Hai người phụ thân cùng Kiều Tạp Thập đang là chiến đấu kịch liệt, sau một hồi đối công dữ dội, sớm đã rời khỏi vị trí ban đầu, đám người đứng xem bên ngoài chạy nháo nhào nhào, nhưng mà sân bãi không có ghi rõ ràng đâu là ranh giới, ai cũng không biết nơi nào là giới tuyến a? Phụ thân bị Kiều Tạp Thập bị thế công như cuồng phong bạo vũ của Kiều Tạp Thập khiến cho liên tiếp lui về phía sau, kết quả là một chân đạp ra phạm vi bên ngoài.

Thông thường, ra ngoài cũng không sao cả, dù sao trong quy tắc cũng không có xác định rõ ràng, nhưng mà tai hại ở chỗ là mặt đất bên ngoài a! Nó không cùng một dạng! Mặt đất phạm bên trong sân đấu đều là đầm đất, sau khi chịu lực bị lõm xuống thì sẽ lại từ nơi khác đưa đất đến lấp lại, cho nên cùng mặt đất phạm vi bên ngoài bằng phẳng giống nhau, tuy nhiên đất bên trong vẫn là cứng rắn hơn. Đất phạm vi bên ngoài chỉ là đất bình thường trên thảo nguyên, nó rất tơi, phụ thân vốn đã thích ứng với địa hình cứng rắn, thoáng cái đã dẫm trên mặt đất, dĩ nhiên là muốn hạ xuống.

Đây là đang chiến đấu kịch liệt a, vốn dưới chân phụ thân có lực lượng, hơn nữa thể trọng của hắn cũng rất nặng, cho dù là ở vùng đầm đất, đều là một cước lưu lại một dấu chân thật sâu, kết quả là sau khi đột nhiên đạp trên đất tơi, tức thì đất đã ngập đến cổ chân. Thân thể của phụ thân bởi vì biến hóa bất thình lình làm cho hơi hơi ngã ra sau. Tuy rằng cũng chỉ có trong nháy mắt, nhưng cũng đã làm cho bảo kiếm che ở trước ngực không tự chủ được hơi hơi giơ lên một chút.

Cao thủ tranh chấp, trí mạng đúng là một điểm nhỏ sai lầm này, Kiều Tạp Thập thân hình cực nhanh, cơ hồ là lập tức bắt được cơ hội, bước một bước dài xông lên trước, một kiếm đâm về bộ vị trái tim của phụ thân..

Vào thời khắc vô cùng nguy hiểm này, phụ thân cũng liền biểu hiện ra khả năng chiến đấu thiên phú, tựa như tri giác mẫn tuệ của dã thú, rốt cục dưới áp lực bên ngoài, bạo phát! Ông ấy hoàn toàn không để ý đến lưỡi dao sắc bén trước ngực, không lùi mà tiến tới, hơn nữa, đem ma pháp ta dạy cho ông ấy thi triển ra.

Một vị pháp sư nếu muốn thi triển pháp thuật, vẻn vẹn có ma lực thì không đủ, còn phải đối với ma pháp nguyên tố sắp xếp thứ tự mới được. Bởi vì ma pháp nguyên tố không có sắp xếp thứ tụ thì không thể hiện ra đủ hiệu quả của ma pháp. Tỷ như quang hệ pháp thuật, có hiệu quả là trị liệu thuật hoặc cũng có hiệu quả là quang thuẫn, thành cái dạng gì hoàn toàn nhìn vào thi pháp giả sắp xếp thứ tự ma pháp nguyên tố như thế nào. Nhưng mà trong đầu phụ thân đối với kỹ xảo sắp xếp thứ tự của ma pháp hoàn toàn không biết, cho nên có một thân ma lực cũng không thể phát huy.

Vạn bất đắc dĩ, ta liền sáng tạo ra cho ông ấy một pháp thuật, hoàn toàn không quan tâm đến sắp xếp thứ tự của ma pháp nguyên tố, trực tiếp điều động toàn bộ ma pháp nguyên tố toàn thân, tập trung đến bộ vị thích hợp của thân thể, sau đó thi triển ra như thi triển đấu khí, đem những ma lực này phóng ra. Sau khi phụ thân thi triển, hiệu quả cực kỳ kinh người, ma lực của ông ấy lẽ ra là ở cấp bậc ma đạo sư, cho nên cho dù là phóng ra ma lực lung tung, cũng có thể sinh ra một vài hiệu quả không tưởng được.

Pháp thuật phụ thân hiện đang thi triển chính là đem ma lực toàn thân tập trung đến lồng ngực, sau đó bạo phát như núi lửa bắn ra ngoài. Chỉ thấy phụ thân chợt đột nhiên toàn thân bốc lên bạch quang chói mắt, nhất là lồng ngực, giống như cái đèn pha, phóng ra quang mang cực kỳ mãnh liệt. Kiều Tạp Thập đứng mũi chịu sào, vừa vặn bị ma lực mãnh liệt phun trúng, hậu quả là hắn triệt để biến thành người mù. Không chỉ có như thế, đạo bạch quang này ẩn chứa ma lực rất lớn, mang theo ma lực loạn lưu, đem khí tràng mà Kiều Tạp Thập dùng để cảm ứng biến hóa bên ngoài toàn bộ đều tách ra, như vậy, ngoại trừ thính giác của lỗ tai ra, Kiều Tạp Thập cơ hồ hoàn toàn mất đi năng lực cảm giác biến hóa bên ngoài.

Kiều Tạp Thập trong cơn kinh sợ, liều lĩnh đem kiếm trong tay hướng trái tim của phụ thân dồn sức đâm xuống. Phụ thân phát ra một tiếng rống giận dữ rất lớn, tràn ngập sự phẫn nộ cùng không cam lòng. Kiều Tạp Thập ở gần phụ thân trong gang tấc, thiếu chút nữa là lỗ tai bị hét cho điếc, tiếng vang to lớn làm cho đầu hắn choáng váng một trận. Nhưng mà theo sau, hắn đột nhiên lại cảm thấy thoải mái vô cùng, bởi vì cha ta đã nhân cơ hội này, dùng hết một tia lực lượng cuối cùng, chém rớt đầu của hắn.

Đây quả thực là như là trận quyết đấu trong truyền thuyết, phụ thân vận dụng trí tuệ của mình, cùng với vào thời điểm tối hậu bạo phát ra năng lực tiềm ẩm, giành được thắng lợi gian nan. Ông ấy vốn là dụng một chiêu ma lực loạn lưu, làm cho mắt của Kiều Tạp Thập bị mù, hơn nữa còn làm cho khí tràng biến hóa khiến hắn không có năng lực cảm giác biến hóa bên ngoài. Sau đó, phụ thân lợi dụng một tiếng hét lớn, đem phương thức cảm ứng biến hóa bên ngoài cuối cùng của Kiều Tạp Thập cũng phá vỡ đi. Cuối cùng chính là thừa dịp Kiều Tạp Thập sau khi hoàn toàn ngăn cách với biến hóa bên ngoài, một kiếm chém đầu.

Kế sách này có thể thành công cũng là có một vài vận khí bên trong đó, nếu không phụ thân một chân kia vùi trong đất, Kiều Tạp Thập nếu không có nhanh chóng tiến tới, như vậy cũng không mắc mưu của phụ thân, thật sự là tái ông thất mã, nào biết đó là không phúc a? Bất quá, phụ thân cũng trả giá thảm trọng, thanh Thu Thủy thần kiếm kia, hiện tại đã đâm xuyên qua người, đổi lại là người khác đã sớm ngủm rồi.

Nhìn thấy biến hóa kinh người như vậy, làm cho mọi người chúng ta đều khiếp sợ không thôi. Phụ thân tuy rằng chém giết Kiều Tạp Thập, nhưng mà chính bản thân mình của bị thương nặng, bộ vị trái tim còn cắm vào thanh Thu Thủy thần kiếm kia, mà thi thể không đầu của Kiều Tạp Thập cũng còn đang nắm thật chặt thanh kiếm. Bần đạo phản ứng nhanh nhất, cướp đường chạy như bay đến bên cạnh phụ thân, trước cẩn thận đem tay cầm kiếm của Kiều Tạp Thập mở ra, sau đá một cước đá bay thi thể Kiều Tạp Thập đi. Vận linh khí của ta lên, thi triển ra một đạo thuật thôi phát sinh cơ, sau đó, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đem Thu Thủy thần kiếm rút ra.

Trong nháy mắt đang lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, Thu Thủy thần kiếm bị bần đạo kéo ra từng đạo kiếm hoa mỹ lệ đạm lam sắc, sau đó chợt lóe xuống phía dưới đã không thấy tăm hơi. Dựa theo quỹ tích cuối cùng của thần kiếm, mọi người rất tự nhiên sẽ nghĩ tới nó bị ta ném vào trong đầm đất, hơn nữa, mặt đất đích xác cũng có một cái lỗ nhỏ, phù hợp với kích thước của chuôi kiếm, nhưng mà thực tế thì sao? Thu Thủy thần kiếm đã bị ta thừa cơ thu vào trong không gian giới chỉ rồi. Ha ha! Có tiện nghi không chiếm, đó là vương bát đản a.

Lúc này, những người khác mới kịp phản ứng nhưng mà ta cũng đã giúp đỡ phụ thân suy yếu ngồi trên lưng của Cái Thứ, tổn thương của phụ thân lần này cũng không phải là nặng, khi mà ông ấy bị Phùng Tu Tư nguyền rủa, trên người toàn bộ khí quan đều bị lực lượng nguyền rủa ăn mòn vô số lần, nhưng còn không phải đều là được năng lượng quang minh hệ tu bổ đó sao?

Nội tạng cũng không ngoại lệ, vì vậy, toàn thân phụ thân cho dù là nội tạng cũng đều có khả năng khôi phục cực kỳ kinh người, bất quá, trái tim dù sao cũng là nơi yếu hại, hơn nữa thương tích là bị thần kiếm chứa đấu khí kiếm thánh gây nên, cho nên trái tim của phụ thân vẫn là chịu tổn thương rất lớn, tuy rằng không đủ để trí mạng, nhưng mà tốc độ đập của tim cũng vô cùng chậm, máu bơm vào không đủ, làm cho biểu hiện trên người phụ thân chính là suy yếu vô lực cực độ, hiện tại ngay cả khí lực cũng không có.

" Tây Tư Nhĩ thân vương điện hạ, xem ra lần quyết đấu này là ngài thua đấy!" Bần đạo cười nói với hắn :" Chỉ mong ngài lần sau có thể tìm cao thủ chân chính a!"

" Hừ! "Tâm tình bây giờ của Tây Tư Nhĩ thân vương chính là cực độ mâu thuẫn. Hắn tuyệt đối không phải thật tâm mong muốn phụ thân tử trận, hiện tại nhìn thấy kết quả như vậy, trong lòng nhiều ít có chút may mắn, nhưng mà nhiều hơn là mất mát vì kế hoạch không có hoàn thành." Khiếu Thiên, chúc mừng ngươi! "Tây Tư Nhĩ thân vương trong lời nói lộ ra các loại tâm tình mâu thuẫn phức tạp. Cao hứng, mất mát đều có, cho nên lời này nói ra cực kỳ buồn bực.

" Ha ha! Cám ơn! "Phụ thân suy yếu cười nói :" Tây Tư Nhĩ, ta đã nói muốn đem ngươi đánh thành đống phân chó, thế nào? Chịu phục chứ?"

" Ha ha! "Tây Tư Nhĩ thân vương cười khổ nói :"Phục rồi, ngay cả kiếm thánh cũng không phải là đối thủ của ngươi, ta còn cái gì mà không phục nữa chứ? Bất quá, ta nói, ngươi rốt cuộc là người hay là ma thú thế? Ngay cả lợi kiếm xuyên tim cũng không chết, có còn để cho người ta sống không đây?"

"Ha ha!" Phụ thân miễn cưỡng cười to nói, "Này tính cái gì? Cho dù là không có đầu ta cũng có thể cùng ngươi đại chiến ba trăm hiệp.

"Nín!" Tây Tư Nhĩ thân vương khinh thường nói "Ngươi chỉ giỏi chém gió!" Nói xong cũng không quan tâm đến phụ thân kháng nghị, xoay người nói với ta :" Chúng ta còn phải chỉnh đốn sân bãi tổn hại, năm ngày sau các ngươi lại đến được không?". "Tu sửa sân bãi?" Bần đạo nghi hoặc nhìn một chút sân quyết đấu, bên trong chỉ là mấy dấu chân do phụ thân quyết đấu lưu lại, cho dù nếu muốn san bằng lại, cũng chỉ là một người làm năm phút là xong, nhưng mà thân vương hiện tại lại nói là năm ngày, rõ ràng chính là kiếm cớ kéo dài thời gian mà thôi.

"A!" Tây Tư Nhĩ thân vương cũng nhận ra cái cớ mình lấy thật sự không cao minh, liền tìm một cớ khác nói :"Ta là phải đem Thu Thủy thần kiếm mà ngươi bỏ lại đào ra!"

" Được rồi, bất quá năm ngày sau, các ngươi nếu không có tìm được Thu Thủy thần kiếm cũng nhất định phải đem sân bãi san bằng lại, mà nếu đến lúc đó, các ngươi không có cao thủ nghênh chiến, ta hy vọng ngươi sẽ nhận thua!" Bần đạo cười a a nói với Tây Tư Nhĩ thân vương.

"Nhận thua?" Tây Tư Nhĩ thân vương bất mãn nói : "Chẳng lẽ không thể chờ một chút sao?" Hắn giờ đang sốt ruột muốn đi tìm kiếm thần kiếm, cho nên những thứ khác sẽ không chú ý. Ha ha, dù thế nào đi nữa khi mà hắn không tìm thấy thần kiếm thì có thể hiểu ra.

"Thật tiếc là phải nói với ngài rằng chỉ sợ không được." Bần đạo nói xong, liền vội vàng đỡ phụ thân trở về thành. Nguồn: http://truyenfull.vn

Tại sau khi phụ thân ta quyết đấu kết thúc, thủ hạ ta mang đến đều bị vết lợi kiếm cắm trên trái tim của phụ thân mà dọa cho sợ hãi, cho nên chưa kịp hoan hô thắng lợi, khi chúng ta sắp trở về, bọn hắn mới nhớ tới. Dọc theo đường đi, mỗi người đều là hô hoán tin tức thắng lợi của phụ thân, thẳng đến vào trong thành, đem không khí bên trong thành hâm nóng lên, bọn hắn ào ào lao ra thành, nghênh đón phụ thân như anh hùng trở về, tối nay Tạp Tháp Nhĩ nhất định không ngủ.

Tại khi chúng ta ăn mừng thắng lợi, đại doanh Tạp Đặc lại tràn ngập không khí ảm đạm, tin tức thất bại của cao thủ do Tây Tư Nhĩ thân vương mời đến tựa như mọc cánh cũng đã truyền khắp quân doanh, trong nhất thời sĩ khí của quân đội Tạp Đặc giảm mạnh. Mà ở phía sau, Tây Tư Nhĩ thân vương cũng không có biện pháp nào tốt, chỉ có thể bất đắc dĩ chờ đợi, bất quá hắn cũng không phải là lo lắng đến vấn đề sĩ khí, bởi vì hắn tin chắc, chỉ cần thủy quân cường đại xuất hiện trước mặt các binh lính, là hắn chỉ cần vung tay hô lên, tất nhiên có thể đem sĩ khí vừa mới suy sụp tới cực điểm nâng cao lên.

Tin tức của quyết đấu lần này, sau mấy ngày đã bay nhanh đến truyền khắp khu vực chiếm lĩnh của ta. Đương nhiên, bần đạo cũng không có quên hướng trong nước Tạp Đặc lộ ra tin tức, bất quá, bởi vì quan hệ đến đường xá, tin tức này nếu muốn truyền vào vương đô Tạp Đặc, ít nhất còn phải mất một chút thời gian mới được.

Nhưng mà, có một việc, tại trong mấy ngày này rốt cục lấy được tiến triển. Đó chính là bốn thủ hạ ám dạ tinh linh của bần đạo tiềm nhập vào đại doanh Tạp Đặc đều đã truyền tin tức trở về, bọn họ đều đã ở trong quân Tạp Đặc thu xếp ổn thỏa, hơn nữa đang tiến hành nhiệm vụ ta giao cho. Cái mà bọn họ gọi là thu xếp ổn thỏa, kỳ thật chính là tìm người giết chết, sau đó giả mạo khuôn mặt. Thi thể sẽ bị bọn họ dùng dược vật đặc thù có tính ăn mòn rất mạnh xử lý sạch sẽ không lộ ra bất kỳ dấu vết gì.

Nguyên nhân bọn họ dám làm như vậy bần đạo cũng đoán được, quân cận vệ Tạp Đặc mặc dù nói là bảy mươi vạn, kỳ thật hơn ba mươi vạn là binh lính tinh nhuệ, còn là đều là người chiêu mộ mới. Nếu là binh lính chiêu mộ mới, giữa các chiến hữu cũng không quá quen nhau, cho nên bốn ám dạ tinh linh này mới có cơ hội lợi dụng.

Mà nhiệm vụ của bọn họ có hai cái. Một là xúi giục người hai bên đánh nhau, có vẻ như nhiệm vụ này khó có thể hoàn thành tốt. Nguyên nhân thì rất nhiều, chủ yếu là đa số trong quân cận vệ Tạp Đặc đều là gia hỏa nhát gan sợ phiền phức, hiện tại căn bản không dám trái lại kỷ luật quân đội, bọn họ đều là sợ Tây Tư Nhĩ thân vương. Tuy rằng bên trong khẳng định có những tên gan lớn, những cũng không phải là người mà bốn người dễ dàng tìm được, cho nên nhiệm vụ lần này tuyên bố thất bại.

Cũng may nhiệm vụ này chỉ là bần đạo nhất thời nghĩ ra mà thôi, mà nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ mới thật sự là đại âm mưu của ta. Bước đầu tiên của nhiệm vụ này bọn họ đã hoàn thành xong, hơn nữa là hoàn thành rất tốt, một chút cũng không có làm cho người ta sinh nghi. Nhiệm vụ này chính là tìm cho nhị hoàng tử điện hạ một nữ nhân, giúp cho hắn bớt đi tịch mịch trong quân. Ha ha! Ta cũng không tin con cóc ba chân kia nhịn được!

Sự tình là như vầy, một ám dạ tinh linh đóng giả là binh lính Tạp Đặc, hướng cấp trên của hắn đề xuất một cái chủ ý để có thể làm cho hắn nhanh chóng được lên chức. Đó là thừa dịp tuần tra mà chạy sâu vào trong thảo nguyên, tìm cho nhị hoàng tử điện hạ một mỹ nữ thảo nguyên trở về. Trưởng quan của hắn sau khi vừa nghe xong lập tức đồng ý, bởi vì ám dạ tinh linh ít nhiều am hiểu một vài kỹ xảo tinh thần ám hiệu, đây gần như là một loại kỹ xảo của thuật thôi miên. Có thể làm cho người ta trong lúc bất tri bất giác đáp ứng chủ trương của người đề nghị.

Vì thế, người sĩ quan kia thật sự thừa dịp tuần tra, mang theo một trăm người đội tuần tra chạy đến địa phương rất xa, tìm cho nhị hoàng tử một tiểu cô nương xinh đẹp. Đương nhiên, quá trình này không tránh khỏi giết hại, vì che dấu chân tướng, cho nên bọn hắn giết sạch người trong lều, vẻn vẹn lưu lại một nữ hài tử. Sau đó phóng hỏa thiêu lều trại rồi đuổi đi trâu bò, giả tạo thành do bọn cướp cưỡi ngựa trên thảo nguyên làm.

Tiểu cô nương bị bọn hắn dụng cái bọc bằng da quấn kín, sau khi trở lại nơi đóng quân, người sĩ quan kia tự mình đi gặp nhị hoàng tử, bao gồm cả cô gái dâng lên. Nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy, nhị hoàng tử sau một tháng nín nhịn dâm thú trong người rốt cục nhịn không được nữa. Sau khi hắn đã thỏa mãn thú tính thì cô gái đáng thương kia cũng đã bị hắn hành hạ đến chết.

Người sĩ quan kia như ý nguyện được thăng chức, cũng được nhị hoàng tử trước mặt mọi người khen ngợi. Nói hắn là gương sáng của toàn quân, lương đống của vương quốc. Tóm lại, bằng sự hy sinh của một cô gái mà làm cho hắn vốn là một sĩ quan không có gì xuất sắc nhận được một loạt vinh dự, cái này làm sao không khiến cho các sĩ quan khác không trông thấy mà thèm đây? Từ đó về sau, cứ đến tuần tra là cả đám lại bắt đầu chạy đi vào thảo nguyên tìm kiếm mỹ nữ dâng cho nhị hoàng tử, cứ thế đám dâm côn này cả ngày tuyên dâm, vui quên cả trời đất.

Trong nháy mắt, thời gian năm ngày đã qua, chúng ta lại tập trung đến sân quyết đấu, lần này, chúng ta đã chuẩn bị trước rượu và thức ăn, đỡ phải đến lúc đó làm trò cười cho bọn Tạp Đặc. thương thế của phụ thân đã không có gì đáng ngại, nhưng mà, nếu muốn hoàn toàn phục hồi thì cũng phải dăm bữa nửa tháng. Về phần thanh Thu Thủy thần kiếm bị ta đoạt đi thì cầm còn chưa nóng tay đã bị thúc tổ của ta đoạt đi, nói cái gì hắn muốn nghiên cứu một chút. Ta ngất! Đến trên tay hắn, tuyệt đối chẳng khác nào là dâng mỡ đến miệng mèo, có đi không về a! Bất quá, kiếm này đích xác cũng thích hợp với lộ số võ học của hắn, xét thấy hắn vẫn là đi làm việc cho ta, bần đạo cũng không so đo, dù sao đều là làm việc cho ta, trên tay hắn có thứ gì tốt, bần đạo càng cao hứng.

Sau khi hai bên ngồi xuống, vẫn là Tây Tư Nhĩ thân vương mở miệng trước tiên.

" Khiếu Thiên, thương thế của ngươi như thế nào rồi?" Tây Tư Nhĩ thân vương không biết là thiệt tình hoặc là giả ý hỏi.

" Hoàn hảo, không chết được, mấy ngày nữa hẳn là lại vô sự! "Phụ thân hiền lành nói. Bần đạo điên cuồng ngất, chẳng lẽ hắn không biết nói dối sao? Thương thế của Chủ soái rất có giá trị tình báo quân sự a? Có thể suy đoán ra rất nhiều chuyện, tỷ như bọn hắn có thể căn cứ vào sự khôi phục của phụ thân, sau đó trong chiến đấu sau này nghĩ ra sách lược đối phó phụ thân. Tình báo trọng yếu như vậy, cứ như vậy bị hắn nhẹ nhàng hời hợt một câu bán đi.

" Ha ha! Tổn thương nặng như vậy vài ngày có thể không có việc gì, ngươi không phải là muốn gạt ta sao?" Tây Tư Nhĩ thân vương còn muốn tiếp tục dò hỏi, bần đạo cũng không thể cho hắn cơ hội nữa, nhanh chóng giành trả lời trước.

" Tây Tư Nhĩ thân vương các hạ, chúng ta là không phải có thể bắt đầu thương nghị chính sự rồi chứ?" Bần đạo cười a a hỏi.

" Đương nhiên, bất quá, ta có thể trước hết biết được nơi hạ lạc bội kiếm ân sư chứ?" Tây Tư Nhĩ thân vương bị ta phá chuyện tốt, rất là mất hứng, liền nghĩ đến dùng việc này mô kích ta.

"Bội kiếm của lão sư ngài sao lại hỏi ta a?" Bần đạo giả ngu hỏi :" Ngài nếu không muốn quyết đấu cứ việc nói thẳng đi, thỉnh không cần vòng vo."

" Ha ha được rồi, hiền chất! Xin hỏi lần này các ngươi là muốn phái ai xuất chiến a?" Tây Tư Nhĩ thân vương mỉm cười nói.

" Lần này hình như hẳn là quý phương nói trước chứ, bởi vì lần trước bên ta đã nói trước rồi." Bần đạo cười ha hả nói.

"Ha ha! Hiền chất một chút cũng không chịu thiệt thòi a?" Tây Tư Nhĩ thân vương cười đắc ý nói :"Được rồi, chúng ta lần này xuất trận chính là thổ chi kiếm thánh, được xưng là đại địa chi kích Mã Hách các hạ."

Ông trời của ta! Sao có thể là lão hỗn đản này? Hắn thật ra rất lợi hại a! Bần đạo trong lòng buồn bực một trận, bản sự của thủy chi kiếm thánh Mạch Cáp Đặc này thật đúng là bất tận sao? Tìm đến người giúp đỡ so với người trước đó càng cường hãn hơn, lần sau hắn sẽ không mời Giáo Hoàng đến chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play