Ngồi trong văn phòng là một lão đầu tuổi hơn sáu chục. Lão làm cho người khác có cảm giác rất kì lạ, lần đầu nhìn qua có cảm giác lão rất già. Nhưng quan sát tiếp thì lại có cảm giác rằng lão vẫn chưa già lắm. Và càng nhìn thì xuất hiện ảo giác, không thể đoán được tuổi tác của lão. Đó cũng giống loại ảo giác mà lão gây ra cho Sở Nguyên khi bước vào văn phòng nội tâm dấy lên cảm giác vừa nguy hiểm vừa vô hại từ lão đầu, những cảm giác rất trái ngược nhau.

"Ha ha ha, Lão bất tử, ta nghĩ là ngươi mà! " Tửu Quỷ bên cạnh cười to đi vào, sau đó không khách khí mà chạy thẳng đến bên giá sách mà lục lọi tìm kiếm!

Tổ trưởng tổ dị năng lúc này đang duyệt một xấp tài liệu trước bàn, không ngẩng đầu lên, nói: "Khỏi tìm, đã bị ngươi uống hết rồi!"

"Không tin! Lão bất tử ngươi trở nên giảo hoạt quá. Rõ ràng lần trước ta chỉ uống một ngụm, giờ trở về lại thành uống hết sạch ư? "

"Mẹ nó chứ, sao ngươi còn chưa đi chết đi? Không ngờ lại dám uống hết bình rượu ta đã ủ 30 năm!"

" Đồ tửu quỷ, bình rượu chẳng phải là của ta hay sao?"

Tửu Quỷ bĩu môi nói:

- "Do đó ta mới nói ngươi hẹp hòi, có bình rượu ngon cũng không chịu chia cho huynh đệ".

Tổ trưởng nhếch mép cười một chút, rồi không để ý tới hắn nữa, quay đầu nhìn về phía Sở Nguyên, hỏi:

- Tiểu huynh đệ này chính là người mà ngươi nói hả ?

- Ừm.

Tửu Quỷ kéo một cái ghế xềnh xệch đến bên cạnh tại tổ trưởng ngồi xuống nói:

- Hắn gọi …… Băng Phách, chính là người có băng dị năng mà ta nói đó.

- Băng Phách?

Tổ trưởng nhăn mũi bật cười nói:

- Khẳng định lại là ngươi thuận miệng đặt ra rồi.

- Ta thèm vào.

Tửu Quỷ cả giận:

- Đây là cái tên hay nhất mà ta đặt trong đời đó. Ai …… tên Băng Phách. Hừ, quả là hơi không quen miệng. Ta nói cho tiểu hỗn đản nghe, người này là tổ trưởng của Long Hồn dị năng tổ chúng ta, hắn tên là Hỏa Vân Tà Thần, gọi tắt là hỏa thần. Trời sinh luôn luôn đối đầu với ta, mỗi ngày đều phải cãi nhau với ta.

Thiết Tướng và Mân Côi cố nén tiếng thở dài, dám giỡn mặt với tổ trưởng như vậy thì cả trong dị năng tổ, thậm chí cả Long Hồn đại khái cũng chỉ có ông tổ phó này mà thôi.

Tổ trưởng cười mắng:

- Ngươi uống rượu hồ đồ rồi hả? Ta tên là Hỏa Vân Tà Thần từ khi nào thế?

Hắn quay đầu sang Sở Nguyên nói:

- Đừng có để ý đến hắn, hắn vốn lắm chuyện như thế đó. Ừm, ta có danh hiệu là Liệt Hỏa, ngươi cũng giống như bọn Thiết Tướng, cứ gọi là tổ trưởng là được.

Sở Nguyên mặc kệ, không lên tiếng phản ứng gì, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như trước.

Tổ trưởng Dị năng tổ Liệt Hỏa rút ra vài xấp tư liệu trên bàn, nói:

- Hồ sơ của ngươi đã đăng kí xong rồi. Chỉ cần đưa đi nhập vào database nữa là xong thôi, có thể sử dụng được ngay. À, được rồi, từ hôm nay danh hiệu của ngươi kêu là Băng, được chưa ?

- Băng?

Sở Nguyên còn không nói gì, Tửu Quỷ đã gào ầm lên:

- Mắc mớ gì đổi tên? Ta đặt tên là Băng Phách không phải quá tốt sao?

Liệt Hỏa không khỏi tức giận, nói:

- Danh hiệu không phải như thi hoa hậu.

Tửu Quỷ bĩu môi nói:

- Tùy ngươi thôi, ai bảo ngươi là tổ trưởng làm chi. Ai, ta đúng là số khổ mà, thật vất vả vắt hết óc mới nghĩ ra cái tên rất hay đến thế. Lại bị lão bất tử này dùng quyền ép người, đúng là quan lại có thể áp bức nhân dân đến chết. Ai, mái tóc đáng thương của ta, lại bạc đi vài cọng rồi.

Liệt Hỏa trừng mắt nhìn hắn, không thèm giây dưa với lão nữa.

Mân Côi hỏi:

- Tổ trưởng, dường như ở phương tây có một tên nổi danh đệ nhất sát thủ, cũng kêu là Băng hả?

Liệt Hỏa liếc nhìn Tửu Quỷ, Liệt Hỏa cười nói:

- Hắn đã chết, xác nhận đã chết ở trong trận chiến với Trần gia rồi.

Mân Côi cũng không nói gì nữa. Dù sao chuyện danh hiệu của Sở Nguyên cũng không liên quan đến nàng.

Liệt Hỏa hỏi Sở Nguyên:

- Thế nào? Ngươi có ý kiến gì không ?

Sở Nguyên lạnh nhạt nói:

- Tùy.

Liệt Hỏa cười khẽ gật đầu, đem mớ tài liệu trên bàn đưa cho Mân Côi, nói:

- Mân Côi, giúp ta đưa hồ sơ của Băng lên phòng nhân sự, bảo bọn họ nhập vào database rồi nhanh chóng làm chứng minh thư.

Mân Côi nhận xấp tài liệu đó, nhỏ giọng hỏi:

- Vậy phần dấu tay và nhãn mô ……

- Lát nữa ta sẽ bảo Thiết Tướng dẫn hắn đi làm hồ sơ sau.

Mân Côi khẽ gật đầu, mang theo tư liệu xoay người đi ra ngoài. Dị năng tổ Long Hồn xem như một ngành có cơ cấu rất khác biệt. Nó không có nhiều cấp bậc lắm, quan hệ giữa thủ trưởng và nhân viên cũng khá là thoải mái. Thành viên chỉ có một yêu cầu duy nhất là chấp hành vô điều kiện nhiệm vụ của mình, những chuyện khác của tổ chức thì đừng xía vào. Hơn nữa thành viên dị năng tổ cũng không phải quì lụy ai, bọn họ là kỳ nhân dị sĩ chứ không phải là quân nhân. Đây cũng là qui củ có từ khi Long Hồn sáng lập tới nay, người của Long Hồn chỉ báo cáo với người phụ trách trong ngành của mình, còn những người phụ trách thì chỉ có quan hệ với người đứng đầu quốc gia thôi, các chuyện khác Long Hồn không quan tâm.

Mân Côi sau khi rời khỏi đây, Liệt Hỏa mới nói:

- Băng, ta mặc kệ ngươi trước kia là ai, đã làm chuyện gì, vào Long Hồn rồi thì tất cả những thứ đó đều xóa bỏ. Bên ngoài sẽ không còn gì để ngươi vương vấn nữa, tất cả từ hôm nay bắt đầu. Hiểu chưa ?

Sở Nguyên không nói gì, Liệt Hỏa cũng không thèm để ý, tiếp tục nói:

- Quy củ của dị năng tổ chúng ta cũng không nhiều lắm, lát nữa ta bảo Thiết Tướng nói cho ngươi. Từ giờ trở đi, ngươi là một phần tử của Long Hồn chúng ta, lấy việc phục vụ cho ích lợi quốc gia làm trọng, tất cả đều hi sinh cho quốc gia. Còn nữa ……

Liệt Hỏa nói một lô một lốc, đơn giản cũng là không được tự ý làm việc, phải nghe từ thượng cấp chỉ huy, một khi có nhiệm vụ thì mặc kệ ngươi đang ở chỗ nào, đang làm chuyện gì cũng đều phải lập tức trở về, chấp hành mệnh lệnh vô điều kiện, vân vân.

Tửu Quỷ ở bên ngáp liên tục, mỗi lần có thành viên mới gia nhập là Liệt Hỏa đều lôi ra bài diễn văn liên tu bất tận đó, hắn nói mà không mệt, Tửu Quỷ chỉ nghe cũng mệt đứt hơi. Dù sao cũng phải nghe một bài diễn văn bao nhiêu lần rồi, không hề thêm mắm thêm muối gì, hắn ngoại trừ ngáp dài thì còn có thể làm gì ?

Thiết Tướng ngồi bên cạnh lại nghe với thần sắc quái lạ, Long Hồn không thể gia nhập dễ dàng như vậy, mặc dù số người dị năng rất ít đến mức đáng thương, nhưng dị năng tổ tuyển nhân viên cực kì nghiêm khắc. Nhớ hồi Thiết Tướng được tuyển gia nhập Long Hồn thì hắn được khảo hạch không thể nào nghiêm khắc hơn được nữa, kiểm tra hết thân phận cho đến bối cảnh của hắn vân vân. Chỉ lấn đó, Thiết Tướng lần đầu tiên mới biết đến tất cả tên của tổ tông mười tám đời của mình, kinh ngạc hơn là, tổ tông đời thứ hai mươi hai của hắn lại là một người nổi danh trong lịch sử. Tất cả những việc này, cũng đều được Long Hồn làm rất nghiêm túc, cùng với việc kiểm tra năng lực cường đại. Nói chứ, Long Hồn là chỗ dựa của quốc gia, việc tuuyển người đâu phải chuyện chơi?

Nhưng Sở Nguyên tại sao không cần trải qua khảo hạch? Thậm chí đến cả những tài liệu về lý lịch gia đình của hắn cũng không cần tra, chẳng lẽ dị năng tổ bây giờ thiếu người vậy sao? Nhưng tổ trưởng lại luôn luôn không bao giờ niệm tình riêng, tại sao hết lần này tới lần khác lại có những đối xử đặc biệt với Sở Nguyên? Cho dù Thiết Tướng vắt hết óc, nghĩ đến vỡ đầu cũng không nghĩ ra nguyên do bên trong.

- Tốt lắm.

Liệt Hỏa gõ gõ vào bàn rồi nói:

- Thiết Tướng, ngươi đưa Băng đến phòng nhân sự, giúp bọn họ lấy dấu tay và võng mô của Băng.

Thiết Tướng gật đầu nói:

- Biết rồi.

Liệt Hỏa ngẫm nghĩ một lát rồi bổ sung một câu:

- Làm xong ngươi đưa hắn tới lầu 5. Ta và tổ phó ở đó chờ các ngươi.

- Tầng 5 ?

Thiết Tướng sửng sốt một chút, nhưng cũng biết khôn không tỏ ra nghi vấn gì, chỉ khẽ gật đầu rồi mang Sở Nguyên đi ra ngoài.

Chờ bọn hắn hai người đi khỏi, Tửu Quỷ mới nói:

- Ngươi quá nóng nảy ?

- A.

Liệt Hỏa đưa cho hắn một phần tư liệu, nói:

- Ngươi xem trước đi rồi hãy nói.

Thần tình Tửu Quỷ rất nghi hoặc mở tập tài liệu ra, xem chăm chú. Không bao lâu sau, hắn đột nhiên kêu lên:

- Điều này sao có thể ?

- Hừ.

Liệt Hỏa xoa xoa huyệt Thái Dương nói:

- Ngươi đem về một đại phiền toái đó.

Tửu Quỷ cười khổ hỏi:

- Bây giờ làm sao bây giờ ?

- Còn có thể làm sao nữa ?

Liệt Hỏa đứng lên đi đến bên người Tửu Quỷ, vỗ vai hắn nói:

- Người là do ngươi đưa về, đương nhiên do ngươi định đoạt.

Tửu Quỷ thở dài nói:

- Ngươi thật không hổ là anh em tương giao hơn mười năm thật tốt của ta, cái này có coi là lợi lộc thì ngươi lấy, chịu chết thì ta đi ?

Liệt Hỏa cũng cười khổ nói:

- Tùy ngươi nói như thế nào cũng được, hắn là một củ khoai nóng. Ai cầm phải thì coi như xui xẻo. Bất quá nếu sử dụng tốt, cũng là một kiện lợi khí.

Tửu Quỷ hỏi dò:

- Ngươi muốn biến củ khoai này thành lợi khí à?

Liệt Hỏa cười mắng:

- Tửu Quỷ chết tiệt, đừng giở tâm cơ với ta. Ai, cho dù là lợi khí, hắn cũng là con dao hai lưỡi, làm bị thương địch nhân đồng thời cũng làm thương bản thân mình.

Tửu Quỷ nháy mắt nói:

- Do đó phải học kiếm pháp, học kiếm pháp chuyên môn sử dụng kiếm, vậy thì không sợ kiếm cắt vào tay làm mình bị thương nữa.

Liệt Hỏa lắc lắc đầu, ngồi trở lại ghế, rồi lại chìm vào trầm tư.

Lúc này, Thiết Tướng mang theo Sở Nguyên đi tới một dãy nhà khác. Trên đường đi Thiết Tướng giới thiệu những kiến trúc xung quanh cho hắn biết, hai dãy nhà, một dãy để cho thành viên của dị năng tổ và văn phòng cho nhân viên làm việc, một dãy nhà kia dành làm căn cứ cho những binh lính đóng ở đây. Tuy nhiên mấy tầng lầu trụ sở của dị năng tổ cơ bản đều để không, vì họ sống rất tự do. Các thành viên bình thường đều có nhà ở bên ngoài, do đó rất ít người ở đây. Theo Thiết Tướng thì dị năng tổ bây giờ kể cả Sở Nguyên, tổng cộng có mười ba thành viên, ngoại trừ mỗi lần phải có hai người luân lưu trực ban ra, những người khác trừ phi đến phiên họ trực ban, nếu không căn bản là chẳng thấy bóng dáng đâu cả. Hơn nữa việc các thành viên dị năng tổ đến đông đủ thì ít nhất Thiết Tướng vẫn chưa bao giờ thấy cả.

Bọn họ bây giờ đi tới lầu của phòng nhân sự. Phòng nhân sự kỳ thật cũng là nơi đặt kho tư liệu, những nhân viên làm việc ở đó đều là những tinh anh được điều phái từ khắp nơi trên cả nước, nhưng cũng không thuộc về tổ chức của Long Hồn, tối đa cũng chỉ có thể làm việc hậu cần. Trừ những việc này còn có phòng luyện công, dị năng huấn luyện trường, phòng nghỉ ngơi nghe nhạc, thậm chí cả hồ bơi cũng có nốt. Tầng cuối cùng trong quần thể kiến trúc đó chính là lầu năm. Lầu 5 có phòng y tế. Người làm việc bên trong những tinh anh về phương diện y học. Do đó Liệt Hỏa mới bảo Thiết Tướng đưa Sở Nguyên đi đến lầu năm thì Thiết Tướng sửng sốt một chút. Nếu chỉ là làm kiểm tra và thi kiểm tra gián điệp thì bộ phận nhân sự có thể giải quyết được rồi. Đến lầu 5 chỉ khi nào có bệnh rất nặng. Mọi người tới đó chủ yếu để cấp cứu, nên ở đó rất lâu mới có người được đưa tới. Do đó trong cả căn cứ thì lầu 5 là chỗ nhàn nhất, bất quá những thầy thuốc và hộ sĩ cũng rất có đạo đức nghề nghiệp, cho dù không có việc gì làm cũng sẽ luôn luôn sẵn sàng trên cương vị của mình. Nếu không vạn nhất người dị năng mà đang huấn luyện không cẩn thận bị thương, mà chạy tới chạy lui không tìm thấy thầy thuốc, vậy thì tội của họ có thể rất lớn, đem cân cả nhà của đám thầy thuốc và hộ sĩ cộng lại cũng không bằng một người dị năng. Nguồn tại http://Truyện FULL

Phòng nhân sự bộ lầu hai phía sau, nói là phòng nhân sự, kỳ thật nó bao trùm một phạm vi rất lớn, cũng quản lý rất nhiều. Do đó cả căn cứ ngoại trừ phòng thông tin thì phòng nhân sự là bận rộn nhất.

Thiết Tướng đưa Sở Nguyên đi vào thì Mân Côi ở bên kia đã sớm làm xong việc rồi, hai người đưa Sở Nguyên đi nhập dấu tay, chụp nhãn mô và làm các việc linh tinh khác xong, một nữ trung niên đưa cho Mân Côi một phong bì rất lớn dán kín.

Mân Côi nhìn cũng không nhìn, trực tiếp chuyển giao cho Sở Nguyên, nói:

- Của ngươi.

Sở Nguyên nhận phong bì mở ra nhìn một chút, bên trong là tư liệu của hắn, ngoài ra còn có hai tấm kim loại.

Nhìn Sở Nguyên lấy ra một tấm huy chương, Thiết Tướng giải thích:

- Đây là huy chương biểu tượng cho thân phận của Long Hồn, bên trong bông hoa thủy tinh này là biểu tượng của ngươi sau này.

Nói rồi, hắn đưa tay lấy ra một cái huy chương, nói:

- Tất cả mọi người Long Hồn chúng ta đều có danh hiệu, còn thân phận huy chương chính là căn cứ vào danh hiệu của mình để đưa ra một đồ án. Ngươi nhìn cái của ta này.

Sở Nguyên nhìn thoáng qua, hai cái huy chương đó giống như đúc, ngoại trừ trên mặt có khắc mấy bông hoa thủy tinh nổi lên, còn cái của Thiết Tướng có khắc một bộ khôi giáp bằng thép.

Thiết Tướng chỉ vào áo giáp thép đó nói:

- Đây là biểu tượng thân phận của ta, sau này nếu ngươi thấy đồ án này, đó là đại biểu của ta.

Sở Nguyên nhìn huy chương của mình, rồi nhìn cái của Thiết Tướng, nhẹ giọng nói:

- Mấy thứ này, ta dường như thấy ở đâu rồi.

- Không có khả năng ?

Mân Côi ra vẻ không tin nói:

- Huy chương Long Hồn, chương tại nhân tại, chương vong nhân vong. Không ai đưa huy chương của mình để thất lạc ra ngoài đâu, ngươi làm sao có thể thấy được chứ ?

Sở Nguyên suy nghĩ một chốc, lắc đầu nói: "Không nhớ rõ nữa." Nhận lấy huy chương về, nói: "Đi lên tầng năm thôi."

"Tầng năm ư?" Mân Côi nhìn chằm chằm nói:" Ngươi không có bệnh, tới tầng năm làm gì? Muốn kiểm tra thân thể, ngươi làm ở đây cũng được." Nói xong, ánh mắt nàng nghi hoặc nhìn về phía Thiết Tướng

Thiết Tướng nhún vai nói:" Là do tổ trưởng an bài, ta cũng không rõ lắm."

"Được rồi." Mân Côi nói:" Chúng ta đưa ngươi tới tầng năm. Tuy nhiên ngươi tốt nhất nên có chuẩn bị tâm lý, tầng năm…chính là nơi kinh khủng nhất ở nơi này đấy.

<!-- / message --> <!-- controls -->

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play