Trong một căn cứ bí mật của Long Hồn...

"Đơn Đao à?" Vấn Thiên nhăn mặt vẻ ngao ngán nhìn tờ giấy fax trên tay trái, chỉ thấy bốn chữ viết tay nhỏ li ti: "Đơn Đao đến Kinh!"

Trong tay phải ông ta lại là một bản tài liệu dày đặc đến cả ngàn ký tự, đại ý là ngày tháng năm... nào đó, một tổ chức tình báo nào đó đã phát hiện một nam nhân cao tuổi ở sân bay Trung Quốc, nghi ngờ là nhân vật nổi tiếng một thời trong giới lính đánh thuê phương Tây - Ảnh Tử Thích Khách Đơn Đao - người đã mấy chục năm biệt tăm biệt tích.

Bản tài liệu đa phần đều là những lời kể lể khoa trương vô bổ của tổ chức tình báo kia, rằng mình phải khổ sở thế nào, phải anh dũng làm sao khi thâm nhập điều tra đầu mối, tóm lại là một ngàn chữ nhưng thông tin lại thua xa bốn chữ trong bản fax viết tay đơn giản bên tay trái Vấn Thiên.

Dù sao thì bất kể là tay trái hay tay phải, nội dung hai tài liệu này đều nói đến cùng một con người, Đơn Đao! Người trong nghề thế hệ trước không ai chưa từng nghe qua cái tên này. Mặc dù có khi không biết ông ta đích thực là ai, nhưng nói đến "Ảnh Tử Thích Khách" thì không kẻ nào không tái mặt.

Ảnh Tử Thích Khách Đơn Đao, sát thủ thần thoại của hơn 30 năm về trước. Cùng với 13 của Vận Mệnh sau này, hai người hợp thành đỉnh cao không thể vượt qua của giới lính đánh thuê. Không biết bao nhiêu câu chuyện được thêu dệt xung quanh người họ, cùng với thời gian, cả hai đã trở thành những truyền kỳ...

Đơn Đao là một sát thủ độc hành, từ lúc xuất đạo đến khi mất tích đều là đơn thân xung trận, chưa từng thấy hợp tác với bất kỳ ai. Người chết dưới tay ông ta nhiều vô số kể, phần lớn là các nhân vật chính trị trọng yếu hoặc tướng quân các nước. Đơn Đao giết người không hỏi mục đích, không tra tốt xấu, bất chấp đối tượng là cẩu quan tham nhũng hay lãnh đạo sáng suốt, thậm chí chỉ là một tiểu thường dân, cái ông ta quan tâm chỉ là giá cả có xứng hay không. Chỉ cần ra một cái giá thích hợp, cho dù bảo đi giết chết cha đẻ có lẽ ông ta cũng sẵn sàng.

Hễ Đơn Đao nhận vụ nào là thân chủ có thể tuyệt đối yên tâm, bởi mấy chục năm ông ta không bao giờ biết đến thất bại. Trong danh sách nạn nhân của Đơn Đao có tới ba vị tướng quân đang nắm quyền tối cao, thậm chí khi chết họ đều đang được tầng tầng lớp lớp binh lính bảo vệ. Còn có một người là Thái tử của một vương quốc Ả rập, vương quốc đó đến giờ vẫn treo thưởng truy nã ông ta...

Tất cả những điều đó mang lại cho Đơn Đao danh hiệu "Ảnh Tử Thích Khách", bởi lẽ cả kẻ sống lẫn người chết, hầu như không ai biết ông ta đang làm gì, ở đâu... Thậm chí cả khi Đơn Đao đang nấp ngay bên cạnh, chờ đợi tặng cho một nhát dao vào sau gáy.

"Thiên Tiêu không có đây, Đơn Đao ngươi định nuốt lời sao?" Vấn Thiên lẩm bẩm, thoáng qua vẻ bực dọc hiếm hoi.

Nguyên lai, trong khi dữ liệu tuyệt mật của Long Hồn có một thứ gọi là "Danh sách cấm". Danh sách cấm này liệt kê ba cái tên, và Đơn Đao là một trong số đó.

Gọi là "cấm" không có nghĩa là không được nhắc đến, mà là để các bộ phận của Long Hồn phải luôn luôn chú ý. Ba người trong danh sách thuộc về loại đối tượng suốt đời không được phép bước chân vào lãnh thổ Trung Quốc. Một khi phát hiện ra những người này trong lãnh thổ, Long Hồn có thể giết không cần hỏi.

Không chỉ là Long Hồn, cả Đơn Đao sau khi bại dưới tay nhân vật tinh anh thế hệ hai của Long Hồn là Thiên Tiêu đã tự mình đặt ra ước định, sẽ không bao giờ đặt chân đến Trung Quốc nữa, ngay sau đó đã mai danh ẩn tích suốt mấy chục năm trời. Vậy mà đúng vào thời điểm hết sức nhạy cảm này ông ta lại vi phạm lời thề, thậm chí còn ngang nhiên xuất hiện giữa Thủ đô Bắc Kinh!

Trong khi đó Thiên Tiêu, trong trận chiến với Đơn Đao bị trọng thương kéo dài hơn một năm không khỏi, cuối cùng đã từ giã cõi đời.

Ảnh Tử Thích Khách đến Trung Quốc lúc này làm gì? Lẽ nào cũng là vì chuyện kia?

Quả thật là hết sức đau đầu cho Ván Thiên, bởi lẽ trên chiếc bàn trước mặt ông ta vẫn còn hai bộ tài liệu khác, một trong số đó chính là về nhân vật thứ hai trong Danh sách cấm, Long Trường Sinh...

Long Trường Sinh là con thứ của Trưởng tộc tiền nhiệm Long gia, vì một xung đột bí mật mà bị gia tộc tuyên phản đồ, phải tháo chạy sang Phương Tây, gia nhập vào đội quân đánh thuê Vận Mệnh. Kể từ đó, Long Trường Sinh với số hiệu 13 nhanh chóng trở thành ông vua của giới lính đánh thuê Phương Tây, thần thoại chiến trường, một truyền kì bất bại sáng ngang với Ảnh Tử Thích Khách.

Tài liệu thứ ba trên bàn kia là báo cáo chi tiết vụ đấu súng ở bến cảng Ôn Thành. Ba xác chết trên bến cảng đã được nhận diện, một trong đó chính là sát thủ lừng danh hai mươi năm trước, Thiên Vương Tinh. Một người khác là đồng bọn của y, Lang Nhãn, xác chết thứ ba trên lầu cao thân phận vẫn chưa rõ.

Bộ dạng lúc chết của Tinh khiến ai nhìn thấy cũng không khỏi ớn lạnh, bụng bị mổ phanh ruột gan lòi hết ra ngoài, nhưng khuôn mặt lại mỉm cười không giấu diếm, như thể y rất hài lòng với cách chết của mình. Lang Nhãn thì bị bắn nát đầu, pháp y khẳng định hung khí là một khẩu súng ngắn kích cỡ không rõ nhưng vô cùng uy lực, đại loại là sản phẩm mới do Quỷ Thủ nghiên cứu sáng chế ra...

Ngoài ra, trên tầng cao hai toà nhà gần đó cũng phát hiện thấy dấu tích một cuộc đấu bắn tỉa. Xác chết chưa rõ thân phận kia được phát hiện ở ban công tầng thượng, bên cạnh còn một khẩu súng bắn tỉa đã nạp đạn. Khẩu súng thuộc loại mới, hiện đang được chuyển đến cho bên quân giới nghiên cứu.

Vấn Thiên nặng nề thở dài một tiếng, đặt tài liệu trên cả hai tay xuống, cầm bút viết ba cái tên lên một tờ giấy trắng...

Đơn Đao, Tinh, 13.

Ngẫm nghĩ một hồi, ông ta thêm cái tên thứ tư: Sở Nguyên!

Đơn Đao, sát thủ tuyệt đỉnh của hơn 30 năm trước, hiệu xưng Ảnh Tử Thích Khách, từng là sát thủ cao giá nhất trong thế giới ngầm Phương Tây, đồng thời là sát thủ đắt khách nhất. Bị Long Hồn phát hiện truy nà trong một lần đến Trung Quốc thi hành nhiệm vụ, giao đấu với Thiên Tiêu thất bại phải bỏ chạy, đến nay vẫn chưa thể bắt về quy án. Đứng đầu Danh sách cấm của Long Hồn. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Tinh, sát thủ Thiên Vương của 20 năm trước. Là một át chủ bài của Quỷ Thủ, từng liên tục bốn năm liền xếp số 1 trong Kim bảng sát thủ Phương Tây. Sau khi 13 xuất thế, Thiên Vương Tinh chợt tiêu danh ẩn tích, không ngờ thi thể lại được phát hiện ngay trên bến cảng Ôn Thành của Trung Quốc, hơn thế bộ dạng khi chết lại hết sức quỷ dị.

Vấn Thiên nhẹ nhàng gạch bỏ tên "Tinh" trên tờ giấy.

Vận mệnh 13, thần thoại đỉnh điểm, truyền thuyết bất bại, một đỉnh cao không thể vượt qua! Sự tích đến nay vẫn được nhắc đến, thần tượng của vô số người, phần còn lại thì xem như mục tiêu theo đuổi cả cuộc đời. Không những là một cái tên trong Danh sách cấm của Long Hồn, còn là phản đồ bị truy lùng đến chết của Long Gia.

Còn Sở Nguyên...?

Sát thủ át chủ bài do Quỷ Thủ đào tạo này, chỉ hơn một năm sau khi ra nghề đã kịp tạo cho mình một hào quang rực rỡ, thậm chí một vài phương diện không thua kém gì Vận Mệnh 13 truyền kỳ kia. Đối với thằng nhóc này Vấn Thiến thực sự vừa giận vừa tiếc..

Một nhân vật chính tà lãn lộn, làm việc gì đều xuất phát từ cá nhân, không hề có một chút suy xét chính nghĩa. Bỉ ổi, đê tiện, hạ lưu... không thể tìm ra lời nào thích hợp hơn cho hắn.

Nếu có thể đâm người sau lưng, hắn tuyệt đối không bao giờ chạy ra trước mặt. Nếu phải hy sinh mười người chỉ để giết một người, hắn cũng không bao giờ mất đến một cái nháy mắt.

Một kẻ khát máu như vậy hẳn phải rất bị người ta căm ghét, thế nhưng những gì hắn làm lại không thể gọi là phá hoại. Bởi từ khi Sở Nguyên đến Trung Quốc đến nay, mỗi một việc hắn thi hành, nhìn một cách tổng quát thì không có gì là không làm lợi cho Trung Quốc. Con người này, nếu có thể lôi kéo thì chắc chắn sẽ là một trợ lực không gì sánh bằng. Đáng tiếc hắn lại chỉ thích làm theo ý bản thân, không phục tùng bất kỳ sự quản giáo nào. Lại còn vụ tấn công Long Hồn táo tợn kia nữa...

Tửu Quỷ thậm chí đã lấy tính mạng ra bảo đảm cho 11, cả Vấn Thiên cũng tin hắn không phải là thủ phạm. Nhưng cái cần nhất là chứng cứ bằng chứng thì đáng tiếc 11 không có, Tửu Quỷ không có, Vấn Thiên lại càng không... Vì thế ông ta không thể không chấp hành luật pháp, treo giải truy nã 11, chỉ hy vọng cuộc đại phá Huyết Hồng Hoa lần này có thể tìm được chứng cứ chứng minh hắn và Lãnh Dạ đều trong sạch.

Đơn Đao, 13, Tinh...

Ba nhân vật vốn cả đời không được phép đặt chân đến lãnh thổ Trung quốc, thế mà một người đã lén lút vào rồi chết cũng bất minh như thế, người thứ hai lại gần như công khai nhập cảnh, người thứ ba có tin nói rất có thể đã ở đâu đó trên đất này.

Tinh đã chết, nhưng lại có 11. Ba truyền kỳ của ba thời đại khác nhau, cả ba đều là những cao thủ cận chiến tuyệt đỉnh. Đồng thời tập trung lại một chỗ, liệu sẽ gây lên những trận ba đào khủng khiếp gì đây?

Đau đầu, thật là đau đầu!

Vấn Thiên đấm nhẹ lên thái dương đã có chút căng nở ra của mình. 11 có lẽ không phải là vấn đề quá lớn, bởi ngoài Thiên Hải ra thì hầu hết thành viên của Long Hồn đều nể mặt Lục Dương, không chủ tâm truy bắt hắn đến tận cùng. Đối với những người này Vấn Thiên đều mắt nhắm mắt mở cho qua, bởi nếu ông ta thật sự gây sức ép thì Long Hồn chắc chắn sẽ đổ vỡ...

Chỉ cần 11 đừng gây thêm chuyện gì trong thời gian quan trọng này là Long Hồn có thể tạm thời bỏ qua cho hắn. Nhưng còn Đơn Đao và 13? Nên bắt hay không đây?

Vì Huyết Hồng Hoa mà cả mấy thế lực lớn Phong Dã Tổ, Vận Mệnh và Đại Khuyên đều điều động lực lượng, khiến Long Hồn phải căng ra đối phó, không thể phái tinh lực nhân thủ đi bắt hai người đó. Mà bất kỳ ai trong họ cũng bằng cả một đội quân... Vấn Thiên hiểu rất rõ, dù Thiên Hải và Liệt Hoả liên thủ xuất kích cũng khó lòng giữ được dù chỉ một trong hai người, thậm chí còn có nguy cơ chuốc thương vong.

"Bỏ đi!" Vấn Thiên đẩy tờ giấy sang bên, quyết tâm không đau đầu thêm nữa: "Chuyện này tốt nhất giao cho Thiên Hải tùy cơ xử lý!"

Vốn dĩ Danh sách cấm là do Tổ võ học phụ trách, Vấn Thiên không thuộc Tổ võ học, đương nhiên có lý do để không vượt quyền, hơn nữa sự vụ nan giải đối với ông ta đã chất thành núi rồi.

Bất luận là Huyết Hồng Hoa hay Phong Dã Tổ, hoặc là liên minh Thanh Bang Vận Mệnh Đại Khuyên và Thập Tự Hắc Ám, tất cả đều đang có dấu hiệu động binh. Những việc này tuy đều nằm trong dự liệu của Long Hồn, cũng là điều họ đang hy vọng xảy ra, nhưng hiển nhiên Long Hồn vẫn yêu cầu toàn bộ nhân lực ẩn phải sẵn sàng nhận lệnh bất cứ lúc nào. Một khi chiến sự giữa các thế lực kia vượt qua phạm vi cho phép, đại kỳ binh Long Hồn sẽ từ trời giáng hạ!

Chuyển được cho người khác một gánh nặng, tâm trạng Vấn Thiên vẫn không nhẹ nhõm hơn bao nhiêu. Ngồi thừ trước bàn làm việc một lúc lâu, cuối cùng ông ta nhấc máy điện thoại, bấm số...

"Alô!"

Đầu máy bên kia truyền ra một giọng rắn rỏi, Vấn Thiên nói luôn: "Âu Dương, kế hoạch e phải có chút thay đổi…"

Cùng lúc đó, trong một gian phòng tối...

**********

Tối như bưng, chỉ có ánh sáng màn hình leo lét. Cuồng Triều ngồi trước máy tính đọc các dòng dữ liệu chảy liên tục, cặp lông mày nheo chặt.

"Chặn thông tin à?" Gã lẩm bẩm: "Long Uy muốn che giấu điều gì?"

Cuồng Triều mở một file chat bí mật, thoăn thoắt gõ hàng chữ: "Thế nào?"

Câu trả lời rất nhanh chóng: "Đã tải xong nhưng bị thất thoát không ít. Nghi ngờ dữ liệu bị chặn giữ."

"Tôi biết!." Cuồng Triều đáp lại đúng hai từ.

"Có cần báo cho Sở Nguyên không?"

Cuồng Triều nghĩ một hồi, gõ phím đáp lại: "Tạm thời không cần, điều hắn quan tâm không phải mấy thứ này. Hãy mau chỉnh bản đồ, còn phải tìm Hầu Tử và Vịt Béo."

"Dữ liệu phần lớn là băng video theo dõi, muốn chỉnh lý phải có thời gian."

"Hãy cố nhanh nhất có thể!"

"Được!"

Đóng file chat, Cuồng Triều châm thuốc rít mạnh một hơi, để khói thuốc cay rát đi một vòng trong phổi rồi lại phun ra khỏi miệng. Bị khói thuốc kích thích, có vẻ hắn đã đi đến một quyết định, liền rít thêm một hơi rồi rụi bỏ. Mười đầu ngón tay đặt trở lại bàn phím, lại gõ nhanh thoăn thoắt.

Trở về căn cứ của Huyết Hồng Hoa...

**********

11, Lãnh Dạ, Hỏa Điểu đã ăn cắp xong dữ liệu, bắt đầu rút lui. Bản năng tiên giác của 11 kết hợp với kinh nghiệm của Lãnh Dạ và Hỏa Điểu, dọc đường ba gã đều gặp nguy vô hiểm. Hiển nhiên may mắn trong đó chiếm một tỉ lệ lớn, chủ yếu là vì Huyết Hồng Hoa ẩn nấp mấy chục năm bình an vô sự thành ra tinh thần cảnh giác hiện rất lỏng lẻo, bằng không nếu cứ dăm ba bước chân một tiêu gác, dù có bản lĩnh thông thiên thì ba gã nửa bước cũng chưa chắc đã giữ được.

Hỏa Điểu luôn giữ vị trí đoạn hậu. Thực ra hắn không hiểu vì sao 13 lại phái mình đi chấp hành thứ nhiệm vụ gần như chết chắc này, có điều mệnh lệnh của 13 thì biết rõ là chết hắn cũng không phản kháng.

Tuy nhiên giờ thì Hỏa Điểu đã rõ... Việc đầu tiên là để hắn làm trung gian liên lạc giữa hai bên, việc thứ hai cũng là việc chính, là để Hỏa Điểu quan sát 11!

Trong Vận Mệnh, vị trí của 13 là tối cao vô thượng. Mỗi thành viên của Vận Mệnh đều xem ông ta như thần, không gì không làm được, đương nhiên Hỏa Điểu không phải là ngoại lệ. Hắn tin chắc nếu 13 đích thân chấp hành nhiệm vụ lần này, ông ta sẽ hoàn thành một cách hoàn mỹ nhất. Nhưng giờ hắn cũng phát hiện thấy, 11 cũng có bản lĩnh không hề thua kém gì 13.

Bất kỳ nguy cơ tiềm ẩn nào 11 đều có khả năng biết trước. Rất nhiều lần cả Lãnh Dạ và Hỏa Điểu đều vô tri vô giác, chỉ nhờ 11 mới phát giác ra địch nhân. Có thể nói suốt dọc đường ba gã gặp nguy vô hiểm tiến vào rồi trở ra, tuyệt đại đa số là công lao của 11, hơn thế nữa mọi camera giám sát đều do một mình hắn giải quyết. Nói là "hiệp đồng trinh sát, thực ra Lãnh Dạ và Hỏa Điểu gần như chỉ đóng vai trò trang sức, thậm chí còn là gánh nặng...

Khoảng cách, đó chính là sự khác biệt!

Hỏa Điểu đang vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị, bất chợt cùng với Lãnh Dạ bị 11 kéo vào một góc khuất. Chuyện tương tự trên đường đi đã xảy ra quá nhiều, hắn không lấy gì làm lạ nữa. Ba gã chen chúc trong một hốc đá nhỏ, thở cũng không dám thở mạnh.

Mấy giây sau, quả nhiên tiếng bước chân đều đặn từ xa tiến gần lại. Hỏa Điểu không thể không thêm một lần nữa khâm phục... Khả năng quan sát và cảm nhận của 11 đúng là siêu phàm. Nếu 13 có mặt ở đây, e là cũng phải có chút giật mình!

Toán tuần tra trang phục trắng toát, vũ trang tận răng, đều bước đi qua cách không xa, không hề chú ý đến góc khuất ba gã dang nấp.

"Đi!" Đợi tiếng chân đủ xa 11 mới giục nhỏ. Ba gã lại lấm lét như kẻ trộm, lom khom luồn lách qua những lối đi chằng chịt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play