“Cần chúng ta giúp không”

Quách Hoài hỏi. Phía tổng bộ của Tạp La Nhĩ thành vẫn tập trung một lượng lớn thành viên công hội. Nếu Nhiếp Ngôn cần, sẽ lập tức truyền tống qua. Tuy rằng khoảng cách xa, phí truyền tống hơi cao một chút, nhưng chuyển sang vài ngàn người vẫn có thể được. Dù sao, có tập đoàn Long Dược đầu tư, mấy ngàn kim không tính là quá lớn.

“Không cần, dù sao thì Quang Huy chi thành vẫn là địa bàn của Chiến Đao Thị Huyết, đến bao nhiêu bọn hắn cũng có khả năng nuốt sạch. Không bằng chúng ta giảm tối thiểu tổn thất, để hết người ở nhà. Bên này chỉ có hơn hai mươi người, hẳn là có thể chạy thoát. Các ngươi ở nhà, chú ý hướng di chuyển của Chiến Đao Thị Huyết rồi báo lại với bọn ta là được”

Nhiếp Ngôn trả lời. Chỉ cần biết hướng di chuyển của Chiến Đao Thị Huyết, như vậy trên bản đồ rộng lớn thế này, Chiến Đao Thị Huyết có trâu cỡ nào cũng khó mà bao vây được. Hắn nhanh chóng tụ tập hơn hai mươi người vào một chỗ.

Phía bắc là Quang Huy chi thành, Chiến Đao Thị Huyết nhất định sẽ tiến lại từ phía đó. Như vậy, trốn về phía nam sẽ là hướng đi an toàn nhất.

“Mọi người lên ngựa hết đi!”

Nhiếp Ngôn nói. Đây đều là đám tinh anh đỉnh cấp trong Ngưu Nhân Bộ Lạc, nên đều được trang bị ngựa tốt cả, tính cơ động cực cao.

Đám đội viên ào ào triệu hoán ngựa, đều là hàng ngon, tăng đến 120% tốc độ di chuyển. Là phúc lợi công hội cấp cho bọn hắn. Có một thớt chiến mã tốt sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian di chuyển, từ đó nâng cao hiệu suất đi luyện cấp.

Có ngựa, mọi chuyện đều thuận tiện hơn rất nhiều. Hơn hai mươi người toàn bộ nhảy lên lưng ngựa, lấy tốc độ nhanh như chớp rời đi.

Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua đám đội viên này. Ngoại trừ Đại Ca Thất Tử, Thập Lý Họa Sa và một số ít các mục sư, còn lại ai nấy tên đều đỏ thẫm như máu. Nếu như bất cứ ai bị Chiến Đao Thị Huyết chặn lại xử lý, như vậy đều là tổn thất cực lớn cho Ngưu Nhân Bộ Lạc.

Đám đội viên đều cưỡi ngựa, một đường vội vã chạy.

Cảnh vật hai bên lao qua vun vút.

Cứ điểm Hồng Hà. Thị Huyết Cuồng Đạo nhận được tin tức Nhiếp Ngôn chạy thoát, nổi trận lôi đình. Vốn là kế hoạch hoàn mỹ vô khuyết, tự dưng nảy lòi ở đâu ra một cái đường rẽ. Map rộng như thế, hơn hai mươi người chạy như điên, muốn chặn bọn hắn lại là vô cùng khó khăn. Hơn nữa đây còn là hơn hai mươi đỉnh cấp tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc nữa. Đại bộ phận bọn hắn đều là chữ đỏ. Khối thịt béo như vậy, nếu không gặm được, Thị Huyết Cuồng Đao không cam lòng. Nhưng dù hắn không muốn thừa nhận cũng không được. Đám đỉnh cấp tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc không hề tầm thường, toàn bộ đều vượt trội so với đỉnh cấp tinh anh của các công hội khác. Nếu như các công hội khác có được hơn mười đỉnh cấp tinh anh đã là rất tốt rồi, Ngưu Nhân Bộ Lạc lại có đến năm sáu mươi người. Điều này làm cho Thị Huyết Cuồng Đao vô cùng phiền muộn. Muốn sở hữu một cao thủ là phải lựa chọn từ trong vô số các ngoạn gia thông thường, sau đó tìm ra người có thiên phú tốt, lại phải dùng đại lượng tinh lực, phúc lợi thật lớn để chậm rãi bồi dưỡng. Đây chính là khảo nghiệm ánh mắt của hội trưởng công hội. Nếu chẳng may, ánh mắt cùi bắp, bỏ cả đống tiền bồi dưỡng một người, xong lại phát hiện tên này đến cùng cũng chỉ như vậy cũng không phải việc hiếm.

Thị Huyết Cuồng Đao, bản thân hắn mất nhiều thời gian đến vậy, nhưng cũng chỉ tìm được hơn mười mạng có thiên phú, có thực lực để đột phá top 500 trong toàn đế quốc Cách Lâm Lan. Thế nhưng căn cứ theo điều tra của hắn, trong Ngưu Nhân Bộ Lạc, có thể trùng kích top 500 chí ít cũng phải sáu, bảy chục người. Gấp bảy lần Chiến Đao Thị Huyết. Tinh anh của toàn bộ Tạp La Nhĩ thành hầu hết đã tập trung trong Ngưu Nhân Bộ Lạc. Chỉ cần vậy thôi đã đủ nhìn ra chênh lệch giữa hai công hội rồi.

Mà đây cũng là nguyên nhân chính khiến Thị Huyết Cuồng Đao có địch ý lớn như vậy với Ngưu Nhân Bộ Lạc. Nếu cứ để một con rồng nhỏ như vậy phát triển, đến lúc nó trưởng thành, vậy thử hỏi sẽ còn mảnh đất nào cho Chiến Đao Thị Huyết đặt chân nữa?

“Lão đại, bọn hắn đang chạy về phía nam”

“Không tiếc bất cứ giá nào, nhất định phải xử lý được bọn chúng. Phái toàn bộ đạo tặc đoàn ra đuổi giết! Phải ngăn hoặc chí ít cũng làm chậm tốc độ bọn chúng, đợi viện binh quân ta đến!”

Thị Huyết Cuồng Đao trầm giọng nói. Hơn hai ngàn người lúc trước, hẳn là đã tiêu hao hết được kỹ năng cao cấp của đám gia hỏa kia. Không có cao cấp kỹ năng, hẳn đây là thời điểm bọn hắn yếu nhất. Nếu lúc này còn không động thủ thì còn đợi đến khi nào.

Chiến Đao Thị Huyết cũng có đạo tặc đoàn. Là lấy ý tưởng từ đạo tặc bách nhân đoàn của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Số lượng khá nhiều, ít cũng hơn 500 mạng. Tuy nói về chất lượng thì dĩ nhiên không thể so sánh với Đạo tặc bách nhân đoàn của Ngưu Nhân Bộ Lạc, nhưng chí ít đám này cũng là đám được lựa chọn tỉ mỉ từ trong vô số đạo tặc của công hội. Hơn nữa toàn bộ đều được trang bị ngựa, tính cơ động cực cao. Đạo tặc đoàn, trước đến giờ thi hành nhiệm vụ đều có xác xuất thành công rất cao.

Thị Huyết Cuồng Đao phát một nhóm lớn tới bao vây, chặn đánh bọn Nhiếp Ngôn. Mặt khác, lượng lớn đám đội viên đang đi train level ở khắp nơi cũng ào ào tụ họp lại.

Quang Huy chi thành là địa bàn của Chiến Đao Thị Huyết, há có thể để cho người của Ngưu Nhân Bộ Lạc đến đây kiêu ngạo.

Thị Huyết Cuồng Đao chỉ huy toàn cục người ở Quang Huy chi thành, từ bốn phương tám hướng triệu tập các ngoạn gia đuổi theo chặn đường đám Ngưu Nhân Bộ Lạc.

Càng ngày càng có nhiều ngoạn gia tụ tập lại đây, tạo thành một cái vòng vây thật lớn. Ngưu Nhân Bộ Lạc, dù có muốn liều chết giết ra cũng không phải chuyện dễ dàng.

Bọn Nhiếp Ngôn vẫn chạy như điên về hướng nam. Ra khỏi hoang mạc, phía xa là Mang mang thảo nguyên, gió thổi vi vút, từng đợt từng đợt như những cơn sóng biển tràn đến, hết đợt này đến đợt khác. Thấp thoáng vài con Hắc ám Man Ngưu cấp 40, phân bố cũng không dày đặc. Cả mảnh thảo nguyên rộng lớn như vậy, ngâu nhiên mới có 1, 2 đầu Hắc ám Man Ngưu du đãng.

Đột nhiên, từ đâu xông tới năm sáu chục tên Chiến Đao Thị Huyết. Lao tới đầu tiên là một đám chiến sĩ, thánh kỵ sĩ, tiếp đến là mục sư, pháp sư. Đám này ào ào phi lên chặn đường bọn Nhiếp Ngôn.

“Xuống ngựa, nghênh chiến!”

Nhiếp Ngôn vừa quát lớn trong pt, vừa trực tiếp lao xuống.

Chỉ thấy, Nhiếp Ngôn vừa xuống ngựa, thu hồi Phúc Nhĩ Khắc Nạp chiến mã xong liền lập tức sử dụng Âm Ảnh Vũ Bộ, biến mất trong tầm mắt mọi người.

Đám đội viên thấy vậy, cũng ào ào xuống ngựa.

Aun và Nhất Truy Định Tình cũng trước sau tiêu thất, tiến vào trạng thái tiềm hành. Ở trạng thái tiềm hành, đạo tặc mới là mạnh nhất!

“Lũ ranh con Chiến Đao Thị Huyết, chúng mày tới bao nhiêu cũng đều là đưa thức ăn tới cho bọn ta mà thôi”

Sát Bất Tử Đích Phôi Đản vừa thấy rất nhiều người chặn đường, lập tức trở lên hưng phấn. Cao cấp ma pháp của hắn đã sử dụng hết, nhưng lòng bàn tay lại ngưng tụ một đoàn hỏa diễm.

Chước nhiệt viêm bạo!

Đạo hỏa cầu nóng rực, kéo lê một đường trên không trung rồi bay vùn vụt về phái trước. Bành! Hỏa cầu nổ tung, liệt diễm bay múa. Tên thuẫn giáp chiến sĩ của Chiến Đao Thị Huyết đi đầu, lập tức bị bạo trúng, bay ra ngoài rồi ngã xuống mất mạng.

Một thân Hỏa diễm chi vũ sáo trang, Sát Bất Tử Đích Phôi Đản ra tay lập tức khiến cho đám người của Chiến Đao Thị Huyết hoảng sợ.

Trong nháy mắt, Thủy Sắc Yên Đầu, Thôi Xán Đao Quang, Lãnh Ngạo Ảnh, nguyên đám cận chiến đồng thời xông lên, ngăn cản năm sáu chục thuẫn giáp chiến sĩ. Mục sư của song phương không ngừng buff máu từ phía sau, khẩn trương triển khai trận thế đối kháng.

Thôi Xán Đao Quang quát to một tiếng. Thuẫn bài mãnh kích! Hất văng ba tên thuẫn giáp chiến sĩ ra ngoài.

Lực lượng của mấy tên thuẫn giáp chiến sĩ này so với Thôi Xán Đao Quang, căn bản không cùng cấp bậc.

Lãnh Ngạo Ảnh cũng một mình chặn 6 tên thuẫn giáp chiến sĩ. Lại thêm từng đạo ma pháp từ phía sau bắn đến, nổ tung trên người hắn. Nhưng cũng chỉ tạo thành 20-30 điểm thương tổn. Vài đạo thánh quang rơi lên người, huyết lượng của hắn không ngừng lên xuống phập phồng, nhưng vẫn như cũ hết sức an toàn.

Bởi vì có mục sư ở phía sau, đám thuẫn giáp chiến sĩ bên kia thương vong cũng không quá lớn. Hơn nữa, số mục sư của Chiến Đao Thị Huyết lại lên tới hơn 30 người, do đó trị liệu lúc nào cũng duy trì liên tục, không ngừng nghỉ.

Đúng lúc này, đột nhiên một thân ảnh hiện ra bên người đám mục sư. Là Nhiếp Ngôn! Đám mục sư này thậm chí không biết Nhiếp Ngôn là từ đâu tới! Kiếm chém xuống, một tên mục sư ngã xuống. Hắn lại lập tức đánh về phía tên mục sư bên cạnh, lại thêm một kiếm miểu sát.

Sát thương quá cao, Nhiếp Ngôn gặp đám mục sư này quả thực là đơn phương tàn sát.

Nhiếp Ngôn xuất hiện, dẫn tới toàn bộ đội mục sư trở lên hỗn loạn. Cả đám ào ào chạy tứ phía, nào còn tâm tư mà chữa trị cho đồng đội phía trước.

Cùng lúc này, các đó không xa, Aun hiện ra, một phát Muộn kích khống chế được địch nhân, sau đó lại bồi thêm bối thứ, hoàn thành combo bằng dịch cốt, xử lý xong xuôi một tên mục sư. Sát thương mặc dù không cao dọa người như Nhiếp Ngôn, nhưng động tác vô cùng gọn gàng và linh hoạt.

Một, hai, ba tên.... nằm xuống. Aun như u linh, thoắt ẩn thoắt hiện trong hàng ngũ địch. Nhiếp Ngôn nhìn Aun, trong lòng chấn động. Động tác của Aun, rõ ràng đã có vài phần bộ dáng của một Ảnh Chi Vũ Bộ.

Nhiếp Ngôn tìm hiểu thời gian lâu như vậy, từ kiếp trước đến kiếp này mới bắt đầu lĩnh ngộ được Ảnh Chi Vũ Bộ. Không nghĩ tới Aun chỉ nhìn động tác của hắn vài lần đã bắt đầu học được theo. Thằng này đúng là đạo tặc thiên tài. Bước ra khỏi hào quang của Nhiếp Ngôn, Aun đang dần dần tự khẳng định chính mình,

Mặt khác, một thân đạo tặc bì giáp. Nhất Truy Định Tình với vóc dáng mê người cũng đã ăn gỏi 3 tên mục sư. Động tác của cô nàng cũng cực kỳ trôi chảy, đã mang chút bóng dáng nữ thần mà người người dõi theo. Kiếp trước,cô nàng chính là người tình trong mộng của vô số đạo tặc, một phần là vì mỹ mạo, phần khác là kỹ xảo khiếp người. Thậm chí, trong hàng ngũ đạo tặc, uy vọng của nàng còn lấn át cả Aun. Với nụ cười khuynh nhân khuynh thành, nói là hồng nhan họa thủy cũng chưa đủ.

Ba người, như ba mũi đao nhọn, xuyên qua lớp bảo vệ của Chiến Đao Thị Huyết, tùy ý thanh lý đám mục sư đứng sau.

Đám mục sư loạn thành một đoàn, lập tức tình cảnh đội chiến sĩ phía trước vô cùng thảm. Không có buff, không có trị liệu chính, tránh làm sao nổi kết cục bị hàng tá ma pháp thổi bay ra ngoài.

Nhất là Đường Nghiêu, như một pháo đài di động. Ma pháp trong tay liên tiếp bay ra, thình thịch, bành bạch, oanh tạc tan nát đội hình đối phương.

Đám chiến sĩ đã suy sụp. Thủy Sắc Yên Đầu, Thôi Xán Đao Quang, Lãnh Ngạo Ảnh, cả bọn vọt tới, triển khai tàn sát mấy tên pháp hệ giáp vải.

Cả ba tuyến của Chiến Đao Thị Huyết tan vỡ, mạnh ai nấy chạy, không có đến một chút năng lực chống cự.

Thủy Sắc Yên Đầu, một phát Toàn phong trảm quét ra, năm sáu tên pháp hệ nằm xuống. Bọn này chỉ là các ngoạn gia thông thường. Ý thức team work và phản ứng còn kém xa bọn Thủy Sắc Yên Đầu. Đâm ra lúc công kích, đám Thủy Sắc Yên Đầu còn không thèm sử dụng kỹ năng, chỉ xài phương thức công kích thô bạo và dã man nhất, chặt ngã từng tên một.

Bên trên là đám đạo tặc Nhiếp Ngôn đánh xuống. Phía dưới là đám Thôi Xán Đao Quang đẩy ngược lên. Rất nhanh hai bên đã chạm mặt.

Hai, ba trăm người của Chiến Đao Thị Huyết, sau năm, sáu phút bị bọn Nhiếp Ngôn công kích đã oẳng mất bảy, tám phần. Số còn lại đã phân tán chạy tứ tung bốn phía.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play