Khi Cổ Diêu tỉnh dậy thì hắn phát hiện mình nằm trong khách điếm. Ngồi cạnh hắn là Hàn Đan, đang mở to mắt nhìn hắn lo lắng vô cùng, thấy hắn tỉnh thì mừng rỡ :”Cổ Diêu ca ca, huynh tỉnh rồi.”
“Ừ! Đan Đan” Cổ Diêu vuốt đầu một cái :”Ai da, đau quá.”
Thấy ánh nắng bên ngoài chiếu vào Cổ Diêu kinh hãi :”Ta đã ngủ một đêm rồi sao?”
“Không phải một đêm mà là ba ngày hai đêm!”
Cổ Diêu kinh ngạc:”Cái gì, ba ngày hai đêm!”
“Tuy huynh vẫn cứ bất tỉnh, nhưng thân thể đôi khi cứ co giật, hình như là nóng ran lên, có khi lạnh như chết.” Hàn Đan vỗ ngực:”Làm muội lo muốn chết .”
Cổ diêu có chút run sợ, hắn có cảm giác ngủ nhiều nhất chỉ là 7 8 giờ mà thôi không ngờ là ba ngày hai đêm.
Một mùi hôi thối nồng nặc truyền đến mũi, lúc này Cổ Diêu mới phát hiện trên người mình toàn là mồ hôi mà quần áo thì cứ như là bị ngâm vào nước sình thối, biến thành màu đen mà còn tỏa một mùi hôi kinh dị.
Cổ Diêu xấu hổ:”Ca ca thối chết được, Đan Đan muội ra ngoài lấy cho huynh bộ quần áo thay!”
“Thối là tốt, càng thối thì càng tốt.”Lúc này bên ngoài vang lên tiếng người nói, Philip đẩy cửa bước vào:”Hey, tiểu tử ngủ ngon không?”
Cổ Diêu chỉ quần áo trên người hỏi:”Sư phụ, đây là chuyện gì?”
“Hiệu quả của dược vật” Philip hồi đáp:” Ta cho ngươi dùng là lấy Hoạt Hỏa Băng Thiềm nội đan làm thuốc dẫn, phối với hơn một0 loại dựơc vật trân quí mà luyện ra Tiêu Dao Đan, Hoạt Hỏa Băng Thiềm là loại sinh vật trời sinh có thể hấp thu băng nguyên tố để luyện thành băng phách, ngay cả nó cũng không khống chế được dị năng đặc biệt này. Nó càng phát triển băng phách ngày càng nhiều thậm chí vượt qua mức có thể chịu đựng. Vì vậy nó phải sống trong dung nham, dựa vào dung nham để hạn chế sức tăng trưởng của băng phách, ngoài ra nội đan còn được luyện chế công năng tẩy mao phiệt tủy, thoát thai hoán cốt, xú vị này, mùi thối này là do độc tố với chất có hại, càng thối chứng minh trong cơ thể ngươi càng sạch sẽ! Mặc dù không thể tăng cường năng lực của ngươi, nhưng có thể làm giảm sự bài xích của các nguyên tố đối với ngươi, giảm thiểu khả năng tẩu hỏa nhập ma.”
Vừa nghe nói Cổ Diêu cảm giác thần thanh khí sản, thân thể nhẹ nhàng hơn nhiều, biết Philip không nói xạo, vui mừng nói:” Đa tạ sư phụ!”
Philip cũng như trước, mắng:”Không có mắt, nhìn vàng thành phân, lúc trước còn cho là sư phụ gạt ngươi, tiểu tử ngươi thật là may mắn, nếu sư tỷ ngươi là nam thì đan dược này không có phần ngươi.”
Cổ Diêu cười cười :”Sư phụ đại nhân tất nhiên là đại lượng , sẽ không so đo với đệ tử phải không ạ.”
“Hừ tiểu tử ngươi bớt vuốt mông ngựa đi, chuẩn bị quần áo, chúng ta lên đường!”
Khi mà Cổ Diêu cảm nhận thử nguyên tố, hắn phát hiện dễ dàng, chỉ cần chút ngưng thần có thể tiến vào tinh thần không gian, mà đại lượng các nguyên tố đều được hấp dẫn tới, so với ngày trước nhiều hơn không biết bao nhiêu.
Hắn thậm chí phát hiện chỉ cần có chút tâm niệm thì hắn có thể khởi động không gian yên tĩnh này, chuyện này chứng minh hắn tiến vào giai đoạn hai - năng lượng dao động.
Đương nhiên đây là công lao của Tiêu Diêu Vô Cực Đan, khỏa đan dược quí giá kia cải tạo cơ thể hắn làm cho hắn càng linh mẫn, mới có thể đề cao thực lực Cổ Diêu.
Philip dạy cho Cổ Diêu không phải là đạo kỹ mà là Tiêu Dao Vô Ảnh, với năng lực của hắn bây giờ, mấy cái đạo kỹ cao cấp đều là quá xa xỉ.
Cổ Diêu phát hiện là Philip tây hướng, hỏi ra mới biết mỗi năm Tiêu Dao Môn ước hội một lần, lần này là ở Âu Mễ Gia thành phía tây.
Đối với vị sư tỷ chưa gặp mặt Cổ Diêu tò mò vô cùng.
Nữ đạo tặc, sẽ thành thế nào.
Nhoáng cái hai tháng, căn cứ hành trình đã đến trung tâm đại lục.
Đêm đó cũng như mọi ngày, ăn mọingười dừng chân một trấn nhỏ, ăn cơm xong, Cổ Diêu đến phòng cùa Philip.
Cái vị đạo tặc sư phụ này rất đáng với danh xưng “Sư Phụ”, lão không phí một chút thời gian nào của Cổ Diêu, hôm nay Cổ Diêu không còn là tên nhóc mới sơ nhập đấu khí cảm ứng, mà đã hiểu biết căn cơ của võ học.
Dọc theo đường đi Philip lại thi triển vài loại đạo kỹ không thể ngờ, dùng ngôn truyền đồng thời để câu cái hứng của Cổ Diêu lên, ban đầu là kháng cự, bây giờ là chờ mong. Vừa bứơc vào phòng đã reo lên:”Sư phụ, hôm nay học cái gì?”
Philip nhẹ nhàng buông từng chữ :”Tiêu Dao Vô Ảnh”
Cổ Diêu wow lên một tiếng hưng phấn, nửa tháng nay đều học lý luận, rốt cuộc có thể học cách tu luyện.
Philip lấy lại trạng thái bình thường ánh mắt nghiêm túc:”Tiểu tử nghe đây, trước khi học Tiêu Dao Vô ảnh ngươi phải tuyên thệ môn quy, nghe đây, ta đọc một câu ngươi nhắc theo một câu.”
Thấy lão nghiêm túc như vậy Cổ Diêu nói:”Vâng!”
“Không được khi sư diệt tồ !”
“Không được khi sư diệt tổ!”
“Không được tổn hại đồng môn!”
“Không được tổn hại đồng môn!”
“Không được thấy lợi vong nghĩa!”
“Không được thấy lợi vong nghĩa!”
“KHÔNG ĐƯỢC ĐỌC TRUYỆN KHÔNG THANK”
“KHÔNG ĐƯỢC ĐỌC TRUYỆN KHÔNG THANK”
“Không được trộm cướp lừa đảo!”
“Không được….”
Cổ Diêu đọc tới đây thì nghi hoặc dừng lại hỏi:”Không cướp không lừa đảo thì còn có thể hiểu, sao lại có thể không trộm? Sư phụ chúng ta là đạo tặc không trộm thì còn làm cái gì?”
Philip có chút xấu hổ:” Ít nhảm đi, nói theo mau.”
Cổ Diêu mém tí là té xỉu, cái này là môn quy kiểu gì? Tổ sư khi khai môn lập phái có phải sợ phiền mà chôm đại cái môn quy của phái khác mà thậm chí không thèm sửa lại không.
Đọc xong mấy trăm môn quy Philip vuốt mồ hôi:” Đây là môn quy do tổ sư biên soạn, làm theo hình thức xướng lên để tỏ vẻ tôn kính, còn khi hành động thì không cần nhớ nhiều, bổn môn chính là không bị ước thúc, tiêu diêu tự tại.”
“Ồ ra là vậy!” Cổ Diêu chợt hiểu. <@Pó tay con gà quay>
Philip móc trong lòng ra một cái giới chỉ đưa cho Cổ Diêu:” Đây là tín vật của bổn môn – Tiêu Dao Giới”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT