Mang theo năm tên chế tạp sư am hiểu xử lý tài liệu và tỉ lệ pha trộn trở lại trụ sở, tất cả được phái đến làm trợ lý cho Nhữ Thu khiến áp lực của nàng đột nhiên giảm đi.
Những chế tạp sư này quả nhiên không hổ là có được danh hiệu xử lý tài liệu cùng tỉ lệ pha trộn. Bọn họ hiệu suất đều cực kì kinh người. Thậm chí có hai người hiệu suất có thể vượt qua Nhữ Thu, năm người hợp lực. Sản lượng tăng lên đáng sợ.
Ngày thứ nhất bọn họ chế tạo hoàn thành hai trăm bình tạp mặc.
Bọn họ đối với giá tài liệu nắm khá vững, thoáng tính toán, bọn họ liền bất ngờ phát hiện, bọn họ chế tạo giá trị mười triệu âu địch tạp mặc!
Đám chế tạp sư này bình thường lám sao xa xỉ như thế? Mới vào làm ngày thứ nhất. liền phối chế giá trị mười triệu âu địch tạp mặc. Bọn họ không bao giờ dám nghĩ đến. Điều này cũng khiến cho bọn họ càng cảm nhận chủ nhân mới tài lực hùng hậu khiến bọn họ hưng phấn không thôi. Đối với tiền đồ tràn ngập tin tưởng.
Nếu như cứ như vậy, dù là sau này bọn họ chuyên lo xử lý tài liệu và tỉ lệ pha trộn cho cân đối. Bọn họ cũng nhất định đạt được danh hiệu càng cao cấp, cũng không cần lo lắng cho cuộc sống sau này.
Một vài người trong đám chế tạp sư vẫn không đáp ứng tốt, bọn họ trước giờ đều làm trợ lý người khác. Cho nên mới làm cho hệ thống kỹ năng không cân đối. chỉ am hiểu xử lý tài liệu cùng pha trộn cho cân đối. Mặc dù hiện tại làm công việc cũng không khác trước cũng, nhưng tài liệu qua tay cấp bậc hơn xa ngày xưa. Điều này đối với phát triển kỹ năng bọn họ có hữu ích cực lớn.
Bởi vì bọn họ đều gặp qua các loại khó khăn. Biết nhân gian ấm lạnh. Mỗi người rất hiểu sự thật, cứ việc Nhữ Thu nhỏ hơn so với bọn họ. Nhưng không có ai bất mãn. Bọn họ biết cơ hội trước mắt này khó được, đều liều mạng làm việc. Hy vọng tận lực nắm giữ một ít kỹ năng.
Bọn họ làm việc chăm chỉ, khiến cho lượng tạp mặc làm ra sản lượng tăng cao!
Ngày thứ nhất hai trăm bình. Ngày thứ hai tựu đạt tới hai trăm năm mươi bình, mà ngày thứ ba càng lại đạt tới con số kinh người là ba trăm bình!
Hề Bình mỗi ngày đều hãi hùng khiếp vía. Nhìn một ngày tiêu hao hơn mười triệu, mấy trăm triệu chỉ sợ rất nhanh sẽ xài hết. Mà một ngàn hơn tám trăm triệu Kiều Phi còn nợ trong thời gian ngắn cũng sẽ không có, cũng may mới hoàn thành đơn hàng đầu tiên của tuyết hoa tạp tu đoàn, Hề Bình nhận được bảy trăm triệu tiền hàng của tuyết hoa tạp tu đoàn chi trả.
Đốt đi...... Đốt đi......
Hề Bình mỗi ngày đều thì thào như bị bệnh thần kinh, vì dùng tiền tốc độ này. So với đốt tiền nhanh hơn nhiều lắm.
Bởi vì mỗi ngày sử dụng rất nhiều tài liệu. Hề Bình bắt buộc phải mua của nhất phẩm hãng buôn số tài liệu tương ứng. Nên nét mặt già nua của Tư Đăng Nhĩ tiên sinh cười như nở hoa. Tuyết tia trùng tạp tu đoàn từ khi bọn họ cung cấp hàng hóa. Trong vòng một đêm chuyển biến thành bạn hàng lớn nhất tại tư khách nhĩ địa khu. Hắn làm sao không cười hết cỡ?
Tài liệu tuyết tia trùng tạp tu đoàn đặt mua cuồn cuộn không ngừng vận chuyển về tuyết tia trùng sơn cốc.
Trần Mộ không còn thong dong như mấy ngày hôm trước. Một ngày hai ba trăm bình tạp mặc, đối với hắn mà nói. Là một lượng công việc kinh khủng. Tính sơ sơ, hắn mỗi ngày ít nhất phải làm việc hai mươi mấy giờ mới có thể đem tất cả tạp mặc tiêu hao hết.
Một lọ tạp mặc năm trăm vạn âu địch a. Nếu như trong ngày đó không sử dụng, tạp mặc sẽ biến chất. Như vậy có nghĩa năm trăm vạn âu địch phí hao vô dụng.
Vừa nghĩ đến năm trăm vạn. Trần Mộ tiếc đứt rưột! Phải chế tác bao nhiêu nhất tinh năng lượng tạp mới có thể kiếm được?
Trần Mộ cắn răng. Trừng lớn hai mắt đỏ bừng. Vắt hết sức lực. Kiên trì đến cùng chế tạo tạp phiến.
Nhữ Thu mấy hôm nay thật cao hứng. Mấy ngày trước nàng bị buộc đến tình trạng thê thảm như vậy, không ngờ trong nháy mắt, tình huống liền thay đổi. Có năm tên thủ hạ. Cuộc sống của nàng quá thật rất nhàn nhã.
Bất quá. Nữ nhân luôn luôn thù dai, đây đại khái là bản tính của tất cả nữ nhân, Nhữ Thu cũng không ngoại lệ.
Nhớ đến mấy ngày trước mình bị Trần Mộ áp bức bóc lột bi thảm đến như vậy. Nàng hận đến nghiến răng. Vì vậy. Hai ngày này nàng không cho mình thoải mái, mà ngược lại, nàng dành tất cả thời gian để chế tạo tạp mặc, chứng kiến vận khí bào nhèo mỗi ngày của hắn, trong lòng nàng đắc ý đến cực điểm.
Mặc dù nàng không cách nào nhìn thấu vị chủ nhân này, nhưng cũng hiểu được một ít tính cách đặc điểm của hắn. Nàng tin tưởng. Trần Mộ vô luận như thế nào cũng sẽ không bỏ mặt tạp mặc biến chất lãng phí.
Quả nhiên, căn bản không cần nàng thúc giục. Trần Mộ liền điên cuồng chế tạo tạp phiến, áp lực toàn bộ chuyển dời qua Trần Mộ. Nhữ Thu càng thêm đắc ý tâm tình đại sướng.
Một mình trong phòng tối liên tục làm việc một thời gian dài. Trần Mộ trở thành một kiểu người máy. Nhưng động tác trên tay chuẩn xác nhanh chóng còn hơn cả máy.
Ba Cách Nội Nhĩ nhìn những tap tu xếp hàng chỉnh tề thẳng tắp trước mắt. Trên mặt lộ ra vẻ hài lòng hiếm thấy.
- Báo cho các ngươi một tin tức tốt. Kì bồi huấn ban đầu đã hoàn thành. Thành tích của các tiểu tổ cũng đã có, các ngươi đều đủ tư cách! Tin tức tốt là. Các ngươi có thể tự do lựa chọn rời đi hoặc là lưu lại.
Trong tất cả đám tạp tu xuất hiện dao động. Bất quá mấy ngày này huấn luyện đã khắc sâu trong tâm trí bọn họ cái gì là kỉ luật, không người nào lộn xộn cũng không ai nói lời nào.
- Không tồi, không tồi!
Ba Cách Nội Nhĩ càng hài lòng cười:
- Các ngươi đã thông qua một khảo nghiệm cuối cùng. Hiện tại ta tuyên bố. Các ngươi tất cả đều đủ tư cách. Dựa theo các điều khoản thoả thuận. Hiện tại các ngươi có thể lựa chọn rời đi hoặc là lưu lại, bất quá…..
Hắn dừng lại một chút:
- Ta có mấy câu muốn nói với các ngươi.
Ánh mắt của hắn chậm rãi đảo qua các tạp tu. Trên mặt lộ ra vẻ trào phúng:
- Khi ta mới vừa nhìn thấy các ngươi rất không xong. Kêu loạn một đoàn. Không có tinh thần. Không có kỉ luật. ngay cả thổ phỉ cũng không bằng. Mà các ngươi. Sợ khổ sợ cực, một chút thương tổn là đã ngao rên la. Quả thực như đàn bà!
- Nói thật. Ta khi đó căn bản xem thường các ngươi, trong mắt ta các ngươi không xứng với danh hiệu tạp tu! Các ngươi khiếp nhược, nhát gan, sợ chết, không có khí chất. Mẹ nó! Ta chưa bao giờ gặp ai thối nát như vậy! Hắc hắc. Hơn nữa ngay cả thứ cặn bã cũng không bằng lại xưng là tạp tu!
Đám tạp tu phía dưới nhất thời rất nhiều người đều lộ ra vẻ tức giận. Thậm chí có người giân đến đỏ mắt, bất quá dưới dâm uy của Ba Cách Nội Nhĩ. Những tạp tu này đành nín nhịn.
- Ta nói sai lầm sao chứ?
Trên mặt Ba Cách Nội Nhĩ vẻ trào phúng càng nặng. Trong tích tắc khi đám tạp tu muốn bùng nổ. Hắn đột nhiên cao giọng nói:
- Nhưng các ngươi còn chưa tới tình trạng không thuốc chữa! Các ngươi nhìn xem các ngươi hiện tại ra sao. Còn muốn vài hôm trước, vô luận huấn luyện khổ cực cỡ nào các ngươi cũng có thể hoàn thành. Bởi vì các ngươi đã hoàn thành huấn luyện thể lực buồn tẻ và khó khăn nhất! Nếu như trước kia, các ngươi làm được không? Hiện tại các ngươi. Cử chỉ có phong phạm. Tiến lui có độ. Biết phối hợp đoàn đội! Trước kia, các ngươi làm được không?
- Ngẫm lại những kẻ chịu không được khổ mà rời đi, sau này bọn họ nhất định sẽ hối hận. Bởi vì bọn họ thiếu chí khí nam nhân, tự làm mất đi cơ hội chứng minh thân mình! Bọn họ nhát gan như chuột, sợ khó khăn đau nhức, bọn họ vẫn chấp nhận một cuộc sống vứt đi mà không tự biết! Mà các ngươi. Đã dùng hành động của các ngươi bảo vệ sự tôn nghiêm của mình! Vô luận các ngươi lựa chọn lưu lại hay rời đi, các ngươi có cũng đủ lý do kiêu ngạo!
Đám tạp tu không tự kìm hãm được mỗi người đều ưỡn ngực kiêu hãnh.
- Phương diện khác. Ta không có gì muốn nói, lựa chọn lưu lại. Các điều khoản đãi ngộ các ngươi lập tức có thể thấy được, ta tin tưởng đủ cho các ngươi hài lòng. Phương diện khác, ta không cam đoan hay hứa hẹn gì. Ta không thể cam đoan các ngươi nhất định có thể sống. Cũng không thể cam đoan các ngươi nổi tiếng thiên hạ, điều duy nhất ta có thể hứa hẹn là. Ta sẽ cho các ngươi trở thành một vị tạp tu chính thức!
Vẻ mặt nghiêm túc, Ba Cách Nội Nhĩ trầm giọng nói:
- Như vậy. Hiện tại chính là lúc các ngươi lựa chọn!
Hắn nói xong. Liền không nhìn đến đám tạp tu. Trực tiếp rời đi.
Công việc thống kê hoàn thành rất nhanh, có một ngàn năm trăm tạp tu lựa chọn lưu lại. Mà có hơn sáu trăm danh tạp tu lựa chọn rời đi. Con số này vượt xa Ba Cách Nội Nhĩ dự liệu. Tại hắn thấy. Có thể có một ngàn người lựa chọn lưu lại cũng đã không tồi.
Bất quá Ba Cách Nội Nhĩ đã phải lo lắng rất nhanh sau đó. Đó là tạp phiến cho đám tạp tu.
Một ngàn năm trăm tạp tu, nghĩa là phải có một ngàn năm trăm tạp phiến, con số này vượt xa dự tính, lúc trước bọn họ dự tính một ngàn tạp phiến là đủ. Giờ thì nhiều hơn một nửa. Vấn đề khá lớn.
Nghĩ vậy, trong lòng hắn nhất thời hết sức lo lắng. Liến vội vàng đi tìm Hề Bình, muốn hắn hỏi thăm ông chủ chuẩn bị giải quyết vấn đề tạp phiến này như thế nào.
……
Trong thế giới đen trắng. Chỉ có đường nét không ngừng biến hóa. Đầu ngọn bút ngưng tụ dù một điểm cảm giác chấn động Trần Mộ cũng nhận thấy rất rõ ràng.
Bao nhiêu ngày rồi? Trần Mộ không nhớ rõ.
Đầu óc của hắn trống rỗng, trừ bỏ tạp phiến. Trừ bỏ vài phần cấu vân tạp phiến hắn đã hết sức quen thuộc. Trừ bỏ quy luật cảm giác chấn động, hắn không nghe thấy gì bên ngoài. Trong mắt hắn thế giới mất đi màu sắc, chỉ còn lại hai màu đen trắng, hắn như người máy. Không biết mệt mỏi, không biết dừng lại nghỉ ngơi.
Hắn một mực lặp đi lặp lại động tác chế tạp, liên tục làm đi làm lại khống chế cảm giác chấn động!
Hắn không chú ý tới. Nhữ Thumỗi lần đem tạp mặc đến cho hắn gương mặt đầy kính sợ và sùng bái, hắn cũng không chú ý tới trong cơ thể cảm giác lặng yên diễn ra một ít biến hóa rất nhỏ. Giống như trải qua trăm ngàn lần rèn luyện lặp đi lặp lại. Mặc dù không khác gì trước. Nhưng bên trong đã cứng cỏi như thép! Hắn không có chú ý tới. Trước kia khống chế tia cảm giác gian nan vô cùng, Phải hết hết sức cẩn thận khống chế những mãnh vỡ biến hóa phong phú của cảm giác chấn động. Hiện tại chỉ cần lơ đãng cũng hoàn thành.
Hắn cũng không biết. Làm Nhữ Thu cảm thấy kính sợ và sùng bái. Là hắn giống như một pho tượng gỗ chỉ còn có ánh mắt và sự tập trung chuyên chú.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT