Từng làn gió đêm lướt qua hai người bọn họ, thổi nhẹ làn váy của cô, đùa nghịch cùng những lọn tóc.
Đường Hạo khẩn trương nhìn cô, rồi lập tức nhìn vào chiếc đồng hồ hàng hiệu đắt tiền của mình. Rốt cục, khi kim giây chạm đến số 12, Đường Hạo vội vàng ngước mắt lên ngóng đợi:”Như thế nào?”
Tiểu Ngưng nhìn hắn bằng ánh mắt thực xin lỗi, sau đó nuốt nuốt nước miếng, nói:”Có thể cho em thêm một phút nữa được không, để em suy nghĩ thêm một chút!”
“Còn lo lắng ư?”
“Ừ!” Tiểu Ngưng gật gật đầu.
“Được!” Đường Hạo lôi kéo cánh tay của Tiểu Ngưng, đi giống như là chạy.
Lúc này, trên gương mặt Đường Hạo toát ra một tầng mồ hôi lạnh, hơi thở dồn dập có lúc ngừng lại, không ổn định. Lòng bàn tay vốn ấm nóng từ trước tới nay trở nên mát lạnh vô cùng lại còn có chút run run trong giây phút này.
Hắn đang rất căng thẳng.
Rất ít khi được nhìn thấy bộ dáng hắn khẩn trương đến thế này. Một màn trước mắt quả là rất hiếm khi gặp.
Cô…..thật sự muốn kéo mặt của hắn xuống.
“Ngưng, một phút đồng hồ đã hết rồi!” Đường Hạo căng cứng người lại, mỉm cười nói.”Câu trả lời của em!”
“Em muốn thêm một phút nữa!” Không được!Dáng vẻ khẩn trương của hắn vừa rồi cô chưa có xem đủ.
“Như thế nào còn muốn thêm một phút đồng hồ nữa vậy?” Đường Hạo bởi vì khẩn trương mà tiếng chất vấn càng lớn:”Em bây giờ phải trả lời câu hỏi của anh!”
“Nhưng chính anh đã nói sẽ để cho em bắt nạt anh! Chẳng lẽ anh bây giờ muốn đổi ý rồi sao? “Tiểu Ngưng giương khuôn mặt nhỏ nhắn lên nói ra.
” Được! Anh cho em thêm một phút đồng hồ. Bất quá, anh muốn một nụ hôn!” Đường Hạo đưa ra điều kiện. Hắn cũng không ngốc đến mức đứng yên bị động.
“Hả? Đừng mà, đây là bên ngoài!”
Đường Hạo ôm cô vào trong ngực, gò má kề sát cô.” Được!Dù cho em bây giờ chưa phải là bà xã của anh, nhưng cũng là bạn gái của anh. Hôn môi, đương nhiên là được!”
Vừa nói, Đường Hạo đã cong đầu gối xuống, đưa đôi môi tiến về phía môi của cô.
” Ừ......”Tiểu Ngưng chỉ có thể bị ép ngửa đầu phối hợp với của động tác của hắn, hai tay vịn lấy bả vai của hắn.
Hôn môi cô từ trong ra ngoài xong, Đường Hạo mới chậm rãi thả cô ra.
Hai con ngươi Tiểu Ngưng có chút mê mang, rõ ràng là vẫn còn đang chìm đắm trong nụ hôn ban nãy mà không dứt ra được. “Ừ......”
“Như thế nào? Đồng ý gả cho anh sao? Một phút đã qua, nhanh lên trả lời anh đi!” Đường Hạo lại cúi đầu tại trên môi đỏ mọng của cô, hôn một cái.
Lúc này Tiểu Ngưng mới tỉnh táo trở lại, phát hiện ra quỷ kế của hắn:”Giỏi lắm, Đường Hạo, anh lại dám gạt em ư? Anh xấu lắm?” Hôn cô đến choáng váng sau đó lại hỏi luôn vấn đề mà cô đang lo lắng được hay sao? Hắn thật quỷ kế đa đoan.
“Nhưng chính em cũng đâu có nói trước rằng muốn được yên tĩnh suy nghĩ. Anh chỉ là hôn môi em thôi, cũng đâu có làm em chậm trễ một giây suy nghĩ nào!” Đường Hạo vô tội chớp mắt, tự tin ta đúng ta không có tội. Hình tượng một thương nhân giảo hoạt được phơi bày tinh tế trong lúc này.
“Vậy không được, em còn muốn một phút đồng hồ nữa!” Tiểu Ngưng không thuận theo nói.”Anh không thể hôn em!”
“Em nhận hay không nhận?” Tay nắm chiếc nhẫn kim cương đã toát ra mồ hôi. Bất quá mồ hôi không phải nóng, mà là một tầng mồ hôi lạnh.
“Hừ, còn nói để cho em khi dễ anh! Còn chưa được mấy phút đã hung dữ với em rồi!” Cả trán lẫn mũi của Tiểu Ngưng đều nhíu lại, hoàn toàn giống như bộ dạng không tính toán.
” Ai nói anh hung dữ với em? Anh làm sao dám! Hiện tại coi như là em cho anh mười cá lá gan, anh cũng vậy không dám nổi giận với em!” Một cô gái hai mươi lăm tuổi đầu như cô vẫn còn đang có một chàng trai theo đuổi, hơn nữa tên đó xét về điều kiện và cả tình cảm đối với cô đều không có thua hắn, hắn đã hơn ba mươi tuổi rồi, lại là cha của hai đứa con, hắn nào dám hung dữ với cô ở điểm nào chứ?
Nếu như cô nổi giận thật sự, vứt bỏ ba cha con hắn, hắn phải làm sao bây giờ? Đây không phải chính là cuộc sống được kết lại trong mấy chữ: vạn kiếp bất phục hay sao?
“Vậy anh cho em thêm một phút đồng hồ!” Tiểu Ngưng yêu cầu nói.
“Được.....” Đường Hạo hít sâu một hơi, lại nặng nề phun ra chữ này, còn bảo trì thái độ cực kỳ thuận theo:”Được mà!”
“Anh không thể cứ lại hỏi em!” Cô đề phòng nhìn hắn.
“Được!” Đường Hạo dập khuôn nói, ngoan ngoãn cam đoan.
Tính từ lúc thời gian bắt đầu, kim giây thoáng cái thoáng cái đã đi được một vòng tròn!
Ánh mắt của Tiểu Ngưng vẫn chằm chằm nhìn vào hắn, chờ đợi để được tiếp tục thưởng thức vẻ mặt khẩn trương của hắn. Bất quá, Tiểu Ngưng không tin mở lớn hai mắt, lần này hắn chẳng có chút khẩn trương nào cả, hơn nữa nụ cười kia còn có phần xấu xa.
Đúng lúc cô muốn tiến lên nghiên cứu xem có chuyện gì đang xảy ra thì bàn tay to lớn của hắn đã bắt đầu dịch chuyển sờ soạng cô, xoa xoa lấy hông cô.
“Ê, anh không thể sờ em......” Tiểu Ngưng lắc mông, chỉ muốn thoát khỏi sự đụng chạm của hắn.
“Vì sao không thể?” Đường Hạo lại không giải thích được nhìn cô, bàn tay hắn vẫn tiếp tục tiến sau vào bên trong ăn đậu hũ. Thậm chí còn luồn xuống phía dưới tìm tòi, rồi lại hướng, trực tiếp thăm dò dưới lớp váy của cô, ve vuốt phần mẫn cảm giữa hai chân.
“Em nói em muốn yên tĩnh suy nghĩ! Chúng ta đã nói với nhau rồi!”
“Em chỉ nói không được hôn, anh vừa rồi không có hôn em!” Đàn ông thông minh lại một lần bắt được sơ hở trong lời nói của cô..
Cái này khiến tiểu Ngưng vừa thẹn vừa giận. Muốn phát giận, nhưng lời hắn nói tựa hồ khá hợp lý, không sai điểm nào.
“Cô bé, nhanh lên nói cho anh biết, câu trả lời của em?” Đúng một phút đồng hồ thì Đường Hạo canh chuẩn lai hỏi.”Nhanh lên nói cho anh biết, có muốn làm lão bà của anh hay không? Ha ha, ưu điể chính là từ nay về sau ban đêm em có thể tùy tiện mà khi dễ anh! Em thích ngược anh, ngược nữa, ngược mãi cũng được…”
Hắn không đứng đắn mà nháy mắt, mùi hương thập phần cuốn hút.
Tiểu Ngưng nhìn xem bộ dạng hắn hơi có làm quá, thổi phù một hơi rồi bật cười, sau đó lại chăm chú nhìn của hắn: “ Được! Em nhận lời anh! Mặc dù anh cầu hôn không có hoa tươi, không chút lãng mạnh nhưng em vẫn miễn cưỡng chấp nhận…..!”
Đường Hạo mỉm cười kích động, run rẩy, chậm rãi đeo chiếc nhẫn vào ngón tay mảnh khảnh của Tiểu Ngưng. Ngay lập tức, trên không trung bỗng xẹt lên vài vệt sáng, làm cho nhẫn kim cương trên ngón tay của Tiểu Ngưng tỏa ánh sáng lấp lánh.
Tiếp theo pháo hoa bung nở khắp trời, tòa nhà đối diện hiện lên mấy chữ to được kết từ đèn neon sáng chói: “ I Love You. L.J.N. Một đời một thế!”
Lúc Tiểu Ngưng còn đang kinh ngạc nhìn mấy chữ rực rỡ sáng màu dưới pháo hoa lấp lánh thì Đường Hạo đã mở ra rương xe phía sau lên.
Chỉ thấy rương phía sau đó tràn đầy hoa hồng.
Mắt Tiểu Ngưng lại rưng rưng. Từng giọt nước mắt tí tách rơi xuống.
Đường Hạo lấy một bông từ trong chỗ hoa đó đưa đến trước Tiểu Ngưng.”Anh hình như chưa từng tặng hoa cho em. Hi vọng lúc này đây tất cả có thể đền bù những gì lúc trước anh không đủ. Ngưng, một đời một thế của anh, chỉ thích một mình em, duy nhất chỉ yêu một mình em! Anh yêu em!”
Trong tích tắc, nước mắt sung sướng ào ra từ vành mắt của Tiểu Ngưng. Cô đưa tay lau sạch chúng. Chỉ là vô luận cô có cố lau như thế nào đi chăng nữa, nước mắt vẫn không ngừng rơi ra bên ngoài.”Em cũng vậy! Yêu anh, yêu anh! Cả đời này của em chỉ yêu yêu một mình anh!”
Nói xong, Tiểu Ngưng kiễng mũi chân nhào vào nhập trong ngực của hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT