"Một vạn người Tinh Linh tộc, cộng thêm một nhóm nguyên tố Tinh Linh. Như vậy khi ta hưởng thụ, có thể trực tiếp chuyển hóa ma lực thành Vong Linh tử khí, ha ha. Không hề kém hơn một ngàn thiên sứ nha!" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ cười gian nói: "Mặt khác, chỉ cần ngươi dâng lên kiện thần khí giống như sợi dây kia cho ta, ta sẽ giúp đỡ các ngươi đối kháng người chim, thế nào?"

"Chẳng ra cái dạng gì hết." Bần đạo một phát từ chối luôn: "Vậy thì ngươi cứ đi giúp đỡ đám người chim đối phó ta, dù sao đối thủ của ta đã mạnh như vậy rồi, thêm một người như ngươi cũng không tính là nhiều, thiếu một người cũng không ít, không sao cả."

"Rồi lại nói, ngươi cho rằng các ngươi đã nắm chắc phần thắng sao?" Bần đạo cười lạnh nói."Thuộc tính ngươi và Da Cáp Đức một quang một ám, hoàn toàn tương khắc với nhau, căn bản không thể nào phối hợp được, thậm chí đứng gần một chút sẽ lập tức phát sinh năng lượng xung đột. Còn nữ thần Tự Nhiên và nữ thần Nguyên Tố lại có thể phối hợp với nhau rất tốt. Phải biết rằng, nữ thần Nguyên Tố được xưng là Ma pháp chân thần, thi triển ma pháp đặc biệt xảo diệu, lực phá hoại mạnh mẽ không hề thua kém Hỏa Tổ, ngươi và Da Cáp Đức cùng nàng tranh đấu một đối một, không ai là đối thủ của nàng. Cho nên hai người các ngươi liên thủ chưa chắc có thể đánh thắng nữ thần Tự Nhiên và nữ thần Nguyên Tố. Ta không hề lo lắng chuyện này."

"Hừ." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ khinh thường nói: "Ngươi đúng là ếch ngồi đáy giếng. Ngươi chẳng lẽ thật sự cho rằng nhóm người chim chỉ có một vị chủ thần Da Cáp Đức thôi sao?"

"A? Chẳng lẽ còn có nhiều?" Bần đạo nghe hắn vừa nói như thế, lập tức hứng thú hỏi tới, hắc hắc, lần này ta có thể moi được một ít tin tức từ trong miệng hắn!"

Quả nhiên, Minh thần Tạp Ba Tư Cơ hơi do dự, sau đó dứt khoát nhìn ta nói: "Số lượng cụ thể của chủ thần thiên sứ ta cũng không biết, nhưng mà ta biết một việc, bọn họ có thể ở trong thời gian ngắn tập hợp được ba vị chủ thần ngang cấp Da Cáp Đức từ những Vị Diện khác."

"Ngươi định gạt ta, ngươi nhất định là đang gạt ta." Bần đạo làm bộ không tin, cười lạnh nói: "Ngươi cho rằng chủ thần mười hai đầu cánh tùy tiện là có thể xuất hiện? Hay là ngươi định nói rằng chủ thần đỉnh cấp chỉ là thứ rác rưởi có thể bán sỉ kiêm bán lẻ? Trong thời gian ngắn là có thể tập hợp ba tên? Ngươi nói ba mươi, ba trăm luôn đi, nói như vậy không chừng có thể trực tiếp hù chết ta, ngươi cũng bớt việc."

"Kiến thức nông cạn. Ta nói là sự thật." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ gấp gáp nói: "Được rồi, ta tiết lộ cho ngươi biết một bí mật, đủ để chứng minh thành ý của ta. Mặc dù chuyện tình này đã qua thật lâu, hiện tại cũng không có vấn đề gì nữa, nhưng mà ta vẫn hi vọng ngươi có thể giữ bí mật cho ta, cho dù ngươi tiết lộ ra ngoài, ta cũng tuyệt đối không thừa nhận."

"Tốt, ta đáp ứng sẽ không tiết lộ cái bí mật này." Bần đạo trịnh trọng nói.

"Ước chừng hơn một vạn năm trước, ta dạo chơi ở một Vị Diện lạ nhìn thấy một vị Thiên sứ tám cánh mỹ lệ. Lúc ấy nàng ta đang lĩnh quân chiến đấu với một đám sinh vật cao cấp của Ma Giới, thật ra nàng trúng mai phục của người ta, nguy cơ trong sớm tối." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ dùng vẻ mặt bỉ ổi nhớ lại: "Vốn là ta chỉ đi tới đó tìm kiếm một loại tài liệu quý trọng mà thôi, đối với sống chết của bọn hắn, ta chưa bao giờ quan tâm, nhưng mà cô nàng kia thật sự quá hấp dẫn, tóc cháy như lửa đỏ, làn da trắng noãn, cặp mắt to xanh thẳm, khiến cho ta thoáng cái mê mẫn luôn. Cho nên ta thừa dịp nàng trọng thương, bắt nàng từ trên chiến trường rời đi."

"Tiếp theo đó, ta suốt năm suốt tháng ở trong tẩm cung của mình chơi bời với nàng, được vài năm mới lưu luyến không rời chuyển hóa nàng thành Vong Linh hấp thu tử khí." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ nói tới đây còn mang theo tâm tình tiếc hận.

Bần đạo thấy vậy trực tiếp muốn ói, không nhịn được mắng: "Người ta tối đa chỉ là tiền dâm hậu sát, ngươi thì tốt ngược, trước gian sau ăn? Ngươi đúng là cái thứ ác tâm, quả thực không thể dùng từ ngữ để diễn tả rồi, không bằng cầm thú mà."

"Trời đất, ta đât có biện pháp gì nữa chứ?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ lại ủy khuất giải thích: "Đám người chim cũng không là thứ tốt gì đâu! Chỉ là một nhân tình của gã Da Cáp Đức thôi mà, phì phì, lão tử anh tuấn tài năng như vậy lại đi đổ vỏ cho gã người chim Da Cáp Đức, thực là xui quá đi."

Tiên tổ sư gia ơi? Bần đạo nghe cái tên ghê tởm này nói xong trực tiếp câm lặng, ta coi như là triệt để bại trong mồm hai tên bại hoại này rồi, bọn họ đã đạt đến trình độ thật sự "vô địch", ta mắng bọn hắn còn có chỗ nào dùng đây? Cái loại trình độ này nếu như chửi mắng chính là đang khích lệ bọn họ. Cho nên ta chỉ có thể buồn bực vỗ trán, vô lực mắng: "Thật là một đôi cầm thú."

Minh thần Tạp Ba Tư Cơ tỏ thái độ bất cần, nói: "Lão tử là Minh thần, mạnh hơn cầm thú mà. Bí mật còn ở phía sau, ta từ sâu trong linh hồn nữ thiên sứ kia đào móc ra một ít tin tức, chính là tin tức khi nữ nhân kia dùng thân thể bồi đáp Da Cáp Đức mới lấy được, tuyệt đối là sự thực, phải tuyệt đối bí mật, ngươi có nghe hay không đó? Không nghe ta đi chỗ khác nói à nha?"

"Nghe, nghe chứ!" Bần đạo vội vàng nói: "Mau nói cho ta nghe đi, nhân tình Da Cáp Đức biết được những tin tức gì?" Tình báo trọng yếu như vậy ta làm sao có thể bỏ qua đây?

"Từ trong trí nhớ của linh hồn kia ta biết được một bí mật kinh người, thì ra chủ thần thiên sứ không phải là cấp bậc cao nhất, ở trên bọn hắn còn có cấp bậc cao hơn tồn tại. Những gã như gia hỏa Da Cáp Đức bọn họ không có thiếu." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ ra vẻ thần bí nói với ta.

"Tồn tại cao cấp hơn Da Cáp Đức?" Bần đạo nghi ngờ nói: "Ý của ngươi là còn có người chim mười bốn cánh tồn tại?"

"Hẳn là như vậy, thậm chí có thể là thiên sứ mười sáu, mười tám cánh tồn tại." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ lộ vẻ tiếc hận nói: "Đáng tiếc nữ thiên sứ này cấp bậc quá thấp, chi tiết cụ thể nàng biết không nhiều, theo như trí nhớ của nàng dường như loại tồn tại cao cấp hơn kia chỉ có thiên sứ cấp bậc Da Cáp Đức mới có tư cách nhìn thấy, về phần thiên sứ mười tám cánh thì ngay cả tư cách biết đến cũng không có, cho thấy bọn họ tiến hành giữ bí mật tốt đến cỡ nào."

"Trời đất ơi, ngươi nói cái đó khác gì không nói." Bần đạo bất mãn nói: "Tồn tại cao cấp hơn chủ thần đỉnh cấp ta đã sớm có suy đoán, thậm chí còn có thần minh khác chứng thật nhìn thấy qua, căn bản chẳng có gì lạ. Bọn họ cho tới bây giờ không hề tham dự hạ giới tranh đấu, thuộc về tồn tại trong truyền thuyết rồi.

Ta nếu như không có đoán sai, lực lượng của bọn họ đã không còn thuộc về thứ nguyên này, hơn nữa còn có ước định khắc chế lẫn nhau. Cho nên bọn họ không thể nào hiện ra ở trong Vị Diện của chúng ta. Ngươi cho rằng đám người chim có thể xuất động Thiên sứ mười bốn cánh tới tìm ta phiền toái? Nói cho ngươi biết, ngươi xem trọng ta quá đi, ta còn không xứng để bọn họ động can qua lớn như vậy."

Bần đạo không có nói thật với hắn, tồn tại cao hơn chủ thần đỉnh cấp thật ra ta biết không ít, tỷ như sư tổ của ta Hồng Quân đạo nhân, Nữ Oa nương nương cùng với Bàn Cổ đại thần, bất luận là thần lực hay là cảnh giới tinh thần bọn họ đều vượt xa chủ thần đỉnh cấp một cấp bậc, bọn họ có thực lực dễ dàng hủy diệt một Vị Diện. Chân chính thuộc về hạng người mạnh đến biến thái.

Chỉ có điều cả đám bọn hắn đều thuộc về nhân vật truyền thuyết, dù sao bần đạo tu luyện nhiều năm như vậy cũng chưa từng nhìn thấy qua bất kỳ một ai, ta có hỏi sư phụ, ngài cũng không biết chỗ ở của ba người kia. Ngài nói cho ta biết đã không biết đã qua bao nhiêu vạn năm không gặp ba người kia rồi. Mặc dù trên nhân thế vẫn truyền lưu câu chuyện của bọn họ, nhưng mà cho tới bây giờ chưa từng có ai nhìn thấy, bọn họ đã dần dần biến ra khỏi tầm mắt mọi người. Trở nên hư vô mờ mịt, cho đến hiện tại ta mới chợt nhớ tới.

"Ngươi đúng là không xứng để xuất động Thiên Sứ mười bốn cánh. Nhưng mà không có nghĩa là ngươi không xứng để bọn họ xuất động nhiều Thiên Sứ mười hai cánh." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ cười lạnh nói: "Ở trong trí nhớ nữ nhân kia, thiên sứ có quy củ là mỗi vị chủ thần đều khống chế một vị Diện có thể thành lập Thiên đường Thần Giới. Cùng với mấy chục đến mấy trăm nhánh nhỏ ở gần Vị Diện đó, Vị Diện nhỏ phải dựa vào tự mình đi chinh phạt, phía trên không hề quản. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Cứ mỗi ba khu Thiên đường tạo thành một chiến khu hỗ trợ lẫn nhau. Thiên đường cùng chiến khu có lối đi không gian tương liên với nhau, thiên sứ đẳng cấp cao có thể tùy thời đi đến trợ giúp. Nói cách khác, chỉ cần Da Cáp Đức nguyện ý. Hắn có thể tùy thời mời hai vị chủ thần cùng chiến khu bên kia tham chiến. Hoặc nói là, đến lúc đó các ngươi đối mặt không phải là ta và Da Cáp Đức liên thủ, mà là ba vị chủ thần Thiên Giới liên thủ. Hừ, như thế thì thắng bại cũng không cần ta nhiều lời chứ?"

"Thật sự chỉ có ba?" Bần đạo không xác định được, hỏi lại: "Nếu như chiến khu của bọn hắn có thêm vài cánh cửa không gian thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ đến lúc đó mười mấy tên như Da Cáp Đức cũng có thể xuất hiện?" Bần đạo đang thử thăm dò hắn.

"Không thể nào." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ phi thường khẳng định nói: "Khoảng các giữa các Vị Diện có xa gần khác biệt, Vị Diện quá xa thỉnh thoảng có người qua lại còn được. Nhưng mà muốn thành lập lối đi không gian lâu dài, vậy thì năng lượng và vật liệu hao phí tuyệt đối là một con số ở trên trời, cho dù là người chim cũng không thể nào thừa nhận nổi. Cho nên chiến khu bình thường của bọn họ thỉnh thoảng mới có liên lạc, ngay cả tin tức cũng rất bế tắc.

Nếu muốn nhảy qua nhờ chiến khu khác điều động chủ thần đến giúp, nhất định phải hao phí đại lượng ma lực. Lượng ma lực hao phí chỉ sợ không thể kém hơn năng lượng trên người một vị chủ thần, làm như vậy thật sự cái được không bù đắp nổi cái mất. lại nói, quan hệ giữa các chiến khu cũng có cạnh tranh với nhau, đôi khi bọn họ sẽ vì một Vị Diện mới mà đánh nhau, cho nên Da Cáp Đức tuyệt đối không có năng lực điều động quá nhiều chủ thần, tối đa chỉ có ba người bọn hắn mà thôi."

"Này…" Bần đạo thở phào nhẹ nhỏm, không thèm quan tâm nói: "Nói hồi lâu mà chỉ có ba tên Da Cáp Đức thôi hả? Vậy thì có gì đáng sợ, ngươi đúng là khiến cho ta ngạc nhiên quá đi."

"Ngươi… Ngươi là ngu ngốc hả?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ thấy ta cuồng vọng như thế, thiếu chút nữa bị ta chọc cho tức chết, quát ầm lên: "Ba gã chủ thần đỉnh cấp cùng lúc xuất thủ, đủ để tiêu diệt nữ thần Tự Nhiên, nữ thần Nguyên Tố cùng với ngươi rồi."

"Ta thấy còn chưa chắc, ba người chúng ta không nhất định sợ bọn hắn." Bần đạo tự tin nói: "Lũ người chim là quang hệ pháp thuật, phòng ngự có thừa, công kích không đủ, đây đều là khuyết điểm được mọi người công nhận."

"Nhưng mà không nên quên ta chứ?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ cả giận nói: "Ngươi không mang cho ta mỹ nữ và thần khí, ta đây đành phải tiếp nhận quà tặng của đám người chim. Đến lúc đó ngươi chớ có trách ta không nói tình cảm. Suy nghĩ thật kỹ đi, bốn đấu ba, các ngươi không có bất kỳ cơ hội nào đâu."

"Làm sao ngươi biết chúng ta có ba?" Bần đạo cười nói: "Ngươi cũng đừng quên ta có thể Hỏa Tổ làm chỗ dựa, đến lúc đó ta mời hắn đi ra, bốn đối bốn, ai chết vào tay ai thật khó nói đấy."

"Ha ha, mời tới? Ngươi đừng ở chỗ này giả bộ với ta." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ khinh thường nói: "Ở trong trí nhớ nữ thiên sứ kia, ta tìm được một đoạn ngắn thú vị, Da Cáp Đức có một lần đắc ý vênh váo kể lại chuyện tình ba chủ thần bọn hắn từng thiết kế bẫy rập phong ấn Hỏa Tổ. Ta mặc dù không biết trên người của ngươi vì sao có hơi thở của hắn, nhưng mà ta lại biết ngươi và hắn khẳng định không có trực tiếp tiếp xúc, có lẽ ngươi chỉ chiếm được một món bảo bối mà hắn di lưu lại. Nếu tất cả mọi người đều là người hiểu biết, ngươi đừng có ở đây giả bộ nữa đi?"

"Ha hả, cho dù ngươi nói đúng, ta đây tuyệt đối không đáp ứng điều kiện của ngươi." Bần đạo cười nói: "Có lẽ đến lúc đó Phong thần và Đại mẫu thần lại xuất hiện thì sao? Nói như vậy, chẳng khác nào ta đây không công tổn thất sao?"

"Ngươi, ngươi không nên quá ngây thơ có được hay không?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ oán hận nói: "Vạn nhất đến lúc đó bọn họ không có xuất hiện, ngươi có muốn hối hận cũng không còn kịp nữa rồi, ta thu đồ của lũ người chim, tuyệt đối sẽ làm việc cho bọn hắn. Làm trò hề trước mặt chư thần, chiêu bài của ta sẽ vì ngươi mà bể mất. Ngươi cần phải hiểu rõ điều đó."

"Nói không làm là không làm, ta kiên quyết mặc kệ. Khà khà." Bần đạo thấy hắn giận đến nổ phổi, phi thường vui vẻ cười nói.

"Ngươi... Ngươi rất dứt khoát." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ cuối cùng vẫn phải mạnh mẽ đè cơn giận xuống, sau đó làm bộ hòa khí nói: "Ngươi không phải là sợ đến lúc đó Phong thần hoặc Đại mẫu thần xuất hiện, tác dụng của ta trở nên kém bớt đi hả? Khiến cho lần đầu tư này của ngươi trôi đi oan uổng hả? Như vậy, ta không để cho ngươi lỗ lả, ta và ngươi giao dịch, dùng một ngàn con Cốt long trao đổi với ngươi cũng tạm được chứ?"

"Một ngàn con Cốt long đã muốn đổi lại một thần khí mạnh như vậy và một vạn Tinh Linh?" Bần đạo khinh thường nói: "Cốt long của người toàn bằng vàng đúc ra hả? Hình như hơi mắc một chút đó?"

Minh thần Tạp Ba Tư Cơ thấy ta nói như vậy, còn tưởng rằng chuyện này có cửa qua, vội vàng thúc giục: "Vậy ngươi muốn bao nhiêu? Ta nghe lời ngươi."

"Vẫn là câu nói kia, nhân mạng vô giá. Ngươi đưa ra bao nhiêu ta cũng không đổi." Bần đạo cười lạnh nói.

"Phì, chó má cái thứ nhân mạng vô giá, rõ ràng là ngươi không nỡ bỏ ra thần khí của mình thôi." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ thầm nghĩ: "Cùng lắm thì ta không cần thần khí của ngươi. Dùng ba nghìn Cốt long đổi lại một vạn Tinh Linh, đây là giới hạn cuối cùng của ta rồi, không nên lại ép ta nữa."

"Ha hả." Bần đạo mỉm cười nói: "Tố chất Tinh Linh hơn xa những thiên sứ chỉ dùng làm bình hoa kia, không chỉ ma lực cao hơn rất nhiều, hơn nữa linh hồn thuần khiết và cường độ tinh thần lực cũng mạnh hơn nữ tu sĩ chuyển thế thành thiên sứ. Ngươi có thể hấp thu ma lực của các nàng để gia tăng thực lực, vừa có thể hấp thu linh hồn và tinh thần lực để gia tăng tu vi tinh thần của mình, đây mới là điểm mà ngươi nhìn trúng. Cho nên ngươi mới không tiếc giá nào nhượng bộ với ta, thế nào cũng muốn có nhóm Tinh Linh này, có phải không?"

"Không sai, chính là như vậy." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ thống khoái thừa nhận: "Dùng Tinh Linh đúng là tốt hơn những thiên sứ kia nhiều."

"Ta rất kỳ quái, lấy thực lực của ngươi làm gì không tự đi lấy? Tại sao cứ phải trao đổi với ta đây?" Bần đạo khó hiểu hỏi.

"Khi ta hấp thu tinh thần lực và linh hồn các nàng cần phải được các nàng tuyệt đối phối hợp mới được, nếu như các nàng liều mạng phản kháng , ta đây không chỉ hấp thu không được tinh thần lực, ngược lại vì phải trấn áp các nàng phản kháng làm tiêu hao một phần tinh thần lực nữa."

Minh thần Tạp Ba Tư Cơ bất đắc dĩ nói: "Cho nên ta không thể dùng sức mạnh đối với các nàng, chỉ có thể dựa vào lực lượng tín ngưỡng tông giáo để dụ dỗ các nàng cam tâm hiến thân. Tỷ như những nữ tu sĩ chuyển thế thành thiên sứ kia. Các nàng được chủ thần khuyên can và ra lệnh sẽ cam tâm tình nguyện nhận thức ta, nói thế nào cũng phải cảm hóa Ma vương ta đây, thôi đi, thật đúng là một đám ngu ngốc không có đầu óc, đã bị bán còn giúp người ta đếm tiền."

"Ài, lũ người chim thật đúng là quá khốn kiếp." Bần đạo bất đắc dĩ mắng to, sau đó, ta kỳ quái nói: "Nhóm Tinh Linh thủ hạ của ta không tín ngưỡng những điều kia, cho nên ta cũng không có biện pháp bảo các nàng đi làm việc các nàng không muốn, cho nên ngươi có thể bỏ qua tâm tư này đi thôi."

"Không không không, điều này nói rõ ngươi còn không biết thuộc hạ của ngươi." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ cười nói, "Khi ta đi tới Vị Diện này, hiện ra ở trên mặt biển rộng, nói chuẩn xác là ở trên một chiếc chiến hạm. Sau đó ta tìm được khí tức của ngươi, cho nên liền chạy tới nơi này, ở trên đường đi ta phát hiện mấy chiếc thiết giáp chiến hạm kỳ quái, nằm ngoài dự liệu chính là mỗi chiếc chiến hạm đều có năm mươi tên Tinh Linh pháp sư."

"Từ trong trí nhớ của bọn họ ta hiểu được rất nhiều chuyện xưa của ngươi. Hơn nữa còn biết, bọn họ đối với ngươi phát ra từ sự sùng bái của nội tâm, chỉ cần một câu nói của ngươi, bọn họ thậm chí có thể vì ngươi đi chết. Cho nên, ngươi chỉ cần bố trí vài chuyện nhỏ, tỷ như bảo các nàng toàn lực thỏa mãn ta để đổi lấy lực lượng của ta đánh bại người chim, vân…vân, các nàng nhất định sẽ cam tâm tình nguyện hiến dâng thân thể và linh hồn cho ta, khà khà. Tiểu tử thấy thế nào? Ba nghìn Cốt long cộng thêm ta toàn lực ủng hộ, đổi lại một vạn Tinh Linh của ngươi, có làm hay không?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ cười gian nói.

"Dĩ nhiên không làm." Bần đạo lớn tiếng quát lên, sau đó ta ngẩng đầu nhìn Minh thần Tạp Ba Tư Cơ mắng: "Ta không giống với đám người chim, mẫu thân của ta chính là trưởng công chúa Tinh linh tộc, ta đây cũng coi như là một nửa Tinh Linh tộc rồi. Vì thế cho dù thế nào đi nữa ta cũng không thể bán đi các tỷ muội của mình, đưa cho tên súc sinh như ngươi giày xéo, chỉ dù ta có chết trận, ta đây cũng phải chết cho giống một người đàn ông."

"Đừng tưởng ngươi có giá nhé, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ thẹn quá thành giận nói: "Ngươi đã không biết điều thì đừng trách ta không khách khí. Ngươi cứ đợi đến khi bị ba gã chủ thần liên thủ đuổi giết đi."

"Ha ha." Bần đạo nghe xong, ngược lại còn cười lớn, nói với Minh thần Tạp Ba Tư Cơ: "Ta rất thích bị ba gã chủ thần đuổi giết. Khà khà, ngươi đoán đi ta sẽ dẫn truy binh đi tới đâu chơi?"

Minh thần Tạp Ba Tư Cơ nhìn thấy vẻ mặt cười gian của ta nhất thời cả kinh, sau đó đột nhiên nghĩ đến một đáp án, vội vàng hỏi: "Không phải ngươi dẫn bọn hắn đi tới Minh giới đó chứ?"

"Ha ha. Ngươi nói đúng rồi, chính là Minh giới." Bần đạo cười to nói: "Ta sẽ vô cùng cẩn thận và tỉ mỉ dẫn dắt ba gã chủ thần đi chơi ở Minh giới bốn ngày, tranh thủ giúp cho bọn họ đi dạo qua bốn tòa thành Đại Tôn mỗi nơi một lần, như vậy mới gọi là công bình, ngươi thấy thế nào?"

"Ngươi, ngươi muốn phá hủy Minh giới của ta hả?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ bị ta dọa cho sợ đến đổ mồ hôi lạnh, bi phẫn nói: "Thiên sứ chủ thần đỉnh cấp chỉ cần buông thả thần quang hộ thể đã đủ khiến cho một đám cường giả như Vu Yêu Vương hoặc là Cốt Long Hoàng trọng thương, Vong Linh cấp bậc thấp hơn bọn hắn dính cái là xong. Ba gã chủ thần nếu như mang theo vài chục vạn đại quân, tiến hành bốn ngày du lãm ở trong Minh giới, vậy thì ta còn có đường sống không chứ?"

Minh thần Tạp Ba Tư Cơ nói như vậy tuyệt đối không phải là nói chuyện giật gân, mà là thật sự. Nếu như thật sự là ba gã thiên sứ chủ thần cùng tới tuyệt đối có thể giết sạch toàn bộ mầm mống nhân tài lẫn binh sĩ ở Minh giới không còn một mống, bốn đại chủ thành bị hủy diệt định chắc rồi, bởi vì tất cả kiến trúc trong thành toàn là xương cốt được pháp thuật Hắc Ám gia trì qua, nếu như bị Thánh Quang chiếu vào khẳng định giống như băng tuyết bị ánh mặt trời chiếu sáng, trực tiếp tiêu tán ngay. Vì thế nhất định khiến cho thực lực Minh giới giảm xuống hơn phân nửa.

"Ha hả, ngươi đã không cho ta một con đường sống, ta tại sao phải còn phải lưu lại cho ngươi đường sống đây?" Bần đạo cười lạnh nói: "Đến lúc đó, chúng ta cùng đợi cho toàn bộ xong xuôi hết đi. Có lẽ ta sẽ chết trước ngươi, nhưng mà ta nhắc nhở ngươi một chuyện quan trọng, danh dự của đám người chim thối cỡ nào toàn thế giới đều đã rõ ràng, ngay khi thực lực của ngươi tổn thất thảm trọng, ba người bọn hắn có thể thuận tay xử ngươi diệt khẩu hay không đây?"

"Chuyện này..." Minh thần Tạp Ba Tư Cơ đưa tay lau mồ hôi một cái, nói: "Đây còn phải hỏi sao? Căn bản là chuyện như đinh đóng cột rồi, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho ta đâu."

"Rất tốt, có thể biết được điểm này đã nói lên ngươi xem như là người có trí tuệ." Bần đạo nói: "Ngươi cũng đã biết như thế, bản thân đi trợ giúp người chim một trận, kết quả thu được lại là phản bội, vậy thì tại sao ngươi không thử chuyển qua giúp đỡ bọn ta, những người vốn có danh dự lớn lao như nữ thần Tự Nhiên, nữ thần Nguyên Tố và cả ta đây?"

"Có ích lợi gì không?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ hỏi.

"Chỗ tốt thì không có." Bần đạo lắc đầu nói: "Một Tinh Linh ta cũng sẽ không cho ngươi, thần khí cũng đừng có suy nghĩ."

"Trời đất ơi, không có bất kỳ chỗ tốt, còn muốn bảo ta tay không trợ giúp ngươi?" Minh thần Tạp Ba Tư Cơ căm tức nói: "Ngay cả người chim còn biết cho ta một ngàn thiên sứ, chẳng lẽ ngươi keo kiệt đến mức vắt cổ chày ra nước hả? Ngươi so với lũ người chim còn đen tối hơn nữa!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play