Tiêu tiểu thư thất thanh kinh hô. Tất cả tinh xảo rụt rè, tất cả lão luyện thành thục đều biến mất, nàng như một hài tử mở to hai mắt, giật mình nhìn Ba Cách Nội Nhĩ.
Ba Cách Nội Nhĩ hàm hồ vuốt gò má, a a cười:
- Vậy ra ngươi là Hưu tư điệt nữ! (ngon nhìn nữa đi: vusdx)
Ngôn ngữ lúc này mang theo một sự thương cảm và hồi tưởng.
- Ngươi thật sự quen biết Hưu tư thúc thúc?
Tiêu tiểu thư con mắt mở tròn, ngơ ngác nhìn Ba Cách Nội Nhĩ:
- Ngươi là bằng hữu thúc thúc sao? Nhưng ta không có nghe thúc thúc nói qua người có bằng hữu a! (Có chứ qua hàng xóm tìm là có mà: vudsx)
- Phải nói là lão bằng hữu có hơn hai mươi năm. Hắn mạnh khoẻ không?
Ba Cách Nội Nhĩ nhẹ nhàng hỏi.
Cặp mắt đen láy của Tiêu tiểu thư lập tức ảm đạm, nàng lắc đầu, mang theo thương cảm:
- Thúc thúc năm năm trước đã mất đi.
Ba Cách Nội Nhĩ im lặng. Trong mắt đau thương, một lát sau, mới bình thản nói:
- Hắn an táng ở đâu? Anh kì bác ngươi đức sao? Hắn thích nhất chi tử hoa nơi đó.
Tiêu tiểu thư lắc đầu:
- Không phải, Thúc thúc an táng tại bố lý tư thác, đó là cố hương. Thúc thúc không thích chi tử hoa, mà thích Ngọc Lan hoa.
Nàng hoài nghi nhìn Ba Cách Nội Nhĩ.
- Aa, lớn tuổi, trí nhớ kém đi.
Ba Cách Nội Nhĩ thần sắc như thường, nhưng trong lòng lại buông lỏng, chợt trên mặt toát ra vài phần hồi ức:
- Bố lý tư thác là quê quán của hắn, nghe hắn nói, trên trấn nhỏ phía mặt trời mọc có một giáo đường, nơi đó làm bánh ăn ngon nhất.
- Đúng là đại thúc thật sự quen biết Hưu tư thúc thúc!
Cặp mắt Tiêu tiểu thư mở lớn hơn nữa, không dấu giếm nói:
- Ta còn nghĩ này giờ người nối dối!
Ba Cách Nội Nhĩ cười cười, có vẻ thâm trầm, đột nhiên mở miệng:
- Cái trụ sở này cũng do thúc thúc ngươi kiến lấp?
- Đúng vậy. Trước kia cái trụ sở này thật sự rất cũ nát. Thúc thúc không thể đi thành thị phát triển, liền dùng rất nhiều tiền ở chỗ này kiến tạo Thụy cách trụ sở. Sau lại thành lập Hưu tư thương hội, nơi này tạp tu mới đến càng ngày càng nhiều, đạt tới quy mô như lúc này.
Tiểu cô nương kiêu hãnh trả lời.
Than nhẹ một tiếng, Ba Cách Nội Nhĩ cũng không biết nói cái gì, suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nói với Trần Mộ:
- Ông chủ, sẵn tiện xin giúp nàng một chút đi. Cố nhân gặp lại, không giúp một phen không thể nào chịu nổi.
- Được!
Trần Mộ gật đầu, dứt khoát đáp ứng.
Có tầng quan hệ này của Ba Cách Nội Nhĩ, tự nhiên sẽ khác trước. Trần Mộ chỉ bất quá không muốn trì hoãn thời gian, tự nhiên đâm ngang thôi, chứ cũng không có gì quá phiền toái tại đây.
- Đại thúc, các ngươi tại sao phải đến nơi này? Phía sau lại có người bám đuôi?
Tiêu tiểu thư đột nhiên nhớ tới một việc:
- Được rồi, thiếu chút ta quên. Ta gọi là Tiêu Lập Tình! Đại thúc. Ngươi mới vừa rồi rất là háo sắc!
Ba Cách Nội Nhĩ không nhịn được ho một tiếng, ánh mắt xấu hổ. Một bên Hề Bình hai tay ôm ngực, hứng thú xem Ba Cách Nội Nhĩ quẫn bách.
- Chúng ta muốn đi hoa khu, bất quá muốn bớt phiền toái, đối phương thế lực khá lớn, đi đường này chính là vì né tránh cơ sở ngầm của bọn họ.
Ba Cách Nội Nhĩ đơn giản nói qua.
- Nguyên lai là như vậy.
Tiêu Lập Tình hiểu ý, không có hỏi thêm, mà là hỏi vào chuyện khác:
- Vậy ta có thể giúp được gì không?
Ba Cách Nội Nhĩ trầm ngâm nói:
- Chúng ta muốn chiêu mộ một hai vị cao thủ. Thân thủ phải cao nhất.
Tiêu Lập Tình không khỏi lộ ra vẻ khó khăn, trụ sở này của nàng, phần lớn thu nhập đều dựa vào những cao thủ. Bất quá nàng cắn răng nói:
- Tiếu Ba hai ngày nữa hẳn là sẽ trở về. đến lúc đó ta giới thiệu các ngươi cho hắn, nhưng là có thể thu thập được hắn hay không tuỳ vào các ngươi.Thực lực hắn ở chỗ này tuyệt đối có thể xếp vào top ba, chỉ là huyễn tạp trên tay quá kém, nếu như các ngươi có cao cấp tạp phiến, hấp dẫn hắn có thể là khá dễ dàng.
Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình nhìn nhau cười, nếu như thứ khác, bọn họ còn không dám khẳng định. Nhưng là tạp phiến. Bọn họ liền lập tức không lo lắng. Ông chủ là ai? Hắn là người chế tạo seri tạp phiến cấp đại sư chế tạp sư!
Ngược lại Trần Mộ không có bao nhiêu nhận thức. Hắn cũng không giác ngộ mình là cái gì chế tạp đại sư. Bất quá hiện tại hắn đang tự hỏi vấn đề tạp phiến. Nếu Tiêu Lập Tình nói Tiếu Ba cần có, Trần Mộ cũng hiểu được chế tạo tạp phiến là việc mấu chốt.
Thấy vẻ mặt Ba Cách Nội Nhĩ cùng Hề Bình, Tiêu Lập Tình lập tức hiểu được, ông chủ trẻ này, nhất định là một vị chế tạp sư xuất sắc, nếu không vẻ mặt hai người không phải như đã tính trước.
Đôi mắt đẹp của nàng không khỏi nhìn Trần Mộ vốn từ đầu đến cuối đều bảo trì bình tĩnh. Nàng tò mò nhìn Trần Mộ, đối phương tuổi cỡ nàng. Ba Cách Nội Nhĩ đại thúc mặc dù biểu hiện lúc đầu không tốt, nhưng là Tiêu Lập Tình vẫn nhận ra, hắn và Hưu tư thúc thúc giống nhau, là loại người có bản lĩnh nhưng rất kiêu ngạo.
Có khả năng làm cho người tài như vậy cam tâm tình nguyện làm thủ hạ, người này cũng rất lợi hại.
- Tiêu tiểu thư, không biết ngài nói vị Tiếu Ba kia, am hiểu chủng loại tạp phiến gì?
Trần Mộ đột nhiên ngẩng đầu, trực tiếp hướng Tiêu Lập Tình hỏi.
Đang nhìn chằm chằm Trần Mộ, Tiêu Lập Tình thật không ngờ Trần Mộ đột nhiên ngẩng đầu, bất ngờ không đề phòng, vừa lúc chạm đến Trần Mộ đích ánh mắt. Lần này, liền có vài phần xấu hổ.
Tiêu Lập Tình bổng dưng bối rối, nàng vô thức tiếp lời:
- Tiếu Ba a...... Tạp phiến...... Cái này......
Bất quá nàng cũng rất nhanh trấn định được:
- vấn đề kỹ thuật ta cũng không nắm rõ, xin chờ một chút, ta tìm người tới hỏi.
Nói xong, nàng liền quay sang nói với Cát Phu Tư nói:
- Cát Phu Tư,báo giúp Mang đội trưởng đến đây.
Mang đội trưởng đó là vị tạp tu họ Mang kia.
Cát Phu Tư vội vàng chạy ra đi, dẫn Mang đội trưởng đến.
- Hội trưởng, ngài tìm ta?
Mang đội trưởng cung kính hành lễ.
- Ừ, ngươi hướng vị tiên sinh này miêu tả xem Tiếu Ba am hiểu sử dụng tạp phiến gì, kể lại chi tiết càng tốt.
Tiêu Lập Tình thần sắc đã bình ổn. Mặc dù trong lòng kì quái, bất quá Mang đội trưởng không hỏi tại sao, thoáng suy nghĩ một chút, liền mở miệng.
- Thủ hạ đối với Tiếu Ba cũng không hiểu nhiều, chỉ cùng hắn giao thủ mới một lần. Hắn am hiểu sử dụng một loại năng lượng vô định hình, năng lượng của hắn khống chế phi thường tinh tế, có thể khống chế năng lượng vô định hình, biến ảo ra các loại hình thái. Độ linh mẫn cảm giác của hắn rất cao, hắn hiện tại dùng tạp phiến có không ít tác dụng phụ trợ, có khả năng làm cho hắn che dấu mùi vị thân thể và nhiệt lượng, khá thần kỳ, bất quá công kích giá trị thương tổn không cao.
Nhìn Trần Mộ một cái, Mang đội trưởng do dự một chút, mới nói:
- Ta đoán, Tiếu Ba cường độ cảm giác hẳn là gần cấp sáu, mà độ linh mẫn cảm giác cấp bậc càng cao!
Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình kinh hải. Cường độ cảm giác một khi vượt qua cấp sáu, vậy tuyệt đối là phi thường cường hãn. Càng huống chi, đối phương là một người am hiểu loại hình khống chế cảm giác.
Người này thật cường hãn!
Nếu như mời được một cao thủ như vậy, thực lực của bọn họ càng lại phình to! Cao thủ bình thường đối với bọn họ mà nói, nhu cầu cũng không phải rất cấp bách, sáo tạp chiến thuật có thể giải quyết tốt mấy vấn đề này. Nhưng sáo tạp chiến thuật ưu điểm cùng khuyết điểm đều hết sức cao. Nó phải có đồ vật này nọ bù trừ, mà có thêm mấy vị cao thủ, liền giải quyết vấn đề này dễ dàng.
Tạp tu có cảm giác đột phá cấp sáu, trong quân đội cũng được xem là cao thủ. Càng huống chi vẫn là một người không ngừng tại rừng cây ma luyện kĩ nghệ? Như loại người này kinh qua vô số lần thực chiến, sống sót đến nay, cao thủ như thế không như Tổ Trữ tạp tu học viện chuyên về lý thuyết.
Mang đội trưởng nói làm cho Trần Mộ lâm vào suy tư. Căn cứ miêu tả, Trần Mộ xem ra, hoàn thành cùng loại tạp phiến cũng không khó. Nhưng là muốn dẫn dụ một cao thủ, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Sau khi hưng phấn, Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình lập tức cẩn thận hẳn lên, một vị cao thủ như vậy, đặt ở chỗ nào cũng là bảo vật, không người nào lại bỏ qua.
Quả nhiên, Tiêu Lập Tình nói:
- Ta muốn mua sắm một ít bốn sao tạp mục đích hơn một nửa là vì hắn. Bất quá hiện tại nếu đại thúc các ngươi cần, Tiểu thiến cũng chỉ ráng nhịn đau nhường lại.
Ba Cách Nội Nhĩ cùng Hề Bình liếc nhau, cười khổ.
Cô gái nhỏ này, khá khôn khéo! Không hề nhắc đến hồi báo, nói rõ các ngươi làm gì thì làm chớ quên.
Phỏng chừng lấy tính cách chủ nhân, ra tay tuyệt không hẹp hòi. Quả nhiên, nghe thế Trần Mộ gật đầu:
- Ồ, Tiêu tiểu thư phần nhân tình này, chúng ta sẽ ghi nhớ trong lòng.
Ông chủ mắc bẫy rồi!
Ba Cách Nội Nhĩ và Hề Bình nhất tề thở dài. Ông chủ là như thế, không chịu nổi khi người khác đối tốt với hắn. Hắn chưa nói gì đến kết quả, lời này nói ra, vậy khẳng định ra tay sẽ không hẹp hòi.
Bất quá, hai người không cảm thấy đau lòng, cùng lúc đối phương đích xác nỗ lực rất thiện chí. Về phương diện khác, loại tính cách này của ông chủ bọn họ xem ra, rất có nhân tính, hai người trong lòng hết sức thưởng thức. Thủ hạ của một ông chủ như thế này, không thể nghi ngờ là chuyện hết sức thoải mái.
Tiêu Lập Tình trong lòng mừng rỡ, nhưng trên mặt lại không biểu lộ ra, tâm tình thoải mái mặt nàng càng toát ra mị lực càng mê người.
Khi biết Thụy cách trụ sở có một ít dụng cụ chế tạp, Trần Mộ không nói nhiều, liền dấn thân vào bên trong.
Nhữ Thu cũng được kêu đến phụ tá.
Ở trụ sở này, Tiêu Lập Tình rất hùng mạnh nên không ai dám có chủ ý gì với đoàn người Trần Mộ.
Tiến vào chế tạp thất Trần Mộ cũng không lập tức chế tạo, mà ngồi trên ghế trầm tư. Bên cạnh hắn Nhữ Thu khoanh tay đứng im lặng sợ cắt đứt suy nghĩ.
Mấy ngày này toàn ở trong toa xe vận chuyển dựng mô hình năng lượng, Trần Mộ đối với kết cấu năng lượng càng có nhiều kiến giải, những vấn đề hiểu được lần lược hiện ra trong đầu hắn.
Có một thời gian không chế tạo tạp phiến Trần Mộ trong lòng đột nhiên dâng lên xúc động hết sức mãnh liệt, là ham muốn chế tạp!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT