Dịch giả: Chu Cường

Bên trong một tòa nhà cao nhất ở tiểu khu.

Mấy người Lâm Siêu, Hắc Nguyệt đang nghỉ ngơi trong đó.

"Di tích bọn họ vẫn đang tiến hành thám hiểm."

Lâm Siêu ngồi trên ghế salông, tự rót cho mình một cốc nước trái cây ở trong tủ lạnh, nói:

"Dựa vào lời giải thích của Hứa Tư lệnh, tòa di tích này vẫn đang trong quá trình thám hiểm, đợi khi đem tất cả tình huống bên trong thăm dò ra, thì lúc đó mới mở, phỏng chừng muốn đợi nó mở ra còn cần một khoảng thời gian nữa."

"Trong khoảng thời gian này, trước tiên nỗ lực nâng cao thực lực."

Lòng hơi động, Lâm Siêu lấy ra ống thuốc tiến hóa sinh mệnh D2, bên trong ống thuốc là một thứ chất lỏng sền sệt màu xanh, hắn dùng ánh mắt đánh giá một lúc, sau đó vén ống tay áo lên tiêm vào.

Thứ nước thuốc màu xanh lục được tiêm vào tĩnh mạch trên cánh tay, đi theo mạch máu được truyền khắp cơ thể, Lâm Siêu cảm giác cơ thể mình có một sự hưng phấn khó tả, nhiệt độ cơ thể nhanh chóng tăng lên, đạt tới năm mươi độ. Nếu là người bình thường khi cơ thể đạt đến 40 độ là đã rơi vào trong tình trạng nguy hiểm.

Lâm Siêu có cảm giác buốn ngù, toàn thân cảm thấy lâng lâng, như đang trôi nổi bên trong đại dương vậy.

Huyết nhục toàn thân dường như sống lại, điền cuồng cắn xé lẫn nhau, như đang tranh nhau cướp đoạt thứ gì đó.

Bên dưới quy luật của cuộc sống, khôn thì sống, mống thì chết, những tế bào bên trong cơ thể hắn không ngừng lặp lại quá trình cắn nuốt lẫn nhau, dần dần những tế bào đó tiến hành lột xác, bất kể là độ dẻo dai, độ cứng rắn, đều vượt xa so với những tế bào trước đây,

"Tiến hóa lên cấp ba!"

Dựa vào lượng thông tin bên trong những tế bào Lâm Siêu có thể biết được, thể chất của mình từ cấp năm mươi bảy đã đột phá cấp sáu mươi, năng lực đã đạt đến cấp ba.

"Tia Laser!"

Lâm Siêu duỗi một ngón tay ra, trên đầu ngón tay có một chùm ánh sáng tụ lại, rất nhanh bắn ra biến thành một vệt ánh sáng màu trắng, độ rộng ước chừng một tấc, giống như một cái bóng điện huỳnh quang vậy.

"Nếu như có thể đem tia laser này gắn lên đầu mũi thương."

Đầu mũi thương bình thường đã vô cùng sắc bén, nếu hợp nhất với tia laser, cho dù quái vật có lớp da dày sức phòng thủ đạt cấp 150, hắn cũng dễ dàng dùng thương chọc thủng.

"Hơn nữa, dựa vào năng lực'Tốc độ tăng cường', sẽ làm cho tốc độ phát chiêu tăng lên, mà trình độ thương pháp của mình đã đạt cấp A, nếu như tiếp tục được tăng cường, phòng chừng bất cứ Tiến Hóa Giả cùng cấp nào, không có ai có tốc độ xuất thủ nhanh bằng mình!"

Lâm Siêu thầm nghĩ trong lòng.

Tốc độ tấn công tăng lên, chẳng những có thể chiếm thế thượng phong trong chiến đấu, hơn nữa trong quá trình chiến đấu, người khác đánh ngươi một đòn, ngươi có thể đánh trả hắn bảy tám đòn…Ai còn nguyện ý làm đối thủ của ngươi?

"Thùng thùng!"

Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa vang lên.

Lâm Siêu thu hồi năng lực, mở miệng nói:

"Vào đi!"

Cừa phòng bị đẩy ra, đó là một nữ quân nhân mặc bộ quân phục màu đen đi vào, dùng giọng điệu nghiêm trang nói:

"Lâm Tướng quân, có người gửi cho ngài một bức thư."

Nói rồi, cầm một phong thư trong tay đưa cho Lâm Siêu.

Lâm Siêu đặt chiếc cốc nước hoa quả trên tay xuống mặt bàn, tiện tay nhận lấy phong thư, phía trên bì thư có một chữ Triện cổ hình chữ "Vũ"!

Chữ "Vũ" được viết rất tròn trịa, theo phong cách cổ điển. Các đường nét của nó như tỏa ra một khí thế mạnh mẽ, chữ như rồng bay phượng múa, khí thế phả vào mặt, chứng tỏ người viết chữ này cấp độ đã đạt đến cấp tông sư.

"Biết rồi, ra ngoài đi!"

Lâm Siêu nói với người nữ quân nhân.

"Vâng!"

nữ quân nhân mặc trang phục màu đen cung kính cáo lui.

Lâm Siêu bóc phong bì ra, từ bên trong phong bì tỏa ra một mùi hương nhẹ nhàng. Hắn nhanh chóng đọc qua thông tin viết ở bên trong, khóe miệng nhếch lên nói:

"Là giấy mời của Hiệp hội Cổ võ, phỏng chừng tin tức mình thu được một bộ Hỏa diễm Chiến giáp đã được truyền ra."

Hiệp hội Cổ võ, đây là một hiệp hội mạnh mẽ mới xuất hiện bên trong căn cứ. Từ khi thế giới rơi vào tận thế, có rất tổ chức bí ẩn ẩn nấp bên trong bóng tối, đều dần dần nổi lên mặt nước.

Hiệp hội Cổ võ chính là một thế lực cổ xưa của Hoa Hạ, được truyền thừa từ triều Chu cho đến bây giờ, ở thời kỳ của Trương Tam Phong , nó phát triển rất hưng thịnh. Đồng thời bên trong Hiệp hội Cổ võ có rất nhiều những bí kíp võ thuật được truyền thừa như Vịnh Xuân Quyền, Hồng Quyền, Thái Cực Quyền…

Đại đa số võ giả Cổ võ đều một lòng tu luyện, muốn vượt qua mục tiêu vượt qua được sự cực hạn của thân thể. Mà mục tiêu cuối cùng của Cổ võ chính là võ thuật như thần, trường sinh bất tử!

Dựa vào tiến bộ khoa học kỹ thuật ngày nay, đây là một điều không bao giờ thực hiện được. Thế nhưng bên trong tầng lớp Cổ Võ giả bọn họ vẫn luôn tin tưởng, chấp nhất, coi đây là mục tiêu của mình. Tuy rằng, từ xưa đến nay vẫn chưa có ai có thể đạt tới cảnh giới này, thế nhưng bọn họ vẫn khắc khổ tu luyện, quả thật vẫn có thể sáng tạo ra một chút ít kỳ tích.

Tỷ như nhân vật Hạng Vũ ở thời cổ đại, có thể nâng được cái đỉnh nặng ngàn cân, được người đời xưng tụng là Bá Vương.

Hay như Trương Tam Phong, tuổi thọ đạt tới 212 tuổi, được xưng là Nhân Tiên!

Cuối cùng là Lữ Bố, gân cốt như sắt, đao thương bất nhập, được xưng là Chiến Thần!

Đến hiện tại, sau khi vũ khí nóng xuất hiện, những gia tộc Cổ võ dần dần lui vào ở ẩn. Có câu nói, cho dù võ nghệ có cao đến đâu, chỉ một súng là tiêu diệt, trừ khi trình độ võ thuật đạt cấp tông sư, mới có thể chống lại súng, dựa vào khả năng phản ứng, cùng thần kinh nhanh nhạy, cảm ứng được sát khí tiền hành tránh né.

"Đãi ngộ cũng không tệ lắm."

Lâm Siêu nhìn bức thư trong tay mình, khẽ mỉm cười.

Dựa vào nội dung bên trong bức thư, nếu như hắn gia nhập hiệp hội, sẽ có rất nhiều phúc lợi, tỷ như được ưu tiên tiến vào di tích, có ưu tiên được căn cứ cung cấp tài nguyên, có thể phối hợp với những võ giả khác bên trong hiệp hội cùng tiến hành săn đuổi quái vật.

Mà bên trong hiệp hội cổ võ, đều là những người có thực lực cực mạnh. Mười người của hiệp hội cổ võ có thẻ dễ dàng giết chết một ngàn người bình thường.

Hơn nữa, hội trưởng hiệp hội võ giả chính là Triệu Thiên Sư, chính là một cổ võ giả cấp bậc Tông sư.

Tông sư nghĩa là gì? Chính là kỹ năng cận chiến cùng với tâm linh đã hợp nhất làm một, dùng trình tự đánh giá của di tích có nghĩ là kỹ năng cận chiến của người đó đạt cấp A!

Dựa theo thông tin ghi trong bức thư, chỉ cần bên trong hiệp hội làm ra đủ cống hiến, liền có thể có cơ hội hướng tới vị hội trường cầu xin sự giúp đỡ.

Ngoại trừ vị hội trưởng này, còn có mấy vị Vinh dự Phó chủ tịch, tuy rằng năng lực cận chiến không có đạt tới cấp tông sư, nhưng cũng đạt cấp đại sư, xin bọn họ giúp đỡ cũng không thành vấn đề.

Lâm Siêu nhìn thông tin bên trong lá thư, nhất thời lâm vào trầm mặc.

Gia nhập? Hay từ chối?

Nói như thế, Hiệp hội Cổ võ chính là một tổ chức cao cấp, người bình thường không có tư cách gia nhập, thế nhưng một khi gia nhập vào tổ chức này, một khi muốn lui ra cũng không dễ dàng gì, rất có thể sẽ khiến bọn họ tức giận, cái giá phải trả sẽ không hề nhỏ.

"Cần thêm thời gian suy nghĩ."

Lâm Siêu để bức thưa sang bên cạnh, cũng không có vội vàng trả lời.

"Thùng thùng!"

Bỗng nhiên, tiếng gõ cửa lại vang lên.

Lâm Siêu hơi cau mày, nói:

"Vào đi!"

Vẫn là nữ quân nhân trong quân phục màu đen, cô ta liếc trộm vẻ mặt của Lâm Siêu một cái, sau đó nói:

"Lâm Tướng quân, Tư lệnh truyền lời tới, nói là đang có chuyện khẩn cấp, mời ngài lập tức đi tới một chuyến!"

"Biết rồi!"

Hai hàng lông mày của hắn khẽ nhíu lại, đứng lên nói:

"Dẫn đường!"

…..

Tại Bộ Tổng Tư lệnh.

Bên trong căn phòng rộng rãi nhất của Viện bảo tang.

Giang Đồng, Chúc Ly, Mã Quý đang đứng trước mặt Hứa Tư lệnh, Giang Đồng cất tiếng hỏi:

"Tư lệnh, chẳng nhẽ Uất Kim Hương tọa trấn ngoài tiến tuyến lại vô dụng đến thế sao, thật sự cần chúng tôi đi đến hỗ trợ?"

"Quá trình khai thác lần này không giống khi ở thành phố Thiên Kinh, khi đó quái vật khổng lồ ở đó không có bao nhiêu, chỉ có người với người tranh cướp lãnh địa, bọn chúng xảy ra nội loạn , cho nên chúng ta thuận lợi một lưới bắt trọn. Nhưng hiện tại, tận thế đã được nửa năm, tốc độ tiến hóa của quái vật vượt xa chúng ta, con số quái vật cỡ lớn ở thành phố Trương Gia Khẩu gấp mười lần quái vật ở thành phố Thiên Kinh!"

"Vì thế, lần này mới cần các ngươi cùng xuất động."

"Làm sao có thể nhiều như thế được?"

Chúc Ly giật mình nói.

Hứa Tư lệnh trầm giọng nói:

"Bên trong thành phố Trương Giả Khẩu có quá nhiều các khu rừng tự nhiên, ở đâu cũng có núi lớn, số lượng động vật vượt xa Thiên Kinh. Hơn nữa, quái vật cỡ lớn ở những thành phố khác số lượng của bọn chúng cũng không ngừng tăng lên, tựa hồ đang từ những thành phố khác di chuyển tới."

"Tư lệnh, tất cả chúng tôi đều phải đi sao, cả vị kia?"

Mã Quý liền vội vàng hỏi.

"Đương nhiên, toàn bộ đều phải điều động, bao gồm cả Lăng Vũ!"

Hứa Tư lệnh biết "vị kia" trong miệng hắn là ai, trong trụ sở còn có ai có thể khiến cho Thập đại Chiến sĩ cảm thấy e ngại không dám gọi thằng bằng tên kia, chỉ có một mình Lăng Vũ.

"Thạch Văn và Bách Hà, đã từ thành phố Thiên Kinh chạy tới, các ngươi cũng ngay lập tức lên đường đi, Lăng Vũ đã nhanh hơn các ngươi một bước rồi."

Hứa Tư lệnh quát khẽ một cái.

"Rõ!"

Ba người vội vàng gật đầu nghe lệnh.

Sau khi ba người rời đi không lâu, thì Lâm Siêu cũng đi tới bộ Tổng Tư lệnh.

"Cậu đến rồi!"

Hứa Tư lệnh ngẩng đầu nhìn Lâm Siêu, mỉm cười nói:

"Trước tiên chúc mừng cậu,đã thu được một bộ Chiến giáp Gen, nghe nói bộ Chiến giáp cậu thu được có hình thái khác hẳn bộ Hỏa diễm Chiến giáp, không biết hiệu quả như thế nào?"

"Hiệu quả chỉ có thể biết khi sử dụng trên chiến trường."

Lâm Siêu trả lời.

"Ừm!"

Đôi mắt của Hứa Tư lệnh lấp lóe, nói:

"Tôi triệu tập cậu, là bởi vì chiến sự ngoài tiến tuyến đang căng thẳng. Bên trong thành phố Trương Gia Khẩu số lượng quái vật cỡ lớn xuất hiện quá nhiều, hơn nữa còn tiến hóa ra trí thông minh, rất khó bị dụ dẫn ra nơi khác, chỉ có thể lựa chọn giết chết bọn chúng. Tôi đã điều động toàn bộ Thập đại Chiến sĩ, thế nhưng vẫn còn có chút vất vả, vì lẽ đó, hi vọng cậu có thể đi ra tiền tuyến quan sát một chút, giúp căn cứ một tay."

Lâm Siêu khẽ gật đầu, trả lời:

"Tôi biết rồi."

"Cậu là Tướng quân Vinh dự, tôi sẽ không để cho cậu phải xuất nhiều lực. Chức vụ của cậu ở ngoài tiền tuyến cũng giống như Thập đại Chiến sĩ, mặt khác những quái vật do cậu giết đều sẽ thuộc về cậu. Đợi khi chiến sự kết thúc , tôi sẽ phân cho cậu làm Phó Thị trưởng thành phố Thiên Kinh."

Hứa Tư lệnh nhẹ giọng nói với Lâm Siêu.

Đôi mắt Lâm Siêu dường như sáng lên, lắc đầu nói:

"Chức Phó Thị trường thì không cần đâu, tính tôi lười nhác quen rồi."

"Vậy cậu muốn gì?"

Hứa Tư lệnh dùng ánh mắt có chút thâm thúy nhìn Lâm Siêu nói.

"Không phải căn cứ thăm dò được ba tòa di tích sao, tòa di tích thứ ba vẫn đang trong quá trình khai phá, đợi sau khi thành công, tôi muốn là người đầu tiên tiến vào."

Lâm Siêu bình tĩnh nói.

Hứa Tư lệnh trầm mặc một lát, rồi gật đầu nói:

"Được, liên quyết định như thế đi. Đi thôi, cậu nhớ là cẩn thận chú ý an toàn."

"Ừm!"

Lâm Siêu gật đầu tháo lui.

…….

Sau khi Lâm Siêu rời khỏi bộ Tổng Tư lệnh, thì đem mấy người Vưu Tiềm, Hắc Nguyệt , Lâm Thi Vũ, Bạch Tuyết ngồi lên một chiếc máy bay trực thăng vũ trang, hướng về thành phố Trương Gia Khẩu bay tới.

Trải qua mấy tiếng đồng hồ, mấy người Lâm Siêu đã bay đến bầu trời phía trên thành phố Trương Gia Khẩu, dọc theo một đường di chuyển, mọi người nhìn thấy những đoàn xe tải có nhiệm vụ chở hàng tiếp tế đạn dược, thuốc men, cùng xăng dầu ầm ầm phóng đi trên đường.

Thành phố này giống như một tòa phế tích, bầu trời chỉ toàn là một màu xám tro, những đám mây đen cuồn cuộn trên bầu trời, bên trong thành phố khắp nơi đều tràn ngập khói súng, cùng với ngọn lửa chiến tranh, những đám cháy lớn đang bốc lên từ những tòa nhà cao tầng, quái vật bò sát ở khắp nơi, tình thế hỗn loạn không ngừng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play