- A? Eze Kenner tiên sinh, những món đồ đồng của Trung Quốc kia, giá trị của nó rất xa xỉ a.

Trang Duệ nghe thấy Eze Kenner nói thế, cố ý nói ra, hắn đang muốn thăm dò nhân phẩm của Eze Kenner, nếu như thằng này nói linh tinh không thừa nhận, thì giao dịch sau đó Trang Duệ không nhìn được, ai biết vị thân sĩ người Anh này, có đem đồ sứ giả ra, lừa gạt bản thân mình hay không?

- Trang tiên sinh nói giỡn, đó là những món hàng mỹ nghệ hiện đại, còn không được gọi là tác phẩm nghệ thuật, không có bao nhiêu tiền cả.

Eze Kenner rất thẳng thắn thành khẩn nói ra, làm cho hảo cảm của Trang Duệ với hắn tăng lên, tối thiểu nhất ở trước mặt mình, Eze Kenner không có ý nghĩ xem hắn là kẻ ngốc.

- Ha ha, không biết Eze Kenner tiên sinh, có thể đem những vật phẩm liệt kê trên danh sách lúc trước, sửa sang lại hay không?

Mục tiểu chủ yếu hiện giờ của Trang Duệ, chính là trao đổi vật phẩm, sau khi quen biết Eze Kenner ở Paris, hội chợ châu báu chỉ là thứ yếu, Trang Duệ ở nơi này, chủ yếu là thúc đẩy giao dịch với Eze Kenner.

- Đương nhiên, tôi vẫn ở đây chờ đợi đại giá của Trang tiên sinh, nêu hôm nay ngài có thời gian, có thể đến thẳng lâu đài của tôi làm khách, Trung Quốc có câu ngạn ngữ, gọi là bằng hữu tử phương xa đến, trong lòng rất cao hứng, hiện tại trong lòng của tôi cũng có tâm tình như vậy.

Eze Kenner vì muốn kéo gần quan hệ với Trang Duệ, cho nên chuyển sang dùng Hán ngữ nói chuyện, nhưng người dạy Hán ngữ cho hắn, hình như cũng không ngờ, hắn đem câu nói của Khổng Tử sửa không ra gì cả, làm cho Trang Duệ và Tần Huyên Băng nghe xong muốn cười bật ngửa.

- Cao hứng, tôi cũng rất cao hứng đi tới nhà Eze Kenner tiên sinh làm khách, không biết hiện giờ Eze Kenner tiên sinh có thời gian hay không?

Trang Duệ đã từng nhìn thấy bảng danh mục vật phẩm của Eze Kenner, cảm xúc đã sớm bành trướng, dù là bình Thanh Hoa Quỷ Cốc Tư Hạ Sơn, hay là đồ sứ Diêu Biến Oản của Nam Tống, đều là những thứ cực kỳ hiếm thấy, cho dù lần này không thể đổi đến tay, cũng phải tự mình vuốt vuột một phen, đây chính là mơ ước thiết tha của Trang Duệ.

- Đi thôi, vì chào mừng ngài và vị phu nhân xinh đẹp này, tôi chuẩn bị một buổi tiệc vào đêm nay, Trang thân ái, ngài thấy thế nào?

Eze Kenner suy nghĩ một lúc, quyết định dùng nghi lễ long trọng nhất đã tiếp đãi Trang Duệ, trong xã hội thượng lưu ở Anh quốc, nếu người đó tổ chưc một buổi riệc rượu, đó là biểu hiện tôn trọng nhất.

Đương nhiên, Eze Kenner không phải xem Trang Duệ là bạn thân, mà là tôn trọng tác phẩm ngưu bức của Trang Duệ nắm giữ.

- Tiệc tối?

Trang Duệ nghe xong lời này, đầu của hắn lớn lên, hắn sợ nhất tham gia những buổi tiệc của nhân sĩ thượng lưu.

Thời điểm ở trong nước, bởi vì Âu Dương Chấn Sơn, việc xã giao của Âu Dương Quân cũng có cải biến, nửa năm nay, không ít người gọi hắn là công tử kinh thành, nhưng đều bị Trang Duệ cự tuyệt, đi tới nước ngoài, Trang Duệ càng không muốn có loại danh tiếng này.

Trang Duệ liếc nhìn Tần Huyên Băng, thấy nàng cũng khẽ lắc đầu, vì vậy nhìn về phía Eze Kenner, nói ra:

- Eze Kenner tiên sinh, đối với thành ý của ngài, tôi vạn phần cảm ơn, nhưng ngài cũng biết, tôi là một người sưu tập, đối với tôi mà nói, ngài mang đến cho tôi xem một kiện tác phẩm nghệ thuật, đó mới là sung sướng lớn nhất của tôi.

Dù không có trực tiếp cự tuyệt, nhưng trong lời nói của Trang Duệ đã biểu đạt rõ ràng, bạn thân ta chỉ cảm thấy hứng thú với các món đồ cổ, về phần chuyện khác, không có cũng được.

- Nếu giữa trưa ngày hôm nay tiên sinh có thời gian thì cứ đến tòa thành của tôi làm khách, tôi còn một chai rượu đỏ năm 1870, cam đoan ngài sẽ thỏa mãn.

Eze Kenner rất có nghiên cứu với văn hóa Trung Quốc, hắn có thể phân biệt được lời nói của Trang Duệ là chân tâm thật ý hay không, mà không phải là những lời khách sáo, hắn cũng rất muốn Trang Duệ có thể chọn trúng vài món đồ mà mình sưu tập, có thể trao đổi vài tấm phác họa của Picasso vào tay.

Tuy Eze Kenner là một người chuyên sưu tập đồ cổ Trung Quốc, nhưng đối với tác phẩm nghệ thuật của phương tây, hắn cũng rất chú ý, bởi vì tác phẩm đỉnh cao nghệ thuật của phương tây, có giá trị vượt xa đồ cổ của phương đông, trong các cuộc đấu giá quốc tế, điều này đã được kiểm chứng qua.

Với tư cách là một thương nhân đồ cổ, nhất định Eze Kenner sẽ không bỏ qua, muốn nhân cơ hội lần này lấy được vài tấm phác họa của Picasso từ tay Trang Duệ, bởi vì nếu đổi được tác phẩm của Picasso từ tay của người Châu Âu, Eze Kenner muốn dùng đồ cổ Trung Quốc để đổi lấy, đây tuyệt đối là một chuyện đi vào đầm rồng hang hổ.

Bằng không, đừng nói là rượu đỏ năm 1870, chỉ là rượu năm 2005, chỉ sợ Eze Kenner cũng không có lấy ra.

- Đương nhiên, tôi rất cao hứng khi được ngài mời!

Trang Duệ gật đầu đồng ý, nhưng khi nói chuyện với thân sĩ phương tây như Eze Kenner, hắn không có thói quen.

- A! Quá tốt, Trang tiên sinh, tôi phải đi an bài một chút, thời điểm giữa trưa, sẽ có xe tới tiếp hai vị đi.

Eze Kenner nhìn thấy Trang Duệ đáp ứng, trên mặt lộ ra thần sắc cao hứng, sau khi ước định thời gian với Trang Duệ, hắn liền rời khỏi sảnh triển lãm, chắc là đi an bài tiệc rượu vào buổi trưa.

- Tôi muốn gan ngỗng tươi nhất, a, còn có trứng cá muối, đều muốn tốt nhất, lập tức cho người mang tới tòa thành của tôi đi, phải nhanh, nhất định phải làm tốt trước giữa trưa.

Đi ra khỏi hội chợ, Eze Kenner đã lấy điện thoại ra và điện đi, nếu như lời này Trang Duệ nghe thấy, nhất định sẽ lên án mạnh mẽ những những người nào nói người nước ngoài không hiếu khách a?

Ở nước ngoài, đi vào nhà người khác làm khách, bao giờ cũng phải có lễ vật, đương nhiên, lễ vật quý trọng hay không cũng không trọng yếu, chủ yếu là tâm ý, Trang Duệ trở lại phòng tìm cả buổi, đều không tìm được vật gì phù hợp. Truyện được copy tại Truyện FULL

Cuối cùng Trang Duệ chạy như bay vào trong phòng của mấy người kia, cầm lấy một bình rượu nho đỏ mua được ở Paris, tuy nhiên không phải năm 1870, mà là năm 1995, Eze Kenner không phải rất hiểu người Trung Quốc sao? Khẳng định sẽ hiểu được đạo lý: ngàn dặm đưa lông ngỗng, lễ nhẹ tình nặng a.

Thời điểm giữa trưa, Trang Duệ nhận được điện thoại của Eze Kenner, hắn đã phái xe tới trước cửa khách sạn để chờ, Trang Duệ mang theo Bành Phi và Tần Huyên Băng, cộng thên Bạch sư, đi vào cửa quán rượu.

Lần này đi ra nước ngoài, đã làm Bạch sư nhịn hỏng rồi a, còn không thoải mái bằng ở trong một căn nhà cấp bốn ở Bắc Kinh, Trang Duệ cũng làm theo lời của Eze Kenner, nhà của hắn là tòa thành, lúc này mới nghĩ đến việc mang theo Bạch sư ra ngoài.

(Đính chính: mấy chương trước khi tác giả miêu tả về Bạch Sư giống như con sư tử nhưng đọc đoạn sau mới chắc chắc nó là con chó ngao Tây Tạng ^.^, nên giờ em đính chính lại mong các bác thông cảm)

- Trang tiên sinh, tôi là quản gia của Eze Kenner tiên sinh, lúc này tới tiếp ngài, xin mời các vị lên xe.

Eze Kenner phái tới là một cỗ xe Rolls-Royce, thân xe dài chừng tám chín mét, ở cửa xe có một người da trắng, sau khi nhìn thấy Trang Duệ, kéo mở cửa xe, đối với sự xuất hiện của Bạch sư, biểu hiện của trung niên nhân này rất bình thản, cũng không có ý sợ hãi.

Trang Duệ thường xuyên nghe được tên tuổi của Rolls-Royce, nhưng đây là lần đầu tiên ngồi lên, trong xe phi thường rộng rãi, ba người cộng thêm Bạch sư đi vào, cũng không có chen chút, hơn nữa hai bên hàng ghế sô pha, còn có một tủ rượu và các đồ vật.

Vị quản gia người da trắng ngồi vào vị trí kế bên tài xế, xe chạy nhanh ra khỏi khách sạn, chạy ra phương hướng ngoại ô Luân Đôn, con đường này cũng không gần, xe chạy chừng bốn mươi phút, đến sông chỗ hạ du của sông Thames.

- Trang tiên sinh, phía trước là tòa thành của Eze Kenner, chào mừng ngài đến làm khách.

Phía trước ô tô, Trang Duệ có thể nhìn thấy, một tòa thành cổ xưa khí thế hùng vĩ, mà so sánh với những căn biệt thự trước đây mà Trang Duệ nhìn thấy, cái gì trang viên, đều nhỏ bé không đáng kể.

Trang Duệ biết rõ, ở Anh quốc, tòa thành không nơi nào không có, tuy số lượng không nhiều như giáo đường, nhưng lịch sử rất xa xưa, cảnh quan rất ưu mỹ, nội hàm rất phong phú, nhưng không thể sánh bằng giáo đường.

Có thể nói như vậy các tòa thành chính là kỳ quan ở Anh quốc, England và Scotland liên tục chinh chiến mấy năm, có quan hệ chiến lược với các quốc gia Châu Âu, cộng với lịch sử của chế độ quân chủ, cho nên ở trên nước Anh có rất nhiều tòa thánh lớn nhỏ nhiều vô số kể.

Kiến tạo nên tòa thành, xuất phát từ hai mục đích cơ bản, một là trụ sở chủ nhân, kể cả phòng ngủ, phòng khách, nhà hàng, sảnh yến hội sảnh và nơi sinh hoạt, vương công quý tộc cũng cần một nơi trang trí xa hoa hoa lệ thoải mái, hơn nữa còn phải có phong cảnh ưu mỹ.

Mà tác dụng còn lại chính là phòng ngự, đã là một thành trì phải tự cấp tự túc và chống cự ngoại xâm, cho nên nhiều tòa thành đều thành lập ở những nơi chiến lược hiểm yếu, lợi dụng tường thành và nơi hiểm yếu để phòng thủ.

Nhưng khi khi tiến vào thế kỷ hai mươi, các tòa thành ở nước Anh, phần lớn đều bị hoàng gia nước Anh thu hồi, do một hội ngân sách tiến hành quản lý, bảo hộ, bảo hành sửa chữa và giới thiệu cho công chúng.

Nhưng cũng có một số tòa thành, là tài sản tư nhân, phần lớn đều là di sản của những người hậu duệ thừa kế tước vị, nhưng cũng vui vẻ biến tòa thành thành nơi công chúng tham quan, cũng là một biện pháp gom góp tài chính rất tốt, cũng có thể hướng du khách các nơi trên thế giới triển lãm các loại cổ vật phong phú mà mình cất giữ.

Nhưng đó chỉ có các siêu cấp cự phú, mới có thể ở trong những tòa lâu đài lịch sử này. Hàng năm phải tốn hao món tiền khổng lồ để tu sửa, rất hiển nhiên, Eze Kenner cũng là một thành viên trong số đó.

Từ những lời trong sách vở, không bằng dùng mắt thấy, hoàn toàn không giống nhau, từ xa xa nhìn thấy tòa thành tư nhân của Eze Kenner, vẫn làm nội tâm của Trang Duệ rung động không thôi.

Có một con đường chuyên đi thông vào tòa thành, dựa theo lời của quản gia, bắt đầu tiến vào con đường này, tất cả mọi thứ đều thuộc lãnh địa tư nhân của Eze Kenner, sau khi xe đi thông qua vài cửa sắt, trực tiếp dừng lại ở một khu đất trống lớn trước tòa thành.

Thời điểm đi qua vài cánh cửa sắt, Trang Duệ nhìn thấy quản gia và người lái xe, cũng không có sợ hãi Bạch sư, bởi vì ở chỗ vài cánh cửa sắt, đều có không ít chó lớn và mãnh thú, đúng vậy, chính là mãnh thú!

Cuối cùng thì ô tô cũng đi qua cửa sắt cuối cùng, có một con báo săn màu đen, thời điểm ô tô đi thông qua, thì con báo săn này cảm thấy uy hiếp, thân thể run lên một cái, mà Bạch sư trên xe, bộ lồng bờm cũng xù lên, trong cổ phát ra tiếng gầm thét.

Chó ngao Tây Tạng là đấu sĩ núi tuyết, mà Bạch sư chính là vua của muôn thú, sau khi được Trang Duệ trấn an, cũng đã khiến cho Bạch sư an tĩnh lại.

Tuy từ lúc sinh ra tới giờ nó chưa từng trải qua chém giết nơi hoang dã, nhưng Trang Duệ không chút nghi ngờ, nếu những con chó săn kia dám chống lại Bạch sư, nó chắc chắn sẽ không lùi bước, bởi vì nó có kiêu ngạo của vương giả, cho nên Bạch sư cũng không e ngại đối mặt với địch thủ cường đại.

Nhưng đương nhiên, Trang Duệ sẽ không cho Bạch sư đi chém giết với dã thú, tuy điều này càng làm cho Bạch sư thêm dũng mãnh, nhưng thử hỏi, ngài có thể để bạn của ngài thông qua hình thức này, để bày tỏ sự cường hãn của mình không?

Tòa thành của Eze Kenner thập phần yên tĩnh và xinh đẹp, Luân Đôn vào tháng tư có hoa nở rất đẹp, mà ở các tòa thành, đều có hoa cỏ mọc thành đệm, hoa tươi nở khắp nơi trên đất.

Sau khi xe tiến gần cửa lớn của tòa thành, khi còn cách trăm mét, thì nhìn thấy một biển hoa giống như mê cung, sau khi chiếc Rolls-Royce tiến tới, mà khi chiếc xe đi qua mê cung bằng hoa này, tầm mắt khoáng đạt, giống như những đóa hoa này đang cúi chào khách đến thăm tòa thành.

Khi khoảng cách càng gần, tất cả chi tiết, tỉ mĩ, đường cong, tài liệu đã làm cho thị giác của người ta thật phong phú, làm cho Trang Duệ cũng phải tán thưởng kết cấu kỳ dị của tòa thành này, mà muốn có điều này thì tòa thành phải trải qua rất nhiều tuế nguyệt mới có thể tạo thành.

Lưng tòa thành tựa vào dòng sông Thames, mặt trước là đại hoa viên, cây xanh, hoa tươi, điêu khắc và hồ nước yên tĩnh, làm cho thị giác của người ta rất hưởng thụ.

So sánh với tòa thành của Eze Kenner, Trang Duệ cảm thấy gian nhà cấp bốn của mình, lộ ra vẻ khó nhìn, nếu Bạch sư sống ở nơi này, nhất định sẽ cảm thấy tự do, nhưng mà tòa thành này, hiện tại hắn không có thể khả năng mua nổi.

- Trang thân ái, thật cao hứng khi thấy ngài tới làm khách của tôi, thế nào, tòa thành của tôi không tệ lắm phải không? Nó đã có lịch sử gần một ngàn năm rồi đấy!

Làm chủ nhân, Eze Kenner đã sớm đứng ở cửa, mà phía sau hắn, có mười mấy người hầu đứng chờ, nhìn thấy bọn người Trang Duệ, tay phải đều đặt lên ngực, sau đó khom người, làm lễ thân sĩ của nước Anh.

Mà Eze Kenner để bày tỏ sự thân mật với Trang Duệ, đã tiến lên ôm Trang Duệ một cái, nhưng cử động này của hắn làm cho Bạch sư hiểu là không hữu hảo, nếu không phải tay của Bành Phi lanh lẹ tóm cổ nó lại, chỉ sợ Eze Kenner đã bị Bạch sư đề ngã xuống đất.

- Phi thường cảm tạ lời mời của ngài, tòa thành của ngài là kiến trúc tốt nhất mà tôi từng thấy, nói trung thực, tôi rất muốn xem thử nơi này, trải nghiệm cảm giác của nó.

Trang Duệ cầm lễ vật trong tay giao cho người hầu, trong miệng càng thêm tán thưởng tòa thành của Eze Kenner, lời này hắn nói thật, tòa thành ở nước Anh cũng giống như hoàng cung của Trung Quốc, làm cho người ta cảm thấy rất xa lạ.

Nếu hỏi kiến trúc nổi tiếng nhất ở nước Anh là gì, rất nhiều người sẽ nói là cung điện Buckingham, nhưng nếu nói đến văn hóa, chính là văn hóa ma cà rồng của nước Anh, mà văn hoa ma cà rồng, khởi nguyên sớm nhất chính là ở trong các tòa thành cũ kỹ.

Ở Châu Âu, nhất là nước Anh, từ khi bắt đầu có lịch sử, truyền thuyết về ma cà rồng đã lan tràn, ngàn vạn người tin tưởng truyền thuyết này, hơn nữa lúc ở trong bóng tối vẫn còn run sợ truyền thuyết này.

Trong truyền thuyết ma cà rồng là một chủng tộc thần bí và cổ xưa, bọn họ không có tim đập và mạch đập, không có hô hấp cũng không có nhiệt độ cơ thể. Nhưng lại có tư tưởng, có suy nghĩ, biết nối chuyện với nhau, cũng biết đi đi lại lại bốn phía, hơn nữa còn vĩnh viễn không già, là một đám sinh vật ưa thích đi lại trong bóng đêm.

Đến nay vẫn có rất nhiều người tin tưởng, có một ít tòa thành ở nước Anh, đều có một đám công tước ma cà rồng sinh sống, mà tòa thành đó, không chỉ có được biểu tượng của sự giàu có, đồng thời cũng đại biểu cho thần bí, giống như chùa miếu ở Trung Quốc, có rất nhiều ý nghĩa không đồng nhất.

Có rất nhiều người khắp nơi trên thế giới đi tìm ma cà rồng, đều cố ý đi tìm kiếm trong các tòa thành cải biến thành khách sạn, đi cảm thụ loại văn hóa ma cà rồng này.

Dù Trang Duệ không có yêu thích, nhưng hắn là người chơi đồ cổ, đối với một chuyện xưa, đều có cảm giác yêu thích, đương nhiên, loại này yêu thích này là nhằm vào bản thân lâu đài cổ, về phần ma cà rồng, không cần quan tâm.

- A! Trang thân ái, nếu buổi tối ngài tới đây, tôi cam đoan, nhất định sẽ thoải mái hơn cả khách sạn.

Sau khi Eze Kenner nghe Trang Duệ nói như thế, liền vui vẻ ra mặt, không một chủ nhà nào lại không thích khách nhân của mình khen căn nhà của mình, huống chi đây còn là một tòa cổ thành nhiều năm lịch sử, nếu như cả chức năng chiêu đãi khách nhân mà nó còn không đạt được, thì sự tồn tại của nó quá lãng phí.

Sau khi được đám người hầu nghênh đón, Trang Duệ và Tần Huyên Băng đã đi ở phía trước, tiến vào trong tòa cổ thành, cửa lớn của tòa thành đã được mở ra.

Đi vào tòa thành, đã nhìn thấy ở trước mặt có bày yến hội giữa đại sảnh rộng rãi, chùm đèn treo trên đầu rất tinh xảo, trên đó trang trí ba mươi chín ngọn nến, phong cách cổ xưa trang nhã, những cái ghế dựa được làm từ gỗ hạnh đào, mà bàn ăn và ghế dựa đều dựa theo phong cách Venicevà Victoria, cho thấy chủ nhân của nơi này rất xa hoa.

Trên vách tường của tòa thành, treo rất nhiều bức tranh mang phong cách Châu Âu, phần lớn đều là ảnh chân dung nhân vật, trong đó có một nam nhân đội vũ vểnh lên và chòm râu quai nón, còn có một ít ảnh của các nữ nhân mặc lễ phục.

- Tổ tiên của Eze Kenner, không phải là hải tặc chứ?

Trong lòng Trang Duệ âm thầm phỏng đoán, bởi vì sau khi tiến vào đến nơi này, Trang Duệ có cảm giác như bản thân của mình đang trở về thời Trung Cổ.

Một bồi bàn đi tới trước mặt Eze Kenner, thấp giọng nói ra:

- Tiên sinh, đã chuẩn bị tốt!

- Trang thân ái, chúng ta có thể cùng ăn với nhau được chứ?

Eze Kenner làm ra thủ thế mời Trang Duệ và Tần Huyên Băng, Bành Phi thì được quản gia cho lưu lại, mang theo Bạch sư đi tới một nơi khách để ăn cơm, đương nhiên, thức ăn cũng rất phong phú.

Nhà hàng nằm bên cạnh sảnh yến hội, sau khi Trang Duệ ngồi xuống, các loại thức ăn chuẩn bị tốt đều được mang lên, còn một bồi bàn bên cạnh đã dùng khăn mặt bao một chai rượu nho đỏ, từ từ rót rượu vào lý của Eze Kenner và Trang Duệ.

- Trang thân ái, Tần tiểu thư xinh đẹp, các vị là khách nhân Châu Á đầu tiên tới thăm tòa thành cổ của tôi, vì tình hữu nghị giữa chúng ta, cạn ly!

Eze Kenner hướng Trang Duệ giơ ly rượu lên, Trang Duệ học theo đối phương, sau đó lắc ly thủy tinh một vài cái, sau đó đưa lên chóp mũi ngửi một cái, lúc này mới uống vào một ngụm nhỏ.

Nhưng Trang Duệ lại không có cảm giác được, cái gọi là rượu đổ năm 1870 này, và chai rượu đỏ mình mua được ở siêu thị với giá mười Euro kia, khác nhau như thế nào.

- Phi thường cảm tạ lòng hiếu khách của ngài, tôi nghĩ, sau này khi Eze Kenner tiên sinh đến Bắc Kinh, nhất định phải cho tôi cơ hội tận tình địa chủ mới được.

Mặc kệ Eze Kenner chiêu đãi mình xuất phát từ mục đích gì, nhưng từ hành vi và cử chỉ của đối phương, đã làm cho Trang Duệ có cảm giác rất thoải mái, đây mới thật sự là quý tộc, không kiêu ngạo không siểm nịnh, thể hiện đầy đủ tôn trọng.

Nếu so sánh lão bản Richard của nhà đấu giá với Eze Kenner, thì chẳng khác gì một con heo thô tục ở nông thôn.

- Ha ha, tôi phải cảm ơn ngài trước, Bắc Kinh là một thành phố cổ xưa, nếu có cơ hội tôi sẽ đến, Tần tiểu thư, mời nhấm nháp một chút, đây là trứng cá muối mới nhất.

Eze Kenner tuyệt đối là một thân sĩ nước Anh chân chính, lúc mời Trang Duệ, cũng không quên Tần Huyên Băng, ba người cùng hưởng dụng đồ ăn, cùng trò chuyện phong thổ hai nước, hào khí rất là hòa hợp.

- Eze Kenner tiên sinh, tòa thành này của ngài, tu sửa hàng năm, cộng với chi phí quản lý, đại khái là bao nhiêu?

Trang Duệ có chút hiếu kỳ, căn nhà cấp bốn và tiền cho bọn Lý tẩu hàng năm, cũng chỉ chừng năm mươi ngàn Euro.

Mà tòa thành cổ này, diện tích còn lớn hơn căn nhà cấp bốn của Trang Duệ nhiều, hơn nữa còn mướn nhiều nhân viên quản lý và người hầu như vậy, chắc chắn tốn hao rất lớn.

Ở nước Anh có những trường đào tạo quản gia chuyên nghiệp, mà nghề quản gia ở Anh cũng rất nổi tiếng.

Không chỉ như thế, kể cả những người hầu trong lâu đài, cũng đều được đào tạo từ các trường học chuyên nghiệp, đương nhiên, giá trị con người của bọn họ là cực cao, muốn ở thế kỷ hai mươi mốt hưởng thụ đãi ngộ thời Trung Cổ, đây là một chuyện cực kỳ xa xỉ.

Trang Duệ hỏi ra lời này, bởi vì nội tâm của hắn ngứa ngáy, hắn đang cân nhắc một lúc nào đó, mình cũng phải kiếm một tòa thành để chơi đùa, so sánh với trang viên ở Pháp, làng du lịch ở Italy, thì có một tòa lâu đài, chẳng khác gì đang ở trong cố cung Bắc Kinh vậy.

- Tôi cũng không có tính toán cẩn thận, nếu như tính cả phí tổn tu sửa tòa thành này, đại khái một năm cũng phải mất ba trăm vạn bảng Anh a? Thế nào, Trang thân ái, ngài muốn mua một tòa thành như vậy sao?

Bổn sự nhìn mặt mà nói chuyện của Eze Kenner rất mạnh, liếc cái đã nhìn ra suy nghĩ của Trang Duệ, nhanh chóng nói tiếp:

- Ở nước Anh không bán tòa thành cho tư nhân, nhưng ở nước Pháp thì có, nếu ngài thật sự có suy nghĩ này, tôi sẽ lưu ý giúp ngài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play