Này sao giống lúc độ kiếp thế nhỉ? Thư Thư hơi rối rắm, lập tức nhớ ra điều gì, quay sang Edgar.

Nhìn chằm chằm rắn bự một hồi, Thư Thư chạy ra ngoài, nhìn mây đang thành hình xong, kích động kêu lên: "Lôi kiếp! Là lôi kiếp đó!"

Đám mây cuồn cuộn giữa trời kia nhìn hoàn toàn khác với mây bình thường, kia... Đó chính là lôi vân a!

Cậu biết lôi kiếp của đồ đệ sắp tới, nhưng sao lại nhanh như vậy a?

Đồ đệ, sắp biến thành người?

Thư Thư vừa mừng vừa sợ, mà Edgar đã ra ngoài, cùng Thư Thư nhìn xem.

Giữa bầu trời sao đột nhiên lại xuất hiện một đám mây đen lớn thế kia?

Edgar nhìn giữa đám mây đen thỉnh thoảng còn hiện điện quang, luôn có cảm giác sấm sét sắp đánh về phía phòng bọn họ.

"Rắn bự, ngươi sắp độ kiếp rồi, mau ra ngoài độ kiếp đi, ta ở đây chờ ngươi..." Thư Thư biết được nhiều thứ nhờ viên hồng ngọc, trong đó nói độ kiếp là việc của một người, để đạt hiệu quả tối đa, cậu nhất định phải rời đi.

Chỉ là, còn chưa kịp dứt lời, rắn bự đột nhiên dùng đuôi cuốn lấy cậu, sau đó trườn thật nhanh về phía chỗ trống trải xa xa.

Tiểu á thú nhân tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng Edgar không rảnh nghe nữa rồi – sấm sét trên trời sắp đánh xuống, hắn phải nhanh chóng đưa tiểu á thú nhân tránh đi.

Cuốn lấy tiểu á thú nhân, Edgar dùng tốc độ nhanh chưa từng thấy đưa cậu tới thao trường trống trải cách đó không xa.

Chỗ trống thế này, đứng né sét là thích hợp nhất... Edgar thở phào nhẹ nhõm muốn thả tiểu á thú nhân xuống, đột nhiên phát hiện, đóa lôi vân kia bay theo bọn họ tới tận chỗ này, còn lớn thêm một ít.

Chạy tới đây rồi mà vẫn bị sét đánh à? Edgar không kịp nghĩ nhiều, cuốn lấy tiểu á thú nhân tiếp tục chayj về phía trước.

"Thả ta xuống!" Thư Thư bị đuôi rắn cuốn lấy rồi chạy nhanh như thế, chỉ cảm thấy đồ ăn trong bụng sắp phun hết ra ngoài mất. Lôi kiếp sắp bắt đầu rồi, không thả cậu ra, lôi kiếp này sẽ cuốn cả cậu vào, sau đó cả hai cùng bị sét đánh đó!

Lần trước bị chém một nhát đau ơi là đau, giờ không muốn hưởng thụ lần nữa đâu.

Mau thả cậu ra đi!

Edgar căn bản không hiểu ý Thư Thư, mơ hồ thấy lôi vân trên trời rất nguy hiểm, hiện tại một lòng một dạ muốn đưa tiểu á thú nhân chạy thoát thân.

Hắn chạy trốn cực nhanh, trong chốc lát lại tới một nơi trống trải khác.

Lôi vân vẫn theo sát bay tới, lần nữa tụ lại trên đầu họ.

Không kịp nói chuyện hay suy nghĩ gì nhiều, Edgar đổi hướng tiếp tục chạy.

Tốc độ hắn cực nhanh, cho nên Thư Thư bị gió thổi phồng miệng, không nói nổi một câu, nhưng dù vậy vẫn cố hét: "Ngươi... Ngươi ngốc a!"

Tên đồ đệ này đúng là ngu dại mà, lôi vân đến, phải ngồi tại chỗ nghỉ ngơi chuẩn bị thật tốt, nghênh đón lôi kiếp mới đúng, hắn lại còn cuốn cả sư phụ chạy khắp nơi hòng tránh khỏi lôi kiếp, thật ngu ngốc!

Trên đời này sao lại có kẻ ngu ngốc như vậy?

Thư Thư bị cuốn chặt, tựa hồ sắp bị lôi kiếp cuốn vào luôn, khóc không ra nước mắt.

Rắn bự sao lại hại cậu vậy a! Được rồi, chuyện này cũng không thể tránh nó, hôm nay thành ra như vậy cậu cũng có một phần trách nhiệm, đều do cậu không nói rõ chuyện độ kiếp cho đồ đệ... Nhưng rắn bự vẫn nghe không hiểu cậu nói gì, cậu nói cũng bằng không a...

Hơn nữa cậu thật sự không biết lôi kiếp lại tới nhanh như vậy! Lúc trước kia khi cậu cảm giác lôi kiếp sắp tới, đợi một ngày sau lôi kiếp tới thật, ai ngờ của Edgar lại thần tốc như vậy?

Nhìn lôi vân giữa trời càng lúc càng lớn, bắt đầu phun ra sấm sét, Thư Thư nhất thời muốn khóc luôn.

Đồng thời, động tĩnh bên này cũng khiến mọi người chú ý tới.

Đám người Jesis còn chưa hết hạn nghỉ phép, mà nếu đã trở về, đương nhiên không đi săn thú nữa mà ở lại trong quân doanh tiếp tục huấn luyện.

Vốn dĩ bọn họ đang muốn kể cho người khác nghe chuyện đã trải qua lần này, tiện thể lấy ảnh ra khoe, đột nhiên phát hiện bầu trời đang sáng sủa đột nhiên xuất hiện đám mây đen, không khỏi kinh ngạc.

"Đó là thứ gì? Dự báo thời tiết không phải nói hôm nay không mưa sao?" Jeka nhìn mây đen cuối chân trời đầy khó hiểu.

"Nếu có mưa đi chăng nữa, mây đen cũng không thể tụ một đám thế kia." Bên cạnh có người chau mày nói, mây đen này nhìn thế nào cũng không bình thường mà.

"Bên trong mây đen còn có sấm sét?" Lại có người nói.

Bọn họ nhìn đám mây kia không hiểu gì, Jesis nhìn vị trí của nó, cau mày nói: "Chúng ta đi xem xem.

Vừa dứt lời đã vội vã chạy tời.

Nhóm người khác cũng chạy theo, Jones cũng đã sớm tới, nhưng bọn họ vẫn không đuổi kịp – đám mây kia bay nhanh khủng khiếp.

"Mịa nó, mây này biết suy nghĩ à? Chạy trốn như thần ấy!" Jeka không nhịn được phun một câu, đúng lúc đó, một tiếng sấm kinh thiên động địa vang lên, sau đó đám mây kia phóng ra một cột sét cực lớn, chém thẳng xuống đất.

Người ở đây nhìn sấm sét, đều bị chấn động cả rồi.

Sau đó, đám mây đên kia cuối cùng cũng chịu ngừng lại.

Mọi người hơi dừng chân một chút, sau đó đồng thời chạy tới bên kia.

Bọn họ nhanh chóng tới được nơi bị sét chém xuống, lúc này mới phát hiện cột sét kia tựa hồ chém trúng người... Là thú nhân hình rắn?

Người kia thật khờ a! Mây đen tới còn không biết đường chạy, còn đứng yên cho nó chém thế!

Người ở đây đều có chút cảm thông với thú nhân bị sét đánh, ngay lúc đó lại thấy trên không trung, một cột sét nữa đánh xuống, tiếp tục bổ lên thú nhân kia.

Bọn họ không kịp nhiều lời chạy tới hỗ trợ tránh sét, đối phương đã bị sét đánh trúng lần hai rồi, khắp toàn thân đều bốc lên ánh điện, ngay lúc đó, đột nhiên có người hô: "Phía trong có á thú nhân!"

Vừa nãy lúc sét đánh xuống lần nữa, thú nhân hình rắn đã chủ động đón lấy, sau đó lộ ra một á thú nhân chính giữa hắn đang nằm bên trong.

Dưới mây đen còn có á thú nhân!

"Mau đi cứu người!" Jesis vội hô, hắn nhận ra đó là á thú nhân và đọa thú mình đưa về, lập tức muốn chạy tới.

Nhưng mới chạy được vài bước, liền không cách nào tiến tới nữa – một áp lực đáng sợ đang khóa chặt lấy chan hắn, khiến hắn không thể động đậy.

Jesis nhất thời thất thanh, hắn nhìn xung quanh, lúc này mới phát mọi người cũng gặp vấn đề tương tự - bọn họ không cách nào tới được chỗ dưới mây đen kia.

"Gọi máy bay tới, bắn tan mây đen kia!" Jones nhìn đám mây kia nói, y đứng cách xa hơn so với đám Jesis, nhưng cũng không thể tiến xa hơn.

Dù là một bác sĩ, quân hàm của Jones không hề thấp, y vừa nói, tức khắc liền có phi cơ tới, mà lúc đó, côt sét thứ ba từ đám mây kia đã phóng ra, chém thẳng xuống dưới.

Mắt thấy một cột sét nữa lại bắn xuống, Thư Thư không nhịn được co chặt người.

Bị sét đánh đau ơi là đau, trước kia hai cột sét dù đã được rắn bự chặn lại, nhưng ít nhiều gì cậu cũng bị ảnh hưởng, tóc đã bị cháy xém, quần áo cũng rách bươm.

Cứ tiếp tục thế nữa, cả người cậu cũng sẽ cháy luôn, tới lúc ấy có khi còn tỏa ra mùi thịt nướng dụ người... Thư Thư càng nghĩ càng tủi thân, nghẹn ngào khóc nấc lên.

Edgar nghe tiếng cậu cũng không dám phân tâm, hắn ngẩng đầu nhìn cột sét, lao tới đón đầu. Đầu tiên là đầu bị đau nhức, sau đó lôi quang lan khắp người hắn, khiến cho hắn từ đầu tới đuôi thống khổ không sót chỗ nào.

May là tiểu á thú nhân không sao... Liếc mắt thấy cậu vẫn chịu ít ảnh hưởng, nhưng không nguy hiểm tới tính mạng, Edgar thở phào nhẹ nhõm, đúng lúc đó, lại có một cột sét tiếp tục bổ xuống.

Dùng thân thể lẫn đuôi mình che cho tiểu á thú nhân, Edgar lần nữa dùng đầu đón lấy tia lửa điện.

Vảy của hắn phi thường cứng rắn, nhưng giờ đã bị đánh rụng rất nhiều, lộ ra da thịt bị cháy đen, nếu không có linh lực tu luyện trong người chống đỡ, Edgar cảm thấy mình chắc chắn sẽ bị đánh chết.

Chỉ là, sao đột nhiên lại có sét tới chém hắn?

Sấm sét tới nhanh, chém cũng nhanh! Thư Thư nhìn sấm sét giữa trời, trợn tròn mắt, lúc trước cậu bị đánh một lần, lần thứ hai phải một giờ sau mới tới, đồ đệ sao lại bị liên hoàn cước thế này a!

Mây đen càng lúc kéo đến càng nhiều, xung quanh nhanh chóng đổ mưa, xối cho đám thú nhân xem náo nhiệt ướt đẫm. Đồng thời, sét lại chém xuống trúng đầu rắn kia.

Rắn bự lần nào cũng chủ động đón lấy sấm sét, cho nên Thư Thư từ đầu tới giờ chưa từng trực diện lôi kiếp, nhưng điện có thể dẫn truyền, cho nên trên người không những bị cháy đen mà còn đau vô cùng.

Nếu có cách nào ngăn sấm sét lại một chút thì tốt quá, tiếc là cậu lại không có thứ gì.

Nhưng là, hồng ngọc nói, để sấm sét đánh vào người cũng tốt, sấm sét này giúp thân thể cứng rắn hơn... Đồ đệ trước đây đã cứng lắm rồi, vượt qua lôi kiếp xong lại cứng hơn, chắc phải lợi hại lắm!

"Đã là cột sét thứ chín rồi! Chờ nó đánh xuống nốt là xong!" Thư Thư nhìn cột sét to bằng bắp đùi chớp chớp trong đám mây, kích động.

Người ta nói hai người nếu cùng độ kiếp được sẽ vô cùng vô cùng lợi hại, giờ ngẫm lại – tuy lôi kiếp này mạnh hơn của cậu rất rất nhiều, nhưng xem ra là muốn chém đồ đệ cơ!

Edgar đã bị sét đánh 8 lần liên tiếp đến da tróc thịt bong, hắn nằm trên mặt đất, vừa vặn nghe được tiểu á thú nhân nói, không khỏi kinh ngạc.

Tiểu á thú nhân biết mây đen sấm sét là chuyện gì? Bọn họ vì sao lại bị sét đánh? Tại sao trốn cũng không xong?

"A a a! Ngươi chuyên tâm chút đi a!" Thư Thư vội vàng kêu lên, sét sắp đánh xuống nữa kìa!

Edgar ngẩng mặt nâng người dậy, phóng tới đón lấy cột sét. Cột sét này so với trước còn kinh khủng hơn, đánh cho đầu hắn máu tươi tung tóe, may mà hắn còn cố chống đỡ được.

Thư Thư bị điện giật cứng người, một lát sau mới đỡ, sau đó liền nói với Edgar: "Ngươi... Ngươi mau... Mau tu luyện đi." Sau khi độ kiếp, tốt nhất là củng cố tu vi... Chỉ là, lôi vân sao vẫn còn đó chưa tan?

Edgar theo bản năng vận chuyển linh lực, mới bắt đầu đã thấy vết thương trên người chuyển biến khá hơn trông thấy, thậm chí mơ hồ cảm thấy thực lực mạnh hơn một chút.

Sấm sét đánh xong, bắp thịt của hắn tựa hồ cũng cứng rắn hơn – công dụng không nhỏ nha!

Edgar còn đang muốn nghiên cứu kỹ một chút, đột nhiên phát hiện đám mây trên đỉnh đầu uy thế không giảm mà lại tăng, bỗng, một tia sét đột ngột bổ xuống.

"Sao vẫn còn nữa?" Thư Thư nhìn cột sét bối rối, không phải chém 9 nhát là xong a?

Ngay khi đang lo lắng phiền muộn, hồng ngọc lại cho cậu đáp án.

Yêu tinh muốn kết yêu đan hóa thành người, phải vượt qua thiên kiếp, trong đó thấp nhất là 9 cột sét, không quá mạnh, chịu đựng được là qua, còn tỷ như lần cậu độ kiếp trước kia là do yêu tinh tư chất kém cỏi chuẩn bị chưa kỹ càng.

Nếu thiên phú cực mạnh, hiển nhiên không chỉ có 9 cột sét kia, đánh xong 9 nhát có thể thêm vài lần 9 nhát nữa, đánh tới 9 lần, đánh lại 9 lượt...

Đương nhiên, xét thấy kết yêu đan không phải thăng thiên, cho nên cùng lắm là 36 lượt thiên kiếp thôi.

Đồ đệ cậu rất lợi hại, tu luyện cực nhanh, còn cuốn cả cậu vào, nếu vậy... Sẽ không đến mức chém đủ 36 nhát chớ?

Nếu trúng ngần ấy tia sét thật, đồ đệ cậu còn sống nổi sao? Thư Thư nhìn đầu rắn bự đã tróc hết vảy, đôi môi run lên.

Edgar lại bị sét đánh, so với lúc trước lại nặng thêm.

Nhưng hắn ngược lại thấy dễ chịu hơn chút, bởi vì hiện tại hắn đã ý thức được, thân thể mình cứng cỏi hơn, tác dụng của linh lực trong cơ thể cũng phát huy.

Dùng linh lực che chở đầu mình, Edgar nhìn mây đen, trong mắt tràn đầy kiên định.

Dù có thế nào hắn cũng không để sấm sét thương tổn đến tiểu á thú nhân mình yêu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play