Ở ngoài đại trận Huyền Âm Môn, Trương Hiểu Vũ và Hắc Nguyệt tôn giả đang sóng vai đứng ở trên bầu trời trò chuyện, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn về phía nam, một loại không khí sát phạt nhàn nhạt từ hai người tràn ra.

"Khí phách của Mặc tôn giả khiến Hiểu Vũ thực sự là bội phục". Đối phương không nói một cau liền chạy đến, khí phách như vậy Trương Hiểu Vũ không phục không được.

Hắc Nguyệt tôn giả đạm cười nhạt nói: "Nói thật nếu đại bộ phận Võ tôn cao thủ Đại Tự Tại Cung đến đây thì ta cũng không can đảm như vậy, bất quá lần này chỉ là nhóm Võ tôn cao thủ đầu tiên đến, chưa đánh còn chưa biết ai mạnh ai yếu, có gì mà không dám đến chứ". Trên đường tu hành, hung hiểm vốn trùng trùng, cho dù đã tới Võ tôn cảnh giới rồi thì tùy thời vẫn phải đối mặt với sự khiêu chiến, nếu như lần này không kết minh với Trương Hiểu Vũ thì có tam đại thượng cổ thế lực lớn mạnh kia, chỗ tốt đâu đến phiên hắn chứ. Nói không chừng đối phương một người bất mãn muốn tiêu diệt mình, không bằng hợp lại với nhau mà tranh thủ đi đoạt tài nguyên.

Nhược nhục cường thực, đây là một cái chân lý thiên cổ bất biến, ai cũng vô pháp phá vỡ.

Trương Hiểu Vũ nói: "Đây mới là điều khiến ta bội phục Mặc tôn giả, biết phấn đấu mới có thể thu hoạch được lợi ích lớn nhất, nếu như tuyệt đại bộ phận Tán tôn đều như Mặc tôn giả vậy thì Thượng cổ môn phái cũng không thể cường thế được bao lâu".

"Trương Môn chủ nói không sai, tán tôn nói chung đều sợ hãi Thượng cổ môn phái, nhưng càng thoái nhượng thì sẽ chỉ càng làm cho những thế lực đó tăng trưởng nhanh hơn mà thôi, trong khi đó chúng ta chỉ có thể bị giết mòn đi".

Trương Hiểu Vũ tự tin nói: "Chúc Huyền Thiên liên minh chúng ta càng ngày càng mạnh, tranh thủ được càng nhiều tài nguyên".

"Đó là điều nhất định rồi". Hắc Nguyệt tôn giả hai mắt lập loè quang mang nói.

Sự kiện Đại Tự Tại Cung cùng Huyền Âm Môn phát sinh đại chiến đã thu hút không ít cao thủ hàng đầu đến đây, như Kỳ Lân Phủ Ngưu tôn giả và hai vị trưởng lão, Tán Tôn liên minh Hồng Hoa tôn giả và Liệt Hỏa Đao Tôn. Tinh Thần gia tộc cũng có một vị Võ tôn hộ pháp, hơn nữa còn có chừng mấy trăm cao thủ dưới Võ tôn. Những người này hoặc là đứng trên bầu trời cách đó vài cây số hoặc là đứng trên một ngọn núi, hay là ngồi trên mấy cái đình trên núi uống rượu nói chuyện phiếm.

Hắc Nguyệt tôn giả trầm trọng nói: "Những người này cũng tới, mong bọn họ không nên nhúng tay vào, bằng không ngươi và ta chỉ có thể trốn vào trong đại trận ".

"Ta nghĩ bọn họ chỉ xem kịch thôi, đương nhiên không thiếu một ít người trong lòng hoài bất lương". Trương Hiểu Vũ đưa mắt nhìn đến Ngưu tôn giả của Kỳ Lân Phủ bên kia nói.

Ngưu tôn giả thân là Võ tôn cường giả, đối ánh mắt thập phần mẫn cảm nên hắn cũng ý vị thâm trường nhìn lại Trương Hiểu Vũ.

Hắc Nguyệt tôn giả con mắt nheo lại nói: "Mặc Lê ta muốn trốn thì trên cơ bản những người này không ai ngăn được ta, người Đại Tự Tại cung tới rồi".

Trương Hiểu Vũ đem ánh mắt di về hướng nam. Một đám đông năm sáu trăm người đang được hai người đái bay đến, bên đó khí thế cuồn cuộn và hùng hồn.

Khi còn cách Trương Hiểu Vũ và Hắc Nguyệt tôn giả hơn ngàn thước thì đông đảo cao thủ Đại Tự Tại Cung đột nhiên dừng lại, bọn họ đều mặc vân văn trường bào, nhất là hai người kia, một người mặc hỏa hồng sắc vân văn trường bào, tên còn lại mặc vân văn trường bào màu xanh, khí thế một người như lửa kiêu ngạo, người như gió hư vô mờ mịt.

Hắc Nguyệt tôn giả nhìn Trương Hiểu Vũ nói: "Hai người này, một người là Hỏa Tôn giả, nguyên lực tu vi là tứ cấp Võ tôn, Hỏa chi đạo đệ nhất trọng, Hồn lực tầng thứ hai; người thứ hai là Phong tôn giả, nguyên lực tu vi là nhị cấp Võ tôn, Phong chi đạo đệ nhất trọng, Hồn lực tu vi tầng thứ ba".

"Mặc tôn giả chọn một người đi". Trương Hiểu Vũ nói.

Hắc Nguyệt tôn giả đưa mắt chăm chú nhìn vào Phong tôn giả nói: "Ta chọn Phong tôn giả!".

Trương Hiểu Vũ có chút kinh ngạc nói: "Phong tôn giả Hồn lực đã là tầng thứ ba đó?".

"Hồn lực của ta tuy chỉ là tầng thứ hai nhưng cách tầng thứ ba không xa, chênh lệch cũng không phải là rất lớn, ngược lại Hỏa Tôn giả đối với ta là một uy hiếp thật lớn, nguyên lực tu vi của hắn quá thâm hậu, chỉ sợ cũng chỉ có Bất phôi thân của ngươi mới có thể chống lại hắn ".

Trương Hiểu Vũ biết đối phương tuy rằng nói như thế nhưng trong lòng cũng rõ ràng, Phong tôn giả tuyệt không có đơn giản như vậy, thực lực tổng hợp lại hẳn là cũng sẽ không yếu hơn Hỏa Tôn giả.

Hỏa Tôn giả hai mắt đỏ đậm sáng như đuốc quát một tiếng nói: "Ngươi là Trương Hiểu Vũ đã giết đồ nhi Tô Mạc của ta hả, đã biết tội chưa".

Trương Hiểu Vũ cười nhạo nói: "Ta vì sao phải nhận tội, lẽ nào trên đời này không hề được giết người ư?".

"Làm càn, giết người Đại Tự Tại cung ta là đều có tội, mà giết đồ nhi ta lai càng thêm tội, còn muốn mạnh miệng hả, chờ một lát nữa ta sẽ cho ngươi biết cái gì là sống không bằng chết". Quanh thân Hỏa Tôn giả sóng nhiệt chợt cuồn cuộn nổi lên, khí thế như cầu vồng.

"Thiên hạ không có ai đáng buồn cười hơn chuyện này, ngươi rốt cuộc sống uổng phí một đời rồi". Trương Hiểu Vũ không chút khách khí phản kích.

"Ngươi!" Hỏa Tôn giả giận dữ liền muốn động thủ.

Tuy nhiên Phong tôn giả cản hắn lại rồi lạnh giọng nhìn Hắc Nguyệt tôn giả nói: "Ngươi và tiểu tử kia đứng chung một chỗ là có ý tứ gì, không phải là muốn đối địch với Đại Tự Tại Cung đó chứ".

"Không có gì, ta cùng với Trương Môn chủ nhất kiến như cố nên tự nhiên sẽ không để cho hắn đơn độc nghênh địch". Đại chiến sắp tương khởi, lúc này nói cái gì nữa cũng vô dụng, chỉ có nhìn thực chiêu của mỗi bên mà thôi.

Hỏa Tôn giả nhìn thấy có người dám giúp đỡ Trương Hiểu Vũ thì âm trầm nói: "Xem ra Hắc Thiên Tông các ngươi cũng không cần phải tồn tại nữa, tất cả đều bởi vì hành vi ngu xuẩn của ngươi ".

Hắc Nguyệt tôn giả lạnh lùng nói: "Không cần nói lời vô ích nữa, hôm nay phân chia cao thấp đi, xem ai có tư cách tiếp tục sinh tồn".

Phong tôn giả khẽ cười nói: "Ngươi đã muốn chịu chết, ta cũng không ngăn ngươi".

Bên Kỳ Lân Phủ kia, Từ trưởng lão nhẹ giọng nhìn Ngưu tôn giả nói: "Tôn giả, lần này có cần hành động không? Không nên bỏ qua cơ hội chứ". T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

"Nếu tình huống cho phép tự nhiên là sẽ không bỏ qua cơ hội, chờ xem kịch vui đi!" Ngưu tôn giả thản nhiên nói.

Bên Tán Tôn liên minh kia, Hồng Hoa tôn giả trào phúng nói: "Thật không biết đầu óc Mặc Lê có bị hôn mê không, dĩ nhiên đi liên minh với một kẻ sắp chết, nếu hắn gia nhập vào Tán Tôn liên minh thì thực lực của chúng ta tất nhiên đại gia tăng".

Một hán tử lưng đeo hỏa hồng sắc cự đao nói: "Đại Tự Tại Cung quá mạnh mẽ, có người đánh nhau cùng bọn chúng là chuyện tốt, nếu hai bên cùng tử thương thì càng thêm tốt".

Hồng Hoa tôn giả gật đầu nói: "Ngươi nói cũng không sai, không biết gã Hải Thiên Tôn giả kia chạy đi đâu, nếu thấy hắn nhất định phải kéo hắn vào Tán Tôn liên minh chúng ta, càng nhiều người chúng ta càng có thể lấy được nhiều tài nguyên ".

Hỏa Tôn giả quát to: "Sát!", nhất thời trước người hắn sóng nhiệt ngưng tụ hình thành một cái hỏa hồng sắc quang nhận lao về phía Trương Hiểu Vũ.

Hắc Nguyệt tôn giả nhìn Trương Hiểu Vũ nói: "Cẩn thận đó, có thể lớn mạnh hơn hay không phải xem vào một trận này".

Trương Hiểu Vũ trong mắt tuôn ra xích hồng sắc quang mang nói: "Ngươi cũng phải cẩn thận đó, chúng ta phải đem người Đại Tự Tại cung giết cho không còn manh giáp nào" rồi trước ngực xuất hiện một đạo lam sắc loa toàn điện trùy phá không bay vụt ra đón đỡ hồng quang mà đấu với nhau.

Phong tôn giả cũng xuất thủ, một ngón tay chỉ ra, một đạo tiêm thứ màu xanh vô thanh vô tức hướng về phía Hắc Nguyệt tôn giả phá không đánh tới, tốc độ mau lẹ đến nỗi ngay cả cái bóng cũng nhìn không thấy, chỉ có thể thấy được một đạo thanh sắc quang mang lao đến.

"Không nên quá coi thường ta". Hắc Nguyệt tôn giả quen dùng dụng cụ cắt gọt tinh xảo, chỉ thấy trước mặt hắn nhanh chóng hình thành một thanh hắc sắc loan nhận, mặt trên tuôn ra hắc sắc quang mang giống như một cái thái dương màu đen bao phủ lấy tiêm thứ màu xanh kia.

Hỏa Tôn giả và Trương Hiểu Vũ có Hồn lực tương đương nhau nên hồng quang nhận và loa toàn điện trùy cũng đấu ngang nhau khó phân thắng bại.

Ở chỗ này, các Khuy đạo đỉnh kỳ cao thủ thực lực yếu kém một chút chỉ có thể nhìn thấy trên không trung một đạo hỏa hồng đao mang như rồng tung hoành ngang dọc, đao khí bức nhân, còn có một con thiểm điện mãng xà xảo quyệt sắc bén dây dưa cùng hỏa hồng đao mang một chỗ, trong lúc nhất thời cả không gian tràn ngập kình khí ba động.

"Long tường trảm!" Hỏa Tôn giả là một trong tứ đại Tôn giả Đại Tự Tại Cung nên tự nhiên không phải chỉ có bản lĩnh này, hắn liền sử dụng bí pháp thôi động Hồn lực lập tức hung mãnh bạo phát, hỏa long đao quang kia liền lấy khí thế như chẻ tre phá vỡ loa toàn điện trùy sau đó trực tiếp lao vào Trương Hiểu Vũ.

Trương Hiểu Vũ không có nhiều bí pháp như vậy nên không có khả năng làm cho thực lực thoáng cái bạo tăng, bằng không Hải Thiên Tôn giả kia cũng không có khả năng đào thoát được.

Nếu phương diện Hồn lực bạo phát thua đối phương thì Trương Hiểu Vũ đơn giản là trực tiếp vận dụng Tiểu Vũ trụ lực lượng: Thần Ma chân lực, đồng thời hắn mặc vào thượng phẩm Nguyên giáp kích hoạt ba tầng lồng khí hộ giáp.

Thần Ma chân lực bởi vì trực tiếp từ không trung đi qua mà không phải ở trong kinh mạch cho nên muốn sử dụng vũ kỹ để tăng cường uy lực của nó là điều không có khả năng. Sau khi đạt tới cấp bậc Võ tôn thì vũ kỹ đã không còn tác dụng, muốn có thủ đoạn tăng cường Thần Ma chân lực bạo phát thì chỉ có thể về sau chậm rãi nghiên cứu, giống như Bạo Lân quyền của Từ trưởng lão kia vậy.

"Loa toàn chân lực!" Thần Ma chân lực thấu quyền mà, sau khi lăng không thì tốc độ xoay tròn tăng gấp hai lao lên đánh vào hỏa long quang nhận sau đó nghiền nát đao mang và xích sắc năng lượng.

Di, đại bộ phận người còn chưa nhận ra Thần Ma chân lực của Trương Hiểu Vũ nên chỉ thấy ánh mắt lấp lóe mà không biết đang suy nghĩ cái gì!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play