“Với anh mà nói, cô ta chỉ là một người xa lạ! Anh không thích một người xa lạ đột nhiên tiến vào thế giới của chúng ta!” Tạ Thư Dật nhíu mày, giọng điệu đã có phần hơi bất nhã.
Tạ Trường Viên liếc nhìn ái thê một cái, lại trừng mắt nhìn Tạ Thư Dật một cái nữa, nói: “Thư Dật! Sao có thể nói như vậy? Hải Hoan cũng là con gái của dì a, sao lại là một người xa lạ? Mau rút lại những lời vừa rồi!”
Tạ Thư Dật lạnh lùng nói: “Là con gái dì, đúng vậy, nhưng chuyện đó đâu có liên quan gì tới con đâu? Vậy thì thế nào con cũng phải thích cô ta hay sao? Con chỉ thừa nhận Hải Nhạc, người con không thích, con không muốn cô ta xuất hiện ở trước mặt của con.”
Mẹ Hải Nhạc mẹ cũng hơi hơi đau đầu rồi, không rõ vì sao Tạ Thư Dật lại một bộ căm thù Hải Hoan đến tận xương tuỷ như vậy, rõ ràng bộ dạng hai đứa giống nhau, nhưng vì sao Hải Hoan cứ không vừa mắt hắn như thế chứ? Xem ra, nếu Hải Hoan thật sự bước vào cửa cái nhà này, sau này lại có chuyện ầm ĩ cho mà xem.
Tạ Hải Nhạc thấy hắn xem thường chị mình như vậy, vô cùng tức giận quát: “Chị của em, không cần anh thích! Chỉ cần em với mẹ thích chị, chỉ cần ba cũng thích chị, là đủ rồi!”
“Được rồi được rồi, hai đứa các con chớ vì chuyện này mà cãi nhau, hôm đó Hải Hoan không xuất hiện là được rồi, Hải Nhạc, đúng là anh hai có hơi bất công, nhưng đó cũng là vì nó thương con, Hải Nhạc, con cũng đừng có mời chị đến dự sinh nhật cho bằng được như thế nữa.” Mẹ Hải Nhạc hoà giải nói.
Tạ Hải Nhạc thấy mẹ cũng đang giúp Tạ Thư Dật, không khỏi cúi đầu xoay qua một bên dỗi.
“Ngày sinh nhật của em, chính là thuộc về riêng mình em thôi, em thật khờ, sao lại muốn chia sẻ ngày đó với chị chứ?” Tạ Thư Dật hơi hơi ăn chua trong lòng, làm chi mà cô cứ để ý chị mình như vậy chứ?
“Đó là chị của em, em không chia sẻ với chỉ, vậy thì chia sẻ với ai đây? Chẳng lẻ muốn cùng anh a?” Tạ Hải Nhạc giận dỗi liếc mắt khinh thường.
“Em mới không cần cùng anh!” Tạ Hải Nhạc phát hỏa trả lời.
“Không cùng anh, anh cũng vẫn không cho em cùng chị em đâu!” Tạ Thư Dật trả lời nói.
Hai đại nhân nhìn hai đứa con nít ngồi đấu khẩu, ở một bên cười cười như xem náo nhiệt, bọn họ nghĩ chỉ là con trai con gái cãi nhau nho nhỏ thôi, làm sao biết được những cơn sóng ngầm đang trào dâng dưới lời nói?
“ ba, ngay cả ba cũng đang cười, con mặc kệ! Nếu chỉ mà không dự sinh nhật chung với con, mà anh hai cũng nói ngày sinh nhật của con chính là thuộc về con, như vậy, hôm đó con muốn được toàn quyền tự do, con hi vọng con có thể muốn cái gì thì làm cái đó, không thích nghe bất cứ người nào! Bao gồm cả anh hai đáng giận đáng giận, hôm đó, anh cũng đừng mong sắp xếp cho em! ba, đồng ý con, đồng ý cho con đi mà!” Lần trước Tạ Hải Nhạc đã nếm được mùi ngon khi làm nũng, cô lại xuất ra chiêu này với Tạ Trường Viên một lần nữa.
Tạ Trường Viên rất hưởng thụ cười lên ha hả: “Được được được, ngày hôm đó là thuộc về con, bao gồm anh hai, bao gồm luôn ba với mẹ, ai cũng đừng mong sắp đặt cho con! Thư Dật con đang ở đây hôm đó cũng không cho a! Hôm sinh nhật nó là nữ vương, ngay cả con cũng phải nghe nó a, nghe không? Cấm đến hôm đó chọc em con tức giận!”
Tạ Thư Dật nghe ba hắn vừa nói như thế, chân mày cau lại.
Xú nha đầu, càng ngày càng giảo hoạt rồi, cũng biết đem ba ra dọa hắn.
“Anh hai, anh nghe ba nói chưa? ba nói, hôm sinh nhật của em em là nữ vương, ngay cả anh cũng phải nghe em!” Tạ Hải Nhạc toàn thắng nói với Tạ Thư Dật.
Tạ Thư Dật thật sự nổi giận, xú nha đầu, lập tức có thể dùng lông gà làm tên bắn được cơ đấy. Tức thì, hắn cười như không cười nói với Tạ Hải Nhạc: “Muốn làm nữ vương? Muốn anh nghe lời em? Được a, chỉ cần em ngoan.”
Hừ, ý của tôi là, nếu em không ngoan, sao tôi có thể nghe lời em chứ? Nhóc con kia, để tôi xem hôm đó em có thể quậy ra chuyện gì đây. Hắn đột nhiên vô cùng chờ mong sinh nhật Hải Nhạc mau mau đến, hận không thể là ngày mai, hắn muốn nhìn lập tức, cô sẽ làm thế nào?
Tạ Hải Nhạc thấy Tạ Thư Dật cười quái dị như vậy (dân gian gọi là cười biến thái đó), thậm chí da đầu của cô còn hơi run lên, trứng thối này, không biết lại đang bày trò gì trong đầu đây, hừ, có ba lên tiếng, xem chừng hắn cũng không dám làm gì với cô đâu, cô mới không sợ hắn!
Tạ Thư Dật lòng vòng trên đường đã lâu, muốn chọn cho Hải Nhạc một quà sinh nhật, nhưng mà, ngặt nỗi cái gì hắn cũng thấy chướng mắt.
Ai, tại sao muốn mua một món quà đưa cho cô mà cũng khó như vậy?
Giờ hắn mới phát hiện bản thân mình, cũng không biết cô thích cái gì, vạn nhất mua cho cô, cô không thích thì sao bây giờ?
“Mặc kệ nó, không phải chỉ là sinh nhật sao? Tùy tiện mua một thứ là được rồi, trước kia chưa từng thấy mày từng coi trọng sinh nhật của nó bao giờ.” Tạ Thư Dật tự giễu nói.
Nhưng mà, lần này không giống, lần này là sinh nhật mười sáu tuổi của cô, là một bước ngoặt lớn trong đời cô, cho nên, nhất định phải tặng cho cô một món quà thật đặc biệt! Nội tâm của hắn lại tự phản bác hắn như vậy.
Hắn lang thang bước vào một tiệm trang sức nổi tiếng, đi dọc theo quầy nhìn xuống, những trang sức này rất tục khí, tặng mấy thứ này cho cô, hình như không thích hợp với cô a. Hơn nữa lại không phù hợp với tuổi của cô.
Cô nhân viên tư vấn bán hàng vẫn đứng chảy nước miếng với hắn nãy giờ thấy hắn một bộ phiền lòng, lập tức hỏi hắn: “Xin hỏi anh muốn mua cho ai đây ạ?”
Tạ Thư Dật nói ngắn gọn: “Ta mua cho một cô gái, ngày mai là sinh nhật của cô.”
“Cô ấy là…?” Cô bán hàng hỏi thử, tan nát cõi lòng a, không phải là mua cho bạn gái chứ?
Thư Dật trầm ngâm một chút nói: “Mua cho em gái của tôi, sinh nhật mười sáu tuổi, nên tặng cho nó cái gì?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT