Nhiếp Ngôn bố trí thêm hơn mười tiễn tháp ở phía ngoài tường thành. Đợi công thành khí giới được chế tạo ra là đem cơ nỏ an trí phía trên. Một tiễn tháp cấp 1 có thể lặt đặt hơn mười khung cơ nỏ. Tất cả ngoạn giả đều có thể sử dụng những cơ nỏ này, cho nên có thể an bài đám ngoạn gia level thấp đi lên. Chỉ cần bọn hắn thao tác tốt, vậy tiến tháp sẽ cực kỳ uy lực.

Là cứ điểm trọng yếu nhất của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Nơi này có tính chiến lược hơn xa lợi ích thực tế. Chỉ cần bảo vệ tốt, Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ vững vàng không sụp đổ.

Hai bên con đường nhỏ dài, từng cửa hàng mọc lên san sát như rừng. Phía sau các cửa hàng là nhà dân. Mặt khác, khu giao dịch điểm tín dụng cũng sắp mở ra, khu vực này sẽ do tập đoàn Long Dược nắm giữ. Một loạt hoạt động buôn bán của tập đoàn sẽ diễn ra ở đây.

Nhiếp Ngôn tính toán qua, kiến tạo toàn bộ những kiến trúc này tiêu tốn chừng sáu vạn kim tệ. Cũng may khai hoang xong cứ điểm, tập đoàn Long Dược lại tiến hành một vòng đầu tư, bơm tiền mới cho Ngưu Nhân Bộ Lạc. Ngưu Nhân Bộ lạc có được số tiền đầu tư mới từ tập đoàn Long Dược cũng đủ để chi trả những phí dụng của những thứ này.

“ Giao khu buôn bán tại đây cho Vu Nhuế nhé, mặt khác cũng mở một chi nhánh của Tinh Không Dược Điếm tại đây đi. Tiếp nữa là cũng nên bắt đầu mời gọi đám thương nhân vào các cửa hàng còn trống đi thôi”

Nhiếp Ngôn nói. Tương lai cứ điểm phát triển, buôn bán phồn vinh là tất yếu. Một công hội càng cường thịnh thì sự an toàn lại càng được đảm bảo, bọn hắn càng dễ dàng hấp dẫn đám thương nhân đến trong cứ điểm. Dùng uy vọng cùng lực hiệu triệu của Ngưu Nhân Bộ Lạc tại Tạp La Nhĩ Thành lúc này, muốn phát triển cú điểm, hẳn không phải chuyện khó.

Bút giao dịch tín dụng thứ nhất ở khu buôn bán đã được giao hàng. Chuyện này có nghĩa rằng việc đầu tư bơm tiền của tập đoàn Long Dược cho Ngưu Nhân Bộ Lạc, bước đầu đã đem lại lợi nhuận.

“Những chuyện này ta sẽ xử lý. Hiện ta đã an bài 15 người để quản lý cứ điểm, chịu trách nhiệm quản lý các sự vụ về kinh tế của cứ điểm. Mặt khác còn có một dự án về thời điểm chiến tranh khẩn cấp, ngươi xem qua một chút. Khi cứ điểm phát sinh sự kiện khẩn cấp, do những người nào đến thủ, số lượng bao nhiêu đều cần xác định tốt từ trước. Hiện tại cứ điểm chỉ có 100 nhà dân cấp một, nên khi phát sinh cứ điểm chiến, chỉ có 5.000 người có thể tham gia thủ thành. Ta có thể lợi dụng tường thành và tiễn tháp chống đỡ được 30”, chờ đợi viện quân tiếp ứng hẳn là không vấn đề gì”

Quách Hoài nói. Đem một phần phương án giao cho Nhiếp Ngôn. Nhiếp Ngôn xem qua rồi hỏi:

“Cao cấp ma pháp sư trong đội ngũ thủ thành có bao nhiêu người?”

“Toàn công hội có 5 cao cấp ma pháp sư gồm có: Hạ Trùng Ngữ Băng, Sát Bất Tử Đích Phôi Đản, Sơ Học Giả, Giang Nam, Thiên Không Đại Vân”

Quách Hoài trả lời. Đội ngũ cao cấp ma pháp sư hiển nhiên không đủ.

Nhiếp Ngôn suy nghĩ thoáng qua, không biết tình huống Yểu Yểu bên kia thế nào rồi, nếu Yểu Yểu cũng đã học xong thánh đường ma pháp. Như vậy đội cao cấp ma pháp sư lại nhiều hơn một người. Năm đọi viên này hiển nhiên là tuyến người đầu tiên của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Trong tương lai sảy ra chiến đấu, một cao thủ có kỹ thuật cao, nhất là ma pháp sư có kỹ thuật cao, đối với công hội mà nói là tối trọng yếu.

“Để bọn họ đi kiếm thêm một ít ma pháp cao cấp về đây, chúng ta sẽ bố trí trên tường thành một số điểm phòng ngự bí mật. Tất cả cao cấp ma pháp sư nhất định đều phải được sử dụng hiệu quả”

Nhiếp Ngôn nói. Dùng cao cấp ma pháp sư thủ hộ tường thành, tác dụng sẽ phi thường lớn.

Nhiếp Ngôn hàn huyên một hồi cùng đám Thủy Sắc Yên Đầu, Thôi Xán Đao Quang thì Thập Lý Họa Sã, Đại Ca Thất Tử, Dịch Diễn cũng từ đằng xa đi tới.

Mặt khác, Đường Nghiêu cũng đang chạy về phía tổng bộ công hội của Ngưu Nhân Bộ Lạc.

Nguyên đám đầu sỏ của Ngưu Nhân Bộ Lạc đã tập trung tại đây.

Mọi người đang trò chuyện phương hướng phát triển trong tương lai của Ngưu Nhân Bộ Lạc, bỗng tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên bên tai Nhiếp Ngôn.

Hệ thống: Ngoạn gia Tàn Sắc đạt được Trật Tự Chi Chương quyển 5, chương 3: Nhân Ái Chi Trương; Trật Tự Chi Chương quyển 5, chương 5: Tri Thức Chi Chương. Tọa độ vị trí: Quang Huy Chi Thành 23535.23532..35482. Tọa độ mỗi giờ thông báo một lần.

Hệ thống: Ngoạn gia Du Nhiên đạt được Trật Tự Chi Chương quyển 5, chương 6: Khoan Dung Chi Chương, tọa độ vị trí: Quang Huy Chi Thành: 23535.23532.35482. Tọa độ mỗi giờ thông báo một lần.

Vị trí tọa độ mỗi giờ thông báo một lần. Đồng thời, Nhiếp Ngôn là người có được năng lực dự đoán của đại học giả. Mỗi ngày có khả năng dự đoán vị trí của đối phương một lần.

Trong nội tâm hắn khẽ động. Không nghĩ tới 6 chương Trật Tự Chi Chương, nhanh như vậy đã xuất hiện 4 chương. Trải qua năm sáu ngày tranh đoạt, Trật Tự Chi Chương đã đổi chủ vài lần, hai chương trong đó đã rơi vào tay tên ngoạn gia có tên Tàn Sắc. Mặt khác một chương nữa rơi vào tay ngoạn gia có tên Du Nhiên.

Cả hai lại trùng một tọa độ khu vực.

Việc này làm người ta có chút mơ màng.

Bọn hắn là đang đánh nhau hay đang cùng nhau sát quái?

Trông tất cả các chương của Trật Tự Chi Trương, 6 chương đầu của Quyển 1 là trọng yếu nhất. Mấy chương còn lại hơi kém một chút nhưng vẫn là đồ tốt khó gặp.

Nhiếp Ngôn nhìn qua Quách Hoài ở bên cạnh:

“Trước ngươi điều tra giúp ta người tên Tàn Sắc kia có lai lịch gì?”

“Đã tra xét, là một thuẫn giáp chiến sĩ của Chiến Đao Thị Huyết. Chiến Đao Thị Huyết có một đoàn đội hơn mười ngoạn gia đứng đầu. 10 người bọn hắn thường xuyên săn giết quái tinh anh cùng nhau. Ta đã theo tọa độ ngươi cung cấp, phái đạo tặc đoàn trăm người đi vây hắn. Mấy lần đều không đánh được đành phải lui lại. Hắn rất cảnh giác. Hơn nữa thực lực cũng rất mạnh, đã giết chết mấy đạo tặc của chúng ta. Đám Chiến Đao Thị Huyết bên kia có rất nhiều người ngó chừng, cho nên bọn ta cũng không giám làm ra động tác quá lớn. Nếu không trở thành đối tượng bị nhìn chằm chằm liền thảm rồi”

Quách Hoài nói, dù sao đạo tặc đoàn trăm người cũng là tinh anh của Ngưu Nhân Bộ Lạc, không thể tổn thất một cách vô ích được.

“Tàn Sắc” Nhiếp Ngôn lẩm bẩm cái tên này. Kiếp trước hắn đối với chuyện tình của những người không thuộc Tạp La Nhĩ thành cũng không nắm quá rõ, trừ mấy cái tên đặc biệt nổi danh. Những người khác, trên cơ bản Nhiếp Ngôn không gọi được ra tên, cho nên đối với mấy cái danh tự này, hắn một chút ấn tượng cũng không có. Kiếp trước, cứ vài ngày Nhiếp Ngôn lại phải đem bán đại lượng kim tệ trong game đổi lấy điểm tín dụng. Nghèo muốn chết. Mà truyền tống đến những thành thị khác, động cái đã hơn một kim tệ. Nếu không phải có sự tình cấp bách, hắn tuyệt đối không chịu uổng phí mà tiêu số tiền này. Cho nên rất ít khi đi những thành thị khác.

Thấy bộ dạng trầm tư suy nghĩ của Nhiếp Ngôn, Thủy Sắc Yên Đầu ở một bên nói:

“Cái tên Tàn Sắc này, ta lại có chút hiểu rõ. Trong bảng xếp hạng game thủ chuyên nghiệp (GOSU) hắn bài danh trước 30, là tự do chức nghiệp ngoạn gia. Về sau đầu nhập vào Chiến Đao Thị Huyết, Chiến Đao Thị Huyết liền cho hắn đại ngộ cực cao”

“Tên này trình độ chiến đấu thế nào?”

Nhiếp Ngôn hỏi. Nếu để cho đám huynh đệ của Ngưu Nhân Bộ Lạc xuất mã, động tĩnh quá lớn, dễ dàng làm cho Chiến Đao Thị Huyết bên kia phát giác ra chuyện gì đó. Nếu thật sự không được như vậy, chỉ có thể do chính hắn xuất mã. Hắn đã ra tay, đám Chiến Đao Thị Huyết không có khả năng cản nổi.

“Trình PK trên cả tiêu chuẩn, là một thuẫ giáp chiến sĩ rất mạnh”

Thủy Sắc Yên Đầu thành thật trả lời.

“So với Thôi Xán Đao Quang thì ai mạnh hơn?”

Nhiếp Ngôn cười cười nói. Thôi Xán Đao Quang chính là thuẫn giáp chiến sĩ có vị trí bài danh trước 3 a!

“Rất khó nói. Nếu so đánh boss, Thôi Xán Đao Quang có thể mạnh hơn một chút. Tàn Sắc là người làm việc không lúc nào đàng hoàng. Một thân thuẫn giáp sáo trang hệ chiến dấu, rất am hiểu PK. Hắn có thú vui tao nhã chính là đi đồ sát để kiếm thêm thu nhập. Cơ hồ không lúc nào là không phải đầu đỏ. Cái tên này trong phạm vi các game thủ chuyên nghiệp rất nổi danh”

Thủy Sắc Yên Đầu nói. Hắn đối với chuyện trong giới game thủ chuyên nghiệp, có thể nói là rõ như lòng bàn tay.

“Vậy à, thế để ta đi chăm sóc hắn”

Nhiếp Ngôn nói, coi như không thành công đi nữa, chỉ cần tiềm hành trốn về là được. Tên kia là thuẫn giáp chiến sĩ không có biện pháp bắt được hắn. Thế nên lúc đi Nhiếp Ngôn cũng đã nghĩ qua, đến giờ này, sợ là không còn nhiều người có thể lưu hắn lại được nữa rồi.

Cũng đã đến lúc Trạch Ân Nạp Đức Chi Kiếm rời vỏ!

“Cẩn thận một chút nhé, đừng có để lật thuyền trong mương đấy”

Thủy Sắc Yên Đầu cười nói. Tuy rằng Tàn Sắc xem như rất mạnh, thuộc hạng đứng đầu trong đám ngoạn gia, nhưng gặp phải thể loại yêu nghiệt bậc này như Nhiếp Ngôn, phòng chừng cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo.

Nhiếp Ngôn quay qua Quách Hoài bên cạnh nói:

“Trong công hội có còn tùy cơ truyền tống quyển trục không?”

“Hơn 10 quyển”

Quách Hoài trả lời. Những vật phẩm tiêu hao dạng này đều là vật tư dự trữ trọng yếu của công hội. Vì các đội viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc đều hết sức nhiệt tình đóng góp, cho nên nhà kho công hội lưu trữ được không ít các vật phẩm loại này.

“Cho ta ba quyển lại đây”

Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút rồi nói. Trước tiên cứ cầm lấy ba quyển tùy cơ truyền tống quyển trục đề phòng đã.

“Vốn là bọn ta muốn tìm ngươi để cùng đi phụ bản lâu rồi, xem chứng vẫn là chưa có cơ hồi. Thế là thiếu đi một tên đạo tặc”

Thôi Xán Đao Quang bất đắc dĩ nói, hắn đã tìm được rất nhiều người, chỉ thiếu có một đạo tặc thôi.

“Này không phải còn có Nhất Chuy Định Tình sao?”

Nhiếp Ngôn cười cười nói. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, quan hệ giữa Nhất Chuy Định Tình và Thôi Xán Đao Quang không giống bình thường.

Nghe Nhiếp Ngôn nói như vậy, Thôi Xán Đao Quang, tên gia hỏa thường ngày trầm ổn, giỏi giang cũng lộ ra vẻ lúng túng hiếm thấy.

Từ khi truyền tống trận giữa phòng làm việc công hội ở Tạp La Nhĩ thành và cứ điểm được khai thông. Ngày càng nhiều ngoạn gia của Ngưu Nhân Bộ Lạc di chuyển đến đây. Cả đám đều tiến đến chào hỏi.

“Lão đại hảo a”

“Niết Viêm lão đại hảo”




Nhiếp Ngôn quét ánh mắt qua những đội viên này. Một đám những gương mặt quen thuộc đập tới. Sát Bất Tử Đích Phôi Đản, Hạ Trùng Ngữ Băng, Bản Chất Ác Ma…v…v. Cả đám toàn bộ đã đi tới.

“Đám các ngươi cùng đi đánh phụ bản với nhau, như thế nào không thấy Hắc Sắc Thiên Đường?”

Nhiếp Ngôn hỏi. Đây chính là một thần mục a. Hắn cũng không muốn Hắc Sắc Thiên Đường bị đám đội viên này cô lập.

“Tiểu tử kia rất quái gở, không muốn đi luyện cấp cùng bọn ta. Mấy lần bọn ta rủ rê hắn đều cự tuyệt hết”

Sát Bất Tử Đích Phôi Đản phiền muộn nói.

“Các ngươi giờ đều là tinh anh của công hội, nên tạo mối quan hệ tốt với từng thành viên trong công hội chứ!”

Nhiếp Ngôn nghiêm túc nói, hắn cũng không phải nói giưỡn, một công hội muốn có lực ngưng tụ, nhất định phải đoàn kết từng đội viên lại với nhau.

“Chuyện này bọn ta hiểu. Lần trước ở rừng ngoài rậm hoàng hôn. Chính tên tiểu tử kia đã buff một cái thánh đường ma pháp, làm cho mấy trăm huynh đệ bọn ta như uống thuốc lắc vậy. Mục sư như vậy, nịnh bợ còn không kịp nữa kìa”

Hạ Trùng Ngữ Băng ở một bên chen miệng nói.

Đám đội viên đều đồng ý gật đầu. Ký ức về cái kỹ năng ấy của Hắc Sắc Thiên Đường đến giờ vẫn còn như mới.

Nhiếp Ngôn ngẫm lại, thấy cũng đúng. Đám đội viên này đều là người biết nặng biết nhẹ. Hắc Sắc Thiên Đường có thể vì lý do cá nhân, mới không muốn luyện cấp cùng đám đội viên này. Có thể về sau, mọi người quen thuộc sẽ tốt hơn. Dễ dàng nhận thấy, Hắc Sắc Thiên Đường và Hắc Sắc Địa Ngục là người thủ tín. Hắc Sắc Địa Ngục khả năng sẽ không rời bỏ công hội cũ.

Quách Hoài bên cạnh đột nhiên nhìn qua tức tức pm, quay đầu nói với Nhiếp Ngôn:

“Căn cứ tọa độ ngươi cung cấp, một đội viên trong đạo tặc đoàn trăm người đã tìm được vị trí của Tàn Sắc”

“Rất tốt”

Ánh mắt Nhiếp Ngôn híp lại, lần này coi như đi gặp người của Chiến Đao Thị Huyết, thăm dò một chút nông sâu của bọn hắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play