Dịch giả: aluco

Trúc Cơ Cảnh tam trọng, Đại Ma Chi Thể tu luyện thành công.

Tiến độ như vậy kỳ thật nằm trong dự liệu của Diệp Vân, chẳng qua là hắn không nghĩ tới, kinh mạch, cốt cách, huyết nhục. . . , trong cơ thể đều đã tăng lên đến mức khó tin, giờ phút này chân khí của hắn hùng hồn, tinh khiết, thân thể cường hãn đến mức khó có thể tin. Giờ khắc này đối mặt với đối thủ có tu vi Kim Đan Cảnh sơ kỳ, cũng nhất định có lực đánh một trận.

Mà điều làm hắn hưng phấn nhất chính là lời nói vừa rồi của Kiếm Đạo lão tổ, chỉ cần hắn cam lòng tiêu phí cực phẩm Linh Thạch, thì trong thời gian ngắn tu vi của hắn nhất định có đột phá rất lớn, thậm chí rất có thể đột phá đến Trúc Cơ Cảnh thất trọng đỉnh phong, khoảng cách ngưng luyện Kim Đan chỉ là một bước ngắn.

"Thế nào, cảm giác hiện tại như thế nào? Có phải cảm giác được tất cả thiên hạ đều nằm trong tay mình hay không?" Trong thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ như có ẩn chứa một tia vui vẻ.

"Đợi đến khi ta ngưng tụ thành Kim Đan, chắc hẳn khi đó mới coi như chính thức có thể tìm được một chỗ cắm dùi tại Đại Tần đế quốc. Chẳng qua là Linh Nhi không đợi được lâu như vậy, phải nhanh chóng tìm được đạo thần hồn thứ hai cho ngươi, nhanh chóng mở ra bí tàng của Thiên Kiếm Tông Thánh Nhân mới được." Diệp Vân cười cười.

Đối với tu vi đột phá, hắn cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, có được sự trợ giúp Tiên Ma Chi Tâm, với thiên phú hiện nay của hắn cùng tài nguyên tu luyện, chuyện tu luyện thành Kim Đan là điều tất nhiên.

Hiện tại, chuyện quan trọng nhất chính là sau khi đột phá tu vi phải mau chóng tìm được thần dược ngưng luyện thần hồn, mang về cứu chữa choTô Linh.

”Đạo thần hồn thứ hai đúng là ở trong hoàng thất, chẳng qua là ta không xác định được vị trí cụ thể, dù sao thì Hoành thành quá lớn lại có cấm chế của đại trận ngăn cách, trừ phi có thể tiến vào trong đó thì ta mới có thể cảm ứng được vị trí chính xác của đạo thần hồn thứ hai.” Kiếm Đạo lão tổ than nhỏ một tiếng, giờ phút này trí nhớ của lão không được đầy đủ, nếu như có thể tìm về đạo thần hồn thứ hai, sẽ có trợ giúp rất lớn trong việc đi tìm bí tàng của Thiên Kiếm Tông.

"Hoàng Thành chính là trung tâm quyền lực của Đại Tần đế quốc, cao thủ nhiều như mây, nếu muốn lén lút đi vào đúng là không có khả năng, chỉ có tìm phương pháp khác." Diệp Vân gật đầu, chậm rãi nói.

Kiếm Đạo lão tổ nói: "Thật ra cũng không cần tìm phương pháp khác, phương pháp mà chúng ta thương nghị lúc trước cũng không tệ. Trước tiên nghĩ biện pháp tiến vào Thần Tú Cung hoặc là Phiêu Miểu Tông, sau đó với thiên phú cùng tu vi của ngươi, hơn nữa cách hành xử phách lối một chút tất nhiên sẽ khiến cho cao tầng chú ý, rất nhanh sẽ trở thành đệ tử hậu bối được bồi dưỡng trọng điểm, có lẽ không bao lâu là có thể đủ điều kiện tiếp xúc đến một ít tin tức có quan hệ đến bí tàng của Thánh Nhân Thiên Kiếm Tông."

Diệp Vân nói: "Đúng thế, hiện tại cũng chỉ có thể làm như vậy."

Trong tiếng nói của Kiếm Đạo lão tổ lại mang theo một tia lo lắng:” Bất quá như vậy cũng có chỗ không tốt, nếu hành xử phách lối sẽ bị người ngấp nghé, thậm chí ghen ghét. Giờ phút này tu vi của ngươi vẫn chưa cao, nếu gặp tu sĩ Kim Đan Cảnh tam trọng trở lên thì không cách nào ứng đối, phải nhanh chóng tăng tu vi lên.”

Diệp Vân cười nói: "Thế thì không sao, nếu như ngay cả tu sĩ Kim Đan Cảnh mà cũng không thể đối mặt, ta nghĩ dù cho bí tàng của Thánh Nhân Thiên Kiếm Tông mở ra, cũng không có quan hệ gì với ta. Ta cũng không tin, những tên gia hỏa Kim Đan Cảnh kia có thể làm gì được ta? Tức cười!"

Trong tiếng nói của Diệp Vân tràn đầy tự tin, Tiên Ma Chi Tâm không chỉ tăng cường thân thể của hắn, cũng làm cho hắn trở nên tràn đầy tự tin, tính cách trở nên cường ngạnh.

Kiếm Đạo lão tổ trầm ngâm một chút, nói: "Tuy vậy nhưng cũng phải cẩn thận vạn lần, dù sao nơi đây không phải là Tấn quốc mà là Đại Tần đế quốc, cao thủ bên trong Hoàng Thành cùng mấy đại tông môn nhiều như mây, số lượng tu sĩ Nguyên Anh Cảnh có lẽ cũng không ít, Kim Đan Cảnh thì chỗ nào cũng có, hết thảy đều phải cẩn thận."

Diệp Vân không trả lời, hắn híp mắt không biết suy nghĩ cái gì, hắn lập tức giơ tay lên lật qua, viên Lôi linh thạch lập tức xuất hiện chính giữa lòng bàn tay.

"Lão tổ, bên trong viên Lôi linh thạch này ẩn chứa Lôi linh khí tinh khiết đến mức khó có thể tin, không thể tưởng được bọn hắn lại nhìn không ra."

"Tiểu tử ngươi vậy mà đã tìm hiểu được lôi hệ pháp tắc, tuy rằng tu vi cảnh giới cũng chưa cao, nhưng mà có sự mẫn cảm đối với lôi linh khí, phóng nhãn toàn bộ Đại Tần đế quốc, chắc hẳn cũng không ai có thể đánh đồng cùng với ngươi. Phải biết rằng mấy ngàn năm qua, cho tới bây giờ không ai có thể chính thức lĩnh ngộ lôi hệ pháp tắc, tối đa cũng chỉ là tìm hiểu một tia nửa điểm, hoàn toàn khác xa với việc lĩnh ngộ chính thức." Kiếm Đạo lão tổ cười nói.

Lông mày Diệp Vân nhíu lại, nói: " Không biết tại sao trong Bản Mệnh phù văn của sư tôn ta lại có thể cường đại như thế, có thể xuất hiện năm đạo pháp tắc. Nếu như lão nhân gia người đã đụng chạm đến năm đạo phép tắc, tại sao tu vi lại chỉ có như vậy?"

“Điều này đúng là kỳ quái, tu vi cơ bản của Tô Hạo ta nhìn thấu, hoàn toàn không có tồn tại Linh khí dị chủng, có lẽ hắn cũng có hiểu rõ đôi chút về năm đạo pháp tắc nhưng nếu nói đã đụng chạm vào thì đúng là chênh lệch quá xa, dùng khoảng cách mặt đất và bầu trời để hình dung cũng không đủ.” Kiếm Đạo lão tổ cũng tỏ ra khó hiểu, có lẽ trong Bản Mệnh phù văn của Tô Hạo không có khả năng tồn tại năm đạo pháp tắc.

Con mắt Diệp Vân híp lại, trong lòng bỗng nhiên lóe lên một tia sáng.

Thì ra năm đạo pháp tắc cũng không phải hoàn toàn thuộc về Tô Hạo, mà là năng lượng trong Bản Mệnh phù văn đã được Tiên Ma Chi Tâm hấp thu sạch sẽ, sau đó chuyển ngược đi ra, mới có được năm đạo pháp tắc này.

Cùng với sự tăng lên của tu vi, Diệp Vân lại càng phát sinh sự rung động đối với Tiên Ma Chi Tâm. Đây rốt cuộc là một bảo vật loại gì lại có thể có được năm đạo pháp tắc nguyên thủy nhất, tinh khiết nhất để cho hắn lĩnh ngộ. Phải biết rằng, chỉ cần có người nào lĩnh ngộ được dù chỉ một đạo pháp tắc trong đó, như vậy người tu sĩ thiên tài này nhất định sẽ được tất cả đại tông môn tranh chấp đoạt lấy, chỉ cần bồi dưỡng mấy chục năm rất có thể tu luyện tới Nguyên Anh Cảnh, thậm chí cũng có khả năng rất lớn đột phá Nguyên Anh.

Giờ phút này trong cơ thể Diệp Vân có năm đạo pháp tắc, nếu như có thể tu luyện cả năm đạo này đến cực hạn thì tu vi của hắn sẽ đạt đến cảnh giới như thế nào?

Không dám tưởng tượng!

Mà điều làm cho Diệp Vân không dám tưởng tượng chính là chủ nhân đời trước của Tiên Ma Chi Tâm, chính là đôi thanh niên nam nữ có thể nắm tay nhau chạy tung tăng trước sự đuổi giết của kim giáp thần binh, tu vi của bọn họ đến cùng là dạng gì?

Lúc trước Diệp Vân cảm thấy có lẽ Nguyên Anh Cảnh đã là tồn tại mạnh mẽ, hiện tại thì xem ra đã sai rồi. Vượt qua Nguyên Anh Cảnh được gọi là Địa Tiên Cảnh Thánh Nhân, mà Thánh Nhân thì trong Hoàng thất ở Đại Tần đế quốc đã từng xuất hiện qua, Nguyệt Thần Cung trong truyền thuyết cũng đã xuất hiện qua, ngay cả Thiên Kiếm Tông cách đây ngàn năm về trước cũng đã từng xuất hiện qua.

Nếu như nói đôi thanh niên nam nữ kia tu vi chỉ là Địa Tiên Cảnh Thánh Nhân mà thôi, giờ phút này Diệp Vân tuyệt đối không thể nào tin được.

"Bất kể như thế nào, Lôi linh thạch này tạm thời không cần hấp thu luyện hóa, ta cảm thấy có lẽ nên đợi đến sau khi ngươi tiến vào Lạc Lôi Cốc thì thử một lần." Kiếm Đạo lão tổ chậm rãi nói.

Diệp Vân gật đầu, cười nói: "Ta cũng không có ý định giờ phút này đi luyện hóa hấp thu, bất quá muốn đi vào Lạc Lôi Cốc, ngoại trừ tu sĩ có tu vi Kim Đan Cảnh lục trọng vượt qua đại kiếp, còn phải tìm hiểu lôi linh khí. Lôi linh thạch này vừa vặn cho ta cái thân phận này, người thiên tài đã tìm hiểu được lôi linh khí, hặc hặc!"

Kiếm Đạo lão tổ cũng cười nói: "Như vậy, mặc kệ ngươi gia nhập Phiêu Miểu Tông hay là Thần Tú Cung, vậy thì càng đơn giản."

Diệp Vân nói:” Nếu như có thể được, ta nghĩ hay là trực tiếp tiến vào Hoàng thành?”

Kiếm Đạo lão tổ nói: "Vạn lần không được, một khi trở thành vệ sĩ trong Hoàng thành thì sẽ bị hạn chế rất lớn, địa vị ở trong Hoàng thành không bằng thân phận đệ tử thiên tài của Phiêu Miểu Tông hoặc là Thần Tú Cung.”

Diệp Vân giật mình, đúng là như thế, nếu đã như vậy thì trước mắt gia nhập Thần Tú Cung hoặc là Phiêu Miểu Tông là thỏa đáng nhất.

Diệp Vân thu hồi Lôi linh thạch, đột nhiên ánh mắt trở nên ngưng trọng. Trong tay hắn xuất hiện một tờ tàn phổ, chính là nửa chiêu Lôi Thần Chi Kiếm kia.

Giờ phút này Diệp Vân, chân khí dồi dào, tinh khiết, hùng hồn. Linh Hồn đã tăng lên thật lớn, thân thể đã tu luyện thành Đại Ma Chi Thể, thực lực so với lúc trước mà nói đã tăng lên thật lớn.

Nhưng mà sát chiêu chính thức của hắn vẫn là những chiêu thức cũ, mặc dù thực lực được tăng cường nhưng chiêu pháp đã dừng lại, uy lực không tăng lên nhiều. Mà nửa trang tàn phổ trước mắt này chính là thức thứ tư Lôi Thần Chi Kiếm trong Lôi Vân Điện Quang Kiếm, tuy rằng chỉ có nửa chiêu, cho dù không cách nào hoàn toàn suy diễn ra hoàn toàn nhưng chỉ cần có thể lĩnh ngộ từ trong đó ra một tia nửa phần, dung nhập vào trong ba chiêu đầu thì tin rằng uy lực của ba chiêu này cũng sẽ tăng lên thật lớn.

“Nếu như nửa chiêu này mà ngươi có thể suy diễn ra được một ít, hành trình tiếp theo ở Lạc Lôi Cốc coi như có nơi dựa dẫm rồi.” Hiển nhiên Kiếm Đạo lão tổ cũng biết được tầm quan trọng của nửa chiêu kiếm pháp này, giọng nói ngưng trọng hẳn lên.

Diệp Vân gật gật đầu, ánh mắt nhìn vào nửa chiêu kiếm phổ, kiên định vô cùng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play