Bùn đất bảy màu Tiếng vù vù vang lên không ngớt, sau mấy đợt mưa tên, kỵ binh hai tộc đều có tổn thất, khoảng cách mấy chục dặm bị san bằng, kỵ binh hai tộc chính thức giao chiến, lập tức máu tươi tung tóe, máu thịt tách rời.

Từng kỵ binh hai tộc bị đánh ngã xuống đất, mất đi thú cưỡi, thường sẽ không chống đỡ được quá 10 hơi thở là sẽ chết, điểm này thì mặc kệ Man tộc hay Ma tộc cũng đều thế..

Tên vẫn bắn toàn diện, nhưng mục tiêu không còn là kỵ binh đối phương, mà là các xạ thủ hai bên bắn nhau, đây là so tài bắn cung, ai bắn cung cao siêu hơn, ai linh hoạt hơn, người đó sẽ chiếm ưu thế.

Bên phía Man tộc chịu thiệt không nhỏ, các xạ thủ đều cười yêu thú phi hành, toàn bộ tránh né đều dựa vào thú cưỡi. Còn bên Ma tộc, toàn bộ xạ thủ đều do phi ma hợp thành, càng cơ động hơn một bậc.

| Trống trận trầm muộn không ngừng vang lên, giống như tiếng gọi viễn cổ, khơi dậy nhiệt huyết trong lòng Man tộc.

| Kỵ binh hai bên giao chiến trong một nén nhang, để lại thi thể đẫm | máu đầy đất.

| Chiến sĩ bình thường theo ngay phía sau va chạm vào nhau, mấy triệu Man tộc cùng Ma tộc như đã hẹn trước, phát động xung phong không tiếc mạng, trong đầu mỗi người chỉ có một ý niệm: giết tất cả kẻ thù, giành được thắng lợi cuối cùng.

Thiên địa thành lò, xác thịt thành than, ngọn lửa chiến tranh thiêu đốt càng thêm dữ dội.

| Vu Ngưu Bộ vẫn không động đậy, lặng lẽ đứng ở hậu phương trận doanh, nhìn vào chiến đấu phía trước, 100 ngàn tộc nhân sắp không khống chế được xung động.

– Đưa cái này đến dưới giới đạo! Bỗng nhiên Điệp đi lên cạnh Dương Khai, đưa cho hắn một nắm bùn bảy màu.

Dương Khai cầm lấy, nhìn nàng, có phần ngạc nhiên,

– Đây là mấu chốt thắng lợi! Điệp nghiêm nghị nói.



Hiển nghị nói.

– Sao lại là cô? Dương Khai hỏi nàng.

Điệp lắc đầu, không đáp, mà thúc giục: – Đi mau!

Dương Khai bình ổn tâm tư, không có thời gian hỏi nhiều, nắm chặt bùn bảy màu trong tay, tay kia giơ cao Bách Vạn Kiếm, trầm giọng quát:

– Giết!



Nghe tiếng hiệu lệnh, 100 ngàn người Vu Ngưu Bộ chấn động, tâm tình hưng phấn trào ra.

Bọn họ chờ quá lâu, nhìn thấy tất cả tộc nhân đều xông lên, nhìn không ít người chết dưới Ma tộc giết chóc, trong lòng đã sớm khao khát muốn xông lên, dù có chết cũng hay hơn là đứng xem. 3

VA

Dương Khai hiệu lệnh rất kịp thời, hay nói là Điệp truyền lại rất đúng lúc, chính là lúc sĩ khí 100 ngàn người Vụ Ngưu Bộ lên đến đỉnh.

| Dương Khai cưỡi ma thú xung phong phía trước, A Hổ dẫn mấy ngàn kỵ binh theo sau, trong đại quân, mấy trăm Vu cấp bậc khác nhau hát vang chú ngôn, đầu tiên là Khinh Doanh Thuật linh hoạt bao phủ đại quân, làm mọi người đều có thể theo kịp Dương Khai cùng các kỵ binh, lại thi triển càng loại Vu thuật tăng cường.

Thoáng cái hào quang đủ màu bùng lên.

Bách Vạn Kiếm vẫn giơ cao, Dương Khai vận chuyển ra kiếm quang chói lọi như lá cờ, chỉ dẫn phương hướng cho Vu Ngưu Bộ.

| Tâm thần của hắn lại chìm vào trong nhúm bùn bảy màu trên tay, muốn xem đây là thứ gì..

Điệp rõ ràng chính là người truyền lợi của Vu Thánh Khư, Dương Khai không hiểu nổi sao lại là nàng. Nhưng hiện tại suy nghĩ những chuyện này đã không có ý nghĩa, hiện tại hắn muốn tìm hiểu, là tại sao mấu chốt chiến tranh lại nằm trên một cục bùn.

Nhúm bùn bảy màu này là thứ gì thì Dương Khai không nhìn ra, chỉ biết cấp bậc của nó cực cao, nếu là đời sau thì tuyệt đối là thiên tài địa bảo vô cùng quý hiếm, một khi xuất hiện sẽ dẫn tới gió tanh mưa máu.

Vậy còn không phải quan trọng.

Quan trọng là Dương Khai cảm nhận được một cỗ sức sống bên trong nhúm bùn, sức sống đó làm hắn thấy quen thuộc, nhưng ngẫm lại thì không rõ đã gặp ở đâu. Nhúm bùn bảy màu này còn có đặc thù ngăn cách thần niệm, dù Dương Khai cầm nó trên tay, cũng không thể xem xét rõ ràng sức sống trong bùn là thứ gì. —

Các Vu Thánh trông cậy vào nhúm bùn này có thể phong tỏa giới đạo? Dương Khai không khỏi sinh ra hoài nghi, cảm thấy quá giỡn chơi, nhưng thần sắc Vụ Thánh Khư mấy ngày trước lại không phải nói đùa.

Tên đã lên dây, không thể không bắn, Vu Ngưu Bộ gánh vác trọng trách, trước mắt không phải lúc nghi thần nghị quỷ, Dương Khai thu liễm tâm tư, dẫn quân tiến tới.

Dành ầm ầm, mặt đất cùng bầu trời đột nhiên rung chuyển, khí tức hủy thiên diệt địa trào ra.

Hơi thở mạnh mẽ làm mọi người sợ hãi, toàn thân rét run.

Hai tộc đang liều mạng chém giết, đồng loạt rùng mình, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hậu phương Man tộc, con rồng bảy màu bay lên, thân thể kéo ngang ngàn trượng, phóng về phía hậu phương Ma tộc.

| Lại một cỗ khí tức khủng bố truyền ra, ở hậu phương Ma tộc, trụ năng lượng màu đen phá trời bay ra, nghênh đón rồng bảy máu, tốc độ cực nhanh, thoáng cái là đến.

Các Vu Thánh cùng Ma Thánh ra tay.

Công kích hai bên va chạm trên bầu trời chiến trường, phát ra tiếng nổ rung trời, ánh sáng bảy màu và màu đen giao chiến, không hề nhường nhau.

K Bầu trời bị đánh ra khe rách, giống như một giới đạo khác, nhìn mà kinhn.

Mọi người đều cảm giác chân không đứng vững, không gian nơi này nháy mắt hóa thành biển cả dậy sóng, sóng lớn có thể nuốt sống bọn họ.

Lúc này mọi người đều sinh ra cảm giác vô cùng nhỏ bé, tâm thần run rẩy.

Thánh giá hai tộc giao chiến vòng đầu kết thúc ngang tay, rồng bảy màu cùng trụ năng lượng đen biến mất, chín cái bóng khí tức sâu không lường xuất hiện trên không trung.

| 5 vị Ma Thánh, 4 vị Vu Thánh đứng xa nhìn nhau, các Ma Thánh cười dữ tợn, các Vụ Thánh thần sắc lạnh nhạt. –

Chỉ nhìn nhau một thoáng, 9 vị Thánh giá lại lao vào đánh lên, ban đầu còn không kịch liệt, bởi vì bọn họ đều cố kỵ tộc nhân bên dưới, nhưng theo bọn họ bay lên không trung, giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng hủy diệt vạn vật.

| 9 vị Thánh giả không thấy bóng, triển khai chiến đấu trên chín tầng trời, không ai thấy rõ tình hình chiến đấu thế nào, chỉ nghe hàng loạt tiếng ầm ầm truyền xuống từ bầu trời, ngẫu nhiên còn bùng lên hào quang chói lọi, như một mặt trời sinh ra.

Hai tộc quyết chiến tiếp tục, vừa bắt đầu đã tiến vào tình trạng gây gân.

| 100 ngàn người Vụ Ngưu Bộ, xông vào chiến trường tụ tập mấy triệu người, giống như hòn đá ném vào trong hồ, chỉ tạo một chút sóng gợn là biến mất.

Quân đội bạn dường như đều được chỉ thị rõ ràng.

Nơi Vu Ngưu Bộ đi qua, quân đội bạn xung quanh liền tràn tới, xung phong phía trước, dùng thân xác mở đường cho 100 ngàn người Vu Ngưu Bộ, chém giết tất cả Ma tộc phía trước.

Nhìn từ trên cao, Vu Ngưu Bộ tiến tới như một mũi dùi, hung hăng đâm vào chiến trường hai tộc, một đường như chẻ tre, không ngừng có quan bạn ở hai bên hỗ trợ, đón đỡ Ma tộc xông tới, để cho Vu Ngưu Bộ nhanh chóng thông qua an toàn.

Nửa canh giờ, trừ mấy trăm Ma tộc chết dưới kiếm của Dương Khai, Vu Ngưu Bộ lại không gặp bất cứ chiến đấu gì, ở trong hỗn chiến kịch liệt này, thật là không tưởng.

Toàn bộ công lao, đều phải quy cho quân bạn phản ứng nhanh chóng.

Nhưng mà nửa canh giờ cũng đã tới cực hạn.

| Dựa vào quân bạn hỗ trợ, Vu Ngưu Bộ thuận lợi tiến lên trăm dặm, nhưng chính vì tiến nhanh như thế, chiến tuyến kéo dài, các Man tộc buộc phải tự đánh riêng lẻ, quân bạn chi viện ngày càng ít.

Vu Ngưu Bộ gần như rơi vào tình trạng chiến đấu một mình.

Dương Khai đã sớm đoán được.

| 10 vị Ma Vương phân công xông ra, bảo vệ hai bên cánh Vu Ngưu Bộ, Phỉ Lực cung Ma Kha Thác thực lực mạnh nhất được an bài cắt đuôi, cho nên dù không có quân bạn chỉ viện, Vu Ngưu Bộ vẫn không ngừng bước chân tiến lên, tốc độ lại nhanh hơn.

Khắp nơi là Ma tộc, 100 ngàn người Vu Ngưu Bộ cuối cùng thấy được cảnh tượng mình muốn, đều hưng phấn vung lên vũ khí trên tay, theo sát Dương Khai, chém giết các Ma tộc trên đường.

– Ma Kha Thác, Phỉ Lực! Các ngươi dám phản bội Ma tộc, các ngươi là sỉ nhục Ma tộc, hôm nay chết ở đây đi!

| Tiếng gầm giận dữ truyền từ phía trước, hơn 20 Ma Vương tụ tập lại, mỗi người khí tức hùng hồn, tụ tập ma khí tạo thành bức tường cao, chắn ngang trước đường đi của Vu Ngưu Bộ.

Dương Khai tung kiếm, kiếm mang thật dài quét về phía 20 Ma Vương, lực lượng khủng bố làm tất cả Ma Vương biến sắc, không chút chần chờ tản ra.

Bức tường Ma Vương cản đường lập tức tan vỡ.

Bọn họ còn chưa kịp đứng vững, Vu thật che trời đã giáng xuống.

Các Ma Vương giận tím mặt, lần lượt đánh trả.

Dương Khai người lóe lên, biến mất khỏi lưng thú cưỡi, chờ khi xuất hiện đã ở phía sau một Ma Vương, Bách Vạn Kiếm chém xuống, một Vụ Vương trung phẩm không hề phản ứng, đã bị một kiếm chém làm hai, nội tạng chảy đầy đất.

Dương Khai không thèm nhìn, lại thi triển thuấn di đi tới phía sau Ma Vương khác, một kiếm chém vào đầu, một chương chấn vỡ thân thể hắn.

| Chém giết như cắt cỏ, Dương Khai ra tay ba lần, liền có 3 vị Ma Vương bỏ mạng.

| Điều này làm các Ma Vương khác kinh hoàng biến sắc, trước giờ Ma Vương đều là tồn tại rất cao, khi nào lại bị người ta giết dễ dàng như thế? Không ai biết người dị tộc kia là gì, vì sao lại có lực lượng mạnh mẽ như vậy.

Khí thế của các Ma Vương lập tức tuột xuống đáy, nếu không phải có mệnh lệnh của các Ma Thánh, chỉ sợ bọn họ đã lập tức quay đầu chạy trốn.

Cũng may giết 3 vị Ma Vương, người dị tộc kia có vẻ cũng tiêu hao không nhỏ, không muốn dây dưa với bọn họ, quay trở về trên lưng thú cưỡi. V à Các Ma Vương còn lại nhìn nhau, cố nén sợ hãi, lại lên bao vây.

– Chặn chúng lại! Dương Khai quát.

Bảo Kỳ cùng Sa Nhã bảo vệ bên Dương Khai, nghe vậy, vẻ mặt khó xử, do dự một chút.

Dương Khai hung hăng trưng bọn họ.

Bảo Kỳ cùng Sa Nhã mới cắn răng, bay lên đón đỡ những đồng bạn ngày xưa.

mereu

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play