Mới vừa rồi rõ ràng nhìn thấy Lăng Phong trị liệu cho Niếp Ngữ tiêu hao tinh lực rất lớn, may là cảm giác xương cốt te dại khiến kẻ khác điên cuồng, Hắc Đình Tư vẫn liều mạng kiên trì được.

Một người, lại một người, khi thực sự kiên trì không được nữa, Lăng Phong liền luyện hóa một quả tinh huyết nguyên khí hạch khôi phục tinh lực. Nguyên bản trị liệu thương thế cho Huyết Sát Vệ cũng không cần vội vàng như thế, chỉ là Lăng Phong vừa nghĩ tới Kiều nguyên soái đang hãm trùng vây, trong lòng liền lòng nóng như lửa đốt, nên phải đẩy nhanh tốc độ lên.

Mắt thấy Lăng Phong vì mình mà vất vả, Huyết Sát Vệ đều là khóe mắt ngấn lện, chăm chú im lặng nhìn hắn.

Một phen trị liệu này mất ba canh giờ, thẳng đến khi màn đêm buông xuống, Lăng Phong mới chậm rãi thu tay lại, khi hắn đứng lên cảm thấy hoa mắt, không nhịn được lay động một chút.

- Lão lục!

Lô Sâm vội vàng bước tới đỡ lấy Lăng Phong.

Chân lực cuồng chuyển vài đại chu thiên, trên mặt Lăng Phong khôi phục vài phần hồng nhuận, hắn gật đầu ra hiệu Lô Sâm buông ra nói:

- Nhị sư huynh, đệ không sao.

Lại quay về hướng Huyết Sát Vệ nhìn một cái, Lăng Phong nhắc nhở nói:

- Bối Nạp Thông, nơi này liền làm phiền ngươi.

- Vâng, Vâng, giáo quan!

Sau khi ra khỏi phòng, Lăng Phong đang chuẩn bị lên tầng thượng, thì Bản Hách đi tới.

Vừa nhìn thấy Lăng Phong, Bản Hách nhất thời đại hỉ hô lên:

- Lăng hiền đệ, ngươi làm ta lo lắng chết mất! Ta vừa nghe được tin tức đại thắng, đang muốn tìm ngươi đây.

Sau khi Tinh Lam giành thắng lợi còn nhiều sự tìn cần phải xử lý, Bản Hách lại là kẻ tính tình cổ quái, thường nhân dám tùy ý tiếp cận, thế nên hắn hiện tại mới gặp nhận được tin tức " Lăng Phong trở về đồng thời đánh bại liên quân". Bản Hách hung hăng vỗ Lăng Phong mấy cái, tựa hồ như vẫn chưa đủ để phát tiết tâm tình.

Thấy Bản Hách lâu nay vẫn lãnh ngạo, lại nhiệt tình bắt chuyện như vậy, dù là tâm tình trầm trọng, mọi người vẫn không khỏi buồn cười một chút.

Lăng Phong cảm thụ được tình ý chân thành của hắn, gật đầu mỉm cười nói:

- Là lỗi của tiểu đệ. nguồn TruyenFull.vn

Lấy tu vi cùng địa vị của hắn hiện tại, Bản Hách dù có xưng hô thân thiết thế nào, cũng không có ai cảm thấy quá phận, vì vậy không cần phải che giấu.

Bản Hách bỗng nhiên vẫn ở trong Nguyên Lực Tháp, khiến Lăng Phong kinh ngạc cảm kích. Thấy thần sắc mê hoặc của hắn, Lô Sâm cười khổ nói:

- Đại chiến bạo phát, tình thế nguy cấp, Vương thượng đã từng an bài Bản Hách đại sư một đường đi tới bắc thành, chỉ là hắn hết lần này tới lần khác đều từ chối.

Bản Hách bĩu môi một cái:

- Đi cửa Bắc làm gì? Ta sống ở Tinh Lam, chết cũng...,muốn chết tại Tinh Lam!

Ngữ khí của hắn hữu lại, tự có một cỗ hào khí bức thẳng tới. Nhờ tới lão nhiều năm trước vì công quốc Tinh Lam mà ngay cả lời mời của Áo La đế quốc cũng cự tuyệt, có thể hiểu được thâm tình của hắn đối với cố quốc tới mức nào.

Bực tình cảm như vậy, khiến bất kỳ kẻ nào cũng phải kính trọng, Bản Hách nói tiếp:

- Lăng hiền đệ, ngươi trở về thì tốt rồi, tiểu nha đầu Kiều Kiều tình hình lần này có chút đặc biệt, ngươi tới xem đi.

Sau đó lại trừng mắt với Lô Sâm, không chút khách khí nói:

- Các ngươi chờ ở bên ngoài.

Lô Sâm đại khái cũng đoán ra được một chút, Lăng Phong thiên phú dị thường, nghe vậy cũng không có không hài lòng, chỉ lẳng lặng chờ ở bên ngoài. Lăng Phong thật sự mình bạch điểm đặc thù của Mộ Dung Yên liên quan với lợi ích của hắn, nên tự nhiên sẽ không nhiều lời.

Nghe Bản Hách nói như thế, Lăng Phong vội vàng đi theo vào trong phòng, một màn đập vào mắt khiến hắn cả kinh: bốn phía trong phòng đều là hắc huỳnh thạch tản mát ra quang mang dày đặc, một luồng hào quang bằn ra dài tới nửa thước. Phải vận hết thị lực mới có thể phát hiện trong đó có một thân ảnh xinh xắn, diện mục không rõ, nhưng y có thể phân biệt được chính là Kiều Kiều.

Trên trán Kiều Kiều không ngừng bắn ra ngân quang nhàn nhạt, ngân quang tiếp xúc với quang kiển thì liền lập tức bị bắn ngược trở lại, đi qua đi lại, tốc độ lưu chuyển của ngân quang càng lúc càng nhanh, trong không khí vang lên thanh âm thủy ngân chuyển động.

- Đây là có chuyện gì?

- Ngày đó Kiều nguyên soái thân hãm địch doanh, tiểu nha đầu này trong tình thế cấp lao ra, kết quả sau khi trọng thương được cứu trở về liền trở thành bộ dạng như vậy!

Bản Hách nói ra nguyên nhân trong đó, hắn trầm ngâm một chút, rồi nói tiếp:

- Theo ta thấy loại dị biển này hắn là có liên quan tới Cự Linh, chỉ là lấy năng lực của ta thực sự không điều tra ra liên quan chỗ nào, vì vậy vẫn đành mời Lăng hiền đệ tự mình tìm hiểu đi.

Chuyện quan trọng, nên Lăng Phong cũng không làm khách, hắn đưa tay nhẹ nhàng chạm lên trên quang kiển, cảm giác mềm mại, nhưng chỉ hơi dùng sức liền có lực đàn hồi trở lại, tại chỗ tiếp xúc một cỗ hỏa hệ nguyên lực dâng trào theo cánh tay truyền khắp toàn thân. Cả người nhẹ nhàng, thoải mái vô cùng. Lật lại tri thức trong ý thức hải, hẳn cũng không thể tìm ra nguyên nhân phát sinh loại dị biến này, không khỏi nhíu mày thật sâu.

- Lăng hiền đệ, tìm ra nguyên nhân rồi sao?

Lăng Phong lắc đầu nói:

- Tìm không ra, nhưng hẳn không phải là chuyện xấu, tựa hồ chân nguyên lực của nàng đang phát sinh tiến hóa... Được rồi, Được rồi, Cự Linh của Kiều Kiều là cái gì?

Lăng Phong đột nhiên nghĩ đến lần trước khi đến Thâm Thủy thành, Kiều Kiều cũng phát sinh dị biến, lần đó nàng đang ngủ cũng có thể thức tỉnh nguyên lực hóa hình. Thiên phú như vậy thật quá mức dọa người, Lăng Phong tự nhận nếu mình không có kiếm thai ký sinh, thì vạn lần khó cập.

Hiện tại từ Kiều Kiều phát sinh biến hóa có thể thấy, quang kiển này hoàn toàn là do hỏa hệ nguyên lực cấu thành, trong đó vẫn còn dày đặc niệm thức năng lượng, một khi biến hóa thành công, có thể lực lượng sẽ nhanh chóng đề thăng.

Bản Hách nghe hắn hỏi thì sửng sốt, được một lát mới lắc đầu:

- Dường như chưa từng thấy qua nha đầu này thi triển, Kiều sư tử cũng không có đề cập tới chuyện này, bây giờ nghĩ lại xác thức có vài phần cổ quái.

Lăng Phong gật đầu, theo bản năng cảm thấy bên trong nhất định tồn tại một ít bí mật, bất quá hắn tôi cảm kích Kiều Sâm Đặc nên cũng biết suy đoán lung tung là vô dụng. Sau khi kiểm tra một hồi, xác định Kiều Kiều vô sự, Lăng Phong nói:

- Đệ đi gặp sư tôn trước, nơi này đành làm phiền Bản Hách lão ca quan tâm.

- Đâu cần nói những điều như vậy, chuyện này ta nên làm mà.

Bản Hách đáp ứng nói.

Xử lý xong việc này, sư huynh đệ Lăng Phong vội vàng lên trên tầng cao nhất. Tuy nói cả Nguyên Lực Tháp đều bị tàn phá, nhưng tinh hoa chân chính đều ở tầng thứ sáu, vì vậy may mắn nơi này chỉ bị hao tổn nhẹ, khí tức nguyên lực vẫn dày đặc kinh người.

Trong tĩnh thất, Tô Lam đang cẩn thận tỉ mỉ lau miệng cho Mạch Kha. Khi thấy Lăng Phong đến, nàng cũng không quá kinh ngạc, chỉ nhẹ nhàng đánh tiếng, rồi lại lưu ý chăm sóc Mạch Kha, coi như trong mắt nàng ngoài Mạch Kha thì không còn ai khác.

Sớm đã biết Tô Lam cùng với Mạch Kha có quan hệ quấn quýt, vì sư tôn cực lực lảng tránh, khiến đồ nhi. Lúc này thấy vẻ mặt ôn cùng biểu tình lưu luyến của Tô Lam, cùng là nữ tử nên Mộ Dung Yên đột nhiên cảm giác được tư vị khống nói nên lời, có chút vì nàng mà vui vẻ, có thể...với Tô Lam mà nói, hiện tại Mạch Kha mới mới là chân chính thuộc về nàng đi? Nhưng cho dù nàng nỗ lực hết thảy, không có lo lắng cự tuyệt, không cần thường thụ, một lòng phiêu hốt bất định..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play