Lĩnh chủ siêu biến dị rất mạnh mẽ. Không biết Đao Quang Sáng Chói có kềm giữ được không, Nhiếp Ngôn cân nhắc nhiều lần, có lẽ chờ thêm một thời gian nên dập tắt ý niệm nguy hiểm này xuống, đồ cấp Á Truyện Kỳ không dễ lấy như vậy đâu. Nhiếp Ngôn cũng không muốn bởi vì yếu tố mạo hiểm tiềm tàng trong lòng mình mà làm cho đám đội viên phải diệt đoàn. Trước tiên cứ giết lĩnh chủ bình thường, tăng trang bị cấp bậc của đám đội viên lên rồi sau đó mới suy nghĩ có nên đi tìm lĩnh chủ siêu biến dị không.
Nhiếp Ngôn nhìn qua cấp bậc bản thân đã cấp 33 rồi, còn về đám đội viên thì sáu nggười Bại Hoại Giết Hoài Không Chết, Hắc Bạch, Vô Phong đã cấp 30 nên rời tổ đội, nhưng mà vẫn còn đang giúp Nhiếp Ngôn tiếp tục dẫn quái, Đao Quang Sáng Chói vừa mới thăng cấp 30, cũng rời khỏi đoàn đội.
Còn có bốn người chưa lên cấp 30, nhưng mà rất nhanh lại thêm Máy móc ma ngẫu xếp thành đàn bị dẫn lại đây. Nhìn Máy móc ma ngẫu rậm rạp như thủy triều từ các con phố tràn đến đây, Nhiếp Ngôn cũng lắp bắp kinh hãi, sao mà còn có nhiều như vậy, hắn hoài như có phải đám đội viên dẫn toàn bộ Máy móc ma ngẫu của Thành lũy Vĩnh Hằng đến đây không. Có cảnh báo của Nhiếp Ngôn, đám đội viên không dám đi khu vực trung tâm của Thành lũy Vĩnh Hằng, chỉ hoạt động ở bên ngoài Thành lũy Vĩnh Hằng.
Bom ma pháp sát thương vùng của Nhiếp Ngôn vẫn không ngừng xuống, nổ tung ầm ầm ầm, Máy móc ma ngẫu ngã xuống trên mặt đất từng đống.
Một lát sau, trên quảng trường chỉ còn lại có một vùng thi thể Máy móc ma ngẫu.
Đám đội viên thu thập trang bị rơi xuống.
- Có giày cùng giáp vai hay không? Nhiếp Ngôn hỏi, hiện tại cấp bách nhất chính là giúp Đao Quang Sáng Chói thu thụp đủ bộ sáo trang Vĩnh Hằng.
- Chỗ ta tìm được một giáp vai. Hạ Trùng Ngữ Băng nhặt lên một kiện trang bị nói.
- Nơi này có một bảo vệ đùi.
- Bảo vệ đùi đã có rồi!
- Chúng ta lại đánh thêm mấy đợt, chắc là có thể ra giày.
Nhiếp Ngôn nhìn qua ba lô, trong ba lô còn còn lại hơn 300 viên bom ma pháp sát thương vùng, trong thời gian ngắn mà 2000 bom ma pháp sát thương vùng chỉ còn lại hơn 300, tiêu hao thật kinh người.
Đám đội viên hơi xấu hổ, bởi vì lần luyện cấp này của đám đội viên khiến Nhiếp Ngôn tiêu hao gần 500 vàng, người nào cũng thấy áy náy, bọn họ không biết ngồi hỏa tiễn thăng cấp tiêu hao lại lớn như vậy, hiện tại ngẫm lại lúc ấy bảo Niết Viêm lão đại mang luyện cấp, là yêu cầu cỡ nào quá phận.
- Lão đại, chúng tôi xin lỗi, đã lãng phí nhiều tiền của nghiệp đoàn như vậy. Bại Hoại Giết Hoài Không Chết ở bên cạnh xin lỗi nói, dù sao đề trước đó xuất bảo Nhiếp Ngôn mang đi luyện cấp là bọn hắn, nếu tiêu hao lớn như vậy vì sao Nhiếp Ngôn không nói rõ tình hình chứ.
- Mang toàn bộ các ngươi lên cấp 30, 500 vàng không xem như phí phạm, nếu kém đủ bộ sáo trang Vĩnh Hằng sẽ càng đáng giá, chỉ 500 vàng thôi mà, tiền tiêu sạch còn có thể kiếm lại. Nhiếp Ngôn cười cười nói, tuy nói 500 vàng được xem là khoản không nhỏ, có thể khiến thực lực đám đội viên tăng lên, vẫn có thể xem là một thu hoạch khác.
- Lão đại, người khiến chúng ta rất cảm động, về sau đi theo làm tùy tùng, người nói một tiếng, chúng ta nhất định sẽ cống hiến hết sức làm việc cho người . Bại Hoại Giết Hoài Không Chết nửa đùa nửa thật nói.
Nhiếp Ngôn cười cười, nói: - Được rồi, đừng cãi cọ nữa. Trong nghiệp đoàn có mấy bộ sáo trang Hoàng Kim cấp 30, các ngươi đều có thể mặc, hãy nói với Quách Hoài một tiếng, đến kho hàng nghiệp đoàn mà lấy.
- Vậy không được, chúng ta không thể lấy không thêm thứ gì nghiệp đoàn nữa, các huynh đệ của nghiệp đoàn sẽ có ý kiến, điểm cống hiến nghiệp đoàn của ta đã hơn 6000, hiến thêm vài món trang bị có thể kém được bộ sáo trang Hoàng Kim cấp 30, ta cũng hiến luôn bộ sao trang trên người. Hạ Trùng Ngữ Băng bên cạnh nói, bọn họ đều hiểu bây giờ nghiệp đoàn mới phát triển, mọi người đều phải suy nghĩ cho sự phát triển nghiệp đoàn mới được, về sau mọi người mới có thể theo nước lên thì thuyền lên.
Lời của Hạ Trùng Ngữ Băng nhận được sự tán đồng của ọ người, dù sao trang bị dùng quá bỏ vào kho hàng nghiệp đoàn, còn có thể một lần nữa đổi thành điểm cống hiến nghiệp đoàn, sự tồn tại của kho hàng nghiệp đoàn rất thuận tiện cho mọi người.
Nếu từng thành viên trong nghiệp đoàn đều có một phần suy nghĩ như vậy, cần gì lo nghiệp đoàn không thể lớn mạnh.
Lại có ba người thăng lên cấp 30, chỉ còn có Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc còn chưa thăng lên cấp 30, hắn là Mục Sư nên bình thường thăng cấp khó khăn nhất, cho nên cấp bậc hơi thấp hơn mọi người.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, nói với Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc: - Chỗ ta còn có một ít bom ma pháp sát thương vùng, ta mang người lên cấp 32 luôn.
Tốc độ luyện cấp của Mục Sư chậm, sau này nhất định sẽ bị những người khác dần dần đuổi kịp và vượt qua, cho nên để Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc thăng thêm mấy cấp, sau này không đến mức bị bỏ lại quá xa.
- Có hơi lãng phí. Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc khó xử nói.
- Không sao, hai người luyện cấp là rất nhanh. Nhiếp Ngôn nói, không có đội viên khác chia kinh nghiệm, giúp Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc lên cấp 32 là rất nhanh.
- Vậy được rồi. Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc suy nghĩ một chút nói, là một Mục Sư hắn hiểu được hắn quan trọng cỡ nào với đoàn tinh anh nghiệp đoàn nên không chối từ.
Lại một đợt Máy móc ma ngẫu bị dẫn đến, tiếp tục dùng bom ma pháp sát thương vùng, từng vang72 hỏa diễm thổi quét qua đàn Máy móc ma ngẫu. Máy móc ma ngẫu ngã xuống thành vùng.
Keng một tiếng hệ thống nhắc nhở, Nhiếp Ngôn lại thăng thếm 1 cấp, đến 34. Không ngờ nhanh như vậy đã chuẩn bị xông lên 35, trong ba lô của Nhiếp Ngôn còn có một bộ sáo trang Thiên Hành của Đạo Tặc. Là trang bị hệ phòng ngự, vốn là chuẩn bị gặp phải tình huống thích hợp mới dùng, không ngờ lại nhanh như vậy, hắn vừa mới muốn bắt đầu thu thập trang bị ba cấp 35, 40. Nhưng mà phòng ngự của sáo trang Thiên Hành, cho dù dùng đến cấp 40 cũng không thành vấn đề. Cùng lắm thì dùng bảo thạch đập vào sáo trang Thiên Hành, bởi vì là trang bị Ám Kim, dùng bảo thạch đập cũng là rất có lợi.
Một luồng sáng tráng chiếu lên người Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc, hắn lên tới cấp 30, kinh nghiệm nhanh chóng thăng lên 86%. Không có đội viên nào chia kinh nghiệm, tốc độ thăng cấp nhanh hơn rất nhiều.
Thu thập xong trang bị trên mặt đất.
- Nơi này có kiện áo giáp sáo trang Vĩnh Hằng. Hạ Trùng Ngữ Băng vui mừng nói, trong bộ sáo trang Vĩnh Hằng trung, áo giáp là tán kiện quan trọng nhất, có áo giáp có thể vượt cấp mặc những món trang bị khác.
- Tốt lắm. Nhiếp Ngôn cũng cảm thấy vui mừng nói, sáo trang Vĩnh Hằng mặc dù chỉ có tán kiện nhưng thuộc tính cũng không tệ, nhất là mặc vào lúc cấp 39, năng lực phòng ngự khá khả quan. Có áo giáp, có thể dễ dàng mặc những tán kiện còn lại.
- Chỗ này ra giày. Vô Phong từ trên mặt đất nhặt lên một kiện trang bị, rốt cuộc bộ sáo trang Vĩnh Hằng đã kiếm đủ.
Tất cả tán kiện đều giao dịch cho Đao Quang Sáng Chói, hắn mặc bộ sáo trang Vĩnh Hằng, mỗi một chỗ trên toàn thân đều được kim chúc cứng rắn bảo vệ, mặc trang bị này thậm chí không thua gì bộ sáo trang Ám Kim cấp 30 bình thường. Năng lực phòng ngự mạnh mẽ có thể miệt thị tất cả lĩnh chủ cấp 30, đụng tới lĩnh chủ siêu biến dị cấp 30 nói không chừng cũng có thể chống cự được.
Hơn nữa cấp bậc của Đại Ca Dẫn Đầu Bảy Nhóc cũng tăng lên, cũng đã đến lúc có thể tổ chức hoạt động nghiệp đoàn, Nhiếp Ngôn thầm nghĩ.
Tiếp tục luyện cấp, kênh của Nhiếp Ngôn vang lên, nhìn qua là Hồ Ly Nửa Tỉnh, rốt cuộc người này đã không nhịn được phải tìm mình, Nhiếp Ngôn chuyển kênh.
- Các ngươi thật mạnh mẽ nha. Trên bảng cấp bậc bảng thành nơi người nhà ngươi. Hồ Ly Nửa Tỉnh nói, hắn không khỏi hâm mộ Nhiếp Ngôn, nếu dưới trướng mình có một nhóm cao thủ như vậy thì thật sảng khoái.
Tình hình trước mắt là, thực lực của Quang Minh Thánh Diễm, Đế Quốc Khải Hoàn mạnh nhất, Bộ Lạc Ngưu Nhân cao thủ nhiều nhất, còn Đế Quốc La Mã Thần Thánh, hy vọng duy nhất của bọn họ chính là ký thác vào tranh đoạt cứ điểm, nếu đoạt được cứ điểm, Đế Quốc La Mã Thần Thánh sẽ có thể phát triển lên, nếu cứ điểm bị Quang Minh Thánh Diễm cướp đi, Đế Quốc La Mã Thần Thánh không thể không yên lặng một thời gian. Quang Minh Thánh Diễm nhất định sẽ dốc sức đánh rắn giập đầu.
- Ngươi mật ta không phải chỉ là để muốn nói chuyện cấp bậc thôi chứ. Nhiếp Ngôn cười nhẹ nói, hắn có thể thảnh thơi hơn Hồ Ly Nửa Tỉnh nhiều lắm.
- Phái đám cao thủ của nghiệp đoàn ngươi, giúp ta cướp lấy cứ điểm thế nào? Rốt cuộc Hồ Ly Nửa Tỉnh trực tiếp nói rõ ý đồ, loại tranh đoạt cứ điểm nhỏ này sẽ được tiến hành dưới giám sát của Cách Lan Lâm đế quốc, nhân số song phương là 2000 người, sau khi cướp được cứ điểm sẽ có quyền sở hữu 5 tháng, 5 tháng sau cứ điểm sẽ mở ra toàn diện, có thể tự do tranh đoạt. Mặc dù chỉ có thể khống chế ệ tháng, dụ hoặc thuế thu của cứ điểm 5 tháng cũng rất lớn, đủ để cho Đế Quốc La Mã Thần Thánh quật khởi lên.
Mà nghiệp đoàn cao thủ nhiều nhất, không ai qua Bộ Lạc Ngưu Nhân.
- Liên minh của chúng ta chính là công thủ đồng minh, Bộ Lạc Ngưu Nhân không có nghĩa vụ giúp Đế Quốc La Mã Thần Thánh cướp lấy cứ điểm mà? Nhiếp Ngôn nói, hắn phái cao thủ đi giúp Đế Quốc La Mã Thần Thánh cướp lấy cứ điểm là chuyện phiêu lưu mạo hiểm rất lớn, nếu không có đủ lợi ích thì hắn sẽ không ra tay. Là lão đại một nghiệp đoàn, hắn phải suy nghĩ cho nghiệp đoàn.
- Ta muốn 10 người các ngươi xuất thủ, 2000 vàng, thế nào? Hồ Ly Nửa Tỉnh nói, 10 người trong lời hắn chính là 10 người của Bộ Lạc Ngưu Nhân ở Dong Hỏa rừng rậm giết 500 người ung dung rút lui. Phí thuê 200 vàng, quả nhiên là cái giá làm người ta líu lưỡi.
- Ngươi thật đúng là để mắt chúng ta. Nhiếp Ngôn nói, 200 vàng, chắc là cũng có thể thuê một phòng làm việc đỉnh cấp 200 người bán mạng cho Hồ Ly Nửa Tỉnh, mà cái giá hắn báo ra này chỉ để thuê 10 người Nhiếp Ngôn. Nhưng mà đối với Nhiếp Ngôn mà nói, 200 vàng không tính cái gì, hắn rất có tiền, thế cho nên hoàn toàn không có xem trọng 200 vàng.
- Các ngươi đáng với giá này. Hồ Ly Nửa Tỉnh nói, hắn đoán là dựa vào quan hệ hợp tác, chắc hẳn Nhiếp Ngôn sẽ ra tay.
Nhưng mà Nhiếp Ngôn lại có suy tình khác.
- Bên ta ra 100 người, ta có 80% chắc chắn giúp các ngươi đoạt được cứ điểm, nhưng mà 200 vàng nhất định là không đủ. Nếu ta giúp các ngươi đoạt được cứ điểm, ta muốn cứ điểm 30% cổ quyền. Nhiếp Ngôn há mồng to như sư tử.
- Ngươi dựa vào cái gì mà chắc chắn lớn như vậy? Hồ Ly Nửa Tỉnh hỏi ngược lại, hắn mời chào thuê cao thủ khắp nơi, vẫn không có nắm chắc đoạt được cứ điểm, Nhiếp Ngôn dựa vào cái gì mà tự tin như vậy?
- Ngươi hãy cân nhắc cho kỹ. Bị Hồ Ly Nửa Tỉnh nghi ngờ, Nhiếp Ngôn vẫn lạnh nhạt, số lượng cao thủ trong Bộ Lạc Ngưu Nhân là Hồ Ly Nửa Tỉnh không thể tưởng tượng được, còn nhiều hơn so với vài nghiệp đoàn lớn bọn họ cộng lại, nếu là đại chiến quy mô trên vạn người, hắn không thể cam đoan gì, nhưng tiểu chiến chỉ 2000 người, Bộ Lạc Ngưu Nhân ra 100 nhân, phối hợp Đế Quốc La Mã Thần Thánh là có thể dẹp yên Quang Minh Thánh Diễm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT