Đi theo Trang Duệ, rất có thể cả đời này không cách nào trở lại đây, ở tại chỗ này, như vậy sau này không nhìn thấy Trang Duệ, tâm tình Kim Cương thập phần mâu thuẫn, cho nên ngày hôm qua trở lại bên cạnh tổ huyệt, ngồi suốt một đêm.
- Kim Cương, cùng ta rời đi...
Nhìn thấy thân ảnh cô tịch của Kim Cương đứng ở trên bờ cát, trong nội tâm Trang Duệ khó chịu một hồi, nhịn không được nói bằng nội tâm với Kim Cương, biểu đạt nguyện vọng của bản thân.
- Ngao!
Kim Cương nghe thấy lời này của Trang Duệ, từ trên gương mặt chất phác của nó chảy nước mắt, quay đầu lại liếc nhìn nơi đã sinh ra mình thật sâu, đột nhiên dùng cả tay chân, phóng tới biển cả.
- Kim Cương, hảo huynh đệ, sau này ta sẽ cho ngươi đi tới rừng rậm nguyên thủy nhìn đồng loại của ngươi... Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Sau khi kéo Kim Cương lên thuyền, Trang Duệ hung hăng ôm nó một cái, sau đó khởi động động cơ.
Nhưng sau khi Kim Cương lên thuyền, độ ăn nước của thuyền cũng sâu hơn, độ cao thân thuyền cũng thấp xuống.
Phải biết rằng, chiếc thuyền này có thể chịu tải lớn nhất là sáu người, nhưng thể trọng của vàng và Trang Duệ đã không sai biệt lắm, hơn nữa có Kim Cương, cho nên độ ăn nước xuống rất thấp.
Kim Cương lập tức hiếu kỳ với chiếc thuyền, làm cho Kim Cương quên đi bi thống khi rời khỏi hoang đảo, trở nên sinh động.
Sau khi trở lại du thuyền, Kim Cương càng là hiếu kỳ khi nhìn thấy chiếc du thuyền này thỉnh thoảng làm vài động tác cơ bắp, làm cho Bành Phi nhìn thấy mà cười to.
- Trang ca, thứ này đều là vàng hay sao?
Nhìn thấy Trang Duệ vận chuyển chuyến cuối cùng lên thuyền, trong tay cầm theo một cái rương không lớn, trong tay lại cầm thêm một cái mỏ neo vàng, trong lòng Bành Phi nói thầm, nếu cái này làm bằng vàng, còn không phải nặng mấy trăm ký sao? Trang Duệ không thể cầm nổi a.
- Ngươi thử xem là biết rõ...
Trang Duệ cười cười.
Bành Phi nghe vậy có chút không phục, đi đến bên cạnh mỏ neo và đám xiềng xích bằng vàng, dùng sức nhắc nó lên, nhưng mỏ neo vàng không động đậy chút nào, lại dùng lực, nghe được âm thanh leng keng của xiềng xích, cũng chỉ làm mỏ neo vàng di động một chút.
- Bà mẹ nó, quá nặng!
Bành Phi hú lên quái dị, giống như nhìn thấy quỷ nhìn về phía Trang Duệ, vừa rồi nhìn thấy động tác của Trang Duệ, xách thứ này giống như đồ chơi, vậy lực tay cần bao nhiêu khí lực?
- Đừng nhìn ta, là ngươi vô dụng thôi, Kim Cương đến cầm nó lên.
Trang Duệ thấy việc này không cách nào giải thích, dứt khoát không nói, mà bảo Kim Cương tới cầm, nghe được Trang Duệ kêu nó, nó chạy tới cầm mỏ neo vàng lên, giống như thị uy bĩu môi nhìn Bành Phi.
- Hai quái thai!
Bị một con súc sinh khinh bỉ, Bành Phi lập tức đỏ cả mặt, mày dạn mặt dày nói ra:
- Ca, chẳng lẽ trên hoang đảo này ngài tìm được võ công bí tịch, sau đó công lực đại tiến đúng không?
Bành Phi thường thường ở trước mặt Trang Duệ đều tỏ ra đọc nhiều sách vở nên có kiến thức uyên bác, đương nhiên, hắn đọc toàn là tiểu thuyết, cho nên trong đầu liền tưởng tượng, giống như miêu tả của Lương Vũ Sinh và Kim Dung, không phải đều là ở hoang đảo tìm được kỳ ngộ hay sao?
- Cút sang một bên, ca ca rèn luyện đấy, nhanh lái thuyền đi.
Trang Duệ nói sang chuyện khác, lôi kéo Bành Phi cùng trở lại phòng điều khiển.
Hiện tại hắn cũng biết đã ở ngoài đảo hoang hơn một trăm hải lý, là nơi không có tìn hiệu điện tử, cho nên vội vã muốn chạy ra khỏi phạm vi này, gọi điện về nhà!
Ấn dãy số quen thuộc, ngón tay của Trang Duệ run run.
- Này, tiểu Bành a, chuyện gì xảy ra? Tại sao ngày hôm qua không thể gọi điện cho ngươi được, tìm được tiểu Duệ chưa?
Nghe được âm thanh của mẹ trong điện thoại, làm cho nước mắt của Trang Duệ chảy xuống, run giọng nói ra:
- Mẹ, con là tiểu Duệ...
Sau khi nghe được giọng nói của Trang Duệ, đầu dây điện thoại bên kia yên tĩnh, qua một hồi lâu, Âu Dương Uyển mới khóc một tiếng
- Tiểu Duệ, ngươi, ngươi không có chuyện gì chứ? Nhanh về nhà đi, mẹ muốn nhìn ngươi, người nhà rất nhớ ngươi a.
- Mẹ, ta không sao, làm cho mọi người lo lắng rồi...
...
Nước mắt của Trang Duệ nhịn không được mà chảy xuống, sau khi ngươi mất đi một thứ quý giá gì đó, mới có thể cảm nhận được giá trị của nó, mới có thể càng thêm quý trọng khi có lại được.
Sau khi nói chuyện điện thoại hơn một giờ, trong đó có nửa giờ là hắn bị Tần Huyên Băng trách cứ, trách hắn ngay cả con sinh ra mà không có mặt, Trang Duệ nghe thế, trong lòng buông lỏng một hơi, xem ra vợ cũng không biết mình xảy ra chuyện này, nếu không trong điện thoại khẳng định là không phải là giọng điệu này.
Mỗi người trong nhà đều nói vài câu với Trang Duệ, mà trong những người đó, đều có tiếng y y nha nha vài tiếng của tiểu gia hỏa, làm cho trong lòng Trang Duệ cảm thấy ấm áp, hận không thể chắp cánh bay trở về nhà.
Sau khi cúp điện thoại, điện thoại của Âu Dương Lỗi cũng lập tức gọi tới, hắn cáo tri Trang Duệ, hắn đã an bài quân hạm hộ tống, sau khi tiến vào phạm vi quốc gia X, sẽ có máy bay quân dụng hộ tống hắn về nước.
Trang Duệ cũng không cự tuyệt hảo ý của Âu Dương Lỗi, dù sao Kim Cương, còn kinh thế hãi tục hơn so với Bạch Sư, đi con đường bình thường, chưa hẳn có thể nhập cảnh.
Nhìn thấy Kim Cương chạy tán loạn trên thuyền, Trang Duệ suy nghĩ một chút, lại bấm điện thoại cho Âu Dương Quân.
- Như thế nào? Vừa mới cúp điện thoại mà, lại nhớ Tứ ca sao?
Trong đám người đống lứa với Trang Duệ, Âu Dương Quân chính là người hắn quen thuộc nhất, lúc trước cho rằng Trang Duệ gặp nạn, trong hơn hai tháng qua Âu Dương Quân không có chút vui vẻ, hiện tại biết rõ Trang Duệ không có việc gì, hắn cao hứng hơn ai hết.
- Tứ ca, chúng ta thương lượng một chuyện, người xem được không?
Trang Duệ nói ra.
- Chuyện gì?
Âu Dương Quân đề cao cảnh giác, mỗi lần Trang Duệ nói lời này, hắn đều cảm thấy có thiệt hại.
- Ngài có cái hội sở ở ngoài ngoại ô, có ý định bán không? Chuyển nhượng cho ta đi, ta tu kiến thành làng du lịch tư nhân.
Nếu có thêm Kim Cương, thì căn nhà cấp bốn của Trang Duệ không thể ở đủ, mà nhiều người như vậy, nhà cấp bốn đã không thích hợp, nếu như bị người khác trông thấy, còn cho rằng trong nhà mình nuôi dưỡng yêu quái.
Trang Duệ đã từng nghĩ tới tại mua một đảo nhỏ ở vùng duyên hải, sau đó an trí Kim Cương ở đó, nhưng làm vậy quá bất tiện, hơn nữa cũng không phải trong thể thời gian ngắn có thể làm tốt được.
- Hội sở ở ngoại ô?
Âu Dương Quân nghe vậy sững sờ một chút, hiện tại hắn chuyển sang làm bất động sản, đúng là muốn ra tay với chỗ đó, nhưng hắn há mồm là một tỷ, dọa chạy không ít người muốn tiếp cận.
- Lão đệ, chỗ đó cho ngươi không phải không được, nhưng ngươi cũng biết, hiện tại tài chính của ca ca ta nện vào thị trường bất động sản, đoạn thời gian trước ngươi lại rút cổ phần công ty, hiện tại trong tay ta không có nhiều tiền, còn tiền sữa bột cho cháu ngươi nữa,
Thân thích thì thân thích, trên vấn đề sinh ý thì Âu Dương tứ thiếu gia vẫn không chịu thiệt, ai bảo Trang Duệ có tiền chứ? Âu Dương Quân nếu không làm thịt một đao, đó là không có thiên lý a.
- Được, như vậy đi, Tứ ca, đoạn thời gian trước ở Châu Phi có hạng mục, ta cho ngươi 5% cổ phần, như vậy được rồi chứ.
Trang Duệ nghe được Âu Dương Quân khóc than trong điện thoại, làm cho hắn dở khóc dở cười.
Tiền với trình độ của bọn họ, đã là chỉ là một con số mà thôi, giống như trò chơi điền số, nhưng là vừa ất hòa, hung ất, trên cơ bản đều là một khái niệm.
- Ngươi nói mỏ na tri?
Âu Dương Quân nghe được Trang Duệ nói thế, lập tức giật mình, trong lòng của hắn thế nhưng mà tinh tường, đó là một quả trứng vàng, so với đoạt tiền từ bất động sản còn nhanh hơn, nhưng tài nguyên khoáng sản luôn là sinh ý truyền thống của Tống gia, hắn không có khả năng nhúng tay vào.
Biết rõ Tống lão gia tử cho Trang Duệ 15% cổ phần công ty, lúc ấy đã làm cho Âu Dương Quân hâm mộ không nhẹ.
- Đúng, chính là mỏ na tri, 5% cổ phần công ty, đổi cho ngươi chỗ đó, có làm hay không nói một lời thống khoái.
Đừng nhìn Trang Duệ lúc ấy xuất ra hai tỷ lấy được 15% cổ phần công ty, nhưng trong đó có chứa nhân tình của Tống gia, đây chính là dùng mười tỷ đầu tư, 5% sau này có thể biến thành năm tỷ đấy.
- Làm, đương nhiên làm.
Âu Dương Quân lại không ngốc, lập tức một lời đáp ứng, đừng nói là 5%, dù là 3% hắn cũng đồng ý a.
- Được rồi, ta trở về sẽ ký kết hợp động chuyển nhượng với ca.
- Nhưng mà Tứ ca, trước khi ta quay trở về, ngài phải đem mọi người trong đó rút khỏi, chỉ lưu lại nhân viên bảo an, hơn nữa còn phải xây tường vây cao thêm hai mét a.
Sau khi Âu Dương Quân cảm thấy không có lỗ hỏng và đáp ứng, Trang Duệ thở phào một hơi, cuối cùng giải quyết vấn đề của Kim Cương, xem ra sau này không thể kéo động vật về nhà, nếu không nhà hắn sẽ biến thành vườn bách thú.
Sau vài ngày lữ trình, trên du thuyền tràn ngập tiếng cười, có kim điêu và Kim Cương hai gia hỏa thông linh, mỗi lần làm ra cử động, làm cho người ta trợn mắt há hốc mồm.
Năng lực học tập và bắt chước của Kim Cương rất mạnh, hiện tại nó đã biến thành người cầm lái du thuyền, mỗi ngày giống như mô hình đứng ở trong phòng điều khiển bánh lái du thuyền.
Trang Duệ cũng đã trầm tĩnh lại, những nôn nóng bất an trên hoang đảo đã biến mất, mà lần này bởi vì thu hoạch được bảo tàng hải tặc, làm cho Trang Duệ đối với những con thuyền đắm trong biển cả sinh ra hứng thú cực lớn.
Bởi vì linh khí thăng cấp, đoạn đường này đi tới, Trang Duệ phát hiện nhiều điều, đó là đủ loại thuyền đắm đủ kiểu dáng, trực tiếp làm cho Trang Duệ hiểu thêm về lịch sử hàng hải quốc tế, nhất là những con thuyền có chứa bảo vật ngàn năm đắm phủ đầy bụi, làm cho Trang Duệ tim đập thình thịch.