Người dẫn đường dừng bước:" Nơi này chính thức là Thâm Uyên, sau này mọi người sẽ ở lại đây, lần đầu tiên mọi người đến đây, ta đại diệnc cho Thâm Uyên hoan nghênh mọi người!"
Dừng một chút hắn lại nói:" Chúng ta sẽ đến cơ quan địa phương để tiến hành đăng ký hộ tịch, các người sẽ nhanh chóng trở thành công dân chính thức của Thâm Uyên, nhưng ta cũng một lần nữa nhắc lại rõ ràng, làm công dân của Thâm Uyên, thì có được quyền lợi của công dân, nhưng cũng phải thực hiện nghĩa vụ của công dân, nếu chỉ muốn hưởng lợi mà không làm thì xin mời bước ra khỏi hàng, sẽ có người đưa các người trở về vị diện trung tâm!"
Đương nhiên là không có ai dị nghị, bọn họ phải trải qua thiên tân vạn khổ mới đi đến được Thâm Uyên làm sao có thể từ bỏ chứ.
Quan viên cũng chỉ là nói cho có lệ mà thôi, kết quả đều nằm trong dự đoán của hắn, hắn hài lòng gật đầu:" Được rồi, nếu như không còn vấn đề gì thì chúng ta lập tức đi đăng ký. Ngoài ra, liên quan đến tiền đồ và cuộc sống sau này của các người, các người có hai chọn lựa."
" Thứ nhất, chấp nhận sự an bài của chúng ta, dốc sức vì Thâm Uyên, dốc sức cống hiến, các người có thể từng bước đi lên, có được càng nhiều quyền lực."
" Thứ hai, làm một công dân bình thường, các người có thể ở lại Thâm uyên để tiếp tục lịch lãm, nâng cao thực lực của bản thân, hoặc có thể thử vận may của mình bằng cách kinh doanh hoặc làm việc gì khác cũng được, nhưng nếu như nhận được lời kêu gọi của Ma Vương Tà Khôi thì phải lập tức hưởng ứng, đây cũng là một nghĩa vụ của công dân! Nếu không thì các người sẽ bị tước quyền công dân, trục xuất khỏi thâm uyên, đối với ma vương, người có ý đồn làm loạn thì sẽ bị xử phạt tội nặng nhất, là tử hình, hy vọng mọi người hiểu rõ và nhớ kỹ!"
Mặc dù là cao thủ được chọn ra từ Ma Giới Tranh Bá, nhưng không hẳn là ai cũng có thực lực như các ma quỷ đã được ma luyện qua, vì thế đa số đều được an bài chức vị rất thấp, có thể nói là 'Pháo Hôi' hoặc là 'Cu Li', nhưng hầu hết đều chấp nhận.
Cũng có một số ít lựa chọn tiếp tục tu luyện, nâng cao thực lực.
Cổ Diêu căn bản không phải vì tiền đồ của mình mà đến, ngay khi hắn chuẩn bị 'dắt' Đông Phương Lộ rời đi thì quan viên dẫn đường lại kéo hắn sang một bên:" Diêu Cổ, ngươi không muốn nghe về nghề nghiệp mà chúng ta an bài cho ngươi sao?"
Biểu hiện của nhân loại này trên lôi đài để lại cho hắn ấn tượng rất là sâu sắc cho nên hắn mới nhớ rõ tên được.
Cổ Diêu cười nói:" Ta là người không thích bị câu thúc, chỉ thích có một cuộc sống tự do."
" Ha ha, ta có thể hiểu được, người như ngươi thì nhất định là có hùng tâm tráng khí, đối với các chức vụ thấp không có hứng thú, nhưng ngươi hãy nghe ta nói trước đã, chỉ một phút thôi."
"Được thôi."
" Là như thế này, nữ tước Địch Lệ Nhã đã nhìn trúng ngươi."
" Nữ tước Địch Lệ Nhã?" Có được tước vị thì đều là những cao thủ của Ma Giới, điều này khiến cho Cổ Diêu có chút cảm giác ngoài dự liệu, và vấn đề là hắn cũng chưa từng nghe qua về nữ trước này.
" Đúng vậy, nàng chính là người giám sát ở Ba Tái Đông. Phá cách mà thu nhận ngươi và Diệp Lâm chính là chủ ý của nàng." Sứ giả nói:" Được nữ tước xem trọng, ủy nhiệm thì nghề nghiệp nhất định không phải tầm thường, tiền đồ của ngươi có thể nói là không thể đoán trước được! Thế nào, có muốn nghĩ một chút không?"
Quan viên mặc dù nói thế nhưng trong lòng lại âm thầm cầu nguyện thay cho Cổ Diêu, nếu như bị các tước sĩ khác nhìn trúng thì tốt, chết ở đây người đó lại chính là nữ tước Địch Lệ Nhã, nhân loại này tuổi còn rất trẻ, tướng mạo cũng được, rơi vào tay của Địch Lệ Nhã, sợ rằng kết cục cũng không khác gì những người trước đây.
Đương nhiên chuyện liên quan đến Địch Lệ Nhã hắn sẽ không dám nhắc đến, chỉ là đưa ra ý kiến của nữ tước, về phần vận mệnh của Cổ Diêu thì hắn không thể nào quản được.
Cổ Diêu vuốt mũi:" Thế sao? Đúng rồi, nữ tước Địch Lệ Nhã là người như thế nào?"
Quan viên sau một hồi suy nghĩ mới nói:" Đó là một phụ nữ xinh đẹp, đúng hơn phải gọi là Ma Giới Đệ Nhất Mỹ Nữ!"
Những lời này hoàn toàn trớt quớt, Cổ Diêu muốn biết không phải là dung mạo của nàng mà là tính cách và phẩm hạnh. Đó mới chính là điều mà hắn quan tâm nhất.
Nhưng mà quan viên lại không dám nói ra vì nói ra các 'chiến tích' của nữ tước Địch Lệ Nhã thì chẳng khác nào hù dọa nam nhân này, nên hắn chỉ nói ra những ưu điểm của nàng, quả thật thì hắn không có nói dối, sắc đẹp của Địch Lệ Nhã áp đảo khắp Ma Giới, điểm này hoàn toàn chính xác.
Mặc kệ là thế nào, chỉ cần lừa hắn đến được chỗ của nữ tước là đã hoàn thành nhiệm vụ được giao rồi.
Hai mắt của Cổ Diêu sáng ngời:" Hử, mỹ nữ, xem ra cũng không tệ đó."
Quan viên âm thầm nhẹ nhõm, thầm nghĩ, người trẻ tuổi đúng là háo sắc, xem ra hắn cũng không biết tại sao lại chết ở giữa hai chân của Địch Lệ Nhã, nhưng mà quan viên vẫn thừa cơ hội bổ sung:" Đó là đương nhiên rồi, nữ tước cũng là một người rất tốt, đối đãi với thuộc hạ như bằng hữu vậy."
Những lời này cũng không sai, nữ tước quả thật là đối với các nam thuộc hạ rất tốt, thậm chí có thể nói là hơi quá nhiệt tình, người khác không thể nào không nhận thấy được.
" Ngoài ra, phục vụ cho nữ tước cũng rất thoải mái, hầu như là không cần làm chuyện gì, điều này thì ngươi có thể yên tâm, ngoại trừ mỗi tháng người gọi về vài lần thì thời gian còn lại ngươi có thể làm việc khác."
Cổ Diêu cũng cảm thấy hơi khó tin:" Đơn giản thế sao?"
Xem ra hắn đã động tâm rồi, quan viên nói tiếp:" Về điều này thì ta có thể cam đoan!"
" Ây, nếu nói thế thì điều kiện quả là quá hấp dẫn, ta hầu như không tìm được lý do nào để cự ..., ay da!"
Đông Phương Lộ ở bên cạnh hắn âm thầm véo đùi hắn một cái, Cổ Diêu vội nói:" Vậy thì bạn gái của ta thì sao?"
" À, nữ tước có nói qua, ngươi có thể cùng đi với nàng. Ngoài ra, ngươi có thể thử việc ở phủ của nữ trước hai tháng, nếu như cảm thấy không hợp thì có thể rời đi."
Quan viên tuy nói thế nhưng thầm nghĩ, chỉ sợ sau hai tháng tiểu tử nhà người đã bị nữ tước Địch Lệ Nhã bắt làm tù binh, không thể thoát khỏi ngũ chỉ sơn của nàng, bạn gái của ngươi xem ra cũng xui xẻo thật, còn trẻ thế mà đã phải thủ tiết rồi.
Cổ Diêu cũng không cảm thấy trong đó có âm mưu gì, gật đầu :" Được rồi, đề nghị của ngài ta sẽ cân nhắc, hiện tại ta muốn dạo chơi vài vòng quanh Thâm Uyên."
"Không sao, ngươi có thể tùy tiện đi dạo, chỉ cần có thực lực, THâm Uyên chính là thiên đường." Quan viên tươi cười, hắn đưa một cái huy chương màu đỏ cho Cổ Diêu:" Diêu Cổ, cầm lấy huy chương này, ngươi dùng nó để đến thành Ngân Nguyệt tìm phủ đệ của nữ trước Địch Lệ Nhã."
Cổ Diêu cầm lấy huy chương:" Được."
Quan viên cũng không nói nhiều, tiếp tục an bài những người khác.
Đông Phương Lộ thấy hắn đi xa rồi mới cau mày nói:" Này, lưu manh, ngươi định đi đến nữ tước phủ quỷ quái gì đó sao?"
Cổ Diêu nhún vai nói:"Tại sao lại không chứ?"
Đông Phương Lộ cả giận:"Ngươi không phải nói, tới nơi này chỉ là tìm kiếm muội muội Hàn Đan của ngươi sao? Trước đó còn tuyên bố cái gì là không có hứng thú làm thủ hạ của ai nữa chứ!"
"Là như thế này." Cổ diêu giải thích:" Tên hấp huyết quỷ bắt đi muội muội của ta chính là Dracula, Bá Tước của Thâm Uyên, mà Địch Lệ Nhã cũng là nữ trước, cùng chức vị, khẳng định bọn họ cũng có lui tới, như vậy thì ta có thể thông qua nàng mà tìm hiểu về Dracula, như thế thì sẽ rất tiện cho hành động sau này."
Dừng một chút hắn lại nói:" Hơn nữa, cô cũng nghe hắn nói rồi đó, thủ hạ của Địch Lệ Nhã cũng khá là rãnh rỗi. Căn bản là không cần làm việc gì, chúng ta rất là tự do."
Đông Phương Lộ không thể nào phản bác, một lát sau mới nói:"Chẳng lẻ ngươi không cảm thấy trong đó có chút kỳ hoặc? Ở phủ nữ tước mà không cần phải làm việc, làm gì có công việc tốt thế chứ?"
" Sao lại không có, hay là nói về Linh Tiểu quận của cô đi, người có tiền, có địa không phải là lấy được từ mồ hôi xương máu của dân nghèo hay sao, có gì mà ngạc nhiên chứ?"
Đông Phương Lộ không nói gì, quả thật loại hiện tượng này rất là phổ biến.
"Đừng nghĩ nhiều như vậy. Có thực lực, chuyện gì cũng có khả năng, nói không chừng là do nữ tước nhìn trúng chúng ta nhờ vào thực lực của ta được biểu hiện trên lôi đài, cô cũng biết đó, cho dù không cần nhưng các quý tộc vẫn luôn muốn chiêu nạp càng nhiều cao thủ."
Đông Phương Lộ rốt cục bị thuyết phục:" Được rồi, tùy ngươi định đoạt!"
Cổ Diêu vuốt cằm nói:" Thế thì tốt rồi. Địch Lệ Nhã dù sao cũng là một nữ nhân. Chẳng lẽ nàng có thể ăn ta sao?"
Đông Phương Lộ lạnh hừ nói:" Phụ nữ thì sao, đừng có xem thường phụ nữ. Có vài phụ nữ có thể nuốt chửng người khác thậm chí không chừa lại cái đầu lâu!"
Cổ Diêu cười nói:" Đúng đúng, thiếu chút nữa là ta đã quên mất, tam tiểu thư đây cũng là một phụ nữ!"
"Ngươi muốn chết!"
"Ay da da!"
Đông Phương Lộ trong lúc vô ý đã nói đúng, Địch Lệ Nhã là một nữ nhân ăn thịt người mà không chừa cả cái đầu lâu, hơn nữa nàng lại rất là yêu thích các nam tử cường tráng.
Nhóm người của Thuần Vu Tuyền cũng là đối tượng để mời chào của quan viên, cao thủ trong nhân loại ở Ma Giới rất là nổi tiếng, bởi vì bọn họ có thể so sánh được với ác ma.
Nhưng Thuần Vu Tuyền quả quyết cự tuyệt, sau đó đoàn người nhanh chóng biến mất ở phía xa, trước đó Thuần Vu Tuyền còn quay đầu lại nhìn về phía Cổ Diêu mỉm cười, ý nhắc hắn đừng quên ước định.
Trên đường nàng và Cổ Diêu đã thỏa thuận, chuyện nàng muốn làm thì thời cơ vẫn chưa chín mùi cho nên nàng sẽ quay lại tìm Cổ Diêu sau.
Trong thời gian này, chắc nên đi đến phủ của nữ tước Địch Lệ Nhã ở thành ngân nguyệt.
Cổ Diêu cũng có chút tò mò, Ma Giới Đệ Nhất Mỹ Nữ, cuối cùng là đẹp đến mức nào.
Từ sau khi tiến vào thâm uyên, Cổ Diêu nhanh chóng có thêm nhận thức về nơi này. Nếu như dùng kinh vĩ để định vị thì có thể tưởng tượng được.
Vĩ độ bằng với hướng đi, còn kinh độ thì chiếu thẳng xuống.
Từ thành Ánh Xạ ở vị diện trung tâm đi vào thì là đi xuống dọc theo kinh độ, và đi qua mười một tầng vị diện thì mới đến được thành thị.
Mỗi thành thị đều có vĩ độ không kém gì nhau mấy, hay nói cách khác thì chúng có thể được coi như là cùng một mặt phẳng, chỉ có điều là bị ngăn cách với nhau bởi các không gian liệt phùng.
Nghe nói tất cả thành thị lớn nhỏ của mười hai tầng họp lại với nhau thành một hình tròn, mà ở vòng tròn này là không gian vị diện lớn nhất và độ sộ nhất, chính là ma đô của Thâm Uyên Pháp La Tư, và cũng là nơi ở của Ma Vương Tà Khôi.
Mặc dù đều cùng một vĩ độ nhưng nhiều thành thị không phải là ở cùng một thế giới như nhau, điều này hoàn toàn có thể thông qua thiên tượng mà nhận thấy.
Mượn thành Ngân Nguyệt để nói, ánh trăng trên cáo có màu bạc, hoàn toàn khác hẳn với những nơi khác, vì thế nên nó mới có tên là thành Ngân Nguyệt.
Cổ Diêu và Đông Phương Lộ đến thành Ngân Nguyệt thì trời cũng đã tối, cảnh vật đều được một lớp nguyệt quang màu bạc bao phủ, kiến trúc, cây cối, thậm chí ngay cả nước cũng giống như là thủy ngân, đi lại ở trong thành có cảm giác giống như mộng ảo.
Đây là một tòa thành xinh đẹp, mà chúa tể của nơi này là một nữ nhân được cho là đẹp nhất Ma Giới.
Phủ của nữ tước nằm ở trung tâm của thành nên muốn tìm cũng không phải là khó.
"Đứng lại, nhân loại, các ngươi tìm ai?"
Tại cửa, Cổ Diêu bị hai chiến sĩ ngưu đầu nhân cản lại.
"Ta có việc tìm nữ tước của các người." Cổ diêu vừa nói vừa lấy huy chương màu hồng phấn đưa ra.
Chiến sĩ ngưu đầu nhân nhìn qua huy chương, sau khi xác nhận được nó là tín vật của nữ tước thì nói:" Ngươi chờ một chút, ta vào báo lại cho nữ trước."
Cũng không lâu lắm, ngưu đầu nhân đã trở lại:" Nữ tước cho mời."
Hai người cất bước đi vào phủ nhưng Đông Phương Lộ thì bị cản lại, ngưu đầu nhân chỉ vào Cổ Diêu nói:" Nữ tước chỉ cho hắn vào mà thôi."
" Cái gì!?" Đông phương lộ vừa nghe xong thì phát hỏa, liền muốn nổi trận lôi đình.
Cổ Diêu thấy thế thì vội vàng ngăn nàng lại:" Yên tâm đi, cô cứ ở bên ngoài chờ ta một chút."
Đông Phương Lộ lo lắng nói:" Nhưng ..."
Cổ Diêu cắt lời nàng:" Ta sẽ trở lại, nhanh thôi!"
Đông Phương Lộ do dự một chút rồi nói:" Lưu Manh, cẩn thận một chút!"
Cổ Diêu cười nói:" Yên tâm đi, ta biết rồi."
Nhìn Cổ Diêu đi vào trong Đông Phương Lộ có một cảm giác bất an mơ hồ.
Còn ngưu đầu nhân nhìn bóng lưng của Cổ Diêu thì thần sắc rất là kỳ quái, có hâm một, còn có một chút cảm thán.
Nữ tước Địch Lệ Nhã kia, cuối cùng là một phụ nữ như thế nào?
========================
He he tối nay có thêm chương nữa
========================
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT