"Liệt Diễm." Đại tiên tri tức giận đáp: "Ngươi không thể đàng hoàng câm miệng lại sao?"

"Nhưng mà…." Tam hoàng tử còn muốn nói điều gì đó lại bị đại tiên tri cắt đứt.

"Nhưng mà cái gì? Kiên nhẫn. Ngươi thân là lãnh tụ, chẳng lẽ cũng không có kiên nhẫn nghe người khác giải thích cho xong sao? Lập tức xin lỗi công chúa, ngươi mới vừa nói câu kia đã mất đi phong độ hoàng giả."

Đại tiên tri chỉ tiếc hận không thể dạy dỗ hắn đến nơi đến chốn.

"Thật xin lỗi." Tam hoàng tử thấy đại tiên tri thật sự nổi giận, cũng cảm thấy thái độ nói chuyện với đồng minh như thế hình như không phải đúng lắm, cho nên lập tức xin lỗi Vong Ưu: "Ta tính tình nóng nảy, mong nàng bỏ qua cho."

Thú Nhân chỉ có điểm này là tốt, sai lầm nếu đã là sai lầm thì luôn chân thành nhận lỗi.

"Ha hả, không có gì!" Vong Ưu cười một tiếng, nàng cũng lười tức giận người lạ, mở miệng nói: "Thế nhưng, ta hi vọng ngươi có thể nói lên chỗ không ổn cụ thể, mà không phải chỉ bằng cảm giác rồi thêm suy đoán."

"Dĩ nhiên có thể!" Tam hoàng tử Liệt Diễm Bỉ Mông lập tức thẳng thắn nói: "Theo ta được biết, Tà Nhãn bởi vì thân thể bản thân yếu ớt cho nên bảo vệ tự thân vô cùng kỹ lưỡng. Bọn chúng trời sanh có tinh thần lực cực kỳ nhạy cảm, ai mà muốn len lén nhích tới gần bọn chúng cơ hồ là không thể nào làm được. Hơn nữa, ma pháp tâm linh hệ của bọn chúng một ra chiến trường liền mở ra bức tường hộ thể, không phải dùng một hai giây là có thể giết chết chúng nổi, trong loạn quân muốn ám sát bọn chúng nói dễ vậy sao? Nếu như Ám Dạ Tinh Linh thật sự có thể làm như ngươi nói, dễ dàng ám sát Tà Nhãn, chỉ sợ các ngươi sớm đã tiêu diệt bọn chúng, còn phải chờ đến hiện tại làm gì? Còn cần đến chúng ta sao?"

"Ngươi nói đây cũng chỉ là lối suy nghĩ cường điệu, ám sát Tà Nhãn đúng là khó khăn, nhưng cũng rất đơn giản, khó khăn là vì hai nguyên nhân. Một là không thể nào ẩn núp đến gần bọn chúng được. Một là làm thế nào trong một thời gian ngắn phá vỡ ma pháp bảo vệ bọn chúng, giết chết chúng." Vong Ưu cười hỏi: "Có đúng hay không?"

"Đúng thế!" Tam hoàng tử gật gật đầu nói: "Các ngươi nếu như không thể giải quyết mấy vấn đề này, chúng ta không cách nào hợp tác cùng các ngươi."

"Ha hả, hai vấn đề này ta đã giải quyết, các ngươi không cần quan tâm." Vong Ưu cười nói: "Nếu như đến lúc đó các ngươi phát hiện ta không có cách nào ám sát, có thể lựa chọn rút lui, ta vẫn coi như các ngươi hoàn thành nhiệm vụ."

"Việc này…" Đại tiên tri nhìn ta một cái, ý muốn trưng cầu ý kiến của ta.

"Ha hả, ngài còn nhớ rõ thời điểm đại chiến ở Thú Vương thành, thúc tổ ta từng tự mình xuất thủ ám sát mấy đầu Tà Nhãn không?" Bần đạo cười nói: "Mấy tên kia mặc dù không có lợi hại như Tà Nhãn bạo quân. Nhưng cũng coi như tương đối cường hãn chứ?"

"Ah, ta nhớ ra rồi." Đại tiên tri liền tỉnh ngộ: "Không sai, lúc ấy ta còn kỳ quái hắn làm sao mà nhích tới gần Tà Nhãn lại không bị phát giác? Hơn nữa Tà Nhãn mạnh như vậy bức tường ma pháp phải rất lợi hại. Ta cũng không thể bảo đảm một kích phá nó, hắn tại sao có thể một kiếm nhẹ nhàng đâm xuyên qua chứ?"

"Ha hả, chỉ là một ít trang bị đặc thù mà thôi." Bần đạo cười nói: "Ta xem như thế này đi, đều là chuyện của hai nhà chúng ta, ta làm sao không biết xấu hổ để các ngươi làm hết tất cả mọi chuyện chứ? Tà Nhãn bộ tộc cứ để cho ta động thủ đi."

Bần đạo thật ra không muốn để cho đại tiên tri biết quá nhiều bí mật của ta, cho nên mới chuyển dời đề tài đi. Về phần ta nói muốn tấn công Tà Nhãn bộ tộc. Bần đạo lại càng có ý định khác, Tà Nhãn bộ tộc có nhiều người bị khống chế như vậy, nếu có thể giải cứu toàn bộ thì nhất định có thể giúp cho thực lực Vong Ưu tăng lên rất nhiều. Hơn nữa bên trong khẳng định có chiến lợi phẩm to lớn, mấy thứ đó tự nhiên ta phải "lo lắng" rồi.

Ta không muốn toàn bộ tiện nghi dâng cho Thú Nhân, bọn họ không biết nhưng ta không rõ ràng sao? Trận chiến này là vô cùng dễ dàng. Đừng quên, dây chuyền Ẩn Tế kia là tác phẩm của Athena. Tài liệu sử dụng không phải là cao cấp, nàng tùy tiện chế tạo thử và sản xuất hàng loạt, trên thực tế, chỉ cần mấy trăm cái như vậy là đủ rồi.

Hơn nữa, kỹ thuật luyện kim của nàng tuyệt đối là đỉnh cấp tông sư, ngoại trừ dây chuyền Ẩn Tế ra, còn có thể chế tạo vũ khí hoặc vật phẩm khống chế tinh thần cùng phá pháp. Vật phẩm khống chế tinh thần dùng để bảo vệ quân đội sát thủ phe mình, khi đi ám sát sẽ không bị Tà Nhãn khống chế, có thể thong dong ẩn thân rời đi. Rồi vũ khí phá pháp nữa, mặc dù chưa chắc có thể so sánh với với chủy thủ thần khí của thúc tổ, nhưng mà phá tan bức tường ma pháp của Tà Nhãn bình thường thì không khó.

Hơn nữa, Ám Dạ sát thủ có thể hợp lực đánh chết một đầu Tà Nhãn, hiệu suất tăng lên rất nhiều. Có nhiều trang bị tốt như vậy dồn lại, khiến cho Ám Dạ Tinh Linh sát thủ dưới tay nàng không hề kiêng kỵ bất cứ thứ gì lao vào loạn quân giết chết Tà Nhãn. Đối với Tà Nhãn cao cấp thì số lượng ít ỏi, ta có thúc tổ để vận dụng kia mà, về phần Tà Nhãn bạo quân mạnh nhất, hắc hắc, hắn trở thành mục tiêu tốt để bần đạo và Athena luyện tập phối hợp sau nhiều năm xa cách.

Cho nên có Vong Ưu trợ giúp, Tà Nhãn Bộ Lạc chính là trên thớt thịt, người kẻ bị giết a. Như vậy thịt béo, ta cũng không thể tiện nghi Thú Nhân, tự nhiên muốn thương xuống tới.

"Ah, các ngươi ít người như vậy, bọn họ nói như thế nào cũng có hàng trăm vạn, vẫn nên để chúng ta đánh đi thôi." Đại tiên tri hơi do dự rồi nói.

"Không được không được." Bần đạo vội vàng cười nói: "Cái gì cũng phiền toái các ngươi sẽ không tốt, dù sao đây là chuyện của hai nhà chúng ta, rồi lại nói, đối phó bọn chúng không cần nhiều người, chỉ cần tiêu diệt được một con Tà Nhãn sẽ tan rã rất nhiều quân đội mà bọn chúng khống chế, người bên chúng ta nhất định càng đánh càng nhiều. Ngài cứ yên tâm đi."

"Nhưng mà Tà Nhãn bạo quân làm sao bây giờ? hắn rất lợi hại đó, cường giả như Hắc Long cũng bị hắn khống chế. Các ngươi định ứng phó như thế nào?" Đại tiên tri lo lắng hỏi.

"Hắc hắc, cứ giao cho ta đi." Bần đạo bất cần, mỉm cười nói: "Có bản lãnh thì để hắn khống chế ta đi? Không phải ta nhìn hắn chướng mắt, mà thật sự là ta rất xem thường hắn."

"Ha hả, ngươi nếu đã tin tưởng như vậy, chúng ta cũng không tranh giành với ngươi nữa." Đại tiên tri rất rõ ràng sự lợi hại của ta, dập tắt "hỏa hại", thu "phong hại", cuối cùng còn có dư lực trợ giúp Thú Hoàng thu thập "thổ hại" (con gián, con muỗi, con chuột những chương trước), hắn và Thú Hoàng sau khi trở về cẩn thận nghiên cứu cho ra kết luận, người này sâu không lường được. Cho nên hắn mới yên tâm như thế.

"Được rồi." Vong Ưu công chúa cười nói: "Tà Nhãn quân đội thì giao cho lĩnh chủ Bác Lạp Tư, nếu không phải thủ hạ ta phần lớn đều là thích khách, không có quân đội thích hợp kiềm chế chính diện, ta tự mình cũng có thể thu thập bọn họ mà. Một vạn Nộ Diễm Ải Nhân đủ làm tấm chắn thịt hấp dẫn lực chú ý của nhóm Tà Nhãn rồi."

"Ngươi tựa như rất quen thuộc với chúng ta nha?" Bần đạo kinh ngạc hỏi: "Chẳng lẽ ngươi từng đi tới đó?"

"Ha hả." Vong Ưu mỉm cười đắc ý nói với ta: "Thân phận ta rất đặc thù, không thể lộn xộn, cho nên chưa từng đi đâu cả. Về phần ta hiểu biết về các ngươi. Ha hả. Ngươi cứ nói đi?"

"Đáng chết, Lý Tạp Thập." Bần đạo căm tức nói: "Còn không phải là tên khốn kiếp này phản bội ta, chính là thủ hạ của hắn bị ngươi cài đặt nhãn tuyến nằm vùng."

"Ha hả, ngươi cuối cùng cũng không quá ngu ngốc." Vong Ưu vui vẻ cười nói: "Không nghĩ tới ta núp sau lưng bọn họ sao? Dựa theo các ngươi thuyết pháp, cái này gọi là bọ ngựa rình ve, se sẻ ở sau lưng mà. Ha hả, ngôn ngữ Đông Phương các ngươi thật sự chuẩn xác đó."

"Ài, ta quả thật khinh thường." Bần đạo cười khổ nói: "Ta còn tự hỏi mình, hắn mang một gia tộc lụi bại bị đuổi giết, làm sao lại tụ tập được nhiều người như vậy. Thì ra là ngươi đang giở trò. Ta lúc ấy căn bản nhìn không thuận mắt đám Ám Dạ Tinh Linh, lại không nghĩ rằng ngươi ẩn núp ở bên trong đó, coi như bản thân ta ngu ngốc đi."

"Ha hả, được rồi, không nên tức giận. Người ta cũng không biết là ngươi đang ở đây mà." Vong Ưu kéo tay của ta cười nói: "Ta còn lấy làm kỳ quái, trên đời làm sao có một nhân vật lợi hại như thế, mười lăm tuổi đã được người đời xưng là Quân Thần, chiến tích huy hoàng đến nổi làm cho người khác phải đố kỵ. Thế mà, dĩ nhiên lại là ngươi!"

"Khụ khụ." Đại tiên tri vào lúc này đột nhiên ho khan hai tiếng, kéo chúng ta về với thực tế. Bần đạo cũng cả kinh, trong lòng tự nhủ hiện tại không phải là thời điểm để đàm luận bí mật của chúng ta. Đại tiên tri hiển nhiên cũng sợ nghe thấy thứ gì đó không nên nghe, ảnh hưởng tới quan hệ hợp tác hòa hợp giữa chúng ta nên mới cắt đứt giữa chừng. Xem ra lão gia hỏa này rất có ý tứ mà.

"Ha hả, không tốt không tốt, lạc đề rồi." Bần đạo cười nói.

"Vô phương, chúng ta nên nhanh chóng thương lượng làm sao để thu thập mấy chuyện ở Hỗn Loạn Lĩnh này đã." Đại tiên tri trêu chọc: "Sớm thương lượng xong xuôi cũng sớm một chút thừa ra chút ít thời gian rảnh rỗi mà ~!"

"Đây thì cần thương lượng gì nữa." Vong Ưu cười nói: "Hỗn Loạn Lĩnh bởi vì quan hệ tới vị trí địa lý, cơ hồ không thể dùng tới chiêu tập kích. Mức độ phòng bị của bọn chúng cũng là kém cỏi nhất, hơn nữa đều là năm bè bảy mảng, thực lực bản thân rất mạnh nhưng không có gì khó khăn, chỉ cần đại quân chúng ta có tới được đó thì cơ hồ thắng định rồi, cho nên vấn đề mấu chốt chỉ là hành quân thế nào mà thôi."

"Không sai, ngươi nói vấn đề này ta đồng ý." Tam hoàng tử tiếp lời: "Chỉ cần ngươi có thể bảo đảm vấn đề cấp dưỡng cho đại quân của ta ở trên đường đi, chúng ta sẽ giúp ngươi thu thập an ổn Hỗn Loạn Lĩnh, tuyệt đối không có chút khó khăn."

"Tốt, một lời đã định." Vong Ưu cười nói: "Cứ định như vậy, quân đội các ngươi chịu trách nhiệm hành quân chiến đấu, quân đội ta chịu trách nhiệm cấp dưỡng cho tất cả các ngươi, ta thậm chí có thể cung cấp cho các ngươi một lô vũ khí tốt."

"Thật?" Đại tiên tri nhất thời lộ vẻ vui mừng ra mặt, nói: "Coi như vì lô vũ khí này, ta cái gì cũng sẽ làm. Khi nào lên đường?"

"Ha hả, việc này không vội, chúng ta giao dịch cho xong đã, rồi cầm đồ vật trở về. Ta và hắn trước tiên muốn diệt đám Tri Chu thối ở trong Hắc Ám thành bảo để trừ đi hậu hoạn, sau đó còn phải tấn công Tà Nhãn Bộ Lạc, cho nên chuyện tình lên đường đối phó Hỗn Loạn Lĩnh cũng cần chờ thêm một hai tháng." Vong Ưu cười nói.

"Như vậy hả?" Đại tiên tri hơi chần chừ, suy nghĩ một chút rồi nói: "Ngươi nghĩ chúng ta xuất động bao nhiêu quân đội để tiến công Hỗn Loạn Lĩnh thì tương đối tốt?"

"Đại quân mười vạn Thú Nhân là đủ rồi, nhiều hơn nữa cũng chỉ là lãng phí." Vong Ưu khẳng định: "Nhưng mà cao thủ ít nhất phải lưu lại một nửa, đặc biệt là Bỉ Mông cự thú và Hắc Long."

"Tốt, vậy ngày mai ta sẽ vận chuyển mọi thứ tới đây giao dịch với tiểu huynh đệ, sau đó phái đại quân trở về bảo vệ thương đội, lưu lại đội tinh nhuệ chờ hành động. Các ngươi thấy thế nào?" Đại tiên tri hỏi.

"Vậy đi!" Bần đạo cười nói: "Đúng rồi, quân đội của ta còn phải thu thập Tà Nhãn Bộ Lạc. Những binh lính tinh nhuệ kia đừng chờ ở chỗ này làm gì, bảo bọn hắn bảo vệ thương đội ta trở về luôn đi? Coi như ta thuê bọn chúng chừng một tháng đi, được chứ?"

"Ha hả, ngươi còn quản bọn hắn khỉ gió gì nữa chứ, người nhà cả rồi còn hơi đâu mà khách khí." Đại tiên tri thuận mồm đáp ứng. Quân đội ném không ở đó cũng rất lãng phí, có cơ hội kiếm ăn tốt như vậy, hắn dĩ nhiên vui lòng nhặt lấy cho Thú Nhân.

"Không được là không được, dọc theo con đường này có vài chỗ không an toàn, người của các ngươi có thể bị tổn thương, bất luận nói thế nào cũng không thể để các ngươi đi tay không một chuyến, cứ theo giá cả ban đầu chúng ta ước định mà làm đi." Bần đạo rất dứt khoát.

"Ha ha, được rồi. Nếu đã như vậy chúng ta quyết định thế đi." Đại tiên tri cười ha hả nói: "Theo cái dạng này chúng ta sẽ không quấy rầy thêm nữa, các ngươi sợ rằng còn nhiều việc cần bàn thêm hả?"

"Hắc hắc." Ta và Vong Ưu mặc dù là lão phu lão thê rồi, nhưng mà vẫn bị hắn nói cho mặt nóng rần lên. Tiễn bọn họ rời khỏi, bần đạo lập tức bị Vong Ưu kéo vào trong phòng ngủ của nàng.

"A, cuối cùng cũng tìm được ngươi. Cảm giác như vậy thật tốt ." Vong Ưu ngồi trong lòng ngực ta. Khuôn mặt dán sát vào thân thể, thâm tình nói: "Ngươi bữa giờ sống có tốt không?"

"Ừ, cũng không tệ lắm, mọi chuyện đều tốt, ta gửi hồn sống trong một gia tộc thế lực cũng lớn, thậm chí còn thưởng thức được tư vị thân tình, sau đó liền nhớ đến ngươi." Ta vuốt mái tóc vàng mềm mại của nàng, nhẹ nhàng nói.

"Hừ, khẩu thị tâm phi (lời không thật, không giống với ý nghĩ)." Vong Ưu nhẹ nhàng ngắt ta một cái, nói: "Ta nghe Lý Tạp Thập nói nên biết ngươi đã làm rất nhiều chuyện mà? Ngươi còn nhỏ tuổi như vậy đã cưới không ít lão bà? Cái gì là Hương Hương, Hải Luân, song bào thai Băng Hỏa công chúa, ba tỷ muội Tử La Lan, thậm chí, ta nghe nói ngươi cùng Thánh Nữ Giáo Đình không có tiếng tốt lành gì lắm!"

"A, việc này, chỉ là hình thức bắt buộc mà." Bần đạo mồ hôi lạnh tuôn rơi, vội vàng giải thích: "Ta không phải cố ý kết hôn, hơn nữa, ta mặc dù có cưới, nhưng đến hiện tại cũng còn thuần khiết nha."

"Ha hả." Vong Ưu che miệng cười tươi, nói: "Cái gì mà "thuần khiết" ? Ngươi là nữ hài tử sao? Nếu không phải nhìn trên phân thượng ngươi còn là "giò gà" đồng tử, ta hôm nay mới mặc kệ ngươi đó?"

"Hắc hắc." Bần đạo cười cười xấu hổ, rồi lại cười xấu xa nói: "Ta đặc biệt lưu lại cho ngươi, ngươi có ăn hay không?"

"Ngươi, cái tên vô lại này, đám quý tộc thối kia chết còn chưa đủ sao? Từ khi nào cũng biến thành háo sắc như vậy rồi?" Vong Ưu cười mắng: "Có phải đang nghĩ rằng sau khi bị ta ăn, ngươi sẽ dễ dàng đi ăn người khác ?"

"Khà khà, bị gia tộc ngươi ảnh hưởng một chút thôi." Bần đạo trêu chọc.

"Đi tìm chết." Vong Ưu hơi bất mãn cười mắng: "Bọn họ đều là một đám súc sinh dâm loạn, ngươi lại đi học bọn họ? Hừ, bọn họ mặc dù khốn kiếp nhưng cũng không so với được với hoàng đế của các ngươi, phi tử ngàn vạn, ngươi có phải cũng muốn ngồi lên cái ghế hoàng đế kia, sau đó thiết trí ra cái gì là Tam cung lục viện ?"

"Chỉ đùa một chút mà? Ta có ngươi là đủ rồi, rồi lại nói, ta nếu dám chuẩn bị xây dựng Tam cung, ngươi không chừng sẽ truy sát ta nha?" Bần đạo cười khổ nói.

"Ha hả, coi như ngươi thức thời, còn những nữ nhân bên cạnh kia ngươi định xử trí như thế nào đây?" Vong Ưu hỏi tới: "Nghe nói các nàng cũng là những nữ nhân tốt lắm, ta đã thấy được cô bé hiện ở bên người của ngươi, bất luận thực lực hay là bộ dáng đều rất tốt, ngươi bỏ được rồi tiện nghi cho người khác?"

"Ài." Bần đạo vừa nghe xong liền buồn bực, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói: "Tự dưng chạm đến tơ tình, ta cũng không biết phải làm gì cho đúng. Cũng may hiện tại còn nhỏ, chờ thời gian qua đi, các nàng có lẽ có ý với người khác không chừng?"

"Nếu như không có thì làm sao bây giờ?" Vong Ưu cười hỏi: "Đừng quên, thân phận hiện tại của các nàng đã định ra rồi, không phải là vợ thì là thiếp của ngươi hết, các nàng còn có quyền lựa chọn sao? Huống chi, ngươi là nam nhân xuất sắc như thế, đến ta cũng bị ngươi câu dẫn không thể tự kềm chế, chớ nói chi đến các nàng rồi."

"Ai, vậy thì giúp các nàng một thanh, toàn bộ tăng lên thành thần như chúng ta vậy?" Bần đạo nghiêm túc nói: "Ngày đó đánh một trận, để cho ta hiểu được một đạo lý, đó là song quyền nan địch tứ thủ, nếu khi đó bên người chúng ta sớm có một đám cao thủ, làm sao lại bị mấy khối củi mục kia bức bách gian khổ như thế chứ."

"Không sai." Vong Ưu cũng oán hận nói: "Ta trước kia không có chú ý nhiều đến phương diện này, vẫn cho rằng thủ hạ chủ yếu bồi dưỡng và cảm thụ tình cảm là được rồi, cho nên mới xuất hiện chuyện tình cuối cùng trước mắt kia, bị thuộc hạ bán rẻ một lượt luôn, ha hả!"

Lần này chúng ta nếu muốn trở về báo thù, nhất định không thể chỉ dựa vào hai người chúng ta."

"Ừ, thế lực của bọn họ quá lớn, chỉ riêng đám thủ hạ an bài đã đủ chơi với chúng ta một trận, cho nên chúng ta cũng phải mang quân đội đi mới có phần thắng." Bần đạo cười lạnh nói: "Ta hiện tại đã có khá nhiều bộ hạ có tiềm lực, mấy thê tử trên danh nghĩa của ta cũng không phải là đèn đã cạn dầu, nếu như được tỉ mỉ bồi dưỡng mà nói, ta tin tưởng không mất bao nhiêu thời gian là có thể thành tài."

"Đáng tiếc, chỗ của ta tiến triển không tốt, vẫn bị đầu Tri Chu thối kia giám thị, ta thì không dám lộn xộn, sợ bị nàng nhìn ra sơ hở, cho nên thủ hạ không nhiều lại bất tài." Vong Ưu cười ha hả nói: "Thời điểm ta mới ra đời rất là yếu ớt, ta không được như ngươi có người nhà bảo vệ như bảo bối, đầu Tri Chu thối kia nếu phát hiện thần cách của ta căn bản sẽ không để yên, nhưng mà nàng lại bị ta nghĩ biện pháp lừa gạt được, không thể phát hiện thân phận chân thật của ta. Ha hả, thật là ngu ngốc mà."

"Ha ha, rất ngu ngốc , chiếm cứ thần cách của ngươi nàng lập tức có thể đột phá phong ấn, hơn nữa chỉ trong thời gian ngắn chính thức thành thần, cơ hội thế này nàng vĩnh viễn bỏ lỡ rồi." Bần đạo cười nói: "Có thể thấy được ông trời vẫn đứng về phía chúng ta. Thế nhưng, đầu Tri Chu kia lại dám khi dễ ngươi, ta không đánh cho nó tan thành tro bụi là không được mà." Vừa nói, trên mặt ta nổi lên tầng tầng sát khí. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Đúng, diệt nàng xong, chúng ta chính thức khống chế thế giới dưới lòng đất và trên mặt đất, sau đó lợi dụng tài nguyên khổng lồ nhanh chóng khôi phục thực lực của mình. Cuối cùng tổ chức ra đại quân trở về báo thù." Vong Ưu hung hăng nói: "Ta lần này nhất định phải nhổ sạch lông chim của Jesus."

"Thực lực tăng trưởng không thể gấp, ta đoán chừng ít nhất phải qua mấy trăm năm ta mới có khả năng chính thức khôi phục thực lực như cũ." Bần đạo cười khổ nói.

"Làm sao chậm như vậy?" Vong Ưu bất mãn nói: "Ngươi ban đầu tu luyện chỉ năm trăm năm đã không phân cao thấp với ta rồi, hiện tại tu luyện lại lần nữa phải tương đối dễ dàng mới đúng, làm sao còn hao phí thời gian dài như vậy chứ?"

"Linh khí nơi này thật sự quá thấp, căn bản không cách nào so sánh với Tiên Giới khi đó ta tu hành, tốc độ này coi như nhanh lắm rồi." Bần đạo bất đắc dĩ nói.

"Đông Phương các ngươi không phải có rất nhiều pháp thuật thần kỳ có thể nhanh chóng tăng lên thực lực sao? Ta nhớ khi chúng ta còn là tam hại, tất cả bí tịch tu luyện đều bị ngươi cầm đi cơ mà, không thể tìm ra một vài công pháp hữu ích sao?" Vong Ưu gấp gáp nói: "Phải đợi mấy trăm năm mới có thể báo thù, ta sẽ điên lên mất !"

"Ngươi nói những thứ kia toàn là công pháp tà phái thiệt người lợi mình, pháp môn tăng thực lực nhanh chóng ta có, nhưng sẽ ảnh hưởng đến tiến cảnh sau này? Ngươi cũng không thể bảo ta vì mau chóng tăng tiến cảnh giới mà luyện phế luôn thân thể chứ?" Bần đạo cười khổ nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play