- Đừng, lão Điền ta sợ nhất việc này, bình thường họp đều không muốn đi, ta đi xe với ngài nhé.
Giáo sư Điền nghe thấy Trang Duệ nhắc tới việc này, trên mặt có chút hơi khổ, đừng nhìn biểu hiện ung dung bình thản của hắn trên TV, thật sự bình thường hắn không nói nhiều, cũng không muốn chuẩn bị tâm lý tốt để làm anh hùng.
Trang Duệ chần chờ một chút, nói:
- Việc này… Không tốt sao? Rất nhiều người đang đợi ngôi sao ở bên ngoài đấy.
Nếu quả thật giáo sư Điền đi cùng mình, những người bên ngoài kia chẳng phải đến công không sao?
- Lão Điền ta cả đời sẽ không hưởng thụ qua đãi ngộ, cũng không muốn thành người nổi tiếng, mà tổ chuyên gia cũng không phải có một mình ta.
Nói đến đây giáo sư Điền dừng lại một chút, nói tiếp:
- Có một số người thích náo nhiệt, ta sẽ để cơ hội này cho bọn họ, tiểu Trang, lần này ngài tính toán cho ta một lần, đây chỉ là một chuyện nhỏ nhưng là phải giúp nha.
Khi giáo sư Điền nói chuyện, đã kéo mở cửa xe ngồi lên trên, trước khi tin tức buổi họp mặt lần này được tổ chức, trong nội bộ có rất nhiều dị nghị, không chỉ có những chuyên gia cùng đi Nhật Bản không nhận, ngay cả người dẫn đầu cũng không đồng ý.
Cuối cùng giáo sư Điền vẫn đứng vững trước áp lực, viết đơn cam đoan, lúc này mới đạt được thỏa thuận ngầm với lãnh đạo liên quan, tin tức cuộc họp mặt lúc này, chỉ có một chuyên gia là giáo sư Điền có mặt. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Cho nên đối với những việc này giáo sư Điền cũng không quá quan tâm, hắn tình nguyện về nhà ăn cơm của người bạn già nấu, cũng không muốn đi những nơi chúc mừng các loại hình thức, giúp đỡ những vị lãnh đạo gia tăng chính trị.
- Được, ngài đã nói, ta sẽ làm theo.
Đột nhiên Trang Duệ nhớ tới lời nhắn nhủ bàn giao của cha vợ, nói:
- Giáo sư Điền, nếu ngài đã ở bên trên xe này, ta cho ngài không đi dự chúc mừng công lao nhưng không cho chạy đâu.
Giáo sư Điền nghe Trang Duệ nói xong, còn chưa kịp nói, Trang Duệ hướng mấy người vừa xuống máy bay khua tay, đi ô-tô, đi ra khu xa trường, mấy người phía sau hai mặt nhìn nhau, không biết xảy ra chuyện gì.
Lần này tới nghênh đón tổ chuyên gia quy cách không xoàng, có lãnh đạo viện bảo tàng Cố Cung, lãnh đạo bộ văn hóa, hội trưởng hiệp hội sưu tầm, còn có nhiều tổ chức nhân dân, khoảng chừng mấy trăm người vây quanh lối ra ở sân bay.
Bên trên vài băng rôn lớn đều viết nghênh đón tổ chuyên gia giáo sư Điền, mọi người đi ra hết, chỉ thấy được mặt mấy chuyên gia khác, nhưng lại không thấy bóng dáng giáo sư Điền.
- Giáo sư Điền đâu? Tại sao chỉ có mấy người thôi?
Một lãnh đạo ưỡn ngực, bụng phình hướng người dẫn đầu tổ chuyên gia hỏi.
- Ngô cục trưởng, Điền… Giáo sư Điền bị Trang sư phụ dẫn đi rồi.
Người dẫn đầu kia vốn là người của bộ văn hóa, hiện tại gặp lãnh đạo, nên nói chuyện có chút lắp bắp.
- Thật là hồ đồ, cái gì Trang sư phụ không Trang sư phụ? Chúng ta nhiều người đều chờ ở chỗ này như vậy, đây không phải là không tổ chức không kỷ luật sao? Gọi điện cho Trang sư phụ kia, để cho hắn trở lại đây!
Được, cục trưởng Ngô nghe xong có người còn mặt mũi lớn hơn so với hắn, lập tức nổi trận lôi đình, trong đám người tại hiện trường, theo hắn cấp bậc hành chính cao nhất, lập tức nổi cáu đứng lên.
- Cục trưởng Ngô, vị Trang sư phụ kia…
Nhưng thật ra trong nhóm chuyên gia có một người nhận biết được Trang Duệ, lập tức nói vài lời bên tai cục trưởng Ngô, cục trưởng Ngô nghe xong mặt biến sắc, nói:
- Lần này các vị chuyên gia đều vất vả rồi, mời mọi người lên xe, chúng tôi đã tổ chức tiệc chúc mừng cho mọi người.
Dường như cục trưởng Ngô quên đi bực tức vừa rồi, sắc mặt vẫn không đổi, cùng nắm tay các vị chuyên gia, dẫn đầu rời khỏi sân bay.
Chỉ là hiện tại không thấy tung tích chính chủ, những chuyên gia còn lại căn bản không muốn có mặt ở trên TV, cũng không có ai đại diện lên tiếng, lần này nghênh đón xem như bắt đuôi làm đầu.
Bất quá vị cục trưởng Ngô cũng không còn nói những lời ác ý nữa, là cháu ngoại trai của đại trưởng, lại có thể gán tội lên hắn sao?
- Trang ca, Bắc Kinh vẫn còn rất tốt, không khí trên đường cái rất vui mừng ah.
Ngày kia chính là giao thừa, lúc này Bắc Kinh được trang trí đổi mới hoàn toàn, khắp nơi đều tràn đầy sức sống đón chào năm mới, những năm nay cuộc sống sinh hoạt của mọi người đều tốt, lại nhớ bầu không khí đón mừng năm mới của bảy tám mươi năm về trước, nạn cấm đốt pháo cũng bị hủy bỏ, ngồi ở trong xe, thỉnh thoảng có nghe thấy tiếng pháo nổ rải rác ngoài đường phố.
- Đúng vậy, anh bạn, ngài cũng sắp làm cha, qua thật là nhanh ha.
Trang Duệ bị Bành Phi nhắc tới một chút, cũng làm khơi gợi lại tâm tư trong lòng, đây đã là qua năm thứ hai ở tại Bắc Kinh, vốn là một năm rất biến hóa, nếu như không phải do xuất thế của nhi nữ, thực sự là Trang Duệ không có được cảm giác này.
- Mấy năm nay khá tốt, lâu rồi mới trở lại Bắc Kinh, chỉ có điều so với bảy năm trước những năm tám mươi, vẫn là chênh lệch xa.
Giáo sư Điền cũng có chút ít cảm xúc, xã hội phát triển càng lúc càng nhanh, nhưng là một ít truyền thống cũng đều bị loại bỏ mất, như khỉ làm xiếc, bán thuốc tăng lực nuốt đao kiếm, những ngày này mà giáo sư Điền thường thấy những năm trước nhất đều không còn.
- Hắc, tiểu Trang, đây là ngài muốn đưa ta đi đâu sao?
Giáo sư Điền nói chuyện xong, thấy xe chạy ra hướng vùng ngoại ô, không khỏi có chút nghi hoặc.
- Ha ha, giáo sư Điền, trong nhà chuẩn bị bữa tiệc thân mật, mời ngài đến kể lại cho chúng ta hành trình câu chuyện làm chấn động lòng người tại Nhật Bản.
Nghe vậy Trang Duệ cười, vừa rồi hắn gửi tin nhắn cho mẹ, chuẩn bị một bữa tối trong nhà chiêu đãi giáo sư Điền, nhân dịp để cha vợ gặp mặt một chút, buổi tối ngày hôm qua Tần Hạo Nhiên nhắc Trang Duệ lôi kéo đến nửa đêm.
- Anh bạn trẻ, người bạn già của ta ta vẫn còn chưa gặp đâu, lại tưởng rằng xảy ra chuyện gì.
Giáo sư Điền lắc đầu, lấy điện thoại động ra gọi điện về nhà, thật sự hắn đối với nhân vật thần bí chế tạo ra vài món đồ sứ này cũng rất là hâm mộ, đang muốn cùng Trang Duệ bàn bạc về chuyện này.
- Cha, vị này chính là giáo sư Điền, Điền sư phụ, đây là bố vợ ta, thế nhưng rất hâm mộ ngài, dẫn ngài đến đây chính là ý chỉ của bố vợ ta.
Sau khi Trang Duệ tiếp xúc với Tần Hạo Nhiên nhiều, biết rằng bố vợ của mình rất văn minh, không có việc gì khi mở đầu cũng vui đùa vài câu.
Lúc này Tần Hạo Nhiên giống như quý tộc cổ, tiến lên nắm chặt tay giáo sư Điền, nói:
- Kẻ hèn Tần Hạo Nhiên này, hoan nghênh Điền sư phụ, phong thái của Điền sư phụ trên TV, làm cho thế hệ của ta tự cảm thấy hổ thẹn, không bằng ah.
- Không dám nhận, chẳng qua ta chỉ là người chấp hành, tiểu Trang mới chính là chủ mưu.
Nhìn thấy phong thái tao nhã của Tần Hạo Nhiên, giáo sư Điền cũng không dám lãnh đạm, cười cười nói tiếp:
- Ta so với ngài còn nhỏ hơn mấy tuổi, cứ gọi là Điền lão đệ là được.
- Ngươi chấp hành cái gì, chủ mưu?
Tần Hạo Nhiên có chút không hiểu, nhưng vẫn tránh người ra, mời giáo sư Điền đi vào trong phòng khách, Tần lão gia tử cũng đứng đón chào ở trong phòng, mọi người lại chào nhau.
Đồ ăn trong nhà sớm đã chuẩn bị xong, vì để mấy người đàn ông trò chuyện với nhau, Âu Dương Uyển dẫn theo con dâu cùng mẹ đến một phòng khác ăn cơm, để chỗ đó lại cho bọn người Trang Duệ.
Thân thể Tần lão gia tử không tốt lắm, cũng đã hơn 85 tuổi, nhưng vẫn cố gắng mời giáo sư Điền một chén rượu, rồi Tần Huyên Băng dìu về phòng nghỉ ngơi.
- Điền sư phụ, trước chúc mừng ngài lần này đã làm tăng cái uy của nước ta trong lần đi Nhật Bản này, chúng ta cạn một chén.
Sau khi Tần lão gia tử rời đi, Trang Duệ giơ chén rượu lên, kính giáo sư Điền một chén.
Kỳ thật lần này Trang Duệ để cho Bành Phi đi Nhật Bản, chuẩn bị không chỉ có một phương án, kể lại đầu đuôi mọi chuyện cho giáo sư Điền, chỉ là hắn chuẩn bị phương án một loại.
Tuy nhiên trước kia có tiếp xúc nhiều với Điền Phàm, nhưng Trang Duệ cũng không có nghĩ giáo sư Điền khí khái như vậy, gánh áp lực lớn, nhưng rõ ràng vẫn hoàn thành chuyện này.
- Tiểu Trang à, cuối cùng việc này có như thế nào, so với người khác ngài đều tinh tường, cũng không cần lau phấn trên mặt lão Điền ta như vậy.
Giáo sư Điền uống chén rượu này, cũng không nhúc nhích chiếc đũa, nói tiếp:
- Mặc dù việc này ngài có chơi đùa hiểm, nhưng kết quả cuối cùng cũng không tệ lắm, nhưng lần sau không thể làm như vậy nữa, loại chuyện này hoàn toàn không có lần thứ hai đâu.
- Điền sư phụ, ta biết rõ, bất kể thế nào, chuyện này vẫn muốn cám ơn ngài, nếu không thật sự ta không biết nên kết thúc chuyện này như nào nữa.
Trang Duệ gật gật đầu, bộ dạng đồng ý, chuyện này bắt đầu thổi sóng cùng ảnh hưởng, vượt xa tưởng tượng của Trang Duệ, lại để cho hắn tự diễn một mình, hắn thật không dám.
- Điền lão đệ, các ngươi… Việc này… Việc này đang nói đều là tỉnh sao?
Vừa rồi ở ngoài cửa, trong lòng Tần Hạo Nhiên đã có nghi vấn, bây giờ nghe thấy hai người nói chuyện, càng như là lọt vào trong sương mù không rõ gì cả, dường như chính con rể mình có liên quan đến sự kiện "Cổ sứ" ?
- Tần lão ca, ngài không biết?
Giáo sư Điền sững sờ một chút, liếc nhìn Trang Duệ phía sau, nói tiếp:
- Chuyện này từ đầu đến cuối, đều là do con rể ngài làm ra đó.
Điền Phàm cũng không biết Trang Duệ giữ bí mật về việc này, ngay cả bố vợ cũng không biết, thuận miệng lại nói ra, hắn cũng có chút ý đồ trả thù Trang Duệ, tiểu tử này trước khi hành động, quả thực là mượn con mình để sai khiến.
- Cái gì?
Tần Hạo Nhiên vừa mới uống một chén rượu vào trong miệng, trực tiếp phun ra, nhìn về phía trên mặt Trang Duệ, biểu cảm bộ dạng hoàn toàn không thể tin được.
- Bố, bố đừng kích động.
Tần Hạo Nhiên kích động không sao, phun toàn bộ một ngụm rượu lên trên người Trang Duệ, làm chân tay Trang Duệ luống cuống cầm khăn lau.
- Tiểu Duệ, Điền lão đệ nói là thực?
Tần Hạo Nhiên không nghĩ tới chính mình làm việc gần đây đều không để ý đến con rể, rõ ràng làm ra sự việc lớn như vậy, có thể nói trong hai tháng gần đây, bởi vì chuyện này mà quan hệ hai nước Trung Nhật có chút căng thẳng hơn.
Đương nhiên, quan hệ hai nước cho tới bây giờ sẽ chính thức không được dễ chịu, vẫn luôn duy trì trên mặt là bạn bè tốt.
Trong phòng khách có hơi ấm, sau khi Trang Duệ cởi một chiếc áo khoác ngoài có mùi rượu ra, mới nhìn hướng về Tần Hạo Nhiên, nói:
- Bố, con cũng không nghĩ tới việc này, sẽ gặp phải tranh chấp lớn như vậy.
Sự việc là như thế này, thời gian ngắn trước, con đầu tư một viện nghiên cứu gốm sứ, đã chế tạo thành công ra đồ gốm sứ mô phỏng.
Vốn là con muốn bạn bè đấu giá, nhưng xem ra không có ai được, ai biết được Sơn Mộc muốn mua lại, lúc ấy con đã đề giá cao, nhưng hắn lại vẫn mua, cái này đơn giản chỉ cần cầm tiền trong lòng bàn tay, con cũng không thể không muốn sao?"
Trên mặt Trang Duệ lộ ra vẻ rất oan ức, thấy Tần Hạo Nhiên cùng với giáo sư Điền đều rất im lặng, tiểu tử này là điển hình của sự thông minh, cuối cùng vẫn dễ dàng lấy được một lỗ tai của đối phương.
Nếu như không muốn nói, biện pháp kia là phần lớn, trực tiếp đạp nát hết tại chỗ? Còn nén phá hư, cố tình nâng giá để người khác mua về?
Lần thứ nhất Tần Hạo Nhiên phát hiện, đã biết coi trọng sự thành thật của con rể, lại còn thuộc về loại đại trí giả ngu, đem bán chính mình còn có thể giúp Trang Duệ kiếm tiền!
- Việc này… Vậy ngày hôm qua người làm gì mà không nói cho ta vậy?
Lúc này Tần Hạo Nhiên ở giữa nghe được câu chuyện rất phức tạp liền trợn mắt há hốc mồm, sau khi chờ Trang Duệ nói xong, hắn mới nghĩ đến, hôm qua con rể đã biết, thời điểm mọi người đều sốt ruột, cũng không có thể làm ra được bộ dạng như vậy sao?
- Bố, người ta không phải có tý muốn khoa trương sao?
Những lời này của Trang Duệ có lực sát thương càng lớn, lại để cho giáo sư Điền và Bành Phi ngồi ở bên cạnh, đều phun rượu ra, trong phòng vang lên những tiếng cười.
*****
- Lúc này đang truyền bá một tin tức, vừa mới nhận được tin tức, tại một tòa cao ốc ở thủ đô Tokio Nhật Bản, xuất hiện một sự kiện nhảy lầu tại chỗ.
Trải qua kiểm tra, thân phận người chết là hội trưởng hiệp hội gốm sứ Nhật Bản, năm nay 52 tuổi, sau khi ngã lầu đã tử vong tại chỗ, trải qua điều tra sơ bộ, hành động của Dã Hợp vốn là tự sát, nguyên nhân cụ thể còn chờ để điều tra.
Đúng lúc bọn người Trang Duệ đang trò chuyện vui vẻ, đột nhiên bên trong TV có tin tức, làm thu hút mọi người chú ý đến, trong lúc nhất thời, trong phòng trở nên yên lặng.
Cảm giác được chấn động lớn nhất, dĩ nhiên là Trang Duệ cùng giáo sư Điền vừa mới rời khỏi Nhật Bản, hai người bọn họ đều không thể nghĩ đến, Dã Hợp lại dùng cách tự sát để chấm dứt tính mạng của mình, đáp lại vụ bê bối vừa mới xảy ra lần này tại Nhật Bản.
Mặc dù trong tin tức nói không rõ nguyên nhân tự sát, nhưng ai cũng biết, nguyên nhân Dã Hợp tự sát, cũng chính bởi vì sự kiện "Cổ sứ" lần này.
Tần Hạo Nhiên sợ bọn người Trang Duệ có tâm lý gánh nặng, vội vàng mở miệng nói:
- Tiểu Duệ, Điền lão đệ, việc này không thể trách các ngươi, hoàn toàn là do những người Nhật Bản này gieo gió gặt bão.
- Đúng đấy, ca, nếu theo như cách nghĩ của ta, trực tiếp sẽ đem hai người này cho…
- Đi, Bành Phi, đi cùng vợ của ngươi đi, đừng nói linh tinh.
Trang Duệ ngắt lời Bành Phi, dù nói thế nào, đây cũng là mất đi một tính mạng.
- Tiểu Trang, dù bọn giặc ngoại xâm Nhật Bản có chết nhiều hơn nữa, ta cũng không có thương tâm, nhớ năm đó ông nội của ta 29 tuổi vào trong quân đội, tự tay chém chết hai mươi hai tiểu quỷ…
Trái lại giáo sư Điền không có một chút ảnh hưởng gì, sau khi nghe thấy tin tức này, lập tức liên tiếp uống ba chén rượu, nhất là sau khi nói ra lời này, thân thể giáo sư Điền gầy yếu, vậy mà lại để cho mọi người cảm giác thấy một loại khí phách thẳng thắn.
- Ha ha, ta không sao, tin tức này có chút bất ngờ mà thôi.
Trang Duệ nghe vậy cười.
Kỳ thật sau khi trải qua chuyện này, trong lòng Trang Duệ cũng không muốn mọi người yếu ớt như vậy, ít nhất hắn đối với Mục Tháp chính là động sát tâm, nếu như không phải kim cương làm thay lời nói, Trang Duệ cũng sẽ đích thân giết chết Mục Tháp.
Cho nên Dã Hợp tự sát, chỉ là làm cho Trang Duệ cảm thấy có chút không được tự nhiên, đây cũng là chuyện thường tình của con người, dù là kẻ nào biết rõ chính mình đã từng thấy qua hoặc là biết người tử vong, mặc kệ người đó là bạn hay là thù, khẳng định đều có một chút cảm xúc chấn động.
- Đến bây giờ sở văn hóa Nhật Bản cũng đều chưa có công khai xin lỗi, đoán chừng chính phủ Nhật Bản sẽ đổ việc này lên người Dã Hợp, dân tộc này là như thế, cho tới bây giờ cũng không dám nhìn thẳng vào sự thật, một đám người tự đại và tự ti.
Trang Duệ nhìn thấy tin tức được đưa lên, không có đề cập đến một câu về sự kiện "Cổ sứ", về mặt thái độ của Nhật Bản đã rõ ràng, đoán chừng sau khi Dã Hợp chết, cũng sẽ bị giội đầy nước bẩn lên người.
- Ông nội của ta nếu không phải trước kia tránh được mấy lưỡi lao, sau khi qua đời cũng sẽ không biết thành lập đất nước, đến, uống rượu!
Biểu hiện hôm nay của giáo sư Điền để lại cho Trang Duệ thấy, vốn là một người rất nho nhã điềm đạm, một mặt cũng là người rất thẳng thắn, mặc dù đầu không cao, nhưng lại tràn đầy khí thế.
- Điền sư phụ, nói chuyện về ông nội của ngài một chút.
Trang Duệ không muốn dây dưa đến sự kiện "Cổ sứ" nữa, cố ý chuyển hướng sang chủ đề khác.
- Hắc, muốn nói ông nội của ta, năm đó cũng là một nhân vật có số má, một cây đại đao làm cho lão Tưởng cũng biết, hơn nữa còn được thưởng huân chương "thanh minh liêm khiết".
Giáo sư Điền cũng cảm thấy hơi hơi say, nghe được Trang Duệ nhắc tới tổ tiên, lập tức mặt mày hớn hở nói.
Nghe thấy giáo sư Điền nắm bắt gia phả như vậy, bọn người Trang Duệ mới biết rõ, tình cảm của giáo sư Điền với tổ tiên thực sự là không nhỏ.
Căn bản tổ tiên giáo sư Điền là một nhà võ, tại khu Hà Bắc có tiếng tăm lừng lẫy, những năm đầu thế kỷ 20, ông nội giáo sư Điền gia nhập quân Phùng Ngọc Tường ở Tây Bắc.
Vị lão gia kia đi theo Phùng đại soái nam chinh bắc chiến, thời điểm tham gia chiến dịch Trường Thành hỉ Phong Khẩu là doanh trưởng, bởi vì chiến đấu anh dũng mà được thăng chức làm đoàn trưởng.
Nhưng về sau trên người ông nội giáo sư Điền có nhiều vết thương, thân thể đã không thích hợp ở lại bộ đội, đã rời khỏi quân đội.
Chỉ cần biết là bộ đội, dù là quân chính quy hay quân địa phương, cũng không quan tâm là anh hùng chống Nhật hay là tiên phong nội chiến, chỉ cần là làm quan, không có mấy người không tham.
Ông nội giáo sư Điền cũng là như vậy, ở bộ đội hơn mười năm, cũng tích góp được không ít của cải, sau khi bỏ vợ cả bên ngoài trở lại địa phương, khi hơn năm mươi tuổi lại lấy hai vợ bé, cũng không biết thân thể của hắn chịu đựng được như thế nào.
Mà bố của giáo sư Điền thì là sinh viên năm thứ nhất ở Bắc Kinh, sau khi tốt nghiệp dựa vào những đồng tiền tham ô của bố, đã mở một cửa hàng đồ cổ ở thành phố, xem như là không có kế thừa gia nghiệp của tổ tiên, vứt bỏ võ theo văn.
Tuy nhiên sau khi giải phóng cửa hàng đồ cổ không còn, nhưng là bố của giáo sư Điền bằng tài trí của mình, vẫn sống bằng nghề đồ cổ, đến bây giờ coi như là có người gây dựng lên.
Nhưng trong thân thể giáo sư Điền, vẫn là chảy xuôi theo dòng máu của tổ tiên, lần này hắn đến Nhật Bản, quả thực tư tưởng mang theo là đánh kháng chiến lại Nhật Bản đi.
Cho nên có thể nói giáo sư Điền coi người Nhật Bản là kẻ thù truyền kiếp, nhìn thấy Dã Hợp tự sát, trong lòng chỉ cảm thấy hưng phấn, rượu này càng uống càng thấy ngon.
Bữa cơm này ăn hơn ba tiếng đồng ồ, mấy người đang ngồi, đều là người hiểu biết có kiến thức uyên bác, trò chuyện vô cùng hứng thú, giáo sư Điền cuối cùng cũng uống nhiều, trong miệng hát:
- Đại đao chém tới đầu giặc ngoại xâm.
Đã được Trang Duệ đỡ đi lên phòng nghỉ ngơi.
*****
Vài ngày sau, tin tức đến từ Đông Kinh liên tiếp rơi vào tay Trang Duệ, điều để cho hắn giật mình chính là, sau khi Dã Hợp tự sát, Sơn Mộc cũng tự sát theo, mổ bụng tự sát tại chỗ, hắn chết so với Dã Hợp có dũng khí hơn một chút.
Những người có liên quan tìm tòi nơi bọn hắn ở, phát hiện cả hai người đều có để lại di thư, Sơn Mộc có lưu lại một video thu hình, trong video là hành vi của bọn hắn trong lần thảo luận sự kiện này, đối với dân chúng Nhật Bản đã bị hắn làm cho tổn thương, đã tỏ vẻ sám hối.
Cơ bản di thư của Dã Hợp cũng giống như vậy, đều là tiến hành xin lỗi với chính phủ Nhật Bản hoặc là dân chúng, nhưng không hề nói tới một câu là Trung Quốc mang đến ảnh hưởng bất lợi.
Sau khi Trang Duệ nhìn thấy tin tức này, trong lòng vốn cảm thấy có chút áy náy, cũng là không còn sót lại chút gì.
Sau đó văn hóa đồ gốm sứ Nhật Bản tổ chức một buổi họp mặt, báo cáo tổng kết sự việc lần này, đương nhiên chủ đề là hướng tới việc của hai người đã chết, chính phủ chỉ gánh chịu trách nhiệm là quản lý không tốt.
Cuối cùng, sự việc làm xôn xao ầm ĩ nhiều tháng, rốt cục cũng đã hạ xuống.
Nhưng chuyện này vẫn lưu lại những ảnh hưởng sâu xa, ít nhất là giới học thuật Nhật Bản, từ nay về sau cũng không dám nói gì đến chủ đề văn hóa Trung Quốc là được truyền từ Nhật Bản.
Mà ngay cả tuyên dương trắng trợn của Khuất Nguyên cùng Khổng Tử, là bọn quốc dân Hàn Quốc, lúc này cũng là hành quân lặng lẽ, không hề động đến chủ đề này, thật sự là " chế tạo của Trung Quốc" vô cùng lợi hại, chẳng những lừa gạt vài người, còn gây cái chết cho hai người, ai còn dám chạm đến họ?
Sau khi Trang Duệ náo nức đón năm mới, chủ yếu tinh lực để tập trung cho việc học lên cao, năm nay là hắn đọc nghiên cứu một năm cuối, cũng sẽ là một năm bận rộn nhất, bởi vì ngoài muốn viết luận văn tốt nghiệp, Trang Duệ còn muốn tham dự vào khai quật khảo cổ.
- Nguồn gốc mộ táng của nước ta, sớm nhất có thể ngược dòng tìm hiểu đến thời đại đồ đá mới, nhưng quy tắc có sẵn mô hình có xây dựng chế độ mai táng, khởi đầu tại Thương Chu, đến thời Xuân Thu có nhiều mộ lớn, nhưng thời điểm Chiến Quốc đến Tần, quy mô của nó không khác nhau mấy, đương nhiên lăng tẩm của Tần Thủy Hoàng là ngoại lệ.
Mà thời kỳ mộ táng ở Trung Quốc cường thịnh, thì phải kể tới đại Hán, đại Hán thịnh hành hậu táng, các vật được chôn cùng trong mộ qua các triều đại thay đổi rất nhiều và rất tinh xảo.
Mộ triều Hán đa số là nhai mộ, trung lưu hạ lưu sông Hoàng Hà phần lớn khu nhai mộ đều là Vương lăng hoặc mộ lớn của quý tốc, có mộ đạo, đường hành lang, tai thất, trong thất, hậu thất, chôn theo một số lượng lớn đồ vật tinh xảo, hôm nay chúng ta muốn nói, chính là sự phân bố và ảnh hưởng của mộ táng thời Hán với các đời sau.
Trang Duệ ngồi ở trên lớp học, ghi chép lại không ngừng, tiết học hôm nay là của giáo sư Mạnh, mỗi học kỳ giờ học trên lớp của ông không được nhiều lắm, không chỉ là hắn, kể cả là tiên sĩ Nhâm cùng với Hám Vũ Hàm cũng đang ngồi, chăm chú ghi chép lại.
Cách một năm lại trở lại trường học, đã qua hơn hai tháng, lần đầu tiên Trang Duệ thấy tiến sĩ Nhâm cùng với Hám Vũ Hàm nghe giáo sư Mạnh nói, hai người bọn họ đều đi nơi khác tiến hành khai quật hiện trường.