Người Tri Chu sau khi cải tạo, lực lượng rất mạnh, hơn nữa sự khôi phục sức khỏe kinh người, bởi vì bọn họ có nửa người dưới là thân nhện, cho nên, không chỉ có thể di động trên vách tường, thậm chí từ trong bụng bắn tơ ra, xuất kỳ bất ý bao phủ địch nhân. Hơn nữa người Tri Chu có đặc tính chống độc, miễn dịch mọi công kích độc tố. Bản thân tư tưởng và ý thức đều bị tước đoạt hết, chỉ là một cái thây biết đi, cho nên cũng không sợ bất kỳ công kích tinh thần nào.

Ngoại trừ đó ra, nếu như trước khi bị cải tạo thành Tri chu bọn họ là Tế Tự chẳng hạn, bọn họ còn có năng lực thi triển pháp thuật, uy lực pháp thuật tinh thần và pháp thuật độc hệ sẽ tăng lên, các loại trớ chú cũng bám vào chiêu thức hoặc vũ khí công kích. Nói cách khác, hắn dùng móng vuốt cào rách da một người khác, người nọ liền dính nguyền rủa, một loại năng lựctương đối biến thái, thế nhưng, bản thân Tế Tự cao cấp rất thưa thớt, hơn nữa tỷ lệ cải tạo thành công so với chiến sĩ còn thấp gấp đôi, cho nên số lượng loại Tri Chu Nhân pháp giả này lại càng ít đến thương cảm, đến hiện tại chỉ có một hai người mà thôi.

Cho nên, tính cả thảy, Tri Chu Nhân bình thường lực chiến đấu cỡ khoảng ma thú cấp tám, Tri Chu Nhân pháp giả thực lực đến gần ma thú cấp chín, Đại Tế Tự có thể chỉ huy vài chục đầu Tri Chu Nhân, luôn ở bên người bảo vệ nàng, hơn nữa bản thân Đại Tế Tự thực lực đã rất mạnh, chỉ là không thể đoán được nàng mạnh tới bao nhiêu mà thôi.

Dưới Đại Tế Tự là Tế Tự, Tế Tự chỉ có 10 đầu Tri Chu Nhân bình thường bảo vệ tại trái phải, cho nên bọn họ thỉnh thoảng cũng sẽ xuất thủ, căn cứ Lý Tạp Thập miêu tả, hình như năng lực các Tế Tự cũng không giống nhau. Có sở trường tinh thần, có sở trường pháp thuật, trớ chú, cũng có sở trường cận thân vật lộn. Thế nhưng, thực lực so với Kiếm Thánh nhân loại cũng không kém.

Tế Tự trở xuống chính là gia trưởng các đại gia tộc và cao thủ bên trong tộc, bên trong toàn là tàng long ngọa hổ, cao thủ xuất hiện lớp lớp. Giống như Lý Tạp Thập nếu chính diện quyết đấu, hắn cũng chỉ ngang với Hoàng Kim chiến sĩ mà thôi, nhưng nếu như hắn muốn ám sát Kiếm Thánh. Ít nhất cũng có năm thành trở lên thành công, thế mà trong tộc hắn chỉ đứng ở hạng bảy tám mà thôi.

Ngoài ra, còn có rất nhiều cao thủ lưu lạc chung quanh, bọn họ tự gọi mình là du hiệp, thật ra thì thân thế họ khá giống Lý Tạp Thập. Đều là người của gia tộc tranh đấu bị thất bại đào thải. Cho nên, toàn thể mà tính, cao thủ Ám Dạ Tinh linh tộc không ít, hơn nữa tất cả đều có lực chiến đấu rất mạnh.

Ám Dạ Tinh Linh sở dĩ có nhiều cao thủ xuất hiện như thế, rất có quan hệ với phong thái tà ác của bọn họ, trên căn bản chỉ cần là người có chút thiên phú, cũng sẽ được đưa vào gia tộc tiến hành huấn luyện. Chỉ có trên chiến trường bị tàn phế, hoặc người mà thể chất trời sinh, tinh thần lực quá thấp mới bị phái đi trồng trọt, làm nghề rèn ...vân...vân. Những người có cuộc sống nghề nghiệp thế này có địa vị thấp đến đáng sợ, võ sĩ giết bọn họ chỉ cần nộp phạt chút tiền liền không có chuyện, cho nên cơ hồ không có ai nguyện ý đi làm cái nghề bị khinh bỉ này.

Người mà trời sinh thể chất yếu đuối cũng không nhiều, khiến cho chủng tộc này cơ hồ toàn dân giai binh. Như vậy, lương thực tự nhiên không đủ dùng, cho nên bọn họ sẽ phải đi bắt nô lệ, cướp bóc thương đội, tóm lại, bọn họ là chủng tộc danh tiếng xấu xa nhất cả thế giới dưới lòng đất. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Mặc dù Ám Dạ Tinh Linh nhóm khiêu khích không ít công phẫn, nhưng thực lực bọn hắn rất cường đại, lại thêm bọn họ trên vấn đề đối ngoại đoàn kết nhất trí, khiến cho bọn cường đạo này vẫn bình yên vô sự chiếm cứ một mảnh thổ địa rộng lớn phì nhiêu. Để cho bọn hắn nhàn nhã trôi qua cuộc sống cướp bóc. Đáng tiếc, bọn người này trong lúc vô tình chọc tới chúng ta, nếu như bọn hắn không biết thức thời, ta và Thú Tộc cũng không ngần ngại triệt để quét sạch bọn họ.

Lý Tạp Thập nói nhiều với ta như vậy, khiến cho bần đạo đã khá hiểu rõ Ám Dạ nhất tộc này, chủng tộc này mặc dù mặt ngoài nhìn tới thì cao thủ đông đảo, hơn nữa ở thời khắc mấu chốt cực kỳ đoàn kết, nhưng tính cách gian trá lâu dài chất chứa trong người bọn họ tuyệt đối không thể nào để cho bọn họ tạo thành sự phối hợp tốt đẹp. Bọn họ nếu đánh một trận chiến ương ương dở dở thì có thể rất lợi hại, thế nhưng nếu tính cấp quân đoàn đối chọi, hừ, hừ, nhìn ta đùa chơi chết bọn họ cho coi.

Tình huống nội bộ của Ám Dạ Tinh Linh trên đại thể là như vậy, mặc dù trên căn bản không đặt vào trong mắt ta, thế nhưng, có một người đưa tới mẩu tin tình báo quá trọng yếu, lại làm cho ta rất coi trọng. Đó chính là nữ nhi Đại Tế Tự, một tiểu công chúa Vong Ưu, Lý Tạp Thập nhắc đến nàng khuôn mặt luôn luôn kính sợ, nhìn bộ dáng hình như địa vị của vị công chúa Vong Ưu này trong suy nghĩ của hắn còn cao hơn cả Đại Tế Tự.

Theo Lý Tạp Thập nói, vị này tiểu công chúa Vong Ưu này có hai điểm được Ám Dạ Tinh Linh yêu thích, một là nàng thiện lương, ở địa phương gian trá hoành hành này, nàng từ rất lâu đều dựa vào trí tuệ của mình cứu không ít tánh mạng người khác, giống như Lý Tạp Thập vậy, hắn được nàng trợ giúp mới tránh khỏi bị đuổi giết. Vì vậy nàng đắc tội một số người, những người này lấy danh nghĩa nàng làm trái với Tà Thần giáo kháng nghị với Đại Tế Tự, sau bị vị tiểu công chúa này dùng giáo nghĩa Tà Thần giáo phản bác lại toàn bộ.

Căn cứ tin tức của nàng nói, ta sử dụng là âm mưu và quỷ kế, các ngươi lại quang minh chính đại kháng nghị ta tỏ vẻ bất mãn, ai tôn trọng Tà Thần giáo nghĩa hơn ai vừa xem hiểu ngay. Cho nên, những người đó á khẩu không trả lời được, chỉ đành thối lui. Ám chiêu đích xác là sở trường của bọn họ, nhưng cũng phải nhìn đối tượng mới được, nữ nhi Đại Tế Tự, ai dám ám sát chứ? Dĩ nhiên, cũng có kẻ không sợ chết thí nghiệm mấy lần, nhưng mỗi lần đều rơi vào kết quả cửa nát nhà tan, việc này khiến cho những người trong Ám Dạ nhất tộc muốn ám sát nàng triệt để hết hy vọng.

Vong Ưu công chúa có điểm thứ hai nổi tiếng là sau khi nàng thành danh, có hai lần giải cứu đại nguy cơ cho Ám Dạ Tinh Linh, một lần là có bầy lớn ma thú đột nhiên từ chỗ sâu trong thế giới dưới lòng đất lẻn đến địa bàn Ám Dạ nhất tộc, nàng có chủ ý muốn dẫn tai họa sang chỗ khác, đã dùng một loại phương pháp đặc thù dẫn đến đống lớn Tà Nhãn không có địa bàn, kết quả làm cho đám Tà Nhãn và ma thú liều mạng với nhau lưỡng bại câu thương.

Dĩ nhiên, Ám Dạ Tinh Linh sẽ xuất hiện ngay sau đó, trắng trợn chiếm tiện nghi, quét dọn chiến trường lần cuối, thi thể ma thú và trang bị quân đội Tà Nhãn thu sạch toàn bộ, lập tức toàn tộc phát tài. Tiếp theo, Tà Nhãn bạo quân tức giận mang theo quân đội, liên hiệp một vài thế lực tản mát khác kéo đến báo thù.

Lúc này, Vong Ưu công chúa lộ ra tài năng quân sự kinh người, dưới đề nghị của nàng, Ám Dạ Tinh Linh chủ động bỏ qua các dãy phòng thủ từ chủ thành, triển khai một loạt lấy ám sát chủ tướng làm chủ, đánh du kích chiến, trải qua hơn một tháng dằn co buộc cho Tà Nhãn bạo quân phải chủ động rút lui. Tà Nhãn số lượng ít ỏi đến thương cảm. Chịu không nổi tổn thất quá nhiều, bản thân Tà Nhãn bạo quân mặc dù cường hãn, nhưng hắn nếu không có thủ hạ thì làm sao chịu nổi đại quân vài chục vạn người vây công đây?

Hơn nữa, Tà Nhãn vừa chết, số người mà bọn họ khống chế sẽ khôi phục thần trí, bắt đầu tạo phản, tích góp từng tí thành một chi quân đội nhỏ, tạo phản lớn dần lên khiến cho Tà Nhãn bạo quân rất đau đầu. Đám Tà Nhãn rút lui, những kẻ may mắn còn sống sót bị Ám Dạ Tinh Linh hợp nhất thành nô lệ. Chiến sĩ cường đại bị hợp nhất sung quân, tính cả trang bị thu được lại là một khoản thu hoạch lớn. Tình cảnh này khiến cho Ám Dạ Tinh Linh trải qua một tràng đại chiến, không chỉ không thua thiệt, mà còn buôn bán lời ra không ít.

Thành công hóa giải hai lần nguy cơ khổng lồ, khiến cho địa vị Vong Ưu công chúa trong suy nghĩ của Ám Dạ Tinh Linh nâng cao dần lên. Không còn có ai nói đến chuyện nho nhỏ trước kia nữa, thậm chí khi công chúa xuất thủ cứu người, bọn họ tất cả cũng giả bộ làm như không biết, thậm chí sẽ chủ động bỏ qua, tránh cho đắc tội tới vị công chúa trí tuệ kinh người này.

Có nhân vật lợi hại như vậy, kế hoạch bần đạo nếu muốn tiêu diệt Ám Dạ Tinh Linh hình như cũng không phải thông suốt gì lắm. Thẳng thắn mà nói, du kích chiến ta cũng sợ, dù sao địa phương này là người ta quen thuộc. Hơn nữa, ta không thể phái đại quân bảo vệ thương đội an toàn lâu dài, đường dài như vậy ai biết bọn họ sẽ phục kích chúng ta như thế nào, nếu náo động đến một bước kia, thương lộ này của chúng ta coi như phải phế đi rồi.

Thế nhưng, bần đạo nghe nói tính cách của nàng xong thì tăng thêm vài phần nắm chặc. Vong Ưu công chúa hẳn là người tương đối thông minh, ta nghĩ, hẳn là không cự tuyệt chúng ta thỉnh cầu thông thương, dù sao nếu chọc đến chúng ta, Ám Dạ Tinh Linh thực lực mạnh cỡ nào cũng đỡ không nổi thú nhân và ta công kích, người có thể chạy thoát, nhưng bảy đại chủ thành và Hắc Ám thành bảo nhất định sẽ hóa thành phế tích, Ám Dạ Tinh Linh tộc nếu không muốn lưỡng bại câu thương thì nhất định phải hợp tác cùng chúng ta, dù sao mua bán đối với bọn họ mới có lợi.

Hơn nữa, cùng lắm thì chúng ta đi đường bộ, dù sao Ngõa Nạp đã thuộc về ta, mặc dù không có đường ngầm dễ đi như vậy, nhưng coi như cũng không tệ lắm. Cho nên, có khả năng đả thông giao thông đường bộ Ngõa Nạp, làm cho bần đạo lần này đến đàm phán với Ám Dạ Tinh Linh, lại thêm mấy phần tin tưởng!

Đợi cho đại quân bần đạo vào hết rồi sẽ không có ngày đêm luân phiên nữa, chẳng qua phải dùng đồng hồ cát để tính toán thời gian, cũng an bài làm việc và nghỉ ngơi, mấy ngày mở đầu toàn bộ tiến hành trong địa đạo Ải Nhân tương đối hạn hẹp, vì để cho Độc Nhãn Cự Nhân cao bảy mét có thể đi qua, các ải nhân rất hao phí khí lực đào cho rộng ra. Thế nhưng, nhờ thế mới không còn nguy hiểm, cho nên ta mới có thời gian tán gẫu cùng Lý Tạp Thập. Chờ đến ngày thứ năm, chúng ta rốt cục đi ra khỏi đường hầm Ải Nhân đào, đi tới thế giới dưới lòng đất chân chính.

Địa phương chúng ta xuất hiện là một không gian rất rộng rãi, phía trên cao hơn trăm thước, nhìn chung quanh thì không thấy bờ, không biết không gian này rộng lớn bao nhiêu nữa. Trên mặt đất, gò đất chập chùng, nhiều hồ nước lớn, thỉnh thoảng cũng có hồ nhỏ và sông chảy qua, thổ nhưỡng nơi này ít hơn đá tảng, phía trên có đủ loại thực vật sinh trưởng.

Những loại thực vật này ta chưa từng nhìn thấy qua, màu sắc lấy hồng, trắng, xám làm chủ, màu xanh biếc rất ít, cũng có đóa hoa và lá, rất nhiều thực vật phát ra ánh sáng lấp lánh, bọn chúng là nguồn sáng duy nhất nơi này. Mấy con thú nhỏ chưa từng thấy được khi nhìn thấy chúng ta bước ra cách đó không xa, thét chói tai mấy tiếng rồi bỏ chạy, đảo mắt đã không thấy tăm hơi.

Làm cho bọn chúng ta đây lần đầu tiên đi tới cũng bị một màn thần kỳ trước mắt sợ hãi ngây người, cũng nhờ tất cả mọi người đã đi không ít thời gian, ta dứt khoát hạ lệnh ở chỗ này đóng trại nghỉ ngơi. Cho nên mọi người nhanh chóng bắt đầu công việc, thế giới dưới lòng đất chắc là không có trời mưa, cơ hồ cũng không có gió, cho nên không có ai ngu ngốc đi giương lều làm gì, chỉ cần tìm địa phương tốt lấy da thú tùy thân trải lên, sau đó bắt đầu nổi lửa nấu cơm mà thôi.

Mọi người làm việc rất nhanh, thực vật dẫn lửa ở chỗ này rất khó tìm được, cũng may trong chúng ta pháp sư có không ít, mọi người ném thức ăn vào trong nồi, lại đổ vào ít nước trong, sau đó đặt mười mấy cái tô chén tập trung ở một chỗ, bảo một vị Hỏa Hệ pháp sư dùng Hỏa Hải Thuật uy lực nhỏ nhất đun nóng, rất nhanh canh nóng sôi lên, thật sự vừa nhanh vừa tốt, dùng cao cấp pháp sư đi nấu cơm chỉ sợ là chuyện tình lãng phí nhất trên đại lục rồi nhỉ?

Cơm no xong xuôi hết thảy, mọi người bắt đầu nhàn rỗi, có người nghỉ ngơi, có người đi lại chung quanh phụ cận, đặc biệt là nhóm Đức Lỗ Y bắt đầu không ngừng nghiên cứu thực vật nơi này. Còn bần đạo vẫn chưa yên tâm, mọi người đều nói thế giới dưới lòng đất nguy cơ trùng trùng, không thể khinh thường nha! Cho nên ta phái nhóm Ám Dạ Tinh Linh cảnh giới chung quanh. Phần ta và Khắc Lý, Đại Văn Tử (con muỗi tọa kỵ) của Khắc Lý), Ải nhân tộc trưởng chia ra thủ hộ bốn phía doanh địa, phòng ngừa có gì đó phát sinh ngoài ý muốn.

Cẩn thận trôi vạn năm thuyền, lời này thật sự không sai. Bốn người chúng ta vừa an vị, biến cố đã xảy ra. Nhóm Ám Dạ Tinh Linh ta phái đi do thám giống như là bị lửa đốt đít nhắm chỗ của ta chạy như điên, bần đạo dùng thần thức tìm kiếm đến khu vực bọn họ còn chưa tới được, mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng tuyệt đối không phải chuyện tốt.

"Toàn thể chú ý, chuẩn bị chiến đấu!" Bần đạo gầm lên giận dữ. Sau đó kêu Cái Thứ biến lớn ra trạng thái chiến đấu, trận địa sẵn sàng nghênh đón quân địch.

Ta vừa hạ mệnh lệnh xuống, tố chất chiến đấu vững chắc của Cuồng Long quân đoàn liền hiển lộ. Các ải Nhân trong thời gian ngắn nhất đội lên nón bảo hộ, cầm lấy vũ khí tự động sắp hàng một vòng tròn bảo vệ nhóm Tinh Linh pháp sư, Đức Lỗ Y và Độc Nhãn Cự Nhân. Thậm chí là Cuồng Long thiết kỵ cũng được bảo vệ ở bên trong, rồi Đức Lỗ Y và Độc Nhãn Cự Nhân, Cuồng Long thiết kỵ lại vây quanh Tinh Linh pháp sư ở bên trong tận cùng.

Thương • Long Giác biến thái hơn nhiều, hắn trực tiếp biến thân thành Bích Ngọc Long Thực Vật Hệ, sau đó thi triển pháp thuật phụ trợ phạm vi lớn cho mọi người rút lui an toàn ra ngoài. Mẫn Tiệp Thuật, Cự Lực Thuật, Đằng Giáp thuật, Kinh Cúc Thuật, Hồi Xuân Thuật trong nháy mắt bao trùm thân tất cả mọi người, đây là suốt hơn một vạn người nha!

Thấy vậy, đám người bần đạo là giật mình một trận, tên này biến thái chúng ta biết, nhưng cũng đừng quá đáng như vậy chứ? Được năm pháp thuật mạnh như vậy gia trì lên, thực lực một người có thể đề cao hơn gấp đôi. Không ngờ còn chưa kịp đánh, người nơi này giống như tăng lên gấp đôi, đây lại chỉ là bắt đầu, một hồi khẳng định còn có thứ lợi hại hơn ra sân, Bích Ngọc Long thật không hỗ là hậu cần phụ trợ chuyên nghiệp, quả thực quá mãnh liệt rồi!

Vốn là, đột nhiên gặp tập kích là tối kỵ binh gia, bất luận quân đội tinh nhuệ cỡ nào lúc này cũng khó tránh khỏi trong lòng lo lắng, sẽ có ảnh hưởng tinh thần, nhưng hiện tại được nhiều pháp thuật tăng phúc như vậy áp lên, thuộc hạ của ta nhất thời tinh thần đại chấn. Cả đám đều giơ quyền mài kiếm chờ lao ra chém giết nữa chứ?

Nhìn thấy chúng ta đều có chuẩn bị, những Ám Dạ Tinh Linh đang chạy như điên kia tất cả đều thở phào nhẹ nhõm, bọn họ nhanh chóng chạy đến cạnh thân ta, cũng không thi lễ mà trực tiếp hô: "Một bầy Huyết Ma Biên Bức cực lớn, nghe thấy khí tức của chúng ta đang đuổi tới phía sau, mau rút lui vào trong đường hầm, ngăn cản ở cửa động, có lẽ còn có đường sống!"

Huyết Ma Biên Bức là một loại sinh vật ở thế giới dưới lòng đất vô cùng phiền toái và kinh khủng, bọn chúng hình thể bình thường chỉ to bằng chim bồ câu, chỉ miễn cưỡng coi như ma thú cấp một, trong đó Đại đầu mục mạnh nhất cũng chỉ ba năm cấp mà thôi. Nhưng số lượng lại rất nhiều, thời điểm bọn chúng xuất động ít thì mấy vạn, nhiều thì mười mấy đến trên trăm vạn, thanh thế tương đối dọa người.

Bọn chúng lợi hại duy nhất chính là thủ đoạn công kích - sóng âm, có thể chất chồng lên nhau. Sóng âm của một con Huyết Ma Biên Bức có lẽ chỉ hơi cảm thấy khó chịu, nhưng nếu một trăm đầu hợp lại thì có thể làm cho người ta hôn mê, một ngàn đầu là có thể phá vỡ óc người, mấy vạn đầu ở chung một chỗ phát động công kích thì sợ rằng ma thú cấp bảy tám cũng chịu không được. Vài chục vạn đầu cùng nhau lên thì..., dù có là ma thú cấp chín nhìn thấy theo tình hình chung cũng phải nhanh chóng cong đít mà chạy. Ta còn nghe nói Huyết Ma Biên Bức có sức chịu đựng kinh người, có thể liên tục bay liền mấy ngày thời gian, cho nên rất nhiều con mồi bị bọn chúng truy đuổi thời gian dài cuối cùng ở thời điểm mệt mỏi cạn kiệt sức lực bị bọn họ bắt được.

Dĩ nhiên, ma thú tử linh hệ và nguyên tố hệ thì căn bản không cần phải lo lắng Huyết Ma Biên Bức, bọn họ hoàn toàn miễn dịch công kích sóng âm. Hơn nữa Huyết Ma Biên Bức muốn hút máu con mồi làm thức ăn, ma thú tử linh hệ và nguyên tố hệ chắc chắn không cần để ý tới. Thế giới dưới lòng đất nguy hiểm như vậy, ta tự nhiên phải hiểu rõ hơn nữa mới tốt. Cho nên tài liệu về Huyết Ma Biên Bức, bần đạo dĩ nhiên đã sớm đọc được từ Lý Tạp Thập.

Bọn chúng rất có thể ở thời điểm chúng ta nấu cơm nghe được mùi, khứu giác của bọn chúng rất bén nhạy, thế nhưng, cũng may tốc độ Huyết Ma Biên Bức phi hành không có nhanh, ít nhất so với tốc độ Ám Dạ Tinh Linh toàn lực chạy trốn chậm hơn không ít, để cho chúng ta được báo động trước, tranh thủ được chút thời gian.

Bần đạo dõi mắt trông về phía xa mơ hồ nhìn thấy có điểm đen nhỏ bay về phía chúng ta, trong lòng nhất thời trầm xuống, trận thế cỡ này động vào không được, thời gian không còn kịp nữa, bởi vì cửa động không lớn lắm ta sợ rằng vào không được mấy người, Huyết Ma Biên Bức đã tới gần lắm rồi. Vào thời điểm mấu chốt do dự là không được, bần đạo cho nên hạ ngoan tâm, ra lệnh: "Các ngươi vào động trước, ta đi dẫn dụ bọn chúng!" Nói xong liền cưỡi Cái Thứ chủ động ra nghênh đón.

Bần đạo trước khi đi cố ý nhìn thoáng qua Ái Liên Na, ta sợ nàng không nghe lời chỉ huy. Thế nhưng, nàng chỉ bất mãn dậm chân một cái rồi bắt đầu công việc sơ tán, cũng không có theo ta đi tới, nhìn cảnh này khiến bần đạo hết sức vui mừng, tiểu cô nương đã trưởng thành rồi, biết lấy đại cục làm trọng.

Tốc độ Cái Thứ tương đối mau, chỉ qua thời gian mấy lần hô hấp, chúng ta đã tới gần bầy Huyết Ma Biên Bức. Thật ra, bần đạo ngay từ lúc vừa tới đã nghĩ đến biện pháp đối phó bọn chúng, đó chính là Trọng Lực Thuật của Cái Thứ, tuyệt đối là khắc tinh của bọn nó. Bởi vì Huyết Ma Biên Bức kỹ xảo phi hành không cao, không thể nào dưới trọng lực gấp mười lần còn có thể bay lên nổi, tám phần sẽ trực tiếp ngã chết dưới mặt đất.

Hơn nữa, mấu chốt nhất là xạ trình pháp thuật, xạ trình Huyết Ma Biên Bức công kích sóng âm ta đã nghe kỹ Lý Tạp Thập nói, không có xa hơn 300m, nhưng nếu Cái Thứ toàn lực phóng Trọng Lực Thuật thì trong bán kính hơn 1000m, hoàn toàn có thể tiêu diệt bọn chúng trước khi chúng có thể phát động công kích.

Huyết Ma Biên Bức tự nhiên đã sớm nhìn thấy chúng ta. Mặc dù đối mặt là ma thú cấp chín thượng vị - Đại Địa Chi Hùng, bọn chúng không có một chút sợ hãi, ngược lại thét lên chói tai tăng tốc nhanh hơn lao đến chúng ta, làm như Cái Thứ là một bữa tiệc lớn thịnh soạn vậy đó, điều này làm cho Cái Thứ luôn luôn uy khí vương giả danh chấn tứ phương rất là khó chịu. Hắc hắc, tới đây, xem chúng ta ai thiệt thòi hơn nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play