Jones đúng thực là mang thai.

Khi còn trong thai kỳ Thư Thư đặc biệt khiến người khác yên tâm đến bất ngờ, Jones thì hoàn toàn ngược lại, có Thư Thư dùng linh lực điều dưỡng, dù mang thai nhưng thân thể rất khỏe mạnh, nhưng dù vậy y vẫn thấy khó ở.

Mỗi ngày đều cực kỳ uể oải, mà trong người không khỏe thì tâm trạng cũng tệ theo, còn hay cáu giận vô cớ với người khác... Đương nhiên, cái "người khác" này chính là đầu sỏ Renault.

Trước mặt người ngoài, Jones vẫn sẽ cố nhịn, nhưng khi chỉ còn hai người, y sẽ xả hết, nhưng Renault lại vui vẻ chịu đựng hết.

Jones mang trong người con trai hắn, hắn có con rồi! Tin tức này làm hắn hưng phấn không ngủ yên, cả ngày phởn phơ quẩn quanh Jones, đừng nói là giận dỗi, dù cho Jones có đánh hắn, hắn cũng chỉ lo tay Jones có bị đau không thôi.

Mà bộ dáng này lại khiến Jones như đấm bịch bông, tức càng thêm tức.

Phôi thai trong bụng Jones dằn vặt y khổ sở đủ đường, qua một tháng sau, tình hình cũng chuyển biến tốt lên, nhìn Renault không thấy phiền chán nữa, còn yêu thích được âu yếm, cấp độ thân mật của hai người ngọt ngào thêm một bậc.

Thế rồi bọn họ cũng lên phi thuyền trở về thủ đô tinh.

Á thú nhân có thai kỳ thực không thích hợp ngồi phi thuyền, nhưng Renault không yên lòng nếu để Jones sinh tại đọa thú tinh cầu, lại có Thư Thư bảo đảm cho Jones dọc đường sẽ không để xảy ra chuyện gì, mọi người đều cùng nhau rời khỏi đọa thú tinh cầu.

Nhóm đọa thú được Edgar chữa khỏi thú hạch sẽ chia nhau ngồi ở mấy phi thuyền vận chuyển hàng hóa, lần lượt ghé qua đưa họ về tinh cầu của mình, trong đó nhưng người có bản lĩnh đều được Edgar mời vào làm việc cho hoàng thất, dù là thú nhân phổ thông, hoàng thất cũng tỏ vẻ chỉ cần bọn họ đồng ý, sẽ để họ đảm nhiệm những vị trí tương xứng ở hạm đội hoàng gia hay sản nghiệp hoàng thất.

Tuyệt đại đa số đều đồng ý, số ít từ chối, hoặc là vì bản thân có gia cảnh giàu có hoặc bị thương hay lớn tuổi không thích hợp cho vị trí công tác nữa.

Edgar rất hài lòng với kết quả này, công sức hắn bỏ ra xem như không hề bị lãng phí.

Đương nhiên, hắn và Thư Thư chữa trị cho họ vốn không mong nhận báo đáp gì.

Tin tức từ đọa thú tinh cầu hơn nửa năm nay đều được gửi về thủ đô tinh, những đoàn thám hiểm hay người thân của thú nhân trên đọa thú tinh cầu đã ghi lại rất nhiều ảnh và video, sau đó mang về thủ đô tinh, phát trên internet.

Đọa thú tinh cầu xa xôi một lần lại một lần được ra mắt thủ đô tinh và các tinh cầu lân cận, đáng chú ý nhất là họ được chứng kiến sự thay đổi khôn lường của nhóm đọa thú.

Nan đề khốn nhiễu đế quốc hàng thế kỷ kia đã được Hoàng thái tử và Thái tử phi giải quyết rồi!

Thú nhân một khi đã biến thành đọa thú, coi như cả đời bị hủy hoại, thậm chí một số thú nhân có thú hạch trục trặc cũng phải chịu chung số phận bi kịch ấy.

Các thú nhân vẫn luôn e sợ chuyện này, á thú nhân thì càng sợ hãi hơn. Nhưng hiện tại đế quốc đã tìm ra lối thoát.

Những đọa thú chưa từng phạm pháp đều sẽ được chữa trị thú hạch để trở lại làm thú nhân.

Edgar vốn luôn được các thú nhân ở đế quốc sùng kính, hiện giờ càng đáng ngưỡng mộ hơn, ngay cả Thư Thư trước kia bị cho là không xứng làm Thái tử phi, sau khi thấy cậu chăm sóc Edgar không rời dù hắn đã thành đọa thú, lại nghiên cứu ra phương pháp phục hồi thú hạch, mọi người đều đã công nhận cậu, cũng kính trọng thêm vài phần.

Và đối với á thú nhân, cậu chính là thần tượng suốt đời.

Giờ nghe tin vợ chồng Hoàng thái tử đang trên đường trở về thủ đô tinh, dân mạng đều vui mừng khôn xiết, có nhiều thú nhân và á thú nhân còn ra khỏi nhà, muốn đi đón Hoàng thái tử và Thái tử phi đã phiêu bạt bên ngoài hơn năm trời.

Số lượng người đông đảo khiến đế quốc không thể không phái quân đội xuống đường duy trì trật tự.

"Thái tử điện hạ sắp về!"

"Thái tử điện hạ lần trước về cũng thật hoành tráng, không ngờ lần này cũng vậy!"

"Đâu phải chỉ vậy, lần này còn đông hơn lần trước mấy chục lần ấy! Bị chặn lại bớt rồi đấy!"

"Bị chặn lại +1, ta muốn được nhìn thấy Hoàng thái tử, kết quả mới tới đường cái đã bị chặn không cho qua."

"Ta muốn ngó vương tử và tiểu vương tử một cái cũng không được TAT."

...

Vô số người còn đang tiếc hùi hụi thì Edgar và Thư Thư đã lặng lẽ về tới hoàng cung rồi.

Lần trước Edgar trở về gióng trống khua chiêng là để dân chúng biết hắn vẫn khỏe mạnh, ngăn chặn các thế lực đang rục rịch khắp nơi, nhưng giờ đâu có lý do để làm vậy.

Edgar ôm hai đứa bé, mang theo cả Thư Thư lặng lẽ trở về, vốn tưởng Ian và Chris sẽ chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn chờ bọn họ trở về, không ngờ trong hoàng cung lại vô cùng náo nhiệt, tổ chức tiệc rượu linh đình.

Ian và Chris không phải vẫn thấy tổ chức tiệc rất phiền sao? Hôm nay tự dưng tổ chức làm gì? Lại còn trang hoàng rực rỡ xanh vàng đủ kiểu? Edgar liếc nhìn hoàng cung như khoác áo mới, đẹp đẽ mà xa lạ.

Nhưng còn chưa kịp tới hỏi cha mẹ, Ian đã kéo người qua đây: "Edgar, Thư Thư, cuối cùng cũng về tới nơi rồi."

"Mẫu phụ." Edgar và Thư Thư chào hỏi, hai đứa bé cũng đến: "Bà nội."

"A, bảo bối ngoan lắm!" Ian nhìn hai tôn tử, y đã biết chuyện đứa thứ hai giống Thư Thư từ trước, tuy ngoại hình của thú nhân nhưng không có thú châu, kể ra có hơi đau lòng, nhưng thôi, y vẫn tiến lên ôm lấy nó, giục giã: "Mau đi thay quần áo, sau đó đi gặp mọi người với ta, cũng để mọi người làm quen với hai đứa bé nữa."

Nghe Ian nói vậy, Edgar vỡ lẽ vì sao lại có tiệc rượu này, là tiệc ra mắt của rắn nhỏ và tiểu chuột đồng đây mà.

Hai đứa bé này là thế hệ được chờ đợi đã lâu của hoàng thất, đúng là cần phô trương một chút.

Edgar và Thư Thư thay lễ phục trang trọng, hai đứa bé cũng có lễ phục riêng, sau đó một người dắt một đứa đi xuống sảnh yến hội.

Bọn họ vừa xuất hiện liền hấp dẫn tầm mắt của mọi người.

Lúc Thư Thư mới tới thủ đô tình, tham gia tiệc lần đầu tiên, rất nhiều người tuy mặt không biểu hiện gì, nhưng thực ra đều cho cậu là không đáng quan tâm, thế mà giờ, ai nấy đều không dám coi thường cậu nữa.

Không chỉ vậy, có người còn nghĩ Edgar đúng là may mắn với rước được một á thú nhân như thế về nhà.

Một á thú nhân dù bạn đời đã thành đọa thú cũng không rời không bỏ, còn nghiên cứu ra phương pháp cứu người trở về, ai lại không muốn? Chớ nói chi chưa tới hai năm, á thú nhân này đã sinh cho hắn hai đứa bé rồi!

Hoàng thất vốn luôn hiếm người, lần này... Nếu Hoàng thái tử không tránh thai, hắn và Thái tử phi liệu có phải dễ dàng sinh cả đội bóng chăng? Hay là hai đội bóng để tổ chức một trận đấu giao hữu...

Hoàng thái tử thật khiến người khác phải ganh tị!

Hai vị tiểu vương tử thật đáng yêu!

Mọi người trầm trồ nhìn hai vị tiểu vương tử, ai cũng nở nụ cười thân thiện, Thư Thư vốn không quen cũng thích ứng với ánh nhìn từ xung quanh, nhưng cậu và Edgar lại không biết, trên mạng bây giờ, hoàng thất đã cho người nói rõ.

Hoàng đế bệ hạ biểu thị, hắn sẽ nhường ngôi cho Hoàng thái tử Edgar.

Chuyện trên mạng thế nào người đang tham gia yến hội đều không biết, nhưng rất nhanh tin tức này cũng đến tai bọn họ.

Chris hôm nay mặc trang phục rất có tinh thần, hắn giới thiệu hai tôn tử với mọi người, khen ngợi Thư Thư và Edgar một phen, sau đó chuyển đề tài, đột nhiên nói mình tuổi đã cao, trước kia hoàng hậu mất tích thân thể đã tổn hại, cho nên hắn sẽ giao lại ngôi vị và tài sản hoàng thất cho Edgar quản lý, còn bản thân thì dự định về hưu trước hạn.

Thư Thư mới nghe thì chẳng có cảm giác gì, Edgar thì đột nhiên vỡ lẽ, hắn mình phụ thân gài rồi.

Hắn còn trẻ, mới vừa kết hôn chưa được bao lâu, hắn còn muốn bồi tiếp Thư Thư đi chơi đó đây kia!

Hắn đã lên kế hoạch cho tương lai, thậm chí xem qua sổ tay du lịch, nhưng giờ, mọi tính toán đều thành công toi!

Quyết định này của Chris đến quá bất ngờ, còn công bố trực tiếp trước mặt bao người ở đây, Edgar không thể nào từ chối được, uất ức muốn chết, thế mà người chung quanh thì cứ tới chúc mừng rồi lại chia vui cái gì...

Edgar mặt liệt nhận hết.

"Edgar, chuyện này hơi đột ngột, ta hi vọng con có thể thông cảm cho ta." Chris nói: "Ta đã bận rộn mấy thập niên rồi, hiện giờ có chút chịu không nổi nữa."

Chris hôm nay dù vui vẻ nhưng vẫn hơi uể oải, nhìn phụ thân như vậy, chút không cam lòng của Edgar nháy mắt đều tiêu tan, ngược lại thấy hổ thẹn với lòng mình.

"Con đã lớn rồi, ta tin tưởng so với ta, con sẽ còn làm được tốt hơn nữa." Chris lại nói.

Edgar gật đầu: "Phụ thân, con nhất định sẽ không để người phải thất vọng đâu."

"Ta biết." Chris vui mừng nói, vỗ vỗ vai Edgar: "Ta biết trọng trách này rất nặng nề, còn trói buộc con nhiều thứ, nhưng con đã có hai đứa con, 20, 30 năm nữa thì tiểu Bảo sẽ khôn lớn thôi."

Ý của phụ thân là... 20, 30 năm sau, hắn có thể truyền ngôi cho tiểu Bảo, sau đó giải thoát cho bản thân? Edgar nhất thời câm nín, nhưng không thể phủ nhận, đây đúng là một ý hay.

Trước khi hắn kịp phiền muộn gì thì phụ thân đã ra tay rồi...

Hoàng đế Chris thoái vị, Hoàng thái tử Edgar đăng cơ, đế quốc Thú Nhân đều ủng hộ, bởi thực chất hoàng thất chỉ mang ý nghĩa tượng trưng, đổi hoàng đế không phải chuyện đại sự gì, hơn nữa, so với Chris, kỳ thực bọn họ lại thích Edgar làm hoàng đế hơn, như vậy tin tức cả ngày đều sẽ nói về Edgar.

Duy chỉ có một người không vui vẻ chút nào – Edgar.

Sau khi lên ngôi, hắn trở nên bận rộn điên cuồng, vô cùng vô cùng bận.

"Thư Thư, xin lỗi em." Edgar nói, trước kia hắn đã hứa sẽ đưa cậu đi du lịch, nhưng giờ lại không thực hiện được.

"Sao vậy?" Thư Thư hỏi lại, Edgar rất bận, nhưng mấy ngày nay cậu được người máy hầu hạ cũng thoải mái lắm...

"Sắp tới ta sẽ có rất nhiều việc, e là không đưa em đi chơi ngay được."

"Bao lâu?" Thư Thư hỏi.

Liếc nhìn rắn nhỏ cách đó không xa, Edgar nói: "Ít nhất phải 20, 30 năm."

"30 năm? Không vấn đề gì." Thư Thư phất phất tay, đối với yêu tinh mấy ngàn năm như cậu, 30 năm thì tính là cái gì.

Chỉ cần Edgar cho cậu ăn ngon uống say, cậu không ngại để Edgar nuôi cả đời đâu.

Không, tốt nhất là nuôi hết đời này, đời sau nuôi tiếp...

Thư Thư tính toán một hồi, đột nhiên nghĩ tới hình rắn của Edgar... Cậu chắc chắn là con chuột đồng can đảm nhất trên thế giới này, dám bắt một con rắn phải nuôi mình! Chuột đồng nào có bản lãnh này? Nghĩ tới đây, Thư Thư lại thấy đắc ý.

"Thư Thư, cảm ơn em." Edgar tặng Thư Thư một nụ hôn.

Thư Thư hôn lại Edgar, đột nhiên nghĩ ngoài ăn uống ra, cậu quên mất còn một chuyện Edgar cần làm – Edgar phải chịu trách nhiệm với cậu, phải giúp cậu thoải mái, không thể tơ tưởng tới người khác!

Thư Thư cứ thế sống những ngày tháng vô cùng sung sướng, trở thành hoàng hậu, hai đứa bé thì từ vương tử thành hoàng tử.

Mà hoàng hậu đang bối rối nhất chính là... Con trai nhỏ của cậu đã quen sống trong ổ rắn, không những không sợ rắn, còn thích ngồi xổm trên đầu ông nội hình rắn rồi đuổi ca ca hình rắn chạy vòng vòng.

Nhìn bộ dáng diễu võ dương oai kia mà xem... Thực ghen tị với nó mà!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play