Nhiếp Ngôn đi theo Y Cách Nội Tu Tư vào trong đại điện thì thấy một NPC cao lớn mặc sáo trang màu tím đang đứng. NPC đó đứng ở trên đài cao, từng mảnh lân phiến trên sáo trang được ánh đèn chiếu lên tỏa ra ánh sáng màu tím vô cùng rực rỡ, bên vai trái có khắc một dấu hiệu Đằng Long.

Nhiếp Ngôn thấy bộ sáo trang này liền rùng mình.

Là trang bị cấp Truyền kỳ – Long giáp!

Bình thường Long giáp là dùng vảy rồng luyện thành, năng lực phòng ngự rất mạnh, hơn nữa lại nhẹ, không có bao nhiêu trọng lượng, có thể tăng sự linh hoạt khi chiến đấu.

Thường thì NPC nào có thể mặc sáo trang Truyền kỳ Long giáp, địa vị cũng vô cùng hiển hách. Nhiếp Ngôn nhớ lại kiếp trước hắn từng nghe kể trong tất cả quan chấp chính ở các thành thị trong đế quốc Cách Lâm Lan, tước vị của quan chấp chính thành Tạp La Nhĩ là cao nhất, cứ điểm Hi Nhĩ Đốn xếp thứ hai, là một trong ba Đại công tước của đế quốc Cách Lâm Lan, cũng là một trong những người nắm thực quyền cao nhất.

Nhiếp Ngôn quăng cho NPC này một cái Siêu cấp Trinh Sát.

Quan chấp chính Cơ Nhĩ Phí Sắt: Đại công tước, Cao cấp Đốc quân, Đồ long giả, level???

Nhiếp Ngôn không nhìn được level của Cơ Nhĩ Phí Sắt, đủ để nói rằng level của người này ít nhất phải là Lĩnh chủ cấp 180 trở lên.

“Chào Đại học giả tiên sinh, cám ơn ngươi đã cứu giúp cứ điểm Hi Nhĩ Đốn. Nếu không phải ngươi tiên đoán chính xác tai kiếp thì nơi đây đã chịu tai họa ngập đầu rồi. Nói thế nào thì ngươi cũng đã cứu tòa thành thị này một lần.” Cơ Nhĩ Phí Sắt nói, Đại học giả một khi tiên đoán thành công một sự việc thì đã được xem là người tiếp cận với thần nhất rồi, do đó Cơ Nhĩ Phí Sắt đối với Nhiếp Ngôn vô cùng khách khí.

“Là con dân của đế quốc Cách Lâm Lan, đây là việc ta nên làm.” Nhiếp Ngôn nói, dùng trình tự nhiệm vụ trả lời một cách khách sáo.

Cơ Nhĩ Phí Sắt kể lại sơ qua tai kiếp mà cứ điểm Hi Nhĩ Đốn gặp phải, số NPC ở đây giảm ít nhất cũng tám chín phần mười. Có điều nhóm Cao cấp Đốc quân và Đốc quân trở lên đều sống sót, nếu không phải viện binh bên thành Tạp La Nhĩ chạy đến kịp thì hậu quả càng thảm thiết hơn, những tinh anh của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn có lẽ còn chết nhiều hơn nữa.

“Đại học giả tiên sinh tôn kinh, ngươi đã cứu cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, đây là một chút kính ý của chúng ta.” Cơ Nhĩ Phí Sắt nói.

Nghe thế, Nhiếp Ngôn cũng giật mình, xem ra phần thưởng đến rồi.

Nhiếp Ngôn nghe hai âm thanh hệ thống vang lên liền cúi đầu ngó xuống một cái.

Hệ thống: nhận được danh hiệu Hi Nhĩ Đốn thủ hộ thần.

Hệ thống: nhận được An Cách Lợi Thập thủ hộ hộ thủ.

Danh hiệu Hi Nhĩ Đốn thủ hộ thần là một danh hiệu cao cấp, ở những nơi khác thì nó không tính là gì, nhưng ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn thì có thể gần bằng với cả quan chấp chính.

Nhiếp Ngôn ngó qua thanh trạng thái một chút.

Hi Nhĩ Đốn thủ hộ thần, +50 độ tôn kính ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, mua vật phẩm ở bất cứ cửa hàng NPC nào tại đây sẽ được giảm giá còn 30%. Ngoài ra, trong cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, bất luận kẻ nào xúc phạm Nhiếp Ngôn cũng sẽ bị NPC ở đây thù hận, bị bắt nhốt vào nhà giam.

Trừ quan chấp chính ra, căn bản là cả cứ điểm Hi Nhĩ Đốn không có bất kỳ NPC dám bất kính với Nhiếp Ngôn.

Ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, địa vị của Nhiếp Ngôn đã gần lên đến đỉnh, nhìn lên chỉ còn quan chấp chính mà thôi.

Trừ danh hiệu này ra, Nhiếp Ngôn còn nhận được một trang bị Truyền kỳ khiến ai cũng thèm muốn, đó chính là An Cách Lợi Thập thủ hộ hộ thủ.

An Cách Lợi Thập thủ hộ là một trang bị phòng ngự cực cao, toàn thân màu xám trắng, nhìn sơ qua thì không thu hút chút nào. Trang bị của nhánh Đạo tặc thường rất giản đơn, lấy màu đen và xám tro làm màu sắc chính, bởi vì màu này khi ẩn vào bóng tối rất dễ ẩn nấp. Trang bị Đạo tặc mà trắng tinh thuần khiết thì quá buồn cười. Trên cái hộ thủ này được khắc một ít ký hiệu cổ xưa, thoạt nhìn cũng có chút thần bí. Bên mặt hộ thủ còn có một mũi dao nhọn thu phóng tự nhiên, có thể dùng để đỡ đòn hoặc công kích.

Nhiếp Ngôn nhìn qua thuộc tính của nó.

An Cách Lợi Thập thủ hộ hộ thủ: yêu cầu level 100.

Miêu tả vật phẩm: do thợ rèn An Cách Lợi Thập ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn tạo ra, có năng lực phòng hộ kiệt xuất, có thể tạo ra vòng phòng hộ giúp cho người sử dụng không bị thương tổn.

Thuộc tính: phòng ngự 720-768, tỷ lệ đỡ đòn +20%, tất cả kỹ năng khống chế +1 cấp, tất cả kỹ năng tự do +2 cấp.

Nhiếp Ngôn nhìn qua chợt cảm khái, cái hộ thủ này phòng ngự quá cao, nhất là tỷ lệ đỡ đòn gần như chỉ xuất hiện trên các hộ thuẫn lại có ở đây, mà lại lên đến tận 20%, có xác suất ngăn chặn công kích của đối thủ, đồng thời sát thượng nhận vào cũng giảm đi nhiều.

Ngoài ra, tất cả kỹ năng khống chế +1 cấp, tất cả kỹ năng tự do +2 cấp cũng rất không tệ, nằm trong các thuộc tính cao cấp nhất.

Mặc dù cái hộ thủ này không có thêm kỹ năng gì nhưng tuyệt đối xứng đáng là vật phẩm Truyền kỳ. Chỉ cần cấp 100 là mang được, trước khi đạt đến cấp 180 mặc sáo trang A Ba Khắc thì cái hộ thủ này cũng là một trang bị khá ngon.

Nhiếp Ngôn bỏ hộ thủ vào trong hành trang, bắt đầu suy nghĩ làm sao để hỏi việc mua đất từ quan chấp chính.

Đất đai ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn là miếng thịt mà công hội nào cũng thèm, hắn vất vả lắm mới gặp được quan chấp chính, tuyệt không thể bỏ qua cơ hội như vậy.

Quan chấp chính giới thiệu qua tình huống của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, cũng là hy vọng Nhiếp Ngôn cống hiến cho nơi này. Đối với một tòa thành thị thì việc có thể lưu một Đại học giả ở lại cũng khiến nó an toàn hơn. Bởi vì Nhiếp Ngôn có thể sử dụng Đại Dự Ngôn Thuật, có thể tiên đoán được phần nào tai kiếp sắp phát sinh.

“Là quan chấp chính của cứ điểm Hi Nhĩ Đốn, ta hy vọng tương lai sẽ càng có nhiều người đến đây hơn, cùng chung tay chống lại ma vật xâm chiếm. Đối với người góp sức cho cứ điểm đến một mức nhất định, ta sẽ dùng điểm cống hiến làm phần thưởng. Đại học giả tôn kính, chúng ta tặng cho ngươi một căn biệt thự ở cạnh sảnh chấp chính, chỉ cần đi bộ một phút đồng hồ là tới nơi.” Cơ Nhĩ Phí Sắt nói, giới thiệu qua nơi tọa lạc của căn biệt thự.

Căn biệt thự này nằm giữa khu trung tâm thương nghiệp của cứ điểm Hi nhĩ Đốn, trước cửa là con đường buôn bán phồn hoa, vị trí đó nếu dùng để dựng cửa hàng thì tiềm lực tương lai có thể nói là vô cùng khổng lồ. Ai dè lại bị quan chấp chính đem đi xây biệt thự, điều này khiến Nhiếp Ngôn không thể không hô to trong lòng: Thật quá lãng phí!

Bất quá biệt thự tặng không không lẽ chê?

“Quan chấp chính tiên sinh tôn kính, xin hỏi ta có thể mua đất ở cứ điểm Hi Nhĩ Đốn không? Ta nghĩ cứ điểm hiện tại rất cần xây dựng, càng nhiều cửa hàng mọc lên thì càng phồn hoa hơn, thương nghiệp đi lên sẽ hấp dẫn thêm nhiều người nữa đến đây.” Nhiếp Ngôn cuối cùng cũng mở miệng nói ra ý nghĩ của mình, đợi quan chấp chính trả lời.

“Đương nhiên được, cứ điểm còn khoảng hơn 230 miếng đất, trong đó có hơn 60 miếng nằm ở khu buôn bán phồn hoa nhất. Quy định của chúng ta đặt ra là cứ mỗi người chơi cống hiến cho cứ điểm đến một mức nào đó là có thể mua sáu miếng đất. Những miếng đất này sẽ không thể chuyển nhượng, hàng năm cũng phải nộp một khoản thuế buôn bán nhất định, số tiền thuế sẽ tính theo 5% giá trị lợi nhuận từ cửa hàng. Nếu không sử dụng nữa thì có thể bán lại cho chúng ta với giá 80% của thị trường. Ngài là người có phúc lợi cao nhất ở đây, có thể mua sáu miếng đất, hơn nữa không phải nộp bất kỳ khoản thuế nào.” Cơ Nhĩ Phí Sắt nói.

Cứ điểm Hi Nhĩ Đốn bán đất đai không giống những thành thị khác, Nhiếp Ngôn nhìn qua chi tiết quy tắc một chút. Hắn có thể mua sáu miếng đất, đây đã là quyền lợi tốt nhất rồi. Sau này đất ở đây sẽ vô cùng có giá, hơn nữa có danh hiệu Hi Nhĩ Đốn thủ hộ thần, hắn không cần phải nộp thuế buôn bán, tuyệt đối lời hơn so với người khác.

Cơ Nhĩ Phí Sắt lấy ra một tấm bản đồ, giới thiệu: “Đây là những cửa hàng đang chờ được bán ra.”

Nhiếp Ngôn tùy ý lướt qua, trên bản đồ đánh dấu từng vị trí cửa hàng, tổng cộng có hơn 230 miếng đất chia ra khắp nơi. Có chỗ thì gần sảnh chấp chính, có cái thì nằm ở góc vắng vẻ, giá tiền cũng không bằng nhau, đắt thì tầm vài chục vạn, rẻ thì tầm vài nghìn kim tệ. Do hiện tại không có ai mua được đất, còn mấy công hội cấp 5 trở lên được phân đất thì cũng chỉ nằm ở mấy chỗ không tốt lắm, nên những mặt tiền hoàng kim vẫn còn nguyên. Nhiếp Ngôn tùy ý xem một chút, dựa theo kinh nghiệm kiếp trước liền nhận ra hơn 20 miếng đất hoàng kim.

Muốn lựa ra những chỗ ngon trong cả đống như vậy đúng là chuyện không dễ.

Nhiếp Ngôn nhìn một chút, lựa sáu chỗ có tiềm lực phát triển nhất, bỏ qua cả những miếng đất nhỏ trong khu vực hoàng kim. Những chỗ mà hắn chọn bình thường đều có thể thăng cấp lên cửa hàng cấp 16.

“Cơ Nhĩ Phí Sắt tiên sinh tôn kính, ta đã chọn được rồi.” Nhiếp Ngôn vừa nói vừa chỉ ra sáu chỗ mình muốn mua.

Nhiếp Ngôn đi theo Cơ Nhĩ Phí Sắt làm xong hết thủ tục, trả 18 vạn kim tệ tiền mua. Do Nhiếp Ngôn có danh hiệu nên được giảm 70% mới còn 18 vạn, chứ người khác muốn mua thì phải bỏ ra tận 60 vạn kim tệ.

Sau khi hoàn thành thủ tục, sáu miếng đất đó xem như đã là của Nhiếp Ngôn rồi.

Lần này đến sảnh chấp chính, thu hoạch xem như vô cùng khả quan.

Sáu miếng đất vẫn còn chưa đủ để thỏa mãn nhu cầu của Nhiếp Ngôn, nhưng Nhiếp Ngôn cũng không còn cách để mua tiếp. Hắn suy nghĩ một chút, hay là để cho đám Đao Quang, Thủy Sắc Yên Đầu đến đây cống hiến? Như vậy là có thể mua hết chỗ ngon, chừa lại cho đám người khác một hai chỗ. Bây giờ còn có thể mua những chỗ ngon, chứ mấy tháng nữa có khi chỗ hẻo lánh nhất cũng sẽ bị mua hết.

Cách công hiến thì có rất nhiều, từ làm nhiệm vụ mà NPC cứ điểm ban ra, đánh chết ma vật… điểm cống hiếm sẽ từ đấy chầm chậm tích lũy.

Sau khi làm xong hết mọi việc, Nhiếp Ngôn tạm biệt Y Cách Nội Tu Tư và quan chấp chính Cơ Nhĩ Phí Sắt. Hắn muốn đi ra khỏi sảnh chấp chính, xem thử căn biệt thự đó rốt cuộc như thế nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play