Hiểm địa Vong linh mộ viên Liệt Nham chính là lãnh địa của Thiên Sứ Trụy Lạc. Nơi này vô cùng kiên cố, chính là từ vô số cự thạch xây nên, phía sau cự thạch còn có rất nhiều tháp bắn tên san sát nhau.
Trong tổng bộ của công hội Thiên Sứ Trụy Lạc, một Chú ngôn sư mặc Vu Thuật Pháp Bào đang ngồi trên đại sảnh rộng lớn nghe Dark kể lại mọi chuyện. Vu Thuật pháp Bào chính là bộ sáo trang cực phẩm của Chú ngôn sư level 50, pháp bào xen lẫn hai màu xám trắng, trên đó lưu động từng cỗ ma pháp nguyên đố. Trên đó còn đính không ít kim ti, cổ áo còn thêu một hình đồ đám mây ma quái vây quanh một cái đầu lâu trắng. Chủ nhân của pháp bào cầm trong tay một cây Cốt Mộc Pháp Trượng, trên đỉnh pháp trượng còn khảm một viên bảo thạch màu xanh dương.
Xem bộ dáng hắn đoán chừng khoảng 27, 28 tuổi, thân hình cao lớn, hai đầu lông mày toát lên mấy phần anh khí, ánh mắt lạnh lùng, toát ra một loại khí thế uy nghiêm.
Hội trưởng của Thiên Sứ Trụy lạc – Đa Đa.
Đám người Dark, Huyết Ngân đứng một bên, dưới ánh mắt liếc nhìn của hắn đều rùng mình không dám lên tiếng. Lần này làm rơi Hắc Xà Vương thuẫn, bọn họ cũng cảm thấy hội trưởng rất tức giận.
Dark muốn nói nhưng lại thôi, dù sao hắn cũng không dám khiêu chiến với quyền uy của hội trưởng.
“Dark, ngươi nói đi.” Đa Đa trầm thấp ra lệnh.
Dark chỉ cảm thấy trong lòng trầm xuống, nói:
“Dựa theo toan tính ban đầu, đoàn thể chúng ta có thể dễ dàng giết chết Giám Công Tang Thi nhưng lại bị nhóm Đốc Công Tang Thi và Hoàng Kim Địa Long đánh lén. Tên Đạo tặc nhân loại đó cũng rất nhanh, hắn vừa ra tay đã giết toàn bộ Vu sư của chúng ta. Huyết Ngân cũng vì vậy mà bị Giám Công Tang Thi sút chết, dù sao dưới tình huống bất ngờ đó, hắn ngay của động tác phòng ngự cơ bản nhất cũng không kịp dùng…”
“Chuyện lần này ta không truy cứu rốt cuộc là lỗi của ai, nhưng Hắc Xà Vương thuẫn nhất định phải đòi lại. Bên phía Thị Tử có tin tức gì truyền về không?”
Dark thấy hội trưởng không truy cứu trách nhiệm của bọn họ là vội vàng trả lời:
“Mới đây Thị Tử vừa thông báo về là phát hiện đám sủng vật của tên Đạo tặc nhân loại kia thì tắt liên lạc. Ta lập tức liên lạc lại với hắn.”
Một lát sau, Thị Tử đã gửi cho hắn một đoạn video.
“Lão Đại, bên phía Thị Tử truyền tới một đoạn video.” Dark nhìn lướt qua đoạn video, sau đó vội vàng share cho hội trưởng của hắn.
Đa Đa mở đoạn video của Thị Tử lên, trên đó đang chiếu cảnh năm con Đốc Công Tang Thi cùng với Hoàng Kim Địa Long đánh tan đoàn thể trăm người.. Đốc Công Tang Thi quét ngang ba đao vô cùng lưu loát liền chết một mớ. Đoạn video này có thể nói là vô cùng kinh điển, mặc dù trong video không thấy Nhiếp Ngôn xuất hiện nhưng có thể tưởng tượng một người có khả năng điều khiển năm Đốc Công Tang Thi cùng với Hoàng Kim Địa Long phối hợp nhuẫn nhuyễn đến cỡ này thì kinh khủng ra sao. Đến cuối đoạn video, hắn mới thấy Nhiếp Ngôn từ trong bóng tối bước ra, Nhiếp Ngôn giống như phát hiện ra việc gì, liếc mắt nhìn sang nơi mà đám người Thị Tử ẩn núp. Sau đó đột nhiên khóe mắt hắn nổi lên đầy gân xanh, trong mắt thì hằn lên từng đường tơ máu, thần quang chớp hiện, giống như một tên ác ma.
Đám người Dark cùng Huyết ngân nhìn thấy một màn này cũng hơi kinh sợ.
Đa Đa gõ gõ ngón tay lên mặt bàn bên cạnh, nói:
“Tên này có chút ý tứ nha, để cho Thị Tử tiếp tục theo dõi hắn!”
Hắn đang suy nghĩ, có nên phái đoàn đội vài trăm ngàn người đi vây công Nhiếp Ngôn hay không. Dù sao ở dưới lòng đất mà muốn chặn một Đạo tặc, hơn nữa lại là một Đạo tặc thân mang cực phẩm kỹ năng là một chuyện không dễ dàng gì.
Dark nhìn vẻ mặt của hội trưởng mình, không ngừng thầm than may mắn. Video của Thị Tử gửi về không nghi ngờ đã cứu bọn hắn một mạng. Chuyện đi săn Giám Công Tang Thi thiếu chút nữa bị diệt đoàn cũng không phải là do bọn họ vô dụng mà là do Nhiếp Ngôn quá mạnh mẽ.
“Lão đại, bây giờ chúng ta nên làm sao?” Dark cung kính hỏi.
“Trước tiên cứ quan sát hắn đã, Hắc Xà Vương thuẫn nếu bị hắn cầm về mặt đất thì nhiều lắm chỉ có thể phân giải thành nguyên liệu trị giá mấy trăm kim tệ mà thôi. Nếu bán lại dưới mặt đất thì ít nhất cũng được 5, 6000 kim tệ, khoản tiền này chắc chắn sẽ làm hắn suy nghĩ rất nhiều. Ta nghĩ hắn sẽ không ngu mà đem Hắc Xã Vương thuẫn đi về, ngươi tìm người tiếp xúc với hắn một chút xem sao.”
Đa Đa ngồi phân tích, hắn nhất định phải tìm cách đoạt lại Hắc Xà Vương thuẫn, dù dùng bất kỳ thủ đoạn nào hắn cũng không quan tâm. Nếu có thể dùng biện pháp hòa bình cầm Hắc Xà Vương thuẫn về thì hắn cũng không muốn sử dụng vũ lực. Còn nếu không được thì hắn chỉ có thể buông tay đoạt lại.
Nhiếp Ngôn cho dù có mạnh mẽ đến thế nào thì Vong linh mộ viên cũng là sân nhà của hắn, hắn sẽ cho Nhiếp Ngôn biết cái gì gọi là ‘cường long không áp được địa đầu xà’.
Dark lập tức hiểu ý, chuyển lời của Đa Đa cho đám người Thị Tử biết.
Đám người Thị Tử mặc dù thực lực không bằng Nhiếp Ngôn nhưng dù sao cũng là tinh anh trong đoàn, trong hoàn cảnh bóng tối bao quanh như dưới lòng đất, bám sát sau lưng một người mà không bị phát hiện cũng không phải khó khăn lắm. Bọn họ có thể không bám theo Nhiếp Ngôn được, nhưng đám sủng vật Đốc Công Tang Thi cùng Hoàng Kim Địa Long đều còn đó, bám theo bọn chúng hẳn là không có vấn đề gì.
Video Nhiếp Ngôn đánh toan đoàn đội hơn trăm người ở Vong linh mộ viên trong phút chốc đã được đăng lên diễn đàn. Video này cùng với video mà Thị Tử quay được cũng không khác lắm, ngay lập tức bài viết này được đưa lên trang đầu.
Ba đao liền lạc của Đốc Công Tang Thi cùng với Chân Thực Chi Nhãn ở cuối video của Nhiếp Ngôn đều làm cho toàn bộ người chơi ở Vong linh mộ viên nhớ kỹ gương mặt này. Trước sau tru diệt 2, 300 người, đến nay vẫn hoành hoành vô kỵ.
Khoảnh khắc Nhiếp Ngôn quay đầu dùng Chân Thực Chi Nhãn nhìn vào trong bóng tối, sát khí nặng nề, ánh mắt lạnh lùng đã khắc thật sau vào trong đầu bọn họ.
Sát thần Niết Viêm! Một trước hiệu đã được toàn bộ người chơi ở Vong linh mộ viên truyền ra ngoài, chỉ có cụm từ này mới có thể biểu đạt sự kính sợ của bọn họ với hắn.
Có thể dùng sức một người đánh lui nhiều cao thủ 4x như vậy, theo bọn họ dùng cụm từ đó để hình dung Nhiếp Ngôn cũng không sai.
Mà tiền treo thưởng cho cái đầu Nhiếp Ngôn cũng theo đó mà tăng lên chóng mặt, một hơi tăng đến hơn một ngàn kim tệ. Hơn nữa trên người Nhiếp Ngôn vẫn còn một đống trang bị của trận doanh tà ác, cho nên cái mạng của Nhiếp Ngôn rất hấp dẫn đối với người chơi ở Vong linh mộ viên. Lúc này, một vài công hội cũng đã muốn nhúc nhích, bất quá bọn họ vẫn chưa có bất kỳ động tác cụ thể nào. Bởi vì Thiên Sứ Trụy Lạc vẫn chưa ra tay!
Thiên Sứ Trụy Lạc là công hội lớn nhất Vong linh mộ viên, tất cả công hội ở đây đều hành động theo nét mặt của Thiên Sứ Trụy Lạc. Nếu Thiên Sứ Trụy Lạc còn chưa ra tay thì những công hội còn lại sẽ tự nhiên không đi làm chim đầu đàn.
Nhiếp Ngôn lúc này đang xuyên qua Trụy lạc hạp cốc, sau khi đoàn đội kia bị tàn sát, ngày càng ít đoàn đội dám đến đây vây công hắn. Thỉnh thoảng gặp vài tên có mắt không tròng, hắn liền cho nhóm Đốc Công Tang Thi cùng Hoàng Kim Địa Long lên quét rác.
Nhiếp Ngôn giống như là bóng ma xuất quỷ nhập thần luôn hoạt động xung quanh đám sủng vật của mình, rất ít người có thể phát hiện thân ảnh của hắn.
Sau khi xuyên qua Trụy lạc hạp cốc, Nhiếp Ngôn liền tiến vào một cánh đồng bát ngát, nơi phía chân trời hiện lên một tòa tháp đăng cao vút. Tòa tháp đăng này ít nhất cũng phải cao mấy chục mét, ánh lửa chập chờn, dưới gió đêm lồng lộng giống như tùy lúc có thể tắt lịm.
Đây là dấu hiệu của nơi cư dân tụ tập!
Ở thế giới giới lòng đất, tầm nhìn của mọi người chơi đều rất ngắn, thường xuyên không cách nào tìm ra đường trở về thành. Cho nên những nơi đông dân cư một chút sẽ xây một tòa tháp đăng để làm dấu, giúp cư dân dưới đây có thể tìm được đường về nhà.
Rốt cuộc cũng tìm được nơi người của phe tà ác tụ tập.
Nhiếp Ngôn thầm nghĩ, hành động tiếp theo sẽ vô cùng mạo hiểm, đó là lẫn vào nơi ở của cư dân phe tà ác. Lần này phải vô cùng cẩn thận mới được, vạn nhất xuất hiện vấn đề, hắn nhất định sẽ chôn thây ở đây.
Đây được xem như một lần khai hoang, nếu có thể thành công thì phần thưởng chính là một lượng tài nguyên khổng lồ!
Lượng tài nguyên này đáng cho hắn mạo hiểm.
Nghĩ tới đây, Nhiếp Ngôn liền không do dự nữa, hướng về phía thị trấn nhỏ phía trước đi tới.
Khi khoảng cách với trấn nhỏ không còn xa, vì để tránh bị để ý, Nhiếp Ngôn liền thu hồi Hoàng Kim Địa Long lại, sau đó để cho đám Đốc Công Tang Thi tự do đánh quái ngoài thành. Sau khi hoàn thành mọi việc, hắn liền tiến vào trạng thái tiềm hành, lao về phía trấn nhỏ.
Đám người bám theo sau Nhiếp Ngôn thấy Hoàng Kim Địa Long đột nhiên biến mất liền cả kinh.
Bọn họ không dám tới quá gần Nhiếp Ngôn, chỉ có thể dựa vào tầm nhìn tương đối ở xa xa theo dõi đám sủng vật. Nhìn thấy sủng vật của Nhiếp Ngôn biến mất, họ còn tưởng Nhiếp Ngôn đã phát hiện ra bọn họ. Đợi một hồi cũng không thấy động tĩnh gì xảy ra, họ mới biết Nhiếp Ngôn đã rời đi.
Bọn họ mấy mắt nhìn nhau, không biết làm gì!
Mấy con Đốc Công Tang Thi tản ra bốn phương tám hướng bắt đầu tự do đánh quái, giống như chúng bị Nhiếp Ngôn vứt bỏ vậy.
“Lão đại, cái tên Đạo tặc tên Niết Viêm kia vừa thu hồi Hoàng Kim Địa Long sau đó biến mất.”
Thị Tử được đích thân hội trưởng ra lệnh cho làm việc này nên hắn rất lo lắng. Hơn nữa lúc này lại bị đối tượng theo dõi cắt đuôi nên hắn cũng không biết phải ăn nói ra sao.
“Hắn biết mất ở khu vực nào?”
Đa Đa hơi nhíu mày hỏi. Nhiếp Ngôn thu hồi Hoàng Kim Địa Long sau đó biến mất chắc chắn là có lý do. Theo hắn suy đoán, mấy con Đốc Công Tang Thi hiển nhiên là quái vật bình thường bị Nhiếp Ngôn thu phục, tùy thời có thể vứt bỏ, chỉ có con Hoàng Kim Địa Long kia là sủng vật chính. Nhiếp Ngôn mang Hoàng Kim Địa Long thu hồi lại sau đó biến mất thì rất có thể đã bỏ đi rất xa.
“Hắn biến mất ở gần trấn nhỏ Phàm Nhĩ Đinh, ta đoán là hắn sẽ đi về phía đó.”
Thị Tử nói, hắn không khỏi suy đoán, chẳng lẽ Nhiếp Ngôn đi vào trong trấn nhỏ Phàm Nhĩ Đinh? Nhưng mà đó là nơi tụ tập của một đống người phe tà ác đó! Chưa kể còn có không ít NPC hay lui tới nơi này, ít nhất cũng là NPC tinh anh level 5, 60, còn có hai vệ binh level 100 nữa. Một tên người chơi phe thiện lương mò vào đây không bị đám NPC một đao về thành thì mới lạ!
Theo lý thuyết mà nó, một người chơi phe thiện lương xuống lòng đất, nhất định sẽ cố hết sức tránh né những nơi tụ tập dân cư như thế này, rất ít người dám đi chịu chết.
Thị Tử suy nghĩ một chút, nói: “Tên Đạo tặc Niết Viêm kia có thể muốn vượt qua trấn nhỏ Phàm Nhĩ Đinh nên mới đem Hoàng Kim Địa Long thu hồi.”
Hắn đoán mọi chuyện hẳn là thế.
Đa Đa hơi thất thần, không để ý đến lời suy đoán của Thị Tử. Hắn vẫn đang suy đoán mục đích của Nhiếp Ngôn rốt cuộc là gì. Tên đó bỏ ra thời gian dài như vậy đi tới đi lui, xuyên qua Trụy lạc hạp cốc, không lẽ chỉ vì khám phá, mạo hiểm sao? Làm hội trưởng của một công hội lớn, Niết Viêm chắc chắn sẽ không rãnh như vậy. Thế rốt cuộc mục đích của hắn là gì?
“Hừm… trấn nhỏ Phàm Nhĩ Định…” Đa Đa trầm ngâm trong chốc lát, đột nhiên đứng dậy đi về phía Truyền Tống Trận.
Thành viên của Thiên Sứ Trụy Lạc dọc đường thấy hắn liền cung kính chào hỏi.
“Chào lão đại.”
“Chào lão đại.”
…
Đa Đa gật đầu với đám thành viên sau đó đi vào Truyền Tống Trận. Hắn khởi động truyền tống, chỉ thấy một đạo ánh sáng trắng bùng lên, sau đó bóng hình của Đa Đa đã biến mất tại chỗ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT