Hàn Tân Phong xuất niên, Hàn Thụ Phong trên danh nghĩa là nghi trượng, hiển nhiên có lòng tin cường đại đối với nhị đệ của mình. Nhãn thần sâu thẳm đảo qua mọi người, Hàn Tân Phong cười quỷ dị:

- Nguyên bản bản tọa muốn động thủ đem các ngươi nhất loạt bắt giữ, miễn để xảy ra chuyện xấu, nhưng không ngờ các ngươi lại tự đưa đến cửa, thực sự là thuận tiện.

Nụ cười quỷ dị phối hợp với hắc sắc điện quang nhàn nhạt lóe ra xung quanh thân thể của hắn, bầu không khí ngưng trệ khiến người ta hô hấp khó khăn.

- Mọi người liên thủ, giết chết lão ta.

Mạnh Viễn Sơn vừa thấy tình huống không ổn nhất thời hét lớn một tiếng, mười hai cường giả Thánh Vực phản ứng cấp tốc nhất tề xuất thủ, Khí lãng bộc phát, quang mang lóe ra, vô hạn năng lượng khí lưu cường đại tràn đầy khắp trong phòng khách, tạo ra một tầng phong ba bức thẳng tới Hàn Tân Phong.

Nếu bị đánh trúng nhất định bị giết!

Khóe miệng Hàn Tân Phong hơi nhếch lên, tạo thành một đóa hoa quỉ dị, một âm thanh như kim thiết vang lên:

- Ếch ngồi đáy giếng! Không biết tự lượng sức mình!

Một tầng hắc sắc quang mang từ quanh thân hắn phát ra, trong sát na hình thành một mảnh phong ba mênh mông. Khí tức uy áp vô hạn phát ra, chấn động không gian.

Phốc!

Một trưởng lão tóc hồng xuất thủ cuối chỉ cảm thấy cả người cứng đờ, bị bức linh đối diện vung cánh thu lấy. Chợt một đạo cuồng lan công kích chấn hắn thành bột phấn. Ngay sau đó, trong vô biên ba đào hiện ra một cái miệng rộng màu đen hồng.

Khí tức kinh khủng vô hạn bao phủ, rõ ràng cảm nhận được trong cái miệng đen hồng này, biết rõ phải trốn tránh nhưng lão giả tóc hồng vẫn không thể trốn tránh, đánh trợn mắt nhìn nó tới gần công kích. Đúng lúc đó, Mạnh Viễn Sơn công kích tới gần, hắn quát một tiếng chợt bay thẳng đến giữa không trung oanh kích lên cái miệng.

Hàn Tân Phong lạnh lùng cười một tiếng. Hai tay phân ra, cái miệng đỏ rực đột nhiên chuyển hướng, tốc độ chạy về phía lão giả tóc hồng nhanh hơn tới vài phần. Quang mang chợt hiện, cái miệng đỏ đơn giản nuốt trưởng lão kia vào trong bụng.

Trưởng lão tóc hồng bỗng nhiên chấn động, thần tình tỏ ra giãy dụa kịch liệt, chỉ trong chốc lát, vẻ mắt hắn lại trở thành cổ quái vô cùng.

Mạnh Viễn Sơn không rảnh bận tâm, một chiêu thất thủ, hắn lập tức hoành đao chuyển hướng chém tới Hàn Tân Phong, bắt giặc phải bắt tướng trước! Một đao kia bổ ra, khí lưu ô ô ngâm lên, trong không khí bạo nổ, không ngừng xoay tròn.

Đối mặt với một kích cường hãn này, Hàn Tân Phong thủy chung bất động, tựa như không để một kích này trong lòng. Đối mặt với công kích của Thánh Vực cường giả, cho dù tự thân tu vi cao hơn nhất giai, nếu hành động muộn chút là ngăn chạn vậy cũng thật đáng cười! Chính là đúng thời khắc quyết định, Hàn Tân Phong mới thi triển ra thực lực siêu cường.

Một cố hàn ý xâm nhập tận phế phủ dâng lên!

Đằng sau truyền đến thanh âm rống giận sợ hãi của Khâu Minh:

- Cẩn thận! Lão Mạnh!

Ầm, kình phong như động vào đá từ phía sau mạnh mẽ lao tới! Mặc dù tấn công trước nhưng một kích kia của Mạnh Viễn Sơn triệt để thất bại, miễn cưỡng hoành quá nữa người, cánh tay bên trái vẫn phát ra chân lực, vô số xương cốt vỡ vụn, suýt nữa ngay cả gân mạch bên trong cũng bị chấn thành bột phấn!

Mạnh Viễn Sơn kêu lên một tiếng trầm muộn liều mạng quay đầu nhìn lại. Nhưng chỉ thấy trưởng lão tóc hồng mặt không biểu tình, tay phải giơ lên đang súc lực, nhìn như muốn đáng tiếp một chiêu nữa tới! Hắn không khỏi giận dữ hét:

- Triệu lão nhị, ngươi làm gì vậy?

Trong tiếng rống giận, kinh biến lại xảy ra. Trong sóng đen cuồn cuộn, hai chiếc miệng đỏ như máu cắn lên người hai trưởng lão, trong nháy mắt nhập vào cơ thể bọn họ.

Hai trưởng lão này ngây người một lát, rồi đồng dạng bắt đầu điên cuồng công kích về phía đồng bạn!

Kinh biến liên tục xảy ra, có người đã nhìn ra không ổn. Khâu Minh kịp phản ứng trước tiên, hắn bạo hống một tiếng, trường tiên trong tay hoa lên một vòng tròn:

- Trường Hà Lạc Nhật Viên!

Từng vòng tiên ảnh hình thành một mảnh tối đen như mực. Vòng tròn tối đen bỗng tụ lại thành một cái tên dài, bắn thằng vào hư không!

Xuy lạp!

Sóng đen cuồn cuộn bị khai phá tạo ra một thông đạo, Khâu Minh kéo tay Mạnh Viễn Sơn, quát lớn:

- Đi mau!

Mắt thấy một trưởng lão lại mất đi lý trí công kích đồng bạn, trong lòng Mạnh Viễn Sơn biết đại thế đã mất, đành bất đắc dĩ nhún chân, thân hóa lưu quang phá hư không mà đi.

- Không biết vì sao Hàn Tân Phong lại không ra tay đối phó chúng ta, làm chúng ta dễ dàng thoát đi.

Mạnh Viễn Sơn khổ sáp nói:

- Bất quá tình huống kế tiếp cũng không lạc quan, các ngươi cũng đã thấy những tên quái vật đó đang truy sát chúng ta.

Lăng Phong hơi trầm mặc, nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Nếu ta đoán không lầm, không phải hắn không muốn truy giết các ngươi, mà lực bất tòng tâm thôi.

- Lời này nghĩa là sao?

Mặc dù có quan hệ với Mộ Dung Yên, thế nhưng đối với thực lực Lăng Phong Lăng Phong biểu hiện ra ngoài, Mạnh Viễn Sơn vẫn rất khách khí nói:

- Lăng tiên sinh xin chỉ giáo.

- Căn cứ như lời ngươi nói, Hàn Tân Phong phát ra lực lượng đó cũng không thật sự thuộc về hắn, mà là từ Tàng Linh Tinh Chương.

Chính hắn đại khái đem công dụng của Tàng Linh Tinh Chương nói ra một phen. Hai người Mạnh Viễn Sơn nghe xong, đều kinh tâm động phách, cho dù là Mộ Dung Yên cũng là lần đầu nghe tới loại Tinh Chương như vậy, đồng dạng tâm tình lay động.

- Dùng loại Tinh Chương này ký sinh phải là bức tông chi nhân, mấy trưởng lão kia công kích đồng bạn cũng không phải vì bị điên mà là bị bức tông dùng linh hồn công kích.

Đồng hành với Ôn Đình cả một đoạn đường, thu hoạch lớn nhất của Lăng Phong chính là kiến giải về một số thế lực tại Vô Tẫn Hoang Nguyên, nhất là tại Kiền Thiên Giới, hắn đã từng tận mắt thấy linh kỹ quỷ bí của bức tông yêu Nguyệt Lung Nương Nương, Lăng Phong càng khiêm tốn thỉnh giáo, bây giờ nói lại tự nhiên đạo lý rõ ràng.

- Thì ra là thế!

Mạnh Viễn Sơn trầm ngâm nói:

- Trong đó lại có thế lực của Vô Tẫn Hoang Nguyên tác quái, Không phải bọn họ đã sớm bị hạn chế bên ngoài Áo La đế quốc sao? Làm sao có thể xuất hiện ở đây? Hàn gia đến tột cùng là thông đồng với bọn họ làm cái gì?

- Mấy vấn đề này e là chỉ có trời mới biết được.

Mộ Dung Yên bất đắc dĩ nhíu mày nói:

- Bá phụ, động tĩnh lớn như vậy, lẽ nào Chấp Pháp Điện vẫn còn không ra tay sao? Tuy rằng bọn họ có nghiêm không được nhúng tay vào tranh đấu bên trong gia tộc, thế nhưng Hàn gia cấu kết bức tông đã là đại sự quan hệ tới sinh tử tồn vong của Áo La Thương Hội ta!

Mạnh Viễn Sơn lắc đầu, bất đắc dĩ nói:

- Chấp Pháp Điện nửa tháng trước đã triệt để phong bế.

- Cái gì? Đây là có chuyện gì?

Mạnh Viễn Sơn vài tia vài tia do dự, nhìn về phía Lăng Phong cuối cùng cuối cùng vẫn là cắn răng một cái quyết định nói:

- Lăng tiên sinh là người một nhà, nguyên do trong đó ta cũng không giấu diếm Chấp Pháp Điện Chấp Pháp Điện phong bế có liên quan tới cường giả đại chiến từ vạn năm trước .

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play