Tang Thiết Tư cảm thấy mình như nằm mơ, nếu như không phải mỗi ngày huấn luyện làm cho hắn cả người đau nhức không thôi, hắn nhất định tưởng rằng đây chỉ là một giấc mộng đẹp. Nhưng là, cả người đau nhức cho hắn biết, đây không phải là mộng cảnh.
Hắn là tạp tu tuổi lớn nhất trở thành tiêu điểm cho tất cả nhìn vào. Mỗi ngày, hắn có thể cảm thấy bốn phía truyền đến ánh mắt khác thường.
Bất quá, hắn cũng không để ý, những ánh mắt như vậy hắn sớm đã quen. Hắn chỉ mỗi ngày chăm chú huấn luyện, hắn biết, mặc kệ đối phương bởi vì nguyên nhân gì tuyển chọn hắn, hắn đều muốn cạn kiệt toàn lực của mình để rèn luyện.
Hắn không có lý tưởng gì vĩ đại, hắn cũng không muốn chứng minh mình làm gì. Nói thật ra, hắn có khi cũng không hiểu được vì sao mình khắc khổ, có lẽ đây đã thành thói quen của mình sao?.
Nói đến huấn luyện, hiện tại mỗi ngày huấn luyện khác hẳn trước kia hắn biết.
Bọn họ hiện tại mỗi ngày được huấn luyện nhiều nhất là thể lực cùng đội nhóm. đấn mức các tạp tu mỗi người đều than thở, bọn họ chưa từng nghe nói qua, Một tạp tu phải được huấn luyện thể lực và đội nhóm nhiều như thế.
Bất quá bọn họ chỉ dám ngầm oán giận mà thôi, không người nào dám lộ ra ngoài. Huấn luyện viên của họ chính là người tuổi trẻ phỏng vấn Tang Thiết Tư, thật là đáng kính sợ.
Cũng không phải hắn có lực chiến đấu cá nhân mạnh mẽ, mà là trên người hắn có một cỗ khí thếlàm người khác phải phục tòng!
Đương nhiên, trong đám tạp tu, vĩnh viễn không thiếu kẻ kiệt ngạo bất tuân. Chỉ là, kết quả đều hết sức thê thảm. Hơi có nháo sự, trước tiên sẽ bị loại ra khỏi đội.
Mỗi ngày đều có rất nhiều tạp tu bị loại ra. Có tên tính tình táo bạo, khi bị loại ra đột nhiên giận dữ, cố gắng công kích huấn luyện viên.
Nghĩ vậy, Tang Thiết Tư vô tình ngẩng đầu nhìn hai vị tạp tu tuổi còn trẻ bên cạnh người huấn luyện viên. Một nữ tạp tu xinh đẹp vóc người làm người ta thèm nhỏ dãi. Còn một vị nam tạp tu chưa bao giờ nói chuyện dáng lạnh như băng như kim loại điêu khắc ra.
Nhưng hai người này, mỗi khi có người cố gắng công kích, bọn họ sẽ lập tức tiêu diệt kẻ đó!
Trời ạ, Tang Thiết Tư đến bây giờ vẫn không cách nào quên màn nọ!
Hắn dám cam đoan. Đây tuyệt đối là hiệu suất giết người cao nhất hắn kiến thức qua! Hắn trước kia biết đám tạp tu này luôn tự xưng là tinh anh thì trước mặt hai người này, tựa như trẻ con mới vừa học đi.
Đơn giản hữu hiệu, lưu loát dứt khoát, không kỹ xảo màu mè, nhưng ẩn chứa vẻ đẹp trí mạng.
Hai người này ra tay lập tức chấn nhiếp toàn trường, từ đó về sau, không còn ai dám dị động. Khi hai người đem thi thể kẻ chống đối đưa ra khỏi phòng huấn luyện, ngay cả vị nữ tử kia cũng có thể một tay xách hai người, cả quá trình hai người không nói lời nào. Mà huấn luyện viên tuổi trẻ kia thậm chí ngay cả mí mắt cũng chưa từng nâng.
Tất cả tạp tu câm như hến.
Bọn họ không phải người mù, hai tạp tu cùng huấn luyện viên giơ tay nhấc chân toát ra hơi thở hờ hững chết chóc, làm bọn hắn cảm thấy lạnh tận xương cốt.
Lô Tiểu Như và Nhất Tự Mi hai người trải qua trận khổ chiến nọ. Sau khi khỏi thương thế cảm giác đột nhiên tăng mạnh, thuận lợi đột phá cấp năm, hơn nữa thuận lợi đạt tới cấp năm trung giai. Trải qua hơn sinh tử đại chiến, hai người ý chí kiên định vô cùng, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thực lực của bọn họ hơn xa ngày xưa không có thể sánh bằng.
Không chỉ có hắn, những tạp tu may mắn còn tồn tại sau trận chiến đấu cảm giác cơ hồ đều có tăng lên.
Thực chiến là thầy dạy tốt nhất của tạp tu.
Chiến đấu tạp tu sở dĩ lợi hại hơn tạp tu bình thường rất nhiều, đúng là bởi vì bọn họ phát triển trong chiến đấu liên miên, mà không phải trong việc chuyên huấn luyện.
Tang Thiết Tư không hiểu được điều đó. Nhưng hắn biết, chỉ cần mình đàng hoàng huấn luyện, sẽ không có vấn đề gì.
Huấn luyện thể lực buồn tẻ làm cho tất cả tạp tu cảm thấy như sống tại địa ngục. Vị huấn luyện viên kia tựa như cổ máy lạnh như băng. Nghiêm khắc dị thường, hắn chưa bao giờ giải thích tại sao.
Việc huấn luyện nguyên thủy như thế làm cho rất nhiều tạp tu thất vọng, nguyên bọn họ tưởng rằng tuyết tia trùng tạp tu đoàn sẽ có phương pháp huấn luyện gì tiên tiến. Song bọn họ thật không ngờ là, chờ đợi bọn họ chẳng qua là ngày qua ngày huấn luyện thể lực.
Những tạp tu thất vọng hoặc cảm thấy quá mức khổ cực liền rời đi. Kì quái chính là, vị huấn luyện viên lạnh lùng kia lại không chút nào ngăn trở. Bị đám tạp tu ảnh hưởng, càng nhiều tạp tu cũng lựa chọn rời đi.
Vì vậy, về việc tuyết tia trùng tạp tu đoàn có danh nhưng không thật trở thành tin đồn truyền lưu càng ngày càng rộng trong thành. Đám tạp tu rời đi hết sức tuyên truyền về kinh nghiệm cuộc sống như địa ngục của bọn họ tại tuyết tia trùng tạp tu đoàn. Cùng với thủ đoạn huấn luyện nguyên thủy của nơi này.
Bất quá. Vẫn có rất nhiều người lưu lại, tỉ như Tang Thiết Tư. Bọn họ cắn chặt hàm răng. Không ngừng chấp nhận buồn tẻ vô cùng huấn luyện thể năng cùng đội nhóm huấn luyện.
Bên người đồng bạn càng ngày càng ít, nhưng không cách nào dao động ý chí bọn họ.
…………
Ma Thụy hình thể giống như Trử Nhạc, bất quá không có sát khí trên người như Trủ Nhạc, màu da ngăm đen, đây là do thường xuyên làm việc ngoài trời. Hắn là khai thác quặng tạp tu mới tới, hơn nữa còn là một vị cao cấp khai thác quặng tạp tu, công việc của hắn là phụ trách quy hoạch cùng tổ chức công việc cho cả khu quặng mỏ.
Dưới tay hắn có hơn ba mươi trung cấp khai thác quặng tạp tu.
Đây là một khu khai thác mỏ tiêu chuẩn hạng trung, ở trong một sơn cốc không lớn đích, có thể nói là khá xa hoa.
Ma Thụy hưởng thụ đãi ngộ rất cao, điểm này hắn rất hài lòng, khai thác quặng tạp tu thủ hạ mới tới đều có thực lực không tệ, hơn nữa không thích nháo sự. Nói thật, đây là phần công việc cho tới bây giờ hắn nhất. Ông chủ không ưa hỏi sự tình, nhưng cho hắn cũng đủ quyền hạn, có thể vung tay múa chân.
Chỉ là, nhìn khoáng thạch chất đống như núi, hắn có chút không rõ. Bọn họ mỗi ngày khai thác quặng số lượng khá kinh người, trên cơ bản, chỉ cần hai ngày bọn họ có thể nhồi chặt một kho hàng.
Hết kho hàng này đến kho hàng khác bị nhồi vào, mà tốc độ tiêu hao khoáng thạch nhỏ hơn tiến độ khai thác quặng.
Cứ như vậy chỉ sợ rất nhanh, khoáng thạch bọn họ khai thác sẽ không còn nơi chứa.
Hắn đành tìm chủ quản Hề Bình.
Hề Bình đối viớ việc Ma Thụy tìm hắn có chút bất ngờ:
- Ma Thụy tổng giám, có vấn đề gì sao?
- Đúng vậy.
Ma Thụy nói thẳng:
- Chủ quản, chúng ta khai thác khoáng thạch đã đầy các kho hàng, nhưng khoáng thạch tiêu hao tốc độ quá chậm, chúng ta có giảm tốc độ khai thác quặng?
Hề Bình không ngờ Ma Thụy tìm mình là vì chuyện này.
Lần trước từ xuyên hạ liên minh thu được vật tư trên cơ bản chất đầy các kho hàng trong căn cứ, còn lại không gian cũng không nhiều. Nếu như bình thường Ma Thụy đề nghị cũng không sai. Nhưng hắn biết Mạc Bố Lý cần mua đề thủ dịch số lượng kinh người cỡ nào, khoáng thạch chất đống mặc dù nhìn qua không ít, nhưng nếu như dùng để sản xuất đề thủ dịch, còn xa mới đủ.
Quan trọng nhất là, hắn biết Trần Mộ hiện tại đang làm cái gì. Đối với ông chủ hắn có mười phần tin tưởng.
Vừa lúc này. Ông chủ báo hắn đến xưởng luyện kim.
trước mặt Trần Mộ bầy mười hai tạp tạp phiến màu trắng bạc, chúng nó do một loại bốn sao tạp phiến trắng chế tạo mà thành. Loại bốn sao tạp phiến này sử dụng ngân thần thụ trải qua phương pháp đặc thù xử lý chế tạo mà thành, nó nhìn qua tựa như một ngân phiến màu cực bạc.
Mặt ngoài tạp phiến màu trắng bạc sáng như ngân tuyết hiện rõ cấu vân hết sức kì lạ, ba đường chỉ lớn màu tím chạy song song, vô số nhánh thật nhỏ từ hai bên chĩa ra, nếu bất chợt liếc nhìn, thì thấy tựa như ba rễ cây màu tím.
Ánh mắt Nhữ Thu sáng quắc nhìn chằm chằm Trần Mộ, nàng rất tò mò muốn biết những tạp phiến này dùng để làm gì. Toàn bộ quá trình chế tạo mười hai tấm tạp phiến nàng có tham dự. Nhưng đến cùng tác dụng ra sao nàng cũng không biết. Trần Mộ vẫn theo lệ đem kế hoạch chế tạo giao cho nàng, nhưng làm cho nàng kinh ngạc là. Nàng lần này dù một điểm cũng không hiểu.
Đây chính là điều kích thích lòng hiếu kì của nàng đến mức tận cùng. Trước kia mỗi lần nhận kế hoạch chế tạo nàng mặc dù đa phâ2n đều không hiểu, nhưng không hiểu như lần này lại là lần đầu tiên.
Nàng là ai? Nàng phân viên trưởng kế tục của phân viên chế tạp Tư nguyên học phủ, thiên tài có danh xưng là Nhữ Thu! Mà không phải là kẻ mới tập tễnh vào nghề. Nàng tin tưởng, nếu như nàng đi tiến hành đánh giá nghề nghiệp, nàng có thể dễ dàng đạt được danh hiệu cao cấp chế tạp sư.
Mà hiện tại Trần Mộ chế tạo ra tạp phiến nàng xem từ đầu tới đuôi nhưng hoàn toàn không hiểu, bảo sao nàng không buồn bực?
Buồn bực lẫn quan tâm, tựa như con trùng gặm nhấm đáy lòng nàng, nàng hận không thể Trần Mộ lập tức có thể biểu thị tác dụng mười hai tấm tạp phiến này.
Trần Mộ không để ý sự dị thường của Nhữ Thu.
Một khi bắt đầu công việc. Hắn chuyên chú vô cùng. Nói lại, điều này là do hắn chế tạo nhất tinh năng lượng tạp khi xưa nuôi dưỡng thành thói quen. Nguyên nhân đơn giản là nếu như không chuyên chú mà làm cho chế tạp thất bại. Chính là một tổn thất ảnh hưởng nghiêm trọng đấn cuộc sống.
Trong xướng luyện kim chất đống rất nhiều linh kiện kim loại. Những linh kiện kim loại còn rất mới, chúng nó đều do Trần Mộ đặt hàng một nhà đúc khuôn chế tạo.
Quy cách các linh kiện này đều do Trần Mộ tự mình vẽ kiểu, mặc dù chế tạo sở phí cũng không thấp, nhưng so với mua máy rồi rã ra rẻ hơn rất nhiều.
Bởi vì Trần Mộ đặt hàng số lượng khá lớn, hơn nữa gần đây tuyết tia trùng tạp tu đoàn thanh danh vang dội, cảnh tượng cò một không hai. Nên công ty này phái một ít công nhân kĩ thuật miễn phí hỗ trợ Trần Mộ.
Những công nhân kĩ thuật này đã nhiều năm làm việc với công nghệ kim loại. Việc lắp ráp linh kiện hết sức tinh thông. Trần Mộ thấy thế, liền đơn giản đem công việc lắp ráp giao cho họ. Bộ phận quan trọng nhất của máy phân kim đời mới này là những tạp phiến màu bạc do hắn chế tạo, nên không cần lo lắng vấn đề tiết lộ bí mật.
Khi Hề Bình tới xưởng phân kim, vừa lúc chứng kiến đám công nhân kĩ thuật đang lắp ráp.
- Ông chủ, đây là máy phân kim mới?
Hề Bình nhìn bộ máy khổng lồ đang được lắp ráp, hạ giọng hỏi. Mặc dù chưa xong, nhưng những bộ phận đã lắp ráp vào to đến năm sáu thước, không thể nghi ngờ là một đại quái vật.
Trần Mộ gật đầu:
- Ừ, bất quá còn chưa xong, hiệu suất thế nào, thử qua mới biết được.
Hề Bình gật đầu hiểu rõ, lập tức không nói thêm lời nào, đứng một bên an tĩnh quan khán.
Công việc lắp ráp hoàn thành rất mau, đàm công nhân kĩ thuật tay nghề tinh thông, so với Trần Mộ nhanh hơn rất nhiều. Thân máy chính cao sáu thước,hình dáng như một két nước to lớn nằm ngang, có một băng truyền rộng ba thước chạy đến cửa máy nằm trên đỉnh. Mà ở bên sườn kia, lại có một băng truyền khác.
Trần Mộ không có do dự, đi tới trước cỗ máy. Mở dưới đáy ra một cánh cửa nhỏ lộ ra một khe cắm tạp. Tay lấy ra một tạp phiến cắm vào.
Tiếng kêu Ong ong nhẹ vang lên, nhẹ nhàng mà yếu ớt.
Đã sớm chuẩn bị khoáng thạch được băng truyền mang nhanh tới cửa máy, không ngừng đổ khoáng thạch vào trong mày, mà xỉ quặng bột phấn thì được băng truyền bên kia đẩy ra.
Nguyên lai là dùng chế tạo mày phân kim a! trong mắt Nhữ Thu hiện lên một tia thất vọng. Nàng đối với máy phân kim cũng không cảm thấy hứng thú, bởi vì nó đòi hỏi phải hiểu biết rất nhiều về công nghệ chế tạo kim loại,mà phương diện này nàng hoàn toàn mù tịt.
Hề Bình hưng phấn nhìn chằm chằm ống nghiệm chứa đề thủ dịch, Trong ống số lượng đề thủ dịch gia tăng tốc độ rất nhanh nếu so với phân tích bằng máy phân kim trước kia nhiều lắm.
Không, là nhanh rất nhiều!
Trong chốc lát, háng tấn quáng thạch đã chuẩn bị liền tiêu hao không còn gì, máy phân kim mới hiệu suất cao đến mức làm người ta trố mắt cứng mồm.
Máy phân kim tính năng cường đại lập tức kích thích mọi người, mười một cái máy phân kim còn lại rất mau được ráp xong. Xưởng phân kim đang trống trải thoáng cái trở nên chật chội hẳn lên, tiếng vang ong ong không dứt bên tai.
Hề Bình vội vàng bảo Ma Thụy tăng tốc độ khai thác quặng, hắn tận mắt thấy khoáng thạch trong chớp mắt liền hóa thành một đống xỉ quặng, máy phân kim mới này tiêu hao khoáng thạch tốc độ thật sự quá nhanh.
Chứng kiến máy phân kim mới tính năng quả nhiên cường hãn, Trần Mộ hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm. Sản xuất dịch tử huỳnh là một trong những quân bài trọng yếu nhất trong tay bọn hắn hiện tại.Chỉ cần đảm bảo sản xuất dịch tử huỳnh, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không người nào dám có chủ ý tấn công bọn họ.
Cơn mệt mỏi cực điểm giống như thủy triều ngăn không được khiến Trần Mộ hết chịu đựng nổi, nên hắn giao cho Hề Bình hai câu rồi trầm lắng thiếp đi. Mấy ngày này hắn điên cuồng học tập nghiên cứu, cũng khiến cho thần kinh hắn căng đến mức tận cùng.
Lần này Trần Mộ ngủ hai ngày.
Khi hắn tỉnh lại, thấy Hề Bình cười tủm tỉm đứng trước mặt hắn, cầm trên tay một cái hộp.
Thấy ánh mắt Hề Bình như vậy, Trần Mộ liền khẳng định không có tình trạng gì phát sinh, nên chỉ vào cái hộp trên tay hắn hỏi:
- Đây là cái gì?
- Hắc hắc, ông chủ, đây là dịch dinh dưỡng do Tô Lưu Triệt Nhu cô nương chế tạo riêng cho ngài, có thể bổ sung sinh lý cơ năng cho ngài.
Hề Bình mở miệng, trên mặt tựa như có gì thú vị:
- Phải công nhận, Tô Lưu cô nương quan tâm ngài dã man, thật là làm cho người ta hâm mộ!
Dinh dưỡng dịch?
Trần Mộ nghi hoặc cầm lấy chiêc hộp mở ra, bên trong quả nhiên đặt vài ống chất lỏng màu lam nhạt tinh khiết.
Hắn tiện tay cầm lấy mộng ống đưa vào miệng--- chất lỏng tựa hồ có mùi hoa quả. Bất quá mỗi ống chỉ lớn cỡ ngón tay, Trần Mộ mới vừa hớp liền sạch trơn.
Còn chưa kịp cẩn thận thưởng thức, Trần Mộ định lấy tiếp một ống.
Hề Bình thấy Trần Mộ làm vậy, vội vàng ngăn cản:
- Ông chủ, Tô Lưu cô nương nói, thứ này cũng không nên dùng nhiều, mỗi lần dùng không thể vượt qua một ống, mà mỗi ngày không thể vượt qua hai lần.
- Vậy sao.
Trần Mộ không thể làm gì khác hơn là hậm hực thu tay lại.
Bất quá rất nhanh, hắn cảm thấy cả người ấm áp, tinh thần tốt lên rất nhiều. Hắn kinh ngạc đánh giá chất lỏng trên tay, thứ này quả nhiên rất có công hiệu a!
Hề Bình thấy thế, cười ý vị, liền rời đi.
Mới vừa ra khỏi cốc sào chuẩn bị hít thở một chút không khí mới mẻ, Trần Mộ nhận được một tin tức đáng phấn chấn.
Ba Cách Nội Nhĩ đã trở về!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT