Từng âm thanh ầm ầm vang lên, những dãy núi nhỏ xung quanh bị phá nát toán bộ. Thân thể Tuyết Niệm giống như một vẫn thạch bị Lăng Phong oanh kích bay ngược trở lại tạo thành một hố sâu trên nền đất.

Nhưng khi vừa mới bị đánh bay xuống, cho dù cột sống có bị chấn thương khi va chạm với nền đất thì hắn lại lập tức lao lên như một mũi tên phóng thẳng về phía Lăng Phong.

Không đợi hắn tiếp tục điên cuồng, thân thể hư ảnh của Thích Thiên Ách lập tức lao kên chặn trước người hắn, quát to:

- Niệm nhi, mau dừng tay! Vi sư trở thành linh thể không liên quan đến Lăng huynh đêk. Ngược lại nếu không có hắn viện thủ vi sư sớm đã bị tiêu diệt trong tay Long tộc rồi.

- A...

Lúc này Tuyết Niệm mới kịp phản ứng, nhanh chóng thu tay lại. Vì vội vàng thu chiêu nên hắn bị nguyên lực phản phệ khiến hắn khó chịu muốn thổ huyết. Đôi mắt màu huyết hồng lúc này mới kinh nghi nhìn về phía Thích Thiên Ách.

Trong mắt Thích Thiên Ách hiện lên vẻ thương tiếc và tự trách vô tận, mắt nhìn thấy ái đồ vì mình bị hại mà điên cuồng xuất thủ lão làm sao mà có thể nhẫn tâm trách cứ ? Kể lại ngắn gọn sự tình xảy ra trước đây, Thích Thiên Ách nói:

- Ngươi đã trách oan Lăng huynh đệ rồi.

Cả người Tuyết Niệm chấn động, kinh ngạc nhìn về phía Lăng Phong, không nói hai lời liền lập tức chạy đến. Tư thái chạy đến của hắn giống hệt một con trâu mộng, Lăng Phong giật mình tưởng rằng tên này lại muốn động thủ nên lập tức cảnh giới. Thế nhưng khi Tuyết Niệm chạy đến gần Lăng Phong liền lập tức quỳ xuống cung kính nói:

- Lăng tiên sinh, ngài cứu tính mệnh sư tôn cũng chính là cứu tính mạng của ta! Ngày sau nếu có chỗ nào cần dùng đến Tuyết Niệm tuyệt đối không nhíu máy dù việc đó khó khăn đến đâu đi nữa.

Từ biểu hiện mới vừa rồi của hắn Lăng Phong cảm thụ được tình nghĩa thầy trò nồng đậm, điều này làm cho hắn nghĩ đến sư huynh đệ bản thân và sư phụ Mạch Kha. Một chút bất mãn trong lòng lập tức tiêu tan thành mây khói tiêu tan thành mây khói. Hắn vội vã nâng Tuyết Niệm dậy và nói:

- Ta cùng với Thích đại ca là huynh đệ của nhau, những việc đó là đương nhiên, không dám nhận đại lễ của các hạ.

Tuyết Niệm cũng không dây dưa mà thuận thế đứng lên, chẳng qua trong sâu thẳm đôi mắt kia là một niềm tin kiên định.

Thích Thiên Ách đứng ở bên cạnh quan sát tỉ mỉ Tuyết Niệm một hồi rồi run giọng hỏi:

- Niệm nhi, tại sao ngươi lại ra nông nỗi này.

Nhớ lại hình ảnh một thanh niên mặc áo bào trắng phong độ, hoạt bát nhanh nhẹn, anh tuấn tiêu sái rồi lại nhìn hình ảnh người không ra người quỷ không ra quỷ trước mặt trong lòng hắn nổi lên thương tiếc vô tận.

Khẽ đưa tay sờ lên mặt khóe miệng Tuyết Niệm hơi co giật một chút, tiếng nói trở nên khàn khàn:

- Lúc trước sư tôn bị Long Tộc bắt đi không lâu Thích Thiên Tông liền bị diệt. Nhân lúc tình cảnh hỗn loạn đồ nhi liền trốn đi. Tuy nhiên Long tộc quá mức cường hãn mà thực lực bản thân đồ nhi lại quá thấp nên việc trả thù chỉ là người si nói mộng, không biết đến bao giờ mới có thể làm được việc đó. Vì vậy đệ tử mới bị bất đắc dĩ tự hủy dung mạo, tạm thời tránh được truy sát, tùy thời tìm kiếm cơ hội báo thù. Truyện được copy tại Truyện FULL

Ngữ khí của hắn bình thản phảng phất sự tình không hề quan hệ đến bản thân thế nhưng ngữ khí bình thản đó lại khiến cho người nghe cảm nhận được nội tâm của hắn đang chôn chặt vẻ thống khổ.

Lăng Phong chấn động. Tự hủy dung mạo ? Việc này nói đến thì dễ nhưng làm được việc đó có thể là mấy người? Xem ra ý chí của Tuyệt Niệm thật sự rất kinh người, chịu được những thống khổ mà người khác không chịu được.

Thích Thiên Ách càng lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ, hắn biết rõ năm đó Tuyết Niệm ngay cả Linh Cấp cũng không chưa đạt đến, nếu là lựa chọn tiến nhập cảnh nội Áo La đế quốc vị tất đã bị truy sát hơn nữa còn có thể tiêu dao. Tuy nhiên hắn đã chọn ở lại để báo thù, không chính xác phải nó là báo thù thay mình và hắn đã chọn một phương pháp cực đoan nhất.

- Trải qua mấy năm tìm hiểu, đệ tử mới rõ ràng nguyên lai năm đó Thích Thiên Tông chúng ta bị diệt có ẩn tình khác.

Tuyết Niệm giọng căm hận nói.

- Cái gì?

Thích Thiên Ách vẫn cho rằng tông môn bị diệt là do bản thân trêu chọc vài tên đệ tử Long Tộc mới khiến cho Long Tộc trả thù. Nghe được Tuyết Niệm nói như thế thì hóa ra sự việc không đơn giản như mình tưởng. Hắn vội hỏi:

- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ?

- Nguyên nhân cụ thể trong đó đồ nhi cũng không biết chính xác, thế nhưng sư tôn có biết hiện tại vị trí tổng đàn Thích Thiên Tông là do ai chiếm không?

Tuyết Niệm lộ ra vẻ phẫn nộ không gì sánh được, rồi nói tiếp:

- Là đại trưởng lão Thanh Mộc.

- Thanh Mộc?

Thích Thiên Ách cả kinh, lúc này hắn mới nhớ tới Tác Sâm nói hiện tại Vô Tẫn Hoang Nguyên có thất đại tông phái, không khỏi bật thốt lên:

- Lẽ nào Thanh Mộc tông chính là do Thanh Mộc lập lên?

- Không sai!!!

Tuyết Niệm Tuyết Niệm cũng toát ra một tia sát ý kinh thiên:

- Nguyên bản đồ nhi cho rằng ngày đó chỉ có một mình đồ nhi có thể thoát thân tuy nhiên không bao lâu sau khi Thích Thiên Tông bị diệt liền truyền đến thông tin tại tổng đàn tông môn chúng ta có một tông phái mới thành lập tên là Thanh Mộc tông. Lúc đầu đệ tử cũng không chú ý đến điều đó tưởng rằng Thanh Mộc tông chỉ là nhân cháy nhà mà hôi của. Thế nhừn trong một lần đại hội giao dịch tông phái đệ tử bất ngờ nhìn thấy tông chủ Thanh Mộc tông.

Trên mặt Tuyết Niệm đầy dấu vết dấu vết, người ngoài từ biểu tình của Tuyết Niệm có thể nhận thấy sát khí phô thiên cái địa từ sâu trong nội tâm hắn, giọng nói hắn trở nên băng lãnh khiến người đối diện cảm thấy băng lãnh:

- Vị đại trưởng lão kia hôm đó hăng hái không ai bì kịp, bên cạnh hắn có mấy tên tinh anh Long tộc hộ vệ.

Thần tình Thích Thiên Ách tràn ngập vẻ băng lãnh. Hắn vạn lần không ngờ vị đại trưởng lão mà bản thân dùng lễ mời đến lại là kẻ phía sau khiến tông phái bị diệt. Thích Thiên Tông bị diệt, Thanh Mộc tông thành lập, hơn nữa là thành lập trên tông môn ban đầu của Thích Thiên tông.

Nếu nói Thích Thiên Tông bị diệt cùng với Thanh Mộc tông hiện tại không có quan hệ sợ rằng kẻ ngu cũng không tin.

- Hiện tại Thanh Mộc tông cùng với Long Tộc quan hệ đi lại phi thường gần gũi, khắp nơi trong Vô Tẫn Hoang Nguyên đều có tin đồn Thanh Mộc chính là tông phái phụ thuộc Long Tộc. Điều này cơ hồ đã trở thành nửa bí mật nửa công khai, hừ, Long Tộc kiêu ngạo như vậy cũng không sợ khiến cho yêu tộc cùng với Phượng Tộc bất mãn.

- Tốt, tốt, Thanh Mộc! Tốt lắm!

Thích Thiên Ách vừa nghĩ tới tông phái thật vất vả mới thành lập dĩ nhiên bị hủy bởi người một nhà suýt nữa tức khí mà chết.

- Đồ nhi một mực tìm kiếm cơ hội báo thù nhưng bao năm trôi qua mà vẫn không được. Hôm nay sư tôn trở về thì tốt rồi.

Tuyết Niệm nhìn về phía Thích Thiên Ách, trong mắt tràn đầy vẻ kích động:

- Kế tiếp cần phải nên làm như thế nào. Tất cả đều nghe sư tôn an bài.

Nghe thấy Tuyết Niệm nói như vậy, thì ngược lại Thích Thiên Ách càng tỉnh táo. Năm đó khi Thanh Mộc ở Thích Thiên Tông mới chỉ có tu vi Linh Sĩ sợ rằng hiện tại đã tiến nhập Linh Tôn. Mà bản thân bất quá cũng chỉ là linh thể mà thôi, ngay cả cường giả ngụy Linh Cấp cũng không chống lại được nói gì đến chuyện báo thù?

Trong lúc Thích Thiên Ách đang còn ảo não không biết nên bắt đầu từ đâu thì một thanh âm bình thản vang lên:

- Thanh Mộc tông thế lớn, hiện tại chúng ta tuyệt đối không thể liều mạng.

Đang trong lúc tổn hao tinh thần suy nghĩ liền nghe thấy thanh âm làm Thích Thiên Ách khẽ giật mình vội ngẩng đầu lên nhìn, đối diện trước mặt hắn là nhãn thần tràn ngập vẻ thoải mái của Lăng Phong:

- Chúng ta cần phải nhẫn được những việc mà thường nhân không thể nhẫn mới có thể có được thu hoạch lớn. Việc cấp bách bây giờ là đề thăng thực lực chúng ta, chỉ có thực lực hùng mạnh chúng ta mới có thể nói đến chuyện báo thù.

Dừng lại một chút, Lăng Phong quay đầu nhìn về phía Tuyết Niệm rồi hỏi:

- Ngươi biết nơi nào có linh cư không?

- Linh cư?

Tuyết Niệm thật không ngờ bản thân hướng sư tôn xin giúp đỡ nhưng người trả lời lại là Lăng Phong. Tuy nhiên hắn không hề suy nghĩ lâu mà lập tức hồi đáp:

- Hiện tại ta đang ẩn mình trong một tiểu môn phái tên là Bối Diệp Tông. Tuy rằng tông môn không quá mạnh mẽ nhưng cũng có được linh cư thiên nhiên, khả năng hiệu quả cũng khá tốt.

Hiệu quả tu luyện của các linh cư khác nhau đương nhiên cũng khác nhau, tự nhiên chỉ có những tông phái hùng mạnh mới có tư cách sở hữu những linh cư tốt nhất.

Lăng Phong gật đầu, hiện tại tu vi của hắn đã đến bình cảnh, việc bức thiết nhất hiện tại là cần tìm một địa phương, ổn định tâm thần tiến hành khổ tu.

Cho dù là luyện hóa ý nguyên chương đề thăng tốc độ tu luyện thì cũng cần phải có đầy đủ thời gian tiến hành tiêu hóa vì vậy việc đầu tiên bây giờ là cần có linh cư. Chỉ có đề thăng tu vi lên từng bước Lăng Phong mới có đủ khả năng chế tạo tinh chương cho Thích Thiên Ách. Đến lúc đó khi thực lực Lăng Phong đủ để giúp Thích Thiên Ách thoát khỏi tình trạng bây giờ chuyển sang tán linh thì thực lực đoàn đội sẽ trở nên tăng mạnh. Thêm một Linh Tôn là thêm một phần sức mạnh to lớn.

Bên cạnh có một cao thủ Linh Tôn tọa trấn bất kể là làm việc gì đều nắm chắc hơn mấy thành.

- Lăng huynh đệ, đệ ...

Thích Thiên Ách kinh ngạc biểu tình hoàn toàn ngây người.

Lăng Phong cười xán lạn:

- Thích đại ca, huynh hứa hẹn trợ giúp đệ chống lại Vũ Thần Phong, trước tiên chúng ta cũng cần luyện tập một hồi đã chứ? Đệ thấy Thanh Mộc Tông cũng không tồi, lựa chọn nơi này làm hòn đã mài cho huynh đệ ta cũng tốt.

Thích Thiên Ách không biết nói gì, biểu tình trên mặt hắn tràn đầy vẻ cảm động. Hắn biết rằng hiện tại hắn không thể nói gì hay làm gì để có thể biểu đạt tâm tình kích động của mình, chỉ có thể đem phần nhân tình này ghi tạc thật sâu trong lòng.

Chân chính cảm kích là không cần phải nói tạ ơn.

Tuyết Niệm chăm chú nhìn Lăng Phong. Hắn cũng minh bạch mới vừa rồi Lăng Phong quyết tâm cùng bọn chúng đứng trên một chiến tuyến cùng đối mặt với kẻ thù. Mặc dù hắn không rõ sự hứa hẹn đó đến mức nào thế nhưng hắn vẫn rất cảm động trước hành động đó của Lăng Phong.

Không có bất cứ âm thanh nào. Đúng lúc này đột nhiên mi tâm Lăng Phong hiện ra sự cảnh báo:

- Có người trở lại.

Biểu tình trở nên trầm trọng, Lăng Phong cả kinh nói:

- Hình như là hai nhóm người Bức tông.

- Chúng ta mau tránh đi.

Thích Thiên Ách cả kinh nói, người khác có thể không biết nhưng hắn thì rất rõ ràng mục tiêu tìm kiếm của Bức tông và Long tộc chính là Lăng Phong. Môt khi bị vây khốn, với lực lượng bọn họ hiện tạo không thể nào thoát được, chỉ có thể giao tính mạng cho người khác mà thôi.

- Sư tôn, đi theo đệ tử, đệ tử biết một thông đạo phức tạp, tiến nhập vào trong đó chúng ta có thể trực tiếp đi thông Bối Diệp Tông tránh được bọn chúng truy sát.

Tuyết Niệm đề nghị.

Lăng Phong tự nhiên sẽ không phản đối, hắn khẽ liếc nhìn về phía nhóm người Hải Tư Lam. Hải Tư Lam cười, tay áo khẽ phất lên đã tiến đến bên cạnh Lăng Phong. Hải Tư Lam dùng hành động thực tế để biểu đạt tâm ý của mình. Hằng Trùng ha hả cười nói:

- Ta ở Áo La đế quốc cũng cảm thấy tịch mịch không bằng đi theo Lăng huynh đệ xông pha thiên hạ để nhìn xem rốt cục phiến đại lục này mạnh mẽ thế nào.

- Hoan nghênh Hằng đại ca gia nhập.

Lăng Phong cười nói.

Nam nhi chí tại bốn phương!!!

Y Liên Nhi hơi khẽ cau mày:

- Ta không thể theo các ngươi được, ta phải nhanh chóng đưa phượng hoàng chân tủy về Tinh Lam thành.

Nói đến phượng hoàng chân tủy nàng lộ ra biểu tình khổ não. Vì chưa bao giờ gặp phụ thân nên nàng cũng không biết nên đối mặt với "vị phân không làm tròn trách nhiệm" kia thế nào nữa.

- Vậy cũng tốt, chúng ta chia tay nhau ở chỗ này.

Lăng Phong ngừng lại, ngưng giọng:

- Tất cả đều theo trái tim mách bảo. Cẩn thận.

Y Liên Nhi nghe vậy mặt đỏ lên, sẵng giọng:

- Ngươi cứ yên tâm đi, sẽ không làm mất phượng hoàng chân tủy.

Nói xong thân hình thiếu nữ đột nhiên thoáng động, ngay sau đó thân ảnh của nàng đã xuất hiện cách đó hơn trăm trượng.

Lăng Phong bất đắc dĩ, không biết bản thân đã đắc tội nữ nhân này lúc nào. Hắn không biết lúc quay đầu lại, trên mặt Y Liên Nhi liền xuất hiện một ráng mây đỏ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play