Tế đàn giữa cánh rừng Moonlight Sonia đã bị phong hóa một cách trầm trọng, khung cảnh đổ nát thê lương ấy khiến con người ta có một cảm giác thật huyền bí, xa xưa.

Bạch tinh linh thuộc về Tát Đặc Ân đế quốc, là đồng minh của nhân loại, rồi sau đó nảy sinh chuyện hai đế quốc Cách Lâm Lan và Tát Đặc Ân tranh đoạt lãnh địa với nhau. Một trong những điều kiện để ký hiệp ước hòa bình là bạch tinh linh phải rời khỏi chỗ này, di chuyển lên một vùng đất xa xôi của Tát Đặc Ân.

Đã mấy trăm năm rồi chưa từng có Bạch tinh linh xuất hiện trên lãnh thổ Cách Lâm Lan đế quốc, cho nên những câu chuyện về chúng đối với các ngoạn gia của Cách Lâm Lan đế quốc mà nói, chẳng qua cũng chỉ là một truyền thuyết hư ảo mà thôi.

Kiếp trước sau khi Nhiếp Ngôn tấn chức Đại đạo tặc, tư liệu về phiến Lịch Sử Phủ Đầy Bụi cũng vừa mới mở ra không bao lâu, chỉ thỉnh thoảng mới có một hai bạch tinh linh hoặc là thú nhân xuất hiện tại Tạp La Nhĩ thành. Dù sao phí truyền tống giữa hai đế quốc Tát Đặc Ân và Cách Lâm Lan rất cao, đủ để hù chết người. Chỉ có những người đứng đầu các đại công hội mới có khả năng thường xuyên truyền tống qua lại mà thôi. Đêm trước khi Nhiếp Ngôn ám sát Tào Húc, Cách Lâm Lan đế quốc mới bắt đầu tung ra Sư Thứu, bán ra bên ngoài, lúc đó các người chơi mới có thể cưỡi Sư Thứu lui tới giữa hai đại đế quốc. Chỉ là lúc ấy Nhiếp Ngôn đã không thể nhìn thấy cảnh đó được nữa.

Đây cũng chính là con đường phát triển của Tín Ngưỡng, địa đồ của mỗi một tòa thành thị đều rất lớn, đầu tiên, các người chơi sẽ bắt đầu hoạt động ở một thành nhất định, sau khi tung ra toa kỵ thì họ mới có thể qua lại giữa các tòa thành với nhau. Rồi phải đến lúc xuất hiện tọa kỵ phi hành, người chơi mới chính thức được đi ngao du, khám phá khắp nơi.

Quy tắc của các đế quốc đặt ra cũng không giống nhau, chức nghiệp khác biệt, tín ngưỡng khác biệt, phong tục, văn hóa cũng khác biệt, máy chủ hồ như đã đem cả thế giới tươi đẹp này tái hiện lại ở trước mắt người chơi từng chút, từng chút một. Thật khiến cho người ta kinh ngạc lẫn say mê.

Khu vực Nhiếp Ngôn đang đi tới, vẫn còn nằm trong phạm vi của Tạp La Nhĩ thành, nhưng lần theo các dấu tích còn sót lại của bạch tinh linh, hắc tinh linh, thú nhân, đã có thể mờ hồ cảm nhận được cảnh tượng khi xưa.

Nếu như Nhiếp Ngôn gom góp đầy đủ cuốn Trật Tự Chi Chương, tư liệu về phiến Lịch Sử Phủ Đầy Bụi chỉ sợ cũng theo đó mà mở ra sớm hơn. Nhiếp Ngôn không biết được chuyện này là tốt hay xấu, chỉ tin chắc rằng bỏ túi được một vật phẩm truyền kỳ như vậy sẽ vô cùng có lợi đối với sự phát triển sau này của hắn.

Vừa qua khỏi một khoảnh rừng um tùm rậm rạp đã thấy giữa bãi đất trống ở phía trước xuất hiện sáu con Gấu Mặt Trăng đang đi loanh quanh trong trạng thái du đãng, sáu con này to hơn những con Gấu Mặt Trăng bình thường khác rất nhiều. Xung quanh là các vách tường đã bị tàn phá, phía trên bề mặt còn có thể thấy lờ mờ hình vẽ đồ án cổ xưa và một ít chữ viết của tộc tinh linh. Bên cạnh là tế đài của Nguyệt Lượng nữ thần.

Những con Gấu Mặt Trăng này hình như là sinh vật cấp tinh anh, Nhiếp Ngôn chậm rãi tiềm hành đến sau những bức tường, thực hiện kỹ năng trinh sát với bọn nó.

Nham Thạch Gấu Mặt Trăng: ba mươi lăm cấp tinh anh, huyết lượng: 11000/11000.

Bọn Nham Thạch Gấu Mặt Trăng này là những sinh vật không thể nào dùng chiêu cận chiến được, nếu không có mục sư đi theo, tuyệt không có bất kỳ một đoàn đội nào trong vòng bốn mươi cấp đủ can đảm tấn công bọn chúng.

Đường đi của Nhiếp Ngôn đã bị những con Nham Thạch Gấu Mặt Trăng chặn mất.

Quan sát lộ tuyến hoạt động của những con gấu Nham Thạch này, Nhiếp Ngôn do dự một chút rồi dùng một quyển trục gia tốc đồng thời mở ra kỹ năng Bóng Tối Vũ Bước, bay lên phía trước, thoáng chốc đã tới gần bọn chúng.

Có một con đã phát hiện ra tung tích Nhiếp Ngôn, phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, vỗ một chưởng tới Nhiếp Ngôn.

Động tác Nhiếp Ngôn bỗng nhiên nhanh hơn, xoay người một cái đã kịp lách qua bên cạnh con Nham Thạch Gấu Mặt Trăng.

Một chưởng to đùng của nó mém tí nữa đã chụp trúng Nhiếp Ngôn, sau khi vồ hụt thì bước chân của nó cũng khựng lại. Chờ đến khi nó quay lại tìm kiếm, Nhiếp Ngôn đã chạy xa hơn ba bốn mét. Dùng kỹ xảo ảnh chi vũ bước để né tránh công kích của Nham Thạch Gấu Mặt Trăng đúng là vô cùng thoải mái.

Lúc Nhiếp Ngôn tránh thoát được công kích của con Nham Thạch Gấu Mặt Trăng kia thì năm con còn lại cũng nhất loạt xông tới, nhìn như kiểu muốn ngũ mã phân thây hắn, một con Nham Thạch Gấu Mặt Trăng cao lớn đứng lên, đánh ra kỹ năng chấn kích.

Nhiếp Ngôn liền lui về phía sau mấy bước, bùm một tiếng, một chưởng của con gấu kia vỗ vào mặt đất ngay trước mặt Nhiếp Ngôn tạo thành một cái hố sâu.

Nhiếp Ngôn nhanh nhẹn tránh né công kích của con Gấu Mặt Trăng này. Nghiêng người cố gắng lách qua khe hở giữa các đợt công kích của nó một cách gian nan. Tốc độ của hắn đã nhanh đến cực hạn.

Ngay khi những con khác đang muốn xông vào thì trong tay Nhiếp Ngôn xuất hiện một cái Thiểm Quang Trần. Bùm một tiếng. Thiểm Quang Trần trong tay nổ tung, phát ra ánh sáng chói mắt.

Toàn bộ năm con Nham Thạch Gấu Mặt Trăng đều bị mù, gầm gào chạy loạn cả lên, hắn liền nhân cơ hội đó chạy một mạch được hơn mười mét, xoay người nhảy qua một bức tường đổ nát, biến mất ở trong rừng, không còn thấy tung tích.

Bởi vì chưa bị khai hoang, nên xung quanh đây những con Gấu Mặt Trăng cấp tinh anh thật sự rất nhiều, nhưng Nhiếp Ngôn một mực dựa vào kỹ xảo né tránh vô cùng cao siêu của mình lách qua được hết, từng chút một đi sâu vào cánh rừng Moonlight Sonia.

Chờ khi nào ba mươi lăm cấp thì để bọn Thôi Xán Đao Quang tới chỗ này khai hoang cũng không tệ, với lực phòng ngự của Thôi Xán Đao Quang và khả năng trị liệu của Dẫn Đầu Đại Ca Thất Tử, mang thêm người tới đây khai hoang tuyệt không vấn đề gì, Nhiếp Ngôn thầm nghĩ.

Khiến cho Nhiếp Ngôn cảm thấy khá hưng phấn chính là lúc đang tìm kiếm Thiện Lương Chi Chương, hắn lại gặp được hai cái hoàng kim bảo rương và đến mấy cái bạch ngân bảo rương. Một trong hai hoàng kim bảo rương còn mở ra được một sơ cấp phối phương Thủy dược dẫn ma pháp.

Thủy dược dẫn ma pháp là một trong những tễ thuốc xếp hàng đầu vào loại cực phẩm. Nguyên liệu chế tác tuy bình thường nhưng phối phương điều chế lại cực kỳ hiếm có, phân ra sơ cấp, trung cấp, cao cấp và cấp chuyên gia, kiếp trước giá cả của một trung cấp phối phương được bán ra ở đấu giá hội thậm chí vượt qua giá của một ít các trang bị á truyền kỳ. Còn cao cấp và chuyên gia cấp, hoàn toàn chưa thấy qua. Trong vòng năm mươi cấp, giá của sơ cấp phối phương Thủy dược dẫn ma pháp cao đến không tưởng.

Thủy dược dẫn ma pháp sơ cấp có tác dụng tăng phúc đối với ma pháp cao cấp: +20% biên độ ảnh hưởng, thời gian ngâm xướng -10%, tốc độ viết văn tự ma pháp +20%. Hiếm có loại tễ thuốc ma pháp sơ cấp nào đạt được hiệu quả như thế.

Mà phối phương của nó lại cực kỳ hi hữu, vì thế giá của mỗi một lọ Thủy dược dẫn ma pháp lên tới hơn mười kim tệ, rất nhiều pháp sư phải đến khi lên Đại pháp sư mới có thể dùng tới loại tễ thuốc đắt đỏ này.

Giá thành phẩm của sơ cấp Thủy dược dẫn ma pháp cũng không cao, chỉ vào khoảng năm mươi ngân tệ, cần hơn ba mươi loại nguyên liệu để điều chế nhưng cũng may tất cả đều là những loại phổ biến. Điều phiền toái duy nhất là ngay cả một trung cấp Dược Tề mà chế tác một lọ sơ cấp Thủy dược dẫn ma pháp phải tốn hơn mười phút đồng hồ, đã vậy xác xuất thành công lại không vượt quá 30%, nghĩa là để chế ra một lọ Thủy dược dẫn ma pháp ngon lành phải tốn gần bốn mươi phút.

Mà mỗi một phút của trung cấp Dược Tề Sư đều vô cùng đáng giá.

Nhưng Thủy dược dẫn ma pháp lại có ý nghĩa rất lớn đối với một Đại pháp sư, ngay cả với Ma Đạo sư nó cũng rất trân quý. Càng về sau những cao cấp ma pháp họ sở hữu được lại càng mạnh mẽ, nhưng bù lại họ phải tốn ít nhất là một hai giờ, thậm chí lên đến ba bốn giờ để viết ma pháp văn tự, một lọ sơ cấp dược thủy dẫn ma pháp có thể tiết kiệm cho họ được rất nhiều thời gian. Dùng thời gian của trung cấp Dược Tề Sư đổi lấy thời gian của Đại pháp sư, Ma đạo sư hẳn nhiên là một chuyện có lời rồi. Đồng thời sau khi uống Thủy dược dẫn ma pháp, còn có thể giảm thời gian ngâm xướng cao cấp ma pháp đi rất nhiều. Trên chiến trường, mỗi một giây một phút đều vô cùng trọng yếu.

"Lời to." Nhiếp Ngôn hưng phấn. Giờ hắn mới hiểu rõ vì sao các đại công hội dù có tổn thất bao nhiêu đi nữa vẫn muốn đi khai hoang.

Kiếp trước không có tham gia công cuộc khai hoang, thật là quá thiệt thòi, chờ khi về lại công hội phải huy động mọi người đi khai hoang ở các địa đồ cấp cao mới được.

"Nhiếp Ngôn, ngươi đang ở đâu?" Đúng lúc hắn nhận được pm của Quách Hoài.

"Ta đang ở rừng Moonlight Sonia, có chuyện gì không?" Nhiếp Ngôn hỏi. Quách Hoài pm lúc này chắc chắn là có chuyện quan trọng.

"Bích Lạc Thương Khung gia nhập vào Quang Minh Thánh Diễm rồi."

"Ừ hử" Nhiếp Ngôn gật đầu nói.

"Không lẽ người không lo lắng gì?" Quách Hoài không ngờ Nhiếp Ngôn lại bình tĩnh như vậy, Bích Lạc Thương Khung dù gì cũng là một đại công hội với hai vạn người!

"Có gì phải lo, ta đã sớm đoán trước, không phải Khải Hoàn Đế Quốc thì cũng là Quang Minh Thánh Diễm." Nhiếp Ngôn nói. Chúng ta đã kết oán với Bích Lạc Thương Khung rồi, cái gì tới cũng sẽ tới thôi, hắn chưa từng hối hận về quyết định trợ giúp phòng công tác Khô Diệp lúc trước.

"Ngươi đã chuẩn bị tâm lý như thế thì ta cũng không nói nữa. À, còn một việc ngươi cần phải thận trọng, Khải Hoàn Đế Quốc vừa mới mời chào phòng công tác Hắc Ám Bất Diệt. Nghe đâu là nhắm vào ngươi, ngươi nên lưu ý một chút." Quách Hoài nói. Hắc Ám Bất Diệt chính phòng công tác lớn nhất trong nước.

"Ảnh Sát?" Nhiếp Ngôn ngẩn người, lịch sử phát triển quả nhiên đã xuất hiện một ít sai lệch, không ngờ bọn chúng lại có thể kêu gọi được phòng công tác Hắc Ám Bất Diệt, chẳng biết rốt cuộc họ đã trả bao nhiêu để mời được người kia tới trợ giúp Khải Hoàn Đế Quốc.

Kiếp trước trong giới Ảnh vũ, có hai nhân vật truyền kỳ, một là Sun: từ một người bình thường từng bước phát triển trở thành một nhân vật thiên tài xuất chúng, kinh diễm tuyệt luân, hào quang chói mắt. Người còn lại chính là Ảnh Sát, hắn rất ít khi xuất hiện trước đám đông, ngay cả thi đấu khiêu chiến giữa các ảnh vũ cũng không tham gia. Hết thảy về hắn đều là bí ẩn. Nhưng từ khi Sun còn chưa nổi tiếng hắn đã thành danh rồi. Là lão đại của phòng công tác lớn nhất cả nước: Hắc Ám Bất Diệt. Tên của hắn từ lâu đã như sét đánh bên tai, nhưng đa số cũng chỉ nghe qua mà chưa từng thấy mặt.

Ảnh Sát bình thường chỉ tiếp nhận nhiệm vụ ám sát, đều là những vụ giết người khó khăn, nhưng hắn lấy giá cực cao, đến mức có nhiều người không chấp nhận nổi. Đổi lại, hắn cũng chưa từng thất thủ, mọi chuyện đối với hắn dường như chỉ tựa như một trò chơi đầy tính kích thích mà thôi. Kiếp trước, trong danh sách ám sát của hắn, kể cả Dạ Phá Thần Côn, lão đại của Quang Minh Thánh Diễm hay Ái Tình Sát Thương, lão đại của Cuồng Chiến Liên Minh v.v... cũng đều chết trên tay hắn. Người này không về phe của ai cả, chỉ cần giá cả đủ cao thì hắn sẽ ra tay. Kiếp trước, lúc Khải Hoàn Đế Quốc đang còn tranh bá thiên hạ, Phá Thiên cũng từng bị hắn ám sát.

"Đúng, là hắn." Quách Hoài nói một cách nghiêm trọng. Dù ở game nào, cho tới giờ Ảnh Sát vẫn luôn là một nhân vật mà mọi người khó có thể với tới được.

"Ngươi có tra được tin tức gì về hắn không?"

"Không, chỉ biết là Hắc Ám Bất Diệt tạm thời gia nhập Khải Hoàn Đế Quốc, lão đại của hai công hội Khải Hoàn Đế Quốc và Quang Minh Thánh Diễm đều đã gặp gỡ hắn."

"Ta là mục tiêu lần này của hắn?"

"Ta nghĩ đến 90% là vậy, cho nên ngươi phải cẩn thận."

"Có thể trở thành mục tiêu của Ảnh Sát là một vinh hạnh." Nhiếp Ngôn chẳng những không lo lắng lại còn thản nhiên cười nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play