Thân kiếm rất nhanh được nắm trong lòng bàn tay, Lăng Phong xoay người lại rung tay chém ra một kiếm, kiếm mang bạo trướng! Một trận âm thanh va chạm đinh đinh đương đương vang lên, rốt cục Lăng Phong cũng thoát ra khỏi khốn cảnh, thân thể phiêu phù giữa không trung.

Nguy hiểm thật!

Lăng Phong kinh hãi, vừa rồi nếu không phải né tránh kịp thời, chờ cho đến khi năm dây leo kia hoàn toàn vây kín lại, chỉ cần xiết một cái là mình ngay cả xương cốt cũng không còn nguyên vẹn!

Một kích không trúng, năm chiếc dây leo đều nhanh chóng co rút lại, lập tức tiến nhập vào trong mặt đất biến mất không thấy đâu nữa. Nếu không phải trên mặt đất còn vài cái hố lớn bày ra trước mắt, Lăng Phong hầu như cho rằng tất cả những việc vừa xảy ra chỉ là do ảo giác phát sinh.

Dây leo vừa rồi đánh lén cứng rắn đến đáng sợ, cường độ không hề kém hơn Tinh Thiết kiếm, đồng thời mỗi một sợi đều có lực lượng lớn kinh người, nếu như bị nó xiết trúng thì dù là một khối thanh cương ngọc trăm tấn cũng bị nghiền thành bột phấn!

Đồng thời, dường như nó cũng có được linh trí rất cao, hiểu được cách xu cát tị hung, động tác khi công kích linh động tự nhiên không gì sánh được.

Tâm tư vừa chuyển, Lăng Phong nghĩ đến một khả năng rất lớn ... ma thú thực vật! Không sai, ngoại trừ ma thú thực vật ra thì không còn biện pháp nào để giải thích tình huống loại này nữa cả.

Trên thực tế, các chủng loại trên Thần Vẫn đại lục thiên kì bách quái, như cự linh của nhân loại được chia thành Thú Linh cùng với Thực Linh, trong ma thú cũng có một loại là thực vật hệ! Loại ma thú hình thái này giống y như đúc với thực vật trong thiên nhiên, nhưng nó có được linh hồn cực cao, thậm chí những loài có đẳng cấp cao còn có thể tự do hành động trong một phạm vi nhất định. Phần lớn bọn chúng đều có những năng lực thiên phú ngạc nhiên cổ quái, bình thường rất khó gặp được.

Lăng Phong cũng không ngờ rằng ở nơi này còn có thể gặp được ma thú thực vật, nếu như lần trước cùng với Khải Ân ở đây mà gặp phải công kích trình độ như vừa rồi, có lẽ sợ rằng hai người đã sớm bất hạnh.

Lăng Phong đại thể suy nghĩ rõ ràng mấu chốt trong đó, rất có thể con ma thú này lấy bụi La Hâm thụ làm nhà, đối với hoàn cảnh sống xung quanh đều có tâm lý bảo vệ. Xem ra hẳn là bản thân mình lần này trắng trợn vơ vét nhựa La Hâm đã chọc giận tới nó, bằng không mà nói cũng sẽ không dẫn tới công kích.

Nghĩ như thế, Lăng Phong chuẩn bị xoay người rời đi. Hà tất phải cùng đánh nhau với loại ma thú này cho lãng phí tâm lực một cách vô ích!

Dù thế nào đi nữa hắn cũng đã nhận ra được, chỉ cần mình bảo trì cảnh giác cao độ, con ma thú tiềm tàng trong lòng đất này căn bản không thể làm gì mình được. Đúng lúc hắn đang muốn rời đi, phốc phốc phốc phốc, mặt đất lại lộ ra những cái vết nứt hình vòng tròn, mấy trăm viên châu tròn xoe đen như mực, lớn bằng đầu ngón tay cái bắn ra như mưa.

Bên tai mới chỉ nghe thấy một tiếng gió rít, những viên châu kia liền đã tiếp cận, tốc độ nhanh đến rợn người!

Lăng Phong xoay người, chợt thân kiếm vung lên, xung quanh thân thể hình thành nên một kiếm mang tráo hình tròn.

- Loảng xoảng loảng xoảng!

Mỗi một viên châu màu đen đánh lên Tinh Thiết kiếm, Lăng Phong đều cảm thấy hổ khẩu đau nhức, phảng phất đánh vào căn bản không phải là một viên châu nho nhỏ, mà là một tòa núi lớn, lực va đập vừa nặng nề vừa sắc bén khiến cho hắn kinh tâm động phách. Sau khi một trận tấn công xối xả như lê hoa bạo vũ qua đi, phòng ngự kiếm mang tráo của Lăng Phong đã không ngừng co rút lại, suýt chút nữa thì bị công phá.

Trong lúc vô cùng nguy hiểm đó, hắn cảm thụ được Tinh Thiết kiếm sinh ra từng tiếng kêu rên rỉ, tựa hồ thân kiếm lúc nào cũng có thể tan vỡ. Những viên châu màu đen này sau khi bị Tinh Thiết kiếm đánh văng ra mặt đất liền lập tức biến mất không thấy đâu, mà những cái khe kia lại bắt đầu tiếp tục phun ra viên châu, tựa hồ như không có tận cùng.

Một cơn giận dữ mạnh mẽ dâng lên trong lòng, từ khi Diệp Lạc truyền thụ cho hắn kiếm thuật "dùng ý ngự kiếm", Lăng Phong đã coi Tinh Thiết kiếm như là tính mệnh của mình, sau đó lại được trải qua rèn luyện mài giũa cùng linh văn cương, sử dụng Tinh Thiết kiếm càng trở nên muốn sao được vậy.

Hơn nữa khi đi qua ao đầm do Nguyên Huyễn Thận Quái tạo thành, Lăng Phong khi đối mặt với ranh giới sống chết mà lĩnh ngộ ra cảnh giới "thân kiếm hợp nhất", thân mình kết hợp chặt chẽ với thiên địa, kéo theo linh tính trong Tinh Thiết kiếm dường như càng thêm thông linh trong sáng.

Loại linh tính hoàn toàn cùng với mình huyết mạch tương liên này, khiến cho Lăng Phong cảm thấy dường như nó là nữ nhân của mình, yêu thương luyến tiếc không nói nên lời. Lúc này nữ nhân đã bị khi dễ, Lăng Phong sao có thể không giận? Nếu như nói vừa nãy Lăng Phong bởi vì lấy đi quá nhiều nhựa La Hâm, sinh ra cảm giác áy náy mà định rời đi, thì hiện tại trong lòng hắn đã hoàn toàn tràn ngập sát khí, sát ý đối với bất kể thứ gì dám làm thương tổn tới người ở bên cạnh mình!

Trên trán một đạo ngân quang bùng lên! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Linh hồn uy áp xoáy tròn tựa như một bàn tay khổng lồ vô hình càn quét về bốn phương tám hướng, loại năng lượng niệm thức này sau khi vận dụng thì vô sắc vô hình, như thủy ngân đổ ra đất, lại tựa như tinh hà trên trời cao, trùng trùng điệp điệp quét qua, không có bất cứ thứ gì kháng cự nổi!

Uy áp qua đi, xà trùng tiểu thú trên mặt đất đều cảm thấy một cỗ sợ hãi run rẩy phát ra từ sâu thẳm linh hồn, dường như tận thế đã tới, thân thể chúng cuộn tròn lại ngã ra, quỳ rạp trên mặt đất thành một đoàn. Cũng may linh hồn uy áp của Lăng Phong không đặc biệt nhằm vào chúng, bằng không mà nói, chỉ cần tùy tiện đảo qua là có thể khiến linh hồn của chúng vỡ nát mà chết.

Đúng vào lúc này!

Lăng Phong nhận thấy một tia dị trạng, tinh mang trong đôi mắt tăng vọt, khí huyết trong cơ thể nhất thời truyền ra tiếng nổ vang rất lớn. Cơ nhục trên hai cánh tay hắn cuồn cuộn gồ lên, tinh quang trong mắt như ánh mặt trời rực rỡ đến dọa người, từng đạo ngân quang từ trên trán chảy về phía Tinh Thiết kiếm, sau khi cộng minh cùng với Tinh Thiết kiếm tăng lên đến trăm nghìn lần thì lại chảy trở về bao bọc lấy thân thể hắn.

Kiếm mang đỏ rực như lửa quay quanh thân thể hắn, thoả thích chiếu rọi quang huy của mình, mơ hồ tương hỗ cùng với ánh sáng của một điểm nhỏ ở trên trời cao, ngưng tụ thành một thể!

Thân! Kiếm! Hợp! Nhất!

Sát chiêu cực mạnh lại được Lăng Phong thi triển một lần nữa, hung hăng hướng về chỗ dị thường trên mặt đất đâm tới!

Vô số đất đai cát đá bị kiếm mang không chút lưu tình xé nát, tạo nên một tầng bụi bặm mù mịt ngập trời không ngừng lan ra bốn xung quanh! Một kiếm của Lăng Phong đã hướng thẳng về cái khe phun ra viên châu mà bắn tới, thân thể như sao bằng không ngừng đâm vào.

Chóe!

Bên tai Lăng Phong truyền đến một tiếng gào thét thê lương, cảm giác như kiếm đã đâm vào trúng gì đó, Lăng Phong càng không ngừng tay, kiếm mang cuồn cuộn xoắn quyện một trận. Cảm thụ được khí tức sinh mệnh dưới kiếm càng lúc càng yếu, Lăng Phong lúc này cũng đã cảm thấy suy nhược rất nhiều, di chứng sau khi thi triển nhân kiếm hợp nhất bộc phát, lực lượng để búng một ngón tay cũng không còn.

Dị biến chợt phát sinh!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play