Nhẫn giả thủ lĩnh thi triển chính là Ảnh Độn hắn am hiểu nhất, muốn mượn cái bóng che chở ẩn thân chạy trốn, nhưng Athena căn bản một động tác nào, nhìn một cái liền nhận thức đúng địa phương hắn bí mật chạy ra, cho dù hắn trốn được, Athena cũng đuổi theo giết tới. Bất đắc dĩ, hắn lại thi triển phân thân thuật, muốn dùng phân thân che chở để chạy trốn, nhưng Athena công kích không chút lãng phí, phân thân vừa xuất, nàng liền bắt được thực thân của hắn đánh một trận.

Kế tiếp, nhẫn giả thủ lĩnh không phục trình diễn một màn nhẫn thuật bách khoa toàn thư , mười mấy dạng hoa chiêu hắn am hiểu đều thi triển ra một lần, rất kinh hãi khi không có chiêu nào, không có một thức nào có thể gạt được Athena được một giây, toàn bộ vừa xuất là bị phát hiện, khiến cho thủ lĩnh nhẫn giả một chút cơ hội chạy trốn cũng không có, gấp đến độ hắn rất muốn khóc.

Biết ba nhẫn giả bên kia đã biến thành ba mảnh thịt nhão, bần đạo lại đến ngoài đấu trường bên này, hắn mới không thể không kết thúc đoạn cố gắng phí công vô ích. Hết sức chuyên chú ứng phó Athena, đồng thời hắn còn đang suy nghĩ phương thức chạy trốn.

Lúc này, hắn nghĩ tới một phương pháp thoát khỏi khốn cảnh, muốn dựa trên thực lực cao hơn Athena, trước hết tiêu hao lực lượng Athena, sau đó lại tính toán chạy trốn. Nhưng cái ý nghĩ này chỉ kéo dài thời gian rất ngắn, đã bị vội vã bỏ qua. Athena giống như vĩnh viễn không biết mệt mỏi, điên cuồng tấn công lâu như vậy, thế công không có chút nào yếu bớt, ngược lại có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng. Lưỡng Nghi kiếm trận coi trọng chính là sinh sôi không ngừng, có thể ở trong chiến đấu hồi khí, nào dễ dàng bị phá như vậy?

Ngược lại nhẫn giả thủ lĩnh đối mặt Athena không biết mệt mỏi thế công như nước thủy triều, càng về sau hắn càng ngày càng khó ứng phó, mặc dù chỉ là tránh né, nhưng đấu khí của hắn vẫn lấy tốc độ cực nhanh tiêu hao, thật sự là Athena dùng không gian liệt phùng quá mức sắc bén rồi. Mỗi lần xẹt qua bên cạnh hắn, cho dù, không có cắt da, nhưng vẫn có thể cắt rách hộ thân đấu khí hắn, vì tu bổ hộ thể đấu khí, đấu khí hắn tiêu hao gia tốc thật nhanh.

Tình thế nếu cứ như vậy phát triển đi xuống, người gục xuống trước tuyệt đối là nhẫn giả thủ lĩnh mà không phải Athena. Vạn bất đắc dĩ, nhẫn giả thủ lĩnh hoàn toàn bị Athena đánh phục, rốt cục hoàn toàn bỏ qua ảo tưởng bình yên rời đi, hạ quyết tâm tìm một cơ hội, dùng một cánh tay trái trả giá, chạy ra khỏi Lưỡng Nghi kiếm trận, sau đó tránh đám người Cái Thứ cùng Mân Nhi, nhắm phương hướng khác nhanh chân chạy như điên.

Thế nhưng, dường như bần đạo đang đứng ở hướng đó thì phải? Vì muốn vây hắn lại, ta cố ý chọn một phương hướng hơi chếch với Cái Thứ và Mân Nhi. Khi hắn phá vòng vây, phương hướng mặc dù cách bần đạo vài ba mét, nhưng hắn dám chọn chỗ của ta phá vòng vây, không phải nói rõ hắn xem thường bần đạo nhất sao? Buồn bực, để người ngu ngốc như vậy xem thường, nói gì cũng phải cấp cho hắn một chút màu sắc. Nếu không, hắn cũng không biết bần đạo mới chân chính là cao thủ.

Được bần đạo điều khiển, quán chú Tam Muội Chân Hỏa vào Bích Không Huyết Ảnh phi kiếm hóa thành một đạo hàn mang không còn nhìn thấy, đâm thẳng hắn mặt bên. Nhẫn giả thủ lĩnh không hổ là Kiếm Thần, ở thời khắc mấu chốt, tay phải vẫn huy vũ lưỡi dao gãy còn sót lại, chính xác chặn phi kiếm lại theo quỹ tích vận động, hoàn toàn không bị cơn đau mất tay làm ảnh hưởng, thật giống như cánh tay gãy không phải của hắn.

Bần đạo liên tiếp biến hóa mấy phương hướng cũng không thể vượt qua lưỡi dao gãy của hắn, cuối cùng phải cùng hắn liều mạng một lần. Đáng giận, nếu không phải mới vừa rồi linh khí tiêu hao khá lớn, chỉ huy phi kiếm không đủ linh hoạt, làm sao có thể để một tên tàn phế cụt tay như hắn ngăn cản chứ?

Chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, lưỡi dao gãy trên tay hắn lại mất đi một đoạn, rồi phi kiếm bần đạo cũng bị hắn ngăn lại. Hắn liền muốn mượn cơ hội này viễn độn nhưng không được như ý. Tá lực đả lực là chiêu bài tuyệt học của bần đạo, nếu trên phương diện này ta mà thua, ta không bằng đi chết cho rảnh đời.

Trước khi binh khí chúng ta tương giao, ta liền xuất ra chút lực hút, chém đứt lưỡi dao hắn xong, phi kiếm của ta hấp thụ lực trên đoạn kiếm chuyển hướng theo ý ta lạng qua người hắn. Mặc dù hắn rất nhanh thoát khỏi, nhưng hắn dựa vào lực lượng va chạm tránh đi, không chỉ lực mới chưa sinh ra, lực lượng bản thân cũng tiêu hao hết, bảo kiếm đã hủy còn mất đi cơ hội đào tẩu. Có thể nói là tiền mất tật mang.

Bị phi kiếm của ta làm ảnh hưởng, hắn vốn nhanh chóng vọt tới trước, tốc độ nhất thời chậm lại một chút, mặc dù chỉ là một chút cũng đã đủ rồi, Huyết ảnh kiếm bằng vào một chút lực lượng thoát khỏi tầm kiểm soát của hắn, hơn nữa được bần đạo toàn lực thôi phát, tốc độ đề thăng đến tận cùng, lao đến trước mặt hắn, cũng không phải muốn tập kích hắn, mà là toàn lực phát động linh hồn nguyền rủa của ma thú cấp chín Nữ Yêu Vương trong thân kiếm – Hoảng Hốt.

Cấp chín ma thú phóng tinh thần ma pháp cũng không phải dễ dàng thoát khỏi, nhẫn giả thủ lĩnh cho dù là Kiếm Thần cũng không tự chủ được liền bị ảnh hưởng, tốc độ di chuyển lại chậm đi rất nhiều, mặc dù chỉ có vài giây thời gian hắn liền tạm thời áp chế pháp thuật này ảnh hưởng, nhưng vài giây này đã triệt để quyết định vận mạng của hắn.

Trong thời gian vài giây đồng hồ, Cái Thứ đầu tiên chạy tới xuất Trọng Lực Thuật, thân thể nhẫn giả thủ lĩnh như bị ngàn cân đè lên, cất bước rất khó khăn, hơn nữa ảnh hưởng bởi nguyền rủa Hoảng Hốt, tốc độ lao tới đã hạ thấp xuống cực điểm, tiếp theo, thế công thứ hai của bần đạo lại đến, dùng hết một tia linh lực cuối cùng, bần đạo tham khảo Phật Môn Sư Tử Hống rồi tự nghĩ ra một loại âm ba võ học Thiên Long Ngâm, bật rống lên, nội kình âm ba tràn ngập cường hãn như một luồng sóng, từng đạo từng đạo không ngừng đánh thẳng vào đại não nhẫn giả thủ lĩnh. Nếu là người bình thường, đã sớm óc vỡ toang. Dù có là siêu cấp cao thủ như hắn cũng đầu váng mắt hoa, hành động trì trệ.

Mặc dù chỉ kéo dài rất ngắn không đến 10 giây, bần đạo đã tiêu hao hết linh lực còn sót lại. Nhưng công kích tiếp sau đã tới. Athena thẹn quá thành giận triệt để bỏ qua ý nghĩ tự mình đánh chết hắn, trên thực tế, cũng tuyệt đối là không thể, một khi để hắn thoát khốn, lấy thực lực Kiếm Thần dùng tốc độ kinh khủng mà chạy, chúng ta căn bản đuổi không kịp.

Cho nên hai Athena cùng nhau thi triển Đại Dự Ngôn Thuật, trong thời gian ngắn ngủi khi ta liều mạng cuốn lấy hắn, nàng đã đọc xong chú ngữ, lần nữa định trụ nhẫn giả thủ lĩnh tại chỗ, hai người cùng nhau thi triển uy lực rõ ràng mạnh hơn một người, nhẫn giả thủ lĩnh cũng đã là nỏ mạnh hết đà rồi, lại thêm ảnh hưởng pháp thuật nguyền rủa, cho nên lần này ước chừng hắn hao phí tám giây mới thoát khốn.

Song hết thảy cũng chậm. Có ta cùng Athena hợp lực tranh thủ được hơn mười giây thời gian, Cái Thứ tung Thú Vương Bào Hao Đạn rốt cục chuẩn bị xong, năng lượng cầu màu vàng đường kính hơn một thước, từ trong miệng Cái Thứ phun ra liền hóa thành một đạo lưu tinh, tốc độ như tia chớp đang đánh vào trên người nhẫn giả thủ lĩnh, hắn lúc này mới vừa thoát khỏi hiệu quả định thân của Đại Dự Ngôn Thuật, hoàn toàn không cách nào né tránh, thậm chí động tác huy động cánh tay đón đỡ đều không kịp, liền bị đánh trúng.

Mặc dù nhẫn giả thủ lĩnh cấp bậc Kiếm Thần có hộ thân đấu khí vẫn phát huy tác dụng, nhưng với uy lực khổng lồ của Thú Vương Bào Hao Đạn, về điểm này hộ thân đấu khí ngay cả ngăn trở năng lượng cầu một chút cũng không có, lưu tinh màu vàng không hề dừng lại mang đi nửa người của hắn, chỉ có cặp chân từ trên không trung rơi xuống.

Đáng tiếc, một đại tông sư cứ như vậy chết oan chết uổng. Nếu không có ta cùng Athena kiềm chế, Thú Vương Bào Hao Đạn tuyệt đối không thể nào đánh trúng một vị Kiếm Thần. Rồi nếu không có Cái Thứ một kích cường lực, ta cùng Athena cũng không thể lưu hắn lại. Ba người chúng ta coi như là dốc hết toàn lực, đến cuối cùng mới giết chết được hắn, nếu lại tới một lần nữa, chưa hẳn có thể làm đến bước đó. Coi như người này quá xui xẻo, ai bảo hắn tuyển phương hướng của ta phá vòng vây chứ? Nếu từ hướng Mân Nhi chạy đi, hắn ít nhất có tám phần nắm chắc chạy thoát, đáng đời, đây chính là kết quả của sự thiếu hiểu biết. Khà khà.

Tiếp theo, viên lưu tinh đánh trúng một tòa núi nhỏ ngoài vài dặm, lập tức nổi lên một đám mây nấm khổng lồ. Chúng ta cũng ngơ ngác nhìn một màn kinh người này, từ từ thưởng thức. Qua một trận rất lâu, khí lưu khổng lồ xen lẫn bụi đất cuồn cuộn bay đến, rất nhanh liền bao phủ chúng ta.

Choáng thật! Bần đạo hiện tại một chút linh lực cũng không có, đứng cũng lao lực, làm sao bây giờ đây? Chẳng lẽ phải nhận mặt xám mày tro một hồi? Nhưng tro bụi trong dự liệu chưa có tới, một đạo bức tường bảo vệ màu trắng hiện ra che chở bần đạo cùng Athena. Ngoài bức tường là cuồn cuộn bụi đất màu vàng, đưa tay không thấy năm ngón. Thế nhưng, có Athena ở bên cạnh, bần đạo mặc kệ chuyện ở bên ngoài.

"Ta thắng, muốn hôn ngươi một cái." Bần đạo cười hì hì ôm eo Athena, nàng lúc này đã hợp lại thành một người.

"Vậy ngươi phải nhắm mắt lại." Athena mắc cỡ đỏ mặt nhẹ nhàng nói. Thanh âm nhỏ như muỗi.

"Ừ." Bần đạo vội vàng đáp ứng, ánh mắt liền nhắm lại con tim thổn thức, sau đó một mềm nhũn, ấm áp ập đến, đôi môi Nana liền dán vào trên miệng ta. Thiên địa phảng phất dừng lại trong nháy mắt. Cảm giác đẹp đẽ vô ngần, thật giống như mang chúng ta trở về thời gian tốt đẹp lúc ban đầu ở Địa Cầu cùng nhau du lịch.


Đáng tiếc thời gian tốt đẹp luôn luôn ngắn ngủi, Mân Nhi đáng ghét bay vào phá ta, chúng ta mới vừa có chút cảm giác, nàng liền phóng một Phong Hệ pháp thuật thổi tất cả bụi đất vàng toàn bộ bay đi sạch sẽ, cho nên, động tác thân mật ngọt ngào của chúng ta hoàn toàn bại lộ trước mặt 3 nữ hài tử.

"Á…á…a!" Athena giống như một con chim nhỏ chấn kinh, chợt lóe cái đã không thấy tăm hơi

"Các ngươi mới vừa rồi đang làm gì đó?" Mân Nhi lao tới hưng sư vấn tội.

"A, mới vừa rồi bụi nhiều quá bay vào mắt ta rồi, nàng giúp ta xem một chút đi!" Bần đạo mặt không đỏ hơi không gấp nói.

"Phu quân ngươi mờ mắt rồi?" Hương Hương khẩn trương nói: "Ta tới giúp ngươi nhìn một chút." Vừa nói liền khẩn trương chạy tới, vẻ mặt rất là quan tâm. Mân Nhi lại có bộ dạng không tin tưởng, nhưng không có đi truy cứu.

"Đã thổi ra rồi." Ta vội vàng cự tuyệt. Lúc này Athena nhất định đang len lén quan sát ta, cũng không thể để nàng có cơ hội bạo phát.

"Ca ca, mắt của ngươi không có chuyện gì rồi, chúng ta cũng nhanh lên đi?" Tiên Nhã tiếu phi tiếu nhìn ta hỏi. Buồn bực, hiển nhiên cũng không có lừa gạt được Tiên Nhã, nếu là ta bị tro bụi thổi mờ mắt, trên người há có thể không có tý tro bụi nào, rõ ràng gây họa rồi a!

Lúc này, Cái Thứ cũng sớm đã khôi phục nguyên trạng, nghe lời bò tới bên cạnh Mân Nhi, ta đi qua cưỡi nó, nói: "Động tĩnh lớn như vậy, nhất định sẽ có quân đội tới xem xét. Chúng ta nhanh đi về."

"Được rồi. Tránh cho một hồi lại đụng phải phiền toái." Mân Nhi thật là một mỏ quạ đen, nàng mới vừa nói xong, xa xa đã có một nhóm người ngựa cuồn cuộn chạy tới, hiển nhiên mục tiêu chính là chúng ta. Rất nhanh bọn họ xuất hiện trước mặt chúng ta. Đầu lĩnh chính là vị mỹ lệ nữ kỵ sĩ, tổ mẫu đại nhân. Xui rồi, thật là nói phiền toái là phiền toái đến. Bần đạo rất là buồn bực!

"Các ngươi nói nơi này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Tổ mẫu nổi giận đùng đùng nhìn ta nói: "Ai dám tập kích Thánh Nữ. Chán sống sao?" Chuyện tình tập kích Thánh Nữ trên đại lục đã ngàn năm qua không có xảy ra.

Mà hôm nay lại dám không coi tổ mẫu vào đâu làm, cho người tập kích Tiên Nhã, bất luận Tiên Nhã có ra sao, tổ mẫu cũng coi như có trách nhiệm, việc này đối với tổ mẫu luôn luôn cậy mạnh mà nói, thật sự không cách nào tiếp nhận, cho nên nàng cơ hồ giận đến nổ phổi.

"Mấy con tiểu miêu tặc đó mà, cũng bị đuổi chạy rồi." Bần đạo cũng không muốn trước mặt nhiều người như vậy nói ra việc đánh chết Kiếm Thần, cho nên muốn trước thổi qua chuyện cái đã, sau này trở về lại từ từ thảo luận.

"Nói đùa?" Tổ mẫu nhìn ta thật sự tức giận rồi, quát ầm lên: "Mấy tiểu miêu tặc mà có thể bức được Thánh Nữ thủ hộ Thiên Sứ đi ra? Có thể ép ngươi ngay cả một chút khí lực cũng không còn? Có thể phá hư nơi đây thành bộ dáng này?"

"Hắc hắc!" Bần đạo trừ cười cười ra trực tiếp không còn chỗ nói rồi. Tổ mẫu nhất định là cảm nhận được hơi thở Athena nên mới đến, nếu không cũng không có tới nhanh như vậy, trận chiến này chúng ta lao lực đánh chém, thật ra thì thời gian không được mấy phút. Vậy mà trên đất cây cối hỗn loạn, thịt vụn, hòn đá cùng chưởng ấn khổng lồ của Cái Thứ cũng cho thấy rất rõ vấn đề. Ngay cả ta sắc mặt suy yếu cũng không lừa được tổ mẫu, buồn bực thật. Còn chưa kịp hủy thi diệt tích.

"Quân đoàn trưởng đại nhân, trước trở về rồi hãy nói, nơi này nói chuyện không thích hợp." Tiên Nhã thấy ta khó khăn, vội vàng mở miệng cứu.

"Nhưng ít nhất ta cũng muốn biết người tập kích là ai đã? Nếu không lúc trở về làm sao đề phòng đây?" Tổ mẫu làm như khó xử nói.

"Là người Uy Quốc." Bần đạo trong lòng tự nhủ, sớm muộn gì cũng biết được, vừa lúc bị tổ mẫu bắt được thành cá trong lưới rồi, tránh cũng không được.

"Cái đám người chết tiệt dám xúc phạm thần minh. Ra lệnh!" Tổ mẫu giận dữ hét: "Toàn thành, không toàn bộ đại lục tìm kiếm người Uy Quốc, không bỏ qua cho một tên!"

"Vâng!" Thuộc hạ tổ mẫu nổi giận gầm lên một tiếng, quay đầu chạy đi. Bọn họ không chỉ cảm nhận được trưởng quan tức giận. Đồng thời, chính bọn hắn cũng hận thấu trời xanh, chuyện ngày hôm nay tương đối lớn, có can đảm tập kích Thánh Nữ? Người Uy Quốc làm việc này tương đương bôi tro trát trấu lên toàn thể mặt mũi Giáo Hội, ai không giận chứ? Lúc này, đám hài tử đáng thương chính thức gặp nạn.

"Lưu lại một người quan sát hiện trường, những người khác bảo vệ Thánh nữ trở về." Tổ mẫu hạ lệnh tiếp theo.

Đoàn người chúng ta được mấy ngàn quân đội hộ vệ trở về. Lại tới Thiết Lô Bảo. Tổ mẫu trước an bài Tiên Nhã đi nghỉ ngơi. Sau đó không để ý tới ta phản đối. Kéo ta vào trong mật thất.

"Những người đó tại sao phục kích các ngươi?" Tổ mẫu dòm lăm lăm ta hỏi.

"Ta cho là, bọn họ không phải cố ý muốn phục kích ai, mà ở nơi đó bí mật đóng quân, không muốn cho bất luận kẻ nào biết sự hiện hữu của bọn hắn, chúng ta vô tình đi đến, bại lộ sự hiện diện của bọn hắn, cho nên mới muốn giết chúng ta diệt khẩu." Bần đạo phân tích.

"Bọn họ tại sao muốn bí mật đóng quân. Nếu tới trợ giúp chúng ta đối phó Thú Nhân, làm sao lại không quang minh chánh đại vào thành?" Tổ mẫu không thể hiểu được hỏi.

"Vấn đề ở chỗ này, ta hoài nghi bọn họ có âm mưu không thể cho ai biết." Ta lạnh lùng nói.

"Âm mưu gì đây?" Tổ mẫu tò mò hỏi.

"Không biết, nhưng từ hành vi bọn họ len lén lặn tới đây làm chuyện mờ ám mà xem, hiển nhiên không phải tới hỗ trợ, nếu không cũng sẽ không cần thủ tiêu diệt khẩu." Ta nói.

"Ngươi nói bọn họ có thể cùng Thú Nhân cấu kết hay không?" Tổ mẫu hỏi.

"Khó mà nói, thế nhưng khả năng lớn vô cùng, đừng quên, lần này Thú Nhân đại cử tiến công quá khác thường, quá đột ngột, nhất định là có nguyên nhân gì gấp rút khiến cho bọn hắn phải làm như vậy ~!" Ta nói.

"Ngươi nếu giữ lại người sống thì tốt." Tổ mẫu tiếc nuối nói.

"Trong thành không phải không thiếu người của bọn họ sao?" Bần đạo cười gian nói. Hắc hắc, lưu người sống để nói cho ngươi biết ta có Đại Địa Chi Hùng sao? Ta không có dại đâu?

"Người trong thành vốn không có mấy người, cơ hồ đều là cấp thấp nhất. Căn bản không thể nào biết quá nhiều bí mật." Tổ mẫu tức giận nói: "Ở thời điểm mấu chốt này, đột nhiên ra một đám người thần bí như vậy, còn có địch ý đối với ta, thật sự không phải chuyện tốt. May nhờ ngươi quấy nhiễu âm mưu của bọn họ, nếu không bị bọn họ âm thầm tính toán, chúng ta thật đúng là chết oan rồi."

"Hắc hắc." Bần đạo lúc này vô tâm trồng liễu (không thèm để ý), nếu có thể tính thì lại là một công lớn nha!

Lúc này, cảnh vệ tổ mẫu gõ cửa, hiển nhiên có quân tình khẩn cấp, tổ mẫu không dám chậm trễ, nói: "Ngươi trước chờ ta, ta đi một chút sẽ trở lại."

"Trời đất! Ta bị giam lỏng sao? Một chút tự do cũng không có?" Bần đạo oán thán nói. Đáng tiếc tổ mẫu căn bản không để ý tới ta, trực tiếp rời đi. Cũng may không có bao nhiêu lâu, nàng liền cười ha hả trở lại

"Tiểu tử, chúng ta nên ngả bài rồi." Tổ mẫu đại nhân cười ha hả nói.

"Cái gì?" Bần đạo lập tức cảnh giác.

"Hôm nay rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Còn không nói thật?" Tổ mẫu vẻ mặt gian tà nhìn ta nói: "Cao thủ cấp bậc Kiếm Thần đó! Cũng có thể bị ngươi tiêu diệt, ta trước kia không phải là khinh thường ngươi rồi.

"Nói giỡn gì đó, ta có bản lãnh cao như vậy sao?" Bần đạo tâm tư nhảy loạn, liền chống chế. Xúi quẩy rồi, ta dám khẳng định cái đám quan sát hiện trường đã trở lại, báo cáo với nàng cái gì đó.

"Hừ, cũng biết ngươi không nhận." Tổ mẫu tiện tay ném ra một mảnh kim khí vỡ vụn, nói: "Thủ hạ tại hiện trường tìm được thứ này, hắn nhận ra đây là bội kiếm tùy thân của Uy Quốc đệ nhất cao thủ Đông Điều Khảm Nhật.

Khi hắn võ nghệ đại thành, từng du lịch khắp đại lục, nơi nơi tìm cao thủ khiêu chiến, khi đó hắn từng hạ tóc phát thệ, không trở thành Kiếm Thần thì vĩnh viễn không bước lên đại lục một bước. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

"Thủ hạ của ngài chỉ bằng mấy thứ đồ hư như vậy liền kết luận lai lịch?" Bần đạo buồn bực nói: "Bộ hạ của ngài thật đúng là nhân tài đông đúc quá nhỉ?" Đố kỵ thật, Giáo Đình có quá nhiều người, nhân tài cũng quá nhiều rồi, ai bảo người ta có điều kiện khởi điểm quá tốt đây? Ở Thánh Đô mở Ma Vũ cao cấp học viện, những nhân tài toàn bộ đại lục cũng ôm đồm chạy tới hết cả, sau đó tinh tế tuyển lựa, có thể không ra nhân tài được sao?

"Hắn ban đầu chính là thua ở trên cây đao này, tự nhiên khắc sâu ấn tượng." Tổ mẫu cười ha hả nói.

"Có thể thu người lợi hại như vậy làm thuộc hạ, lại là thân vệ ngài? Chẳng lẽ là?" Bần đạo cố ý né tránh chính đề, hỏi tới.

"Không sai, chính là ông nội ngươi đó." Tổ mẫu bất đắc dĩ đỏ mặt nói: "Hắn chính từ trận chiến kinh động ấy, mới từ mấy ngàn thân vệ của ta danh tiếng truyền ra, cũng một phát trở thành thủ lĩnh thân vệ của ta."

"Ồ? Thì ra là còn có chuyện xưa khúc chiết động lòng người như vậy nữa? Ta còn nghĩ ngài trước đây vì sao coi trọng hắn đây?" Bần đạo trêu đùa.

"Ít nói lời vô ích, nói mau. Người ngày hôm nay ngươi giết có phải hắn hay không?" Tổ mẫu hỏi tới.

"Có lẽ hắn chết sớm rồi, cho nên kiếm này truyền lại cho đệ tử. Sau đó đệ tử của hắn tới đại lục bị ta kết liễu cũng không chừng?" Ta còn không muốn thừa nhận giết qua Kiếm Thần, sẽ làmbại lộ thực lực của mình.

Một khi lộ ra thực lực sẽ khiến đối thủ càng thêm cẩn thận, thật sự không phải là việc trí giả có thể làm.

"Hừ." Tổ mẫu cười lạnh nói: "Ngươi bây giờ còn dám không nhận? Ngươi cho rằng Giáo Đình chúng ta ở Uy Quốc không có tai mắt sao? Nhất cử nhất động của tiểu tử này, chúng ta rõ ràng rành mạch. Đệ tử của hắn mặc dù xuất sắc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play