Thấy Y Thước Á tức giận không để ý hết thảy lao tới, Dương Lăng hiểu mục đích đã đạt được, nghiêng người sang một bên đã dễ dàng tránh được chiêu tấn công của hắn.
Sau khi uống vào nửa bình Sinh mệnh nước suối còn lại, hắn đột phá được tới cảnh giới cao cấp huyết vu, không chỉ có vu lực tiến nhanh, tốc độ càng không thể so với ngày trước. Y Thước Á mặc huyết tinh linh chiến ngoa mặc dù nhanh nhẹn gấp nhiều lần, nhưng nếu so về tốc độ hắn không thể nào bằng.
-Di, tốc độ của Dương Lăng sao lại nhanh như vậy? Y Thước Á dụng huyết tinh linh chiến ngoa cũng không thể nhanh bằng, thật là ngoài ý muốn!
Pháp sư che mặt Mật Tuyết Nhi thất thanh kêu lên, tiếp theo nhỏ giọng nói:
-Chẳng lẽ hắn dùng thêm ma pháp khoái tiệp phụ trợ ?
Nhắm mắt lại rồi chỉ trong nháy mắt pháp trượng của Mật Tuyết Nhi phát ra một trận bạch quang rất mờ nhạt, lén lút hướng chỗ Dương Lăng đang đứng đi tới. Nhưng rất nhanh, nàng mở to mắt, lắc đầu nghi hoặc. Từ trên người Dương Lăng, nàng không cảm giác được có chút ma lực ba động nào. Hiển nhiên, Dương Lăng càng không dùng thêm ma pháp phụ trợ, cũng không có đeo vào trang bị cao cấp nào có thể tăng nhanh tốc độ.
-Hắc hắc, đúng vậy, tốc độ của Dương Lăng đúng là rất nhanh, nhanh đến mức không thể tin được, nhưng từng này vẫn còn không đủ. Đối mặt với Y Thước Á được võ trang đến tận răng, hắn bị thua cũng chỉ là sớm muộn mà thôi. Kỵ sĩ Khắc Lỗ Tư lắc đầu, cho rằng tại trước mặt Y Thước Á với thực lực cường đại Dương Lăng căn bản là không có cơ hội chiến thắng.
-Không, Khắc Lỗ Tư , Dương Lăng bản lãnh phi thường kỳ lạ. Ta cảm giác hắn còn có không ít hậu chiêu, ai là người có thể cười cuối cùng chưa thể đoán được!
Nhìn Dương Lăng ứng phó thong dong, trực giác cho Mật Tuyết Nhi biết có lẽ người tuổi trẻ này có thể mang đến việc ngoài ý muốn cho mọi người.
Nghiêng người tránh né cú đánh của Y Thước Á, Dương Lăng lạnh lùng cười, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một thanh chủy thủ sắc bén, đồng thời cũng bí mật gọi ra một con Giác phong thú, lén lút giấu ở trong ống tay áo.
Đại ý khinh thường, ngay cả Ba Đế Tứ thân là hoàng gia đại kiếm sư cũng không thể ngăn cản châm độc do Giác phong thú bắn ra, Dương Lăng tin tưởng thân là ma pháp sư cũng như đang tức giận gần như mất đi lý trí Y Thước Á càng sẽ không thể nào chống lại. Chỉ cần Y Thước Á trúng chiêu, thì sẽ giống như con cá mặc cho người ta chém giết, trận đấu cơ bản có thể kết thúc.
-Đi tìm chết đi !
Sau khi hét lớn một tiếng, Dương Lăng không lùi mà tiến, nhanh như chớp cầm chủy thủ lao tới. Đồng thời chỉ huy con Giác phong thú vẫn trốn ở trong tay áo nhanh chóng bắn ra ba cây châm độc gần như trong suốt nhắm vào giữa ngực Y Thước Á. Không ngờ mấy thanh âm -Đinh, đinh vang lên, Y Thước Á mặc áo giáp Khải Lạp Phu không tổn hao gì, tất cả châm độc đều bị áo giáp bắn ngược lại.
Càng không ổn nữa là, may mắn tránh thoát một kiếp, Y Thước Á rốt cục cũng tỉnh táo lại. Một bên lui về phía sau, một bên nhỏ giọng niệm chú, rất nhanh dương tay phát ra một loạt hỏa cầu . Vừa chạm vào nhau đã nổ mạnh giống như lựu đạn, làm cho Dương Lăng vất vả tránh phải né trái.
-Tên triệu hồi sư đáng chết, đi chết đi .
Y Thước Á được thế không buông tha, lại phóng ra từng loạt từng loạt hỏa cầu, hỏa hoa liên tiếp nổ mạnh bay múa đầy trời, hận không được phải đem Dương Lăng đốt cho cháy đen.
-Trời ạ, hỏa mạn liên thiên.
Nhìn một đám hỏa cầu to như nắm tay. Dong binh và mạo hiểm hiểu biết thất thanh kêu to. Nhiều hỏa cầu như vậy, đừng nói là cao cấp ma pháp sư, sợ rằng ngay cả Đại ma pháp sư đều không thể thi triển tự nhiên, Hỏa diễm giới chỉ không hổ là cực phẩm trang bị hỏa hệ, thật sự nổi bật.
Mắt thấy tình thế của Dương Lăng không ổn, gia đinh của Y Thước Á lớn tiếng hoan hô, dùng sức huy động vũ khí trong tay. Cùng lúc đó, người dân bình thường của Duy Sâm Trấn đều vô cùng khẩn trương, có người còn hung hăng nguyền rủa Y Thước Á, có người nhỏ giọng cầu khẩn, hy vọng Dương Lăng được thần linh phù hộ. Tựa hồ so với bản thân Dương Lăng còn khẩn trương hơn nhiều.
-Không nghĩ tới An Tạp gia tộc ngoại trừ Xà yêu huyết trượng còn có nhiều bảo bối tốt đến như vậy, hắc hắc, sau khi trận đấu kết thúc, nhất định phải tìm một cơ hội lấy được tất cả trang bị trên người hắn.
Nhìn chằm chằm Hỏa diễm giới chỉ trên tay Y Thước Á, Mai Lệ Nhĩ Tư cắn chặt răng, âm thầm tính toán nên làm như thế nào để ra tay.
Mở to mắt nhìn tràng quyết đấu trong sân, lão già áo đen không nói một lời, lắc đầu rồi lại nhắm mắt nghỉ ngơi. Y Thước Á và Dương Lăng ai thắng ai thua lão không có hứng thú, lão chỉ quan tâm đến thánh khí hắc ám Xà yêu huyết trượng trong tay Y Thước Á mà thôi. Ngoài ra, sơn cốc phía đối diện truyền đến một tia ma lực ba động rất nhỏ, cũng để cho lão phải cảnh giác.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLThần thánh cự long Ngã Nhĩ Mạt Tây Nặc trước khi chết lưu lại không phải chuyện đùa, có không ít người quan tâm đến. Căn cứ theo tin tình báo của hắc ám công hội thì không chỉ có sứ giả do giáo đình phái tới, ngay cả một số lão già ngàn năm không chết chỉ thích đi lại một mình cũng chạy tới đây. Xem ra, thần khí hấp dẫn quá lớn, người nào cũng kỳ vọng có thể đoạt được.
Sau khi kinh hiểm tránh thoát được hàng loạt hỏa cầu nổ mạnh, Dương Lăng như quỷ mị tiến tới trước mặt Y Thước Á, thanh chủy thủ sắc bén nhắm phía yết hầu của hắn chém tới. Trong nháy mắt, gia đinh của Y Thước Á khẩn trương không thôi, thở cũng không dám thở mạnh. Cùng lúc đó, người dân đang lo lắng bất an lại vui mừng nhảy lên, ra sức ủng hộ.
Vào thời khắc quan trọng nhất, Y Thước Á hét lớn một tiếng, nhất thời đại địa thủ hộ phi phong trên người hóa thành một vòng phòng ngự thổ hoàng sắc. -Đinh một tiếng, kịp thời ngăn lại một kích trí mạng của Dương Lăng.
-Hắc hắc, nhìn xem ngươi còn chạy đường nào?
Cơn sợ hãi qua đi, Y Thước Á dồn hết ma lực vào trong Hỏa diễm giới chỉ, sau khi niệm ma pháp phát ra một bức tường bằng lửa vây Dương Lăng lại vào bên trong.
Có sự bảo vệ của vòng phòng ngự, Y Thước Á toàn lực tấn công, một loạt hỏa cầu màu tím lao thẳng về phía Dương Lăng đang bị vây trong bức tường lửa. Hắn tin tưởng không được bao lâu, cho dù Dương Lăng không bị hỏa cầu nổ chết, thì cũng bị nhiệt độ rất cao đốt thành tro.
Dập tắt ngọn lửa trên ống tay áo, mắt thấy hỏa cầu bạo liệt phô thiên cái địa lao đến, hiểu rằng trốn không phải biện pháp, Dương Lăng trong lòng vừa động, Đối với Y Thước Á giấu mình trong vòng phòng ngự và trọng giáp Khải Lạp Phu, Giác phong thú không làm gì được nhưng Tà nhãn công kích hẳn sẽ là một kinh hãi ngoài ý muốn. Niết một thủ ấn, Dương Lăng gọi ra một con Tà nhãn.
Triệu hồi sư dùng Tà nhãn làm khế ước ma thú.
Nhìn Dương Lăng né phải tránh trái, lại nhìn xem yếu ớt Tà nhãn, mọi người thiếu chút nữa con ngươi rớt ra ngoài. Không nghĩ tới Dương Lăng là một gã triệu hồi sư, càng không nghĩ hắn lại khế ước với loại ma thú thấp kém tà nhãn.
Tà nhãn là cái gì? Chính là trẻ con vừa mới biết đi cũng biết nó là cấp thấp , là ma thú cấp thấp đến không có thể thấp hơn. Nếu không phải là động vật sống theo bầy đàn, vừa hiện ra chính là một đoàn, căn bản là không thể tiến vào hàng ngũ ma thú. Chỉ cần cẩn thận chặn không cho nó tích tụ năng lượng thì nó ngay cả thong thả phát ra quang đạn cũng không thể, hoàn toàn mất đi lực chiến đấu.
Ở Duy Sâm Trấn, câu cửa miệng thường hay nói với bọn trẻ con chính là :
-Bảo bối ngoan, bắt cho ngươi một con Tà nhãn cho ngươi chơi.
Tà nhãn phân lượng trong mắt mọi người cũng có thể tưởng tượng biết.
Nhưng mà Dương Lăng cư nhiên cũng một con ma thú như vậy làm khế ước.
Ngoài ý muốn trôi qua, gia đinh của Y Thước Á lớn tiếng cười to, mà người dân trong trấn thì vô cùng ủ rũ. Một thằng ngốc cũng sẽ không cho rằng một lũ tà nhãn thấp kém có thể chiến thắng một gã cao cấp ma pháp sư được trang bị đến tận răng.
Trong khi mọi người thái độ khác nhau, thì chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Ngay khi Y Thước Á ngừng tấn công, ha ha cười to thì trong nháy mắt, phía sau Dương Lăng lại xuất hiện một con Tà nhãn. Một con, hai con, càng ngày càng nhiều. Trong nháy mắt, bên trong sơn cốc xuất hiện hơn hai ngàn con Tà nhãn tạo thành một tảng lớn dày đặc, nhanh chóng kết thành một cái trận hình ba hàng cổ quái.
Tà nhãn biết lập trận ?
Nhìn Tà nhãn tạo thành một trận hình ba hàng cổ quái, trong nháy mắt mọi người như hóa đá. Trận thế của Tà nhãn vô cùng cổ quái, hàng đầu giống như chó quỳ trên mặt đất, hàng hai lập thành một hàng rất kỳ quái, hàng thứ ba giống như con chó đang đứng lên. Dã man nhân và Tạp Tây đã thấy qua sự lợi hại của Tà nhãn liền nhanh chóng lui về phía sau một bước, mà những người khác lại không biết chuyện gì, cả ngày vẫn không hồi phục tinh thần.
Ngay khi Y Thước Á tiếng cười vừa chấm dứt, Tà nhãn dướt sự chỉ huy của Dương Lăng liền động thủ. Quang đạn to như trứng gà bắn mạnh lên trên vòng bảo hộ màu vàng của Y Thước Á, những tia lửa bắn lên tung tóe.
Trong tiếng kêu kinh hãi của mọi người, trong tiếng kêu sợ hãi của Y Thước Á, đại địa thủ hộ phi phong hóa thành vòng phòng ngự 'Chi, Chi, Chi' vài tiếng rồi tan thành mây khói. Cao nhất ma pháp trang bị cao nhất được xưng đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm cứ như vậy trước mặt mọi người đã lùi trở thành lịch sử.
Ma Thú Lĩnh Chủ.