"Vong Ưu, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi bây giờ còn chưa phải là đại tế tự, còn đến ba tháng nữa, thân thể thánh khiết hiện tại của ngươi là thuộc về Tri Chu Tà Thần chí cao vô thượng. Hành vi hiện tại của ngươi, la đang khinh nhờn thần minh." Đại tế tự nhìn thấy ta và Athéna không có ý định trả lời, lại phẫn nộ quát :" Ta lệnh cho ngươi lập tức xuống ngay, rời khỏi người nam nhân kia, bằng không, ta sẽ khiến ngươi vĩnh viễn hối hận."

Bần đạo hai mắt nhíu lại, hàn quang bắn ra, muốn phát tác nhưng mà Vong Ưu lại duỗi tay ngăn trở, cười nói :"Bà ta bất quá là hạng tiểu tốt thôi, vẫn là để ta tự mình giải quyết, chỉ có con tri chu yêu ghê tởm sau lưng bà ta, ta hiện tại còn chưa động được bà ta, cần sự trợ giúp của chàng."

" Ta sẽ là người thủ hộ vĩnh viễn của nàng." Bần đạo cười nói :"Đừng nói là tri chu yêu, có thật sự là tri chu thần, chỉ cần đụng đến một ngón tay của nàng, ta cũng sẽ tiêu diệt nó."

"Ha ha, chàng hiện tại linh lực thấp, còn có đạo phong ấn lung tung trên người, thực là hoài nghi năng lực của chàng đấy?" Vong Ưu cười nói :"Nếu không phải chàng trước kia luôn lấy yếu thắng mạnh, giỏi về chuyện giả trư ăn hổ, ta còn nghĩ chàng đã học được khoác lác rồi."

"Ha ha!" Bần đạo tự tin cười nói :"Con tri chu yêu kia, cấp bậc cao nhất bất quá cỡ thiên sứ sáu cánh a? Nàng yên tâm, ta tự nhiên có thể dạy cho hắn biết về sự thần kỳ của đạo thuật phương đông." Bần đạo trong lòng ngầm hạ quyết định, sau này, cũng nên là thời gian đạo thuật phương đông của ta tỏa sáng."

"Ha ha, minh bạch rồi, người phương đông các chàng toàn là giấu dốt, không nghĩ tới, chàng đến lúc nơi này vẫn là như vậy." Vong Ưu cười nói :"Chờ ta sau khi giải quyết chuyện của ám dạ bộ tộc xong, chúng ta sẽ liên thủ chiến một trận với con bò sát chết tiệt kia. Cái tên đáng ghét, dám bắt ta là hình nhân của hắn." Nói xong, trên mặt của nàng nổi lên một tầng sương lạnh, đây là điềm báo nàng đã nổi giận.

Bần đạo trong lòng bắt đầu bi ai thay cho tên quỷ xui xẻo đáng thương kia, ai, lửa giận của Athéna cũng không phải là dễ dàng tắt, chẳng hạn như khi nàng tham dự chiến tranh ở thần giới, diệt quốc diệt tộc đến mấy ngàn, uy phong của nàng cũng từ đó mà ta. Quả nhiên là nữ thần giận dữ, chư thần hoảng sợ. Mà nay tuy rằng mắc nạn, nhưng tuyệt đối cũng không phải một con tri chu xấu xí có thể dễ dàng làm nhục a?

" Vong Ưu, ta nói cái gì ngươi có nghe thấy không?" Đại tế tự hổn hển, giận dữ hét lên. Bà ta có lẽ đã giận đến muốn điên lên, bà ta giống như con ngốc hô hai lần quay về nhưng lại không ai trả lời bà. Điều này khiến cho bà vốn luôn cao cao tại thượng được người khác tôn kính cảm thấy thật nhục nhã, khó trách bà ta đã trở nên phẫn nộ rồi.

"Ngươi nói đủ chưa?" Vong Ưu công chúa khinh thường nói. Nàng vẫn cứ nhàn nhã ngồi trên lưng Cái Thứ, cúi đầu khinh miệt liếc nhìn đại tế tự nói chuyện, nàng một chút cũng không đta chuyện này để vào mắt.

"Giỏi! Giỏi! Ngươi muốn tạo phản sao?" Đại tế tự phẫn nộ đến khuôn mặt đã hoàn toàn vặn vẹo.

" Ha ha, ngươi cuối cùng còn chưa ngu hết phần người khác, hiện tại cuối cùng suy nghĩ cẩn thận rồi sao?" Vong Ưu công chúa cười lạnh nói :" Ta chính là muốn tạo phản, không chỉ có phản lại ngươi, mà còn muốn phản lại cái con bò sát tri chu sau lưng ngươi, thế nào?"

" Ngươi, ngươi điên rồi sao? Còn có ba tháng là ngươi có thể tiếp nhận vị trí của ta, trở thành đại tế tự đứng đầu ám dạ bộ tộc!" Đại tế tự không thể tưởng tượng nổi hỏi :" Ngươi có phải hay không bị người nam nhân kia hạ nguyền rủa rồi? Hay là bị hắn mê hoặc tâm linh? Như thế nào lại nói nhảm như vậy?"

"Ha ha!" Vong Ưu công chúa vui vẻ nở nụ cười, nói :"Người bị nguyền rủa chỉ sợ là ngươi đó? Ngu ngốc!"

Nói xong, nàng chỉ một ngón tay phía đại tế tự, một cổ ma lực phóng ra ngoài, đồng thời nhẹ giọng hô :"Hiện hình cho ta, mụ ma lta!"

Chỉ thấy hình tượng của đại tế tự đột nhiên phát sinh biến hóa, nguyện bản là một phụ nhân xinh đẹp quyến rũ, thoáng chốc biến thành một con quái vật. Bà ta còn bảo lưu ngoại hình nhân loại, nhưng mà bộ mặt thì thịt đều bị thối rửa, chiếc răng nang sắc bén lấp lóe hàn quang, giữa thân thể có đến tám cái chân nhện, bà ta thậm chí còn trần như nhộng đứng ở trước mặt chúng ta, đồng thời lớp màng cùng từng khối thịt nhão tất cả đều là màu thanh lam đan xen vào nhau.

Thoạt nhìn giống như là thi thể đã thối rữa, khó coi nhất trong các loại khó coi, ghê tởm nhất trong các loại ghê tởm, thân thể thối rữa gớm ghiếc đến như thế tùy thời đều có thể nguy hiểm đến tính mạng. Mà bộ dáng trước kia của bà ta hẳn đều là dụng ảo thuật khoác lên mình một bộ áo khoác xinh đẹp mà thôi, hiện tại tất cả đã bị pháp thuật của Athéna phá bỏ.

Kỳ thật, bần đạo dụng thần thức của mình kiếm tra đã thấy được sử giả tạo của bà ta, chỉ là tinh thần của ta luôn đặt lên trên người Vong Ưu, mới không có cẩn thận phân biệt ra sự giả tạo của mụ ta.

"Mẹ ơi, ghê vãi!"

"A, không, đại tế tự nguyên lai xấu vậy sao?"

"Hơn nữa còn rất xấu!"

"Chỉ sợ đấy mới thật sự là bị nguyền rủa đó?"

"Cho dù bị nguyền rủa, cũng chưa từng thấy qua người xấu như vậy nha? Đây rõ ràng chính là một con quái vật a!"

Sau khi nhìn thấy hình tượng rung động lòng người như vậy của đại tế tự, mọi người bắt đầu sôi nổi nhỏ giọng nghị luận. Hơn nữa, nguyên vốn có những quý tộc ám dạ định lại gần đại tế tự hướng bà ta biểu lộ lòng trung tâm của mình, cũng đều đã nhốn nháo ngừng lại cước bộ, thậm chí bắt đầu lui về sau, thật sự hình tượng này quá ghê người.

Cái mà Vong Ưu công chúa phóng ra là khu tán thuật, pháp thuật phi thường cao cấp trong hệ thống pháp thuật phương tây, trực tiếp đta ảo thuật bao bọc ngoại hình đại tế tự và ma pháp hộ bích phòng ngừa mùi hôi lan ra bốn phía phá bỏ, cho nên, đại tế tự không chỉ có bề ngoài kinh người mà có hương vị lại càng kinh người.

"Nếu ý tứ của ngươi để cho ta kế thừa vị trí đại tế tự chính là biến thành bộ dáng ghê tởm này thì vẫn là thôi đi." Vong Ưu công chúa cười lạnh nói :"Bộ dáng này thật sự là làm cho người ta ghê tởm."

" Đừng quên, ta là mẫu thân của ngươi, làm sao ngươi có thể đối đãi như vậy với ta?" Đại tế tự dụng thanh âm khàn khàn giận dữ hét lên :"Ngươi là đồ đáng chết, ngươi sẽ trả giá đắt, ta thề đấy!"

"Hừ, đừng làm bộ làm tịch với ta!" Vong Ưu công chúa cả giận nói :"Một khi trở thành đại tế tự sẽ biến thành bộ dáng ghê tởm của ngươi, ngươi căn bản đã biến thành quái vật, chẳng lẽ còn có năng lực sinh hài tử sao? Ta rõ ràng là bị ngươi cướp đi, cha mẹ ruột của ta, chỉ sợ đã gặp phải độc thủ của ngươi đúng không?"

"Ha ha!" Đại tế tự ngửa mặt lên trời cười to nói :" Ngươi thật sự rất thông minh, thật không hỗ là ngươi được Tà Thần vĩ đại coi trọng, không sai, cha mẹ của ngươi đều bị ta đta cải tạo, đáng tiếc, đám vô dụng đó tất cả đều thất bại thành tàn phế phẩm, cho nên trở thành thực vật cho ta, coi như là một chút tác dụng của phế vật đi."

"Ngươi thật là ghê tởm." Vong Ưu công chúa sôi gan nói :"Ta sẽ cho ngươi, cùng với ông chủ Tà Thần của ngươi xuống địa ngục, ta muốn cho các ngươi vĩnh viễn không được siêu thoát."

" Ha ha, buồn cười quá, chỉ bằng ngươi? Chỉ sợ còn chưa có tư cách." Đại tế tự nói xong, vung tay lên lại gia trình lên mình ảo thuật, biến trở lại hình dạng lúc đầu, sau đó phân phó thủ hạ :"Vừa rồi các ngươi thấy đều là ảo thuật của con tiện nhân Vong Ưu công chúa kia, hết thảy đều là hư ảo, hiện tại, ta lệnh cho các ngươi lập tức tập hợp quân lính, đta những gia hỏa này toàn bộ tiêu diệt, chúng ta phải dùng huyết nhục của bọn hắn làm lễ vật dâng tặng Tri Chu Tà Thần.

"Rõ!" Cao tầng ám dạ ứng tiếng, sôi nổi trở lại bên trong đội ngũ của mình, chuẩn bị chỉnh quân xuất chiến.

Vong Ưu công chúa từ đầu đến cuối đều không có ngăn cản mà là vẻ mặt mỉm cười. Không thèm quan tâm nhìn đám người đó bận rộn. Bộ dáng trong lòng đã có dự tính kia của nàng làm cho bần đạo cực kỳ yên tâm. Bất quá, bần đạo yên tâm nhưng bộ hạ của ta cùng Thú Nhân đại tiên tri bọn hắn lại lo lắng. Bọn hắn vừa thấy sự tình không ổn, lập tức hành động, dựa theo thương lượng trước đêm qua, bắt đầu khẩn cấp bố trí trận hình.

200 chiến sĩ Thú Nhân phối hợp với 100 cuồng long thiết kỵ của ta, đta đội ngũ 200 độc nhãn Cự Nhân vây quanh ở giữa. Hợp thành một cái phương trận có thể phối hợp lẫn nhau. Mà các Bỉ Mông hoàng tộc thì lại che ở phía bên phải phương trận. Mươi con hắc long đã biến thành nhân hình ẩn núp trong phương trận, đảm nhiệm đội dự bị cùng đột kích. Về phần thúc tổ, Khắc Lý và Thương Long Giác thì đứng ở phía sau ta và đại tiên tri, sắp hàng tại bên kia phương trận, dùng để bảo hộ cánh quân bên trái phương trận.

Kỳ thật sắp xếp này là vì để phòng ngừa sự cố phát sinh đột xuất chúng ta có thể dễ dàng chạy trốn. Chúng ta nếu dám biểu hiện kiêu ngạo như vậy, tự nhiên muốn cũng phải lưu đường rút quân cho mình, với lại, một khi đám ám dạ Tinh Linh có liều mạng, chúng ta cũng có thể toàn thân trở ra, cho nên cũng chưa có lo lắm.

Đây là trận thế ta mới thiết kế, nếu như khai chiến, ta cùng đại tiên tri chính là mở đường tiên phong, trung lộ chính là Cự Nhân làm trung tâm phương trận, Thú Nhân hoàng tộc cùng mười con Bỉ Mông là lợi khí cản phía sau, mà mươi còn hắc long chính là vũ khí bí mật vào thời khắc mấu chốt, có nhiều cao thủ như vậy ở đây, cho dù là khi chiến trong chủ thành ám dạ, chúng ta cũng có nắm chắc giết ra ngoài.

"Ta nói này tiểu huynh đệ, chúng ta chẳng lẽ trực tiếp chiến đấu như vậy sao?" Đại tiên tri buồn bực cười khổ nói :"Tuy rằng ta không phản đối khai chiến, nhưng mà ít nhất cũng phải cho ta chuẩn bị tâm lý cái chứ?"

"Ha ha, vị lão nhân gia này không cần phải lo lắng, việc nội bộ của ám dạ Tinh Linh thì sẽ tự xử lý, tuyệt đối sẽ không liên lụy các ngươi, yên tâm đi, đánh nhau, cũng không cần các ngươi động thủ." Vong Ưu công chúa mỉm cười nói. Nguồn: http://truyenfull.vn

"Ân? Thật vậy chăng?" Đại tiên tri sửng sốt, tiếp theo liền nhìn về phía ta, trưng cầu ý kiến của ta.

" Nàng đã nói không đánh tức là nhất định không đánh." Bần đạo cười nói :" Phỏng chừng, lần này chúng ta đúng là có thể trực tiếp bỏ qua đàm phán rồi đó?"

" Ha ha, thật sao? Vậy là tốt rồi, tốt rồi a!" Đại tiên tri là lão thành tinh, đương nhiên biết ý của ta, hắn cũng nhìn ra quan hệ không hề tầm thường giữa ta và Vong Ưu, cho nên vừa nghe ta đảm bảo, cũng rất tự nhiên thả lỏng tâm thần. Dù sao năng lực và danh dự của ta hắn là rất tín nhiệm.

Quả nhiên, phát triển của sự tình giống như phán đoán của Vong Ưu công chúa, các cao tầng ám dạ tuy rằng đã chỉnh đốn xong đội ngũ tiến lại đây, nhưng kỳ quặc là chia làm hai phái. Mặc dù chúng ta là ngoại nhân, nhưng cũng có thể từ trên trang phục liếc mắt một cái là nhìn ra hai phái không cùng hướng.

Một phái rõ ràng cho thấy là do các tệ tự tạo tành, bọn hắn nhân số không nhiều, nhưng mà đều rất tinh nhuệ, vô luận là kỵ binh, võ sĩ hay Tà Thần tế giả đều rõ ràng mạnh hơn một chút. Mà phái còn lại là do các thế gia tạo thành, bọn hắn nhân số đông đảo, nhưng mà tinh nhuệ còn thiếu một chút.

Người của hai phái này khi bước tới đều là đằng đằng sát khí, tựa hồ không có gì bất đồng, nhưng mà tới phụ cận lại làm ra hành động hoàn toàn tương phản, phái có nhiều người giành sau khi giành đi tới trước mặt chúng ta, liền lập tức đưa lưng về phía sau chúng ta, mang đao kiếm hướng về phía trước, biểu thị rõ ràng như vậy, cho dù là ngu ngốc cũng hiểu được lập trường của bọn hắn.

" Các ngươi đều muốn tạo phản sao?" Đại tế tự phẫn nộ quát. Bà ta sau khi nhìn thấy tình huống này lập tức tức giận đến nổi trận lôi đình, chỉ vào gia trưởng gia tộc đầu lính mắng :" Các ngươi không sợ sự trừng phạt của Tà Thần sao?"

" Bọn hắn không sợ!" Vong Ưu công chúa cười tiếp lời nói :" Bởi vì bọn họ đã chán ghét phải sống cuộc sống cả ngày phải nơm nớp đề phòng, lúc nào cũng phải phòng bị người thân cận nhất ở sau lưng cho một đao, không có thân tình, không có bằng hữu, bất luận kẻ nào cũng không dám tín nhiệm, đây căn bản không phải là cuộc sống của con người."

"Mà ta lại cho bọn hán mục đích mới, cuộc sống tốt đẹp, hài tử có thể có một thơ ấu tràn ngập cười vui, mà không phải cả ngày cùng độc dược, binh khí giao tiếp. Bọn hắn có thể cùng cha mẹ hưởng thụ quan hệ gia đình, mà không phải ngày đêm học tập kỹ xảo ám sát, mọi người không càn cả ngày chinh chiến, cũng không cần phải lo lắng sau khi về già, tàn phế bị biếm làm nô lệ." Vong Ưu công chúa cười nói.

Tiếp theo, Vong Ưu lại hướng đoàn tế tự nói :" Nếu các ngươi nguyện ý muốn được hưởng cuộc sống ta nói, nếu các ngươi không muốn mình có một ngày bị lựa chọn cải tạo làm tri chu nhân, nếu các ngươi không muốn trở nên quái dị giống như những tên kia, thì hãy đi cùng ta, ta sẽ không ghét bỏ các ngươi.

Cái này gọi là tấn công thì tâm lý chiến làm đầu. Vong Ưu công chúa nói những lời này đều chạm vào khát vọng của toàn thể ám dạ Tinh Linh, ngoại trừ mấy thằng điên thì ai nguyện ý cả ngày chém giết a? Ai nguyện ý ngày nào cũng phải lo lắng lúc nào cũng có thể tử vong thậm chí bị cải tạo thành quái vật a? Cho nên đối mặt với binh linh ám dạ Tinh Linh mọi ngươi sôi nổi buông thõng xuống binh khí, hiển nhiên sĩ khí đã thấp tới cực điểm.

"Hừ, ngươi nói bậy cái gì đó?" Đại tế tự cả giận nói :"Chúng ta là ám dạ Tinh Linh, là chủng tộc bị thần vứt bỏ nguyền rủa, chỉ có Tri Chu Tà Thần vĩ đại mới thu nhận và giúp đỡ chúng ta, cũng trở thành tín ngưỡng duy nhất cho chúng ta. Giết chóc, âm mưu là hiến đồ tế cho Tà Thần vĩ đại của chúng ta, chúng ta làm sao có thể vứt bỏ đây? Các ngươi không được nghe nó nói bậy, con đường nó đi là tử lộ, không nên quên, Tà Thần vĩ đại đã được chúng ta phụng dưỡng tại tòa thành hắc ám, một khi người tức giận, liền sẽ ra ngoài tu thập hết toàn bộ những kẽ có gan phản bội người. Các ngươi, chẳng lẽ thật sự muốn bị coi như là đồ ăn cho sủng vật của Tri Chu Tà Thần sao?"

Bị nàng dọa như thế, đám người tế tự bên kia lập tức rất nhanh thanh tỉnh, lại nắm chặt binh khí trong tay. Ngược lại đội quên thế gia bên này đã bắt đầu có dấu hiệu bất ổn, dù sao, sự khủng bố của Tri Chu Tà Thần đã ám ảnh chủng tộc này gần vạn năm, muốn lập tức thoát khỏi ảnh hưởng này là không thực tế. Ta thậm chí cũng hoài nghi, lần này có thể có nhiều người như vậy dám đứng ra phản kháng, nguyên nhân có phải là do Athéna dùng tinh thần pháp thuật ảnh hưởng bọn hắn không!

"Ha ha!" Vong Ưu công chúa cười to nói :"Ngươi khoác lác quá đi! Tri Chu Tà Thần cái gì, bất quá là con yêu quái bị phong ấn thôi, bản thân hắn lo còn chưa xong, ngay cả tòa thành hắc ám còn ra không được, còn có thể trừng phạt ta sao? Ngươi có bản lĩnh gọi hắn tới đây đi, ta sẽ ở tại chỗ giết hắn cho ngươi xta."

"Ngươi!: Đại tế tự cả giận nói :" Ngươi đang ở đây nói hưu nói vượn, quấy nhiễu lòng quân, Tà Thần vĩ đại nếu ra không được, ngài làm sao có thể biết được bất cứ chuyện gì trên lãnh địa ám dạ chứ? Thậm chí khi ngươi sinh ra, Tà Thần cũng biết rõ ràng, chính là ngài đã phái ta đta ngươi đến tòa thành hắc ám, cũng nuối cấy thành đại tế tự kế nhiệm."

"Hừ, hắn tuy là bị phong ấn, nhưng là bởi vì đã rất nhiều năm, các ngươi lại không ngừng giúp hắn phá bỏ phong ấn, cho nên một phần thần thức của hắn có thể ra ngoài được. Nhưng mà, chỉ dựa vào chút thần thức ấy nhiều nhất chỉ có thể ảnh hưởng trong phạm vi năm trăm dặm, nếu xa hơn, hắn cũng chỉ có thể cảm thấy mà không thể động thủ." Vong Ưu cười lạnh nói :"So sánh với bản thể của hắn, ta hiện tại xác thực đánh không lại, nhưng mà chỉ cần ra khỏi tòa thành hắc ám, hắn muốn giữ ta cũng không có biên pháp."

" Ngươi nói bậy, bản thân Tà Thần có lẽ khinh thường thu thập ngươi, nhưng mà đừng quên, các bộ hạ của Tà Thần nhất định sẽ tìm được ngươi, xé xác ngươi ra." Đại tế tự phẫn nộ nói.

"Ha ha, ngươi là nói đại tri chu vô cùng vô tận trong thành hắc ám sao?" Vong Ưu khinh thường nói :"Nếu là trước ki, ứng phó quả thật có chút phiền toái, cho nên ta vốn là muốn đta đám thuộc hạ của ta đi đến nơi khác phát triển, nhưng mà hiện tại không cần nữa rồi, bởi vì người thủ hộ của ta đã tơi, cho dù là Tà Thần không tìm ta, ta cũng muốn tìm hắn mà giết, tính sổ với hắn."

"Ha ha, chẳng lẽ chỉ bằng chút thực lực của ngươi mà xứng chiến đấu với tôn nghiêm của chiến thần sao? Mấy con Bỉ Mông, mấy con hắc long, một số Cự Nhân, bọn hắn cộng lại cũng không đủ cho đám tri chu ăn một bữa, ta thấy là ngươi hay là đừng nằm mộng nữa đi!" Đại tế tự cuồng tiếu nói :" Chỉ cần ngươi thành thành thật thật buông bỏ cái ý tưởng không phù hợp với thực tế này, Tri Chu Tà Thần vĩ đại có thể tha thứ ngươi, ngươi vẫn có thể đạt được chức vị đại tế tự, thế nào?"

" Ha ha, thật buồn cười, chút khôn lỏi ấy mà cũng muốn đùa giỡn với ta? Vong Ưu công chúa buồn cười nói :" Ta không phải là hạng ngu ngốc đi tin tưởng mấy cái lời giả dối của ngươi và Tri Chu Tà Thần kia? Các ngươi đều là đám bỏ đi nói dối dở tệ, thủ đoạn như vậy mà ngươi cũng đưa ra dùng thật sự là buồn cười quá."

Bần đạo cũng là cười không ngừng, loại lời nói dối thấp kém này, đại tế tự cũng không biết xấu hổ dùng ở trên người trí tuệ nữ thần, quả thật chẳng khác nào là ở trước mặt Quan Công múa đại đao, rất là liều lĩnh.

"Hừ!" Đại tế tự hừ lạnh một tiếng, không để ý đến Athéna, mà là đta vấn đề chỉ hướng chúng ta :"Chuyện tình nội bộ của ám dạ Tinh Linh chúng ta hai vị có thể không tham dự được không, chỉ cần hại vị rời khỏi, ta có thể để cho các ngươi tự do ở lãnh địa giao dịch mà không nộp bất cứ thuế nào, điều kiện này như thế nào?"

Đại tiên tri cùng các thú nhân cơ hồ dụng tốc độ như tia chớp lập tức đưa ánh mắt nhìn hướng về phía ta.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play