Tại lầu một Khang Nạp khẽ quát một tiếng, sau lưng tức thì hiện lên Cự linh hình chó săn, toàn thân cự linh màu xanh đen, hai mắt phát ra bích quang nhàn nhạt.

Bên dưới quan sát, Bách Việt nhíu mày, lắc đầu tiếc rẻ:

- Người này xem ra bất quá mới vào trung giai mà thôi, thật sự là lãng phí "Yên" rồi.

Để ý màu sắc Cự linh của Khang Nạp, hắn đoán ra người này là thiên hành giả trung giai, có lẽ Cự linh được đột phá trung giai không lâu, cùng lắm là giai đoạn tiền kỳ thôi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Tinh chương Yên cũng xem như sản phẩm đắc ý của hắn, cho người như thế sử dụng làm Bách Việt có phần không nỡ.

- Đại sư không phải sốt ruột, người nhìn xem đối thủ của hắn.

Tây Ân cười khẽ chỉ vào Văn Minh, Cự linh của Văn Minh là một hạt tử có màu xanh nhạt, Cự linh hạt tử được xem là một loại thú linh hiếm có, từ trước tới nay luôn lấy công kích thành danh. Có điều Cự linh của hắn có hình dáng như dinh dưỡng không tốt, hai chiếc càng giống như diêm bổng chọc người cười lớn, hơn nữa lộ ra hoa văn màu xanh trên thân hạt tử rõ ràng ảm đạm không ít.

Nghe được tiếng cười chế giễu phát ra bên dưới, mặt Văn Minh đỏ ửng, Cự linh của hắn đã bị thương nặng sau một trận đánh, đến giờ vẫn chưa hồi phục hoàn toàn. Quản sự Đức Khoa đang tìm thiên hành giả phong hệ, hứa hẹn thưởng lớn, hắn không ngờ đứng ra lại bị người ta chế giễu.

So sánh nỗi khó khăn của hắn, Khanh Nạp có vẻ đã nắm chắc trong lòng, nghĩ đến sau khi thắng lợi thương hội Áo La sẽ trả thù la, nhất thời quát lớn một tiếng, cực linh phụ thể! Phía ngoài cơ thể hắn xuất hiện một vòng quang mang màu xanh đen, Khang Nạp hét lên:

- Tiểu tử, ra tay đi! Sau khi thắng ngươi, ta còn phải đi lĩnh thưởng nữa!

Giọng nói khinh thường đối phương, bên dưới ồ lên một tràng cười vang.

Cắn răng một cái, Văn Minh gạt bỏ tất cả tạp niệm, gào to:

- Cự linh, phụ thể! Linh kỹ...-phong dậu!

Xuy xuy, cự linh hạt tử hoàn toàn tương hợp với hắn, hai tay của hắn biến thành đôi cự kiềm, sau đó hai tay giống như phong luân, cuồn cuộn xoay tròn! Quang mang màu xanh hội tụ chính giữa, bộ phận quang mang ở giữa bắt đầu hội tụ, áp súc, một tia quang mang màu xanh đậm ẩn hiện, giống như tinh phiến toái mang!

- Năng lượng bán thực thể hóa!

Thấy một màn như vậy, Mộ Dung Yên đột nhiên đứng dậy, vẻ khiếp sợ che kín khuôn mặt! Quay đầu lại đối diện với Ốc Đặc, hai người giật mình không nói gì.

Cái gọi là "năng lượng bán thực thể hóa" chỉ là công kích năng lượng tập hợp quá mức, do đó thúc đẩy năng lượng ngưng tụ thành thực thể! Nếu muốn đạt được hiệu quả như vậy, cần phải hao phí năng lượng khổng lồ! Có người từng khuếch trương hình dung thành "phụ cửu ngưu quá thiên sơn", nghĩa là một tia năng lượng thực thể hao phí sức lực tương đương với chín đầu trâu vượt qua nghìn ngọn núi cao!

Tuy là lời khoa trương, nhưng có thể hình dung muốn năng lượng "thực thể hóa" tiêu tốn sức lực như thế nào!

Thường thì các linh kỹ cao cấp không hẳn đều đạt được hiệu quả như vậy! Hiện tại Văn Minh sử dụng loại tinh chương gì?

Nguyên liệu áp dụng cho phong dậu tinh chương là ma hạch ma thú phong hệ ngũ tinh, trong loại tinh chương trung cấp không được coi là cao nhất, nhưng hiện tại nó lại đạt được hiệu quả mà tinh chương cao cấp cũng không nhất định có thể đạt tới, như vậy làm sao không khiến người khác khiêp sợ?

- Chẳng lẽ thực lực thuật luyện của Bản Hách đã đạt đến cảnh giới như vậy, ngay cả chỉ dạy đồ đệ cũng đều siêu đẳng như thế?

Thanh âm Ốc Đặc không còn giữ được vẻ bình tĩnh không gợn sóng như trước, mà hiện tại hỗn tạp rất nhiều loại tình cảm bên trong! Linh kỹ tinh chương Phong Dậu tuy rằng biểu hiện rất kinh người thế nhưng điều này không khiến bọn họ để trong lòng, bọn họ quan tâm chính là thực lực thuật luyện sư luyện chế ra Phong Dậu! Chỉ dùng ma hạch ngũ tinh đã đạt được hiệu quả như vậy, rốt cuộc đã đạt tới trình độ ra sao?

- Không.

Mộ Dung Yên khẳng định nói:

- Không phải Bản Hách! Nếu thực lực của hắn mạnh như vậy, thì Tinh Lam công quốc đã không dừng lại tại mức này! Càng không đến phiên Tất Phong kiêu ngạo đến Tinh Lam thành.

- Tiểu thư, ý của người là?

- Người kia! Ngươi vẫn còn nhớ rõ lần trước Đa Bảo Các cùng thương hội Thụy Tinh tỷ thí? Bọn họ đã tung ra Nặc Thuẫn và Phá Không Toa khiến người ta phải ngợi khen không ngớt, điều này đủ để chứng minh sau lưng bọn họ có một thuật luyện sư thần kỳ. Ngươi không thấy tinh chương Phong Dậu lần này rất giống so với lần trước hay sao?

Mộ Dung Yên biểu hiện rất tự tin, suy luận nói:

- Có được thực lực thuật luyện thần bí, và có quan hệ thân mật với Đa Bảo Các, bằng lòng cùng Mạch Kha nhất mạch xuất đầu… Ốc Đặc, ngươi còn không nghĩ ra người kia là ai sao?

Thân thể đột nhiên chấn động, Ốc Đặc nhắm hai mắt:

- Nhưng, người của chúng ta đã chính mắt nhìn thấy hắn dùng phong viêm dung đánh Tất Phong bị thương, nguyên tố thiên hành giả sao có thể làm thuật luyện sư?

- Hoặc chính là bọn họ cố tình che mắt.

Mộ Dung Yên đột nhiên đứng dậy, mắt phóng tia sáng kỳ dị:

- Hoặc, người này là một tuyệt thế thiên tài!

Trong nháy mắt, trên lôi đài đã phân thắng bại.

Một đạo phong quyển màu xanh đột ngột đánh úp về phía Khang Nạp, từ lúc phát hiện năng lượng bán thực thể hóa đối diện thì sắc mặt Khang Nạp đã biến đổi, cuống quýt triệu tập tất cả năng lượng cự linh liều mạng thi triển phong ngự cực mạnh, một vòng quanh mang màu xanh hơi lóe lên ánh vàng bao phủ xung quanh hắn giống như kén tằm!

Đáng tiếc, cũng không thể giải quyết được chuyện gì!

Phong quyển áp sát, mãnh liệt phá vỡ phòng ngự kén tằm Yên, một ít tinh phiến sắc nhọn xuyên qua, đột nhiên nổ tung!

Ầm vang một tiếng!

Thân thể Khang nạp giống như diều đứt dây văng ra xa.

Không khí xung quanh trầm lắng!

Không ai dám tin những gì thấy trước mắt!

- Dối trá, nhất định các ngươi gian lận!

Tây Ân mất bình tĩnh, điên cuồng hét lên, gương mặt hắn vặn vẹo, gân xanh gồ lên:

- Tinh chương Phong Dậu làm sao có sức mạnh lớn như thế được? Các ngươi liên hợp lại lừa ta!

- Tây Ân thiếu gia! Xin thận trọng lời nói của ngươi, ngươi nói như vậy là nghi ngờ thương hội Áo La không công bằng?

Mộ Dung Yên lạnh lùng xuất hiện trước mắt mọi người, phía sau là Ốc Đặc với sắc mặt không được tốt cho lắm.

- Không, không dám.

Giống như bị một chậu nước đá đổ xuống đầu, Tây Ân vội vàng phủ nhận nói. Hắn biết rõ trước mắt là một nữ tử đáng sợ, cho dù Mộ Dung Yên chỉ là một chấp sự, nhưng lại có thương hội Áo La làm hậu thuẫn. Nếu đắc tội nàng, dù là sư phụ cũng không chắc bảo đảm được bản thân!

Tây Ân cúi đầu nói:

- Ta chỉ là ngờ vực, tinh chương Phong Dậu làm sao có thể thắng được Yên? Hơn nữa vẫn là thắng được ở trên lực bạo phát!

Nói xong, tâm tình cáu giận lại bốc lên, hắn ngẩng đầu nói:

- Chắc chắn trong đó có điều kỳ quái, ta xem…

- Được rồi, Tây Ấn thiếu gia!

Mộ Dung Yên không kiên nhẫn ngắt lời nói:

- Trận tỷ thí này là do hai bên các ngươi định ra, người chọn lựa thay thế song phương tỷ đấu là Áo La thương hội chúng ta, trận tỷ thí vừa rồi, thực lực hai người bọn họ ra sao hẳn ngươi đã rõ, không cần phải nhiều lời nữa? Nguyện đổ chịu thua, chẳng lẽ đến chút khí phách đó ngươi cũng không có sao?

Bị Mộ Dung Yên làm cho nghẹn khuất mà không nói được lời nào, ánh mắt Tây Ân đảo qua Mộ Dung Yên, lại đảo qua đám người Lăng Phong, vẻ tâm ngoan chợt lóe.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play