Sáu mươi ba bình tạp mặc toàn bộ bị Trần Mộ tiêu hao không còn gì, xác xuất thành công vẫn rất thấp, hắn chỉ chế tạo thành công sáu tấm, xác xuất thành công không đủ mười phần trăm. Nhưng so với ngày hôm qua, có tiến bộ tương đối lớn.

Một trăm lẻ năm bình tạp mặc, giá năm triệu tài liệu, chia đều ra một lọ tạp mặc giá năm trăm vạn. Tiếu phí quá lớn làm Trần Mộ cảm thấy đau lòng vô cùng, nhưng hắn cũng hiểu được, đây là quá trình phải trải qua. Cũng may hắn hiện tại không thiếu tài chính. Hơn nữa từ xuyên hạ liên minh thu được năm trăm triệu đích vật tư, tuyệt đại đa số đều là tài liệu chế tạp.

Trần Mộ thu hoạch cũng không chỉ trên xác xuất thành công. Bốn sao tạp phiến đối với cảm giác yêu cầu cực cao, loại yêu cầu này bao gồm các phương diện, như cường độ, như cảm giác khống chế tinh tế.

Mỗi lần chế tạo ra tạp phiến, Trần Mộ tựa như đang tiến hành một lần huấn luyện, làm cho cảm giác hoàn toàn mới trong cơ thể hắn được một lần rèn luyện, làm cho hắn quen thuộc hơn nhiều cảm giác xa lạ này. Mỗi lần chế tạo ra tạp phiến, thực lực của hắn liền tiến bộ một nấc.

Huấn luyện khó khăn rất lớn và số lượng rất nhiều, làm cho Trần Mộ tiến bộ rất nhanh. Mà sau khi tiêu hao hết sáu mươi ba bình tạp mặc, Trần Mộ vẫn cảm giác được còn thừa sức, lúc này hắn mới bỗng nhiên chợt hiểu, nguyên lai cảm giác của mình đã tăng vọt rất nhiều.

Vừa chế tạo tạp phiến, vừa có thể rèn luyện cảm giác, có thể nói nhất cử lưỡng tiện. Một ngày trôi qua, Trần Mộ cảm thấy được mình đối với khống chế cảm giác tiến bộ to lớn. Bất quá ngẫm lại để tiến bộ như thế này, đã tốn hao ba triệu âu địch có thể nói đau nhức cũng vui sướng.

…..

Mạc Bố Lý chậm rãi khống chế cảm giác trong cơ thể, trên tay nắm một quả cầu ánh sáng màu đỏ. Cũng không thấy hắn làm động tác gì, chỉ thấy này quang cầu này đột nhiên bay ra rất nhiều chim nhỏ đỏ tươi kiều diễm, những con chim nhỏ chỉ hơi lớn hơn hạt đào. Mỗi khi bay ra một con chim nhỏ, trên tay Mạc Bố Lý quang cầu lại thu nhỏ.

Khi chú chim cuối cùng bay ra, quang cầu trên tay Mạc Bố Lý cũng tiêu tán. Hai mươi chú chim nhỏ đỏ tươi vui sướng xoay quanh đỉnh đầu hắn, màn này xinh đẹp nhưng lại làm cho tuyết hoa tạp tu đoàn đội viên chung quanh mỗi người lộ ra vẻ kính sợ.

Mạc Bố Lý chợt hoắc mắt. Những chú chim trên đỉnh đầu hắn đột nhiên hóa thành hai mươi đạo ánh sáng, hướng bia ngắm trước mặt hắn bay đi!

Ba ba ba!

Hai mươi đạo ánh sáng, liên tục không ngừng đánh trúng giữa bia ngắm. Mỗi một đạo ánh sáng màu đỏ đều dễ dàng xuyên thấu bia ngắm. Sau khi ánh sáng màu đỏ xuyên thấu bia ngắm sau, một lần nữa lại hóa thành chim nhỏ màu đỏ, xoay mình bay trở về, một lần nữa vui sướng xoay quanh đỉnh đầu Mạc Bố Lý.

Mà trên bia ngắm, bất ngờ lưu lại hai mươi lỗ nhỏ tạo thành hình một bông hoa tuyết, đây là dấu hiệu của tuyết hoa tạp tu đoàn.

Mạc Bố Lý hài lòng thu hồi ánh mắt. Đoạn thời gian này, cảm giác khống chế của hắn lại có một tia tinh tiến. Thực lực tới tình trạng này nếu muốn tiến thêm một bước có thể nói khó khăn càng thêm khó khăn. Cũng may đoạn thời gian này không có những chuyện khác quấy nhiễu, khiến cho hắn có thể chuyên tâm huấn luyện, mới có được tia tiến bộ này.

Làm người phụ trách một tạp tu đoàn thanh danh hiển hách, hắn phải quan tâm rất nhiều chuyện, rất khó có thời gian nhẹ nhàng buông lỏng.

Bất quá, cuộc sống này cũng rất nhanh phải kết thúc.

A Triết nói:

- Đại khái ba ngày nữa, vật phẩm chúng ta cần sẽ có đủ.

- Nhanh vậy sao?

vẻ mặt Mạc Bố Lý kinh ngạc, hai mươi chú chim nhỏ màu đỏ dưới sự điều khiển của hắn. Làm các loại vận động thú vị. Nếu như có Tiếu Ba ở đây, nhất định sẽ phát hiện, những chú chim nhỏ này tương tự lần trước hắn biểu thị. Song mặc dù giống nhau, nhưng lại có bản chất khác nhau. những chú của Mạc Bố Lý mặc dù xinh đẹp, nhưng lại ẩn chứa sát khí chết người!

A Triết cười:

- Đúng vậy, ta cũng không ngờ bọn họ hiệu suất quá nhanh. Gần đây bọn họ chế tạo một nhóm linh kiện, chính là dùng để mở rộng sản xuất. Nhờ vậy chúng ta cũng rốt cuộc đã có thể động thân. Nơi địa phương khỉ ho cò gáy này, ta đã ở lâu đến độ bực mình.

Mạc Bố Lý a a cười:

- Ta thấy ngươi lại nhớ đến lão bà của người rồi. Dù tư khách nhĩ địa khu này đích xác có chút hẻo lánh, tuyết tia trùng tạp tu đoàn lại nguyện ý sống ở chỗ này. Đúng là có quặng tử huỳnh vẫn là đáng giá.

Hắn vừa nói, vừa điều khiển những con chim nhỏ

A Triết lười biếng duỗi lưng, miệng lầm bầm:

- Ta cũng không rãnh đi quản tạp tu đoàn nhỏ này. A vũ không biết có mập lên không? Nàng ta vốn vô tư lự. A lị tương đối thông minh. Khẳng định sẽ gầy. Bức tranh Nguyệt vẽ lúc ta ra đi mới được một nửa, không biết đã họa xong chưa?”

Mạc Bố Lý cười mắng:

- Ngươi thật là, sau này nhất định là chết trên bụng nữ nhân.

A Triết cũng không tưởng giận, cười hắc hắc:

- Đoàn trưởng, ngươi cũng không nói ta như vậy a. Nữ nhân của ngươi không như ngươi thích trong lòng. Bất quá, ta cảm giác được nàng chưa chắc cảm kích a.”

Chim nhỏ trên bầu trời bay múa bỗng dưng bị kiềm lại. Mạc Bố Lý đột nhiên có chút mất hứng. Đi tới khu nghỉ ngơi ngồi xuống. Mất đi khống chế chim nhỏ màu đỏ liền chậm rãi tiêu tán trong không khí.

A Triết mỉm cười. Ngồi xuống cạnh Mạc Bố Lý. Hai người quan hệ vô cùng tốt, tình như huynh đệ, mà Mạc Bố Lý vì lớn tuổi hơn nên luôn luôn cực kì chiếu cố hắn. A Triết cũng biết, Mạc Bố Lý nhãn giới cực cao, nữ tử bình thường căn bản khó lọt vào mắt hắn. Lần này gặp phải một nữ tử làm hắn động lòng, tự nhiên sẽ có chút suy tính hơn thiệt.

- Thanh Thanh phong hoa tuyệt đại, trí tuệ tới tâm linh, một thân bản lĩnh so với ta chỉ cao hơn, đoàn chúng ta tuyệt đối không ai là đối thủ của nàng. Hơn nữa kiến thức nàng uyên bác, lời ăn tiếng nói bất phàm, người vừa lại dịu dàng nhu thuận, ta không xứng với nàng. Mạc Bố Lý trầm giọng nói.

- Ha ha, đại ca, ngươi đừng nên tự hạ thấp mình! Ngươi là ai? Đường đường là đoàn trưởng tuyết hoa tạp tu đoàn!

- A Triết cười cười, chợt lộ ra biểu tình nghi hoặc:

- Nhưng phải nói, ta nhìn không thấu nữ nhân này.

Mạc Bố Lý cất tiếng cười to, lo lắng trên mặt biến mất, hắn vỗ vai A Triết:

- Rốt cuộc có lúc tiểu tử ngươi cũng nhìn không thấu nữ nhân a!

A Triết lắc đầu:

- Đại ca, ngươi nghĩ sao a. Nếu chân tướng đúng như ngươi nói vậy, Thanh Thanh cô nương này thân thủ khẳng định lợi hại phi phàm.

Mạc Bố Lý quả quyết nói:

- Đúng vậy. Mặc dù chưa từng xem qua Thanh Thanh cô nương ra tay, nhưng thực lực của nàng ta chỉ có thể dùng bốn chữ hình dung ---- sâu không lường được.

A Triết gật đầu, lại có điều hỏi:

- Nhưng đại ca, cao thủ lợi hại như vậy, làm sao có thể vô tình xuất hiện? Ngươi có hỏi qua lai lịch Thanh Thanh cô nương hay không?

sắc mặt Mạc Bố Lý chợt ngưng trọng. A Triết nói xong không sai, cao thủ trình độ như vậy, không chỉ có khó có khả năng không ai biết đến, hơn nữa cũng tuyệt đối có lai lịch xuất xứ. Hắn lúc này mới ý thức được, mình lại bỏ qua một vấn đề như thế trọng yếu.

- Ta đã tra qua. Tạp tu tên là Thanh Thanh có rất nhiều, nhưng cảm giác cường độ cấp sáu trở lên, có năm người, nhưng ta đều đã tra được. Ta nghĩ muốn biết, nàng có phài là tạp tu của thiên đông lý khu hay không?

A Triết mặt không chút thay đổi nói.

Mạc Bố Lý im lặng không nói gì, nhưng cẩn thận lắng nghe A Triết phân tích.

- Một nữ tạp tu thực lực nhất lưu, kiến thức bất phàm, hẳn sẽ không vô danh mới đúng. Khó nhất là, Thanh Thanh cô nương khí chất hào phóng, cũng khó trách đại ca sẽ thích nàng.

Mạc Bố Lý gật đầu:

- Không tệ, Thong dong đạm định, ta cảm thấy không gì có thể làm nàng động dung.

- Ta dám khẳng định, xuất thân Thanh Thanh nhất định cao quý bất phàm. nhân vật lợi hại như vậy, cũng tuyệt đối không phải thế lực bình thường có thể bồi dưỡng ra.

Do dự nhìn Mạc Bố Lý, A Triết cuối cùng vẫn quyết định nói ra suy đoán trong lòng mình:

- Cả liên bang, có năng lực bồi dưỡng ra nhân vật như Thanh Thanh cô nương, có khả năng nhất là lục đại.

Mạc Bố Lý hoắc mắt ngẩng đầu, đôi mắt hổ loé sáng:

- Ngươi hoài nghi nàng là người của lục đại?

- Điều này có khả năng nhất. Đại ca, ngươi nói, trừ bỏ lục đại, ai dám nói có thể giúp đoàn chúng ta thực lực tiến thêm một bước? Đây không phải là Thanh Thanh cô nương đã hứa sao?

A Triết hỏi ngược lại.

Mạc Bố Lý im lặng, qua một hồi lâu, mới mở miệng:

- Nếu như nàng thật sự xuất thân từ lục đại, vậy lại có chuyện gì đến phải mượn lực lượng chúng ta?

A Triết cười lạnh:

- Chuyện này cũng không nhất định. Thiên đông lý khu đến cùng vẫn địa bàn của Sương Nguyệt Hàn Châu, những người khác muốn làm chuyện gì, cũng chỉ có vượt qua Sương Nguyệt Hàn Châu. Rất hiển nhiên, chúng ta là một lựa chọn không tệ.

Thanh âm Mạc Bố Lý trầm xuống:

- Nàng sẽ nhờ chúng ta làm chuyện gì?

- Không biết.

A Triết lắc đầu, liếc nhìn Mạc Bố Lý, trong lòng thở dài một tiếng, miệng nói:

- Chắc là đại sự. Nàng bỏ ra tâm tư cũng đủ lớn, vậy yêu cầu cũng nhất định sẽ không nhỏ. Bất quá, chỉ cần đừng cho chúng ta đi tiến công Sương Nguyệt Hàn Châu, ha ha, cụ thể thế nào, còn phải xem nàng đưa ra thành tựu đến tột cùng như thế nào.

Hắn lo lắng nhìn Mạc Bố Lý:

- Đại ca không nên quá lo lắng. Quân bài trong tay nàng còn chưa vạch trần, lúc này nghĩ gì đều còn quá sớm. Hơn nữa, ta tin tưởng nàng cũng tuyệt đối sẽ không nhằm vào chúng ta mà đến. Chúng ta cùng nàng, chẳng qua là một hồi hợp tác mà thôi.

Ánh mắt Mạc Bố Lý lập tức sáng ngời vài phần, thấy A Triết cười nhẹ nhìn mình, nét mặt già nua không khỏi đỏ lên:

- A Triết ngươi yên tâm, vô luận như thế nào, ta cũng sẽ không vì chuyện riêng! Tuyết hoa tạp tu đoàn không thể tại trên tay của ta đi xuống.

Nói xong câu này, thần sắc Mạc Bố Lý kiên định.

A Triết một lần nữa khôi phục bộ dáng lười biếng:

- Ừ Ừ, ta biết ta biết. Bất quá ta nói đại ca a, ngươi không bằng trực tiếp hướng Thanh Thanh cô nương biểu lộ......

nét mặt già nua của Mạc Bố Lý lại hồng, đơn giản vươn tay bóp cổ A Triết khiến h8a1c tắc tiếng.

Ánh mắt Mạc Bố Lý tựa hồ có chút phức tạp khó hiểu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play