến thực lực tăng tiến, nhưng cũng thể thăng tiến quá nhiều như vậy chứ?

Lại hung hăng hít vài ngụm khí lớn, Lăng Phong cố gắng đem lượng tinh khí mạnh mẽ đang muốn phun trào như hỏa sơn theo bản năng này đè ép xuống. Hắn biết rõ, đây dù sao cũng là lực lượng Bảo Nhi mang cho mình, không phải do bản thân một bước tu luyện mà đạt được, cho nên mới đầu sẽ có hiện tượng khó khống chế được năng lượng tràn đầy phát sinh. Thế nhưng Lăng Phong cũng chỉ mất thời gian để làm quen và khống chế mà thôi, năng lượng Bảo Nhi truyền cho hắn không hề bào xích lại năng lượng bản thân hắn cho nên Lăng Phong không hề ngần ngại điên cuồng hấp thu.

- Không có khả năng!

Tịch Tùng Tử bỗng nhiên điên cuồng hét lớn, trên mặt tràn đầy một vẻ dữ dằn, hai mắt như muốn phun lửa, dùng một loại thanh âm mà hắn cho là tàn bạo nhất, nói:

- Muốn dùng thủ đoạn thấp kém như vậy để thoát chết sao? Không thể không thừa nhận, Mộc tông chủ, ngươi quả thật làm ta vô cùng thất vọng…

Tiếng nói vừa dứt, song quyền song cước lại một lần nữa lao đến, dường như trụ cột bốn phía của trời xanh đều rơi xuống, cuồn cuộn cháy lên khiến lòng người hối tiếc. Một chiêu điên cuồng của Tịch Tùng Tử không ngờ lại làm cho trơid xanh cũng phải biết sắc.

Lăng Phong tùy ý vung nhẹ cánh tay, hơi hơi nhíu mày, những xương tay mới được hồi sinh dù sao cũng chưa từng hoạt động, có vẻ hơi yếu đuối một chút, à không phải yếu đuối mà là chưa quen thuộc. Bất quá….

Vậy cũng đã đủ rồi!

Tinh quang trong mắt sáng lên, Lăng Phong quát lên một tiếng, quyền phải mạnh mẽ xuất ra. Một quyền này, Lăng Phong không hề sử dụng bất kỳ tinh kỹ gì, chỉ thuần túy là thôi động thân thể mạnh mẽ mang khả năng của linh tôn cộng thêm xích luyện cương giáp. Hắn nghĩ phải thử một chút xem linh tôn rốt cuộc là dạng cường đại gì.

Bành! Bành! Bành! Bành!

Liên tục bốn tiếng vang lên, quyền đầu của Lăng Phong liên tục huy động bốn lần, trong chớp mắt đối đầu với Chân thần chi quyền và Chân thần chi thối, năng lượng cường liệt vang lên tiếng ầm ầm, lay động không khí xung quanh, vô số khí lưu như cuồng xà điện vũ, đánh loạn bốn phương tám hướng. Trong cuộc chiến đấu cấp bậc linh tôn thì lực phá hoại quá mức kinh khủng.

Ngộ!

Đột nhiên Lăng Phong dừng lại tựa như hiểu được điều gì. Hai mắt hắn khẽ nhíu lại rơi vào trầm tư suy nghĩ.

Một chiêu này đánh ra, Lăng Phong lĩnh hội được một chút huyền bí về linh tôn vực. Linh vực so với thánh vực cường đại hơn là do nó không chỉ có thể giam cầm chính linh hồn, hơn nữa còn có thể giam cầm cả năng lượng lưu động.

Nếu tăng lên một tầng, có thể hoàn toàn dùng năng lượng của không gian lấp đầy cho năng lượng của thân thể, và khiến cho những năng lượng còn lại không thuộc về mình hoàn toàn vô pháp lưu động.

Điều này cũng chính là nguyên lý cơ bản của tiểu thế giới.

Linh sĩ vực so sánh với sơ cấp linh vực mà nói, ở phương diện này mật độ càng cao, số lượng càng nhiều sẽ càng trở nên cường đại, thuần túy chính là nâng cường độ lên, không quan hệ đến bản chất.

Nhưng mà một khi chính mình bước vào linh tôn vực thì kết quả lại bất đồng. Dường như là linh tôn vực có khả năng thao túng về mặt thời gian.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play