- Các ngươi có thể cho ta mượn Thiên Long Bí Luyện Thuật xem qua một chút không?

Phó Thư Bảo nói với hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long. Tuy rằng hắn đã xem qua bí thuật trong đó, nhưng mà một vài nội dung cũng là thoáng xem lướt qua mà thôi, không có tâm tư nhớ kỹ. Thời điểm này hắn đột nhiên nhớ tới danh sách vật luyện dùng để luyện chế chính mình. Một phần Thiên Hà Thủy ghi lại bên trên kia, cụ thể là bao nhiêu chứ?

- Đã sớm chép sẵn cho ngươi một bản sao rồi!

Long Ngọc Nhất đem quyển Thiên Long Bí Luyện Thuật bản sao kia đưa cho Phó Thư Bảo:

- Thần Long Tộc chúng ta chính là tuyệt đối tuân thủ lời hứa!

Phó Thư Bảo cầm lấy bản sao, cẩn thận nhìn xem. Hắn phát hiện, cái bản sao này ngoại trừ chất liệu không giống, nhưng nội dung bên trong lại hoàn toàn giống nhau. Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long cũng không có hạ tay chân gì trong nội dung bên trong. Hắn rất nhanh lật đến bộ phận tự luyện chế mình kia. Danh sách vật liệu nhất thời tiến vào trong mắt. Quả thật lấy đơn vị là một phần, nhưng cũng không có nói tỉ mỉ một phần cụ thể là trọng lượng bao nhiêu. Lật đến tờ cuối cùng, một hàng chữ ghi chú cực nhỏ đã xuất hiện trong tầm mắt của hắn: Đơn vị sử dụng một phần ghi trong này, chính là thể trọng của bản thân người luyện chế!

Nhìn thấy câu chú giải này, Phó Thư Bảo nhất thời hiểu được. Hắn nguyên bản tưởng ràng một chút Thiên Hà Thủy mà Luyện Thánh Y lưu lại kia liền đủ để tiến hành luyện chế chính mình, lại không nghĩ tới, cái gọi là một phần kia, trên thực tế chính là thể trọng của người luyện chế. Dùng một lọ Thiên Hà Thủy mà Luyện Thánh Y lưu lại kia, căn bản là không thể tự luyện chế mình được.

Một khi tiến hành tự luyện chế mình thành công, Phó Thư Bảo liền có thể ở trạng thái Bán Thần cấp Hậu kỳ đỉnh phong hiện tại Niết Bàn sống lại, tiến vào cảnh giới Thần cấp! Nhưng mà trước đó, hắn cần phải chuẩn bị sẵn sàng hai phương diện. Thứ nhất, chính là chuẩn bị về thân thể. Phải để trạng thái thân thể điều chỉnh đến mức độ tốt nhất. Sau đó chính là chuẩn bị về mặt tâm lý. Hắn cần phải có loại giác ngộ đem chuyện sinh tử đặt ra ngoài, phải có loại giác ngộ buông xuống hết thảy mọi thứ.

- Lọ Thiên Hà Thủy này liền đưa cho các ngươi đi! Phân lượng không đủ, ta có giữ cũng chẳng có tác dụng gì!

Phó Thư Bảo vô cùng khẳng khái đem lọ Thiên Hà Thủy kia đưa cho hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long

Long Ngọc Nhất nói:

- Loại Thiên Hà Thủy này trong Long Tộc chúng ta gọi là Thần thủy. Ta cũng biết một chút. Nếu như dùng nó để tắm rửa, như vậy có thể tẩy lễ đi những cát bụi trong thân thể cùng với trong tâm linh, đạt được trạng thái hoàn mỹ hoàn toàn. Đối với việc tịnh hóa lực lượng cũng có tác dụng nhất định, phi thường trân quý!

Dừng lại một chút, nàng mới nói tiếp:

- Lọ Thiên Hà Thủy này, chúng ta cũng muốn, nhưng ngươi cứ việc giữ nó đi! Ngươi cần phải đối phó với Luyện Vũ Thiên Tôn cùng với Hắc Mạc Thiên, cần phải trải qua rèn luyện. Cho nên, trước khi tiến hành tự luyện mình, ngươi dùng nó pha loãng ra thành Linh thủy, dùng nó tắm rửa một lần, sẽ đạt được hiệu quả tốt hơn!

- Tỷ tỷ, vì cái gì lại không lấy a? Nếu như chúng ta dùng Thiên Hà Thủy này tắm rửa mà nói, hình thái Long hình của chúng ta sẽ càng mạnh hơn, mà hình thái Nhân hình cũng sẽ hoàn mỹ hơn a!

Long Ngọc Nhị so với tỷ tỷ nàng thì tham lam bảo vật hơn.

Long Ngọc Nhất có chút trách cứ truyền âm:

- Muội muội, tham luyến bảo vật cũng cần phải xem xét trường hợp mới được. Hiện tại áp lực trên người hắn rất lớn, loại bảo vật như vậy nên để cho hắn dùng thì tốt hơn. Về phần chúng ta, về sau có cơ hội thì tính sau!

Phó Thư Bảo cười nói:

- Một khi chỉ dùng để tắm rửa, vậy thì cùng lắm thì sau này ba người chúng ta cùng nhau tắm rửa đi, cái này không phải là lưỡng toàn kỳ mỹ rồi sao?

Long Ngọc Nhất:

- …

Long Ngọc Nhị:

- …

Hai nàng tưởng tượng ra, ở trong một cái bồn tắm dung tích cũng không phải là lớn lắm, Phó Thư Bảo toàn thân lõa lồ, còn có cả hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long đồng dạng toàn thân lõa lồ cùng nhau tắm táp một chỗ, cái đó là tình cảnh như thế nào đây?

Nhưng mà kỳ quái chính là, loại chuyện tình khiến người ta không chịu nổi như vậy, hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long lần này đây cũng không có cự tuyệt, cũng không có gật đầu đồng ý. Nhưng mà biểu tình ngượng ngùng cùng với thẹn thùng của hai nàng không hề nghi ngờ là nói cho Phó Thư Bảo biết, các nàng đã đồng ý.

- Ha ha ha… Hấp dẫn! Hấp dẫn a! Trở về nhất định phải tìm một cái bồn tắm nho nhỏ một chút…

Phó Thư Bảo làm sao có thể không nhìn ra tâm tư của hai tỷ muội đây? Nếu như không có thứ tốt cực lớn là Thiên Hà Thủy vậy, hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long quyết sẽ không chịu tắm cùng với hắn. Nhưng mà dưới điều kiện có loại ưu đãi thật lớn này, hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long sau khi cân nhắc được mất, liền sẽ chấp nhận. Nói thế nào, chén đậu hủ này đã sớm bị hắn nếm qua rồi, lại ăn thêm một lần nữa thì có gì đâu?

- Phó công tử, kết tiếp ngươi định làm gì?

Đưa ra câu hỏi này, tự nhiên chính là Luyện Vô Song. Phó Thư Bảo cùng với hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long liếc mắt đưa tình như vậy cũng khiến nàng có chút xấu hổ, liền thay đổi đề tài.

Phó Thư Bảo suy nghĩ một chút, nói:

- Hiện tại lưu lại đây cũng chẳng có tác dụng gì. Chúng ta trở về Hậu Thổ Thành đi! Nơi này chính là địa bàn của ta, rời đi lâu như vậy rồi, cũng nên quay về xem sao.

- Hậu Thổ Thành?

Phó Đa Tiền đang nằm ngủ bên trên tảng đá đột nhiên ngồi dậy, vừa xoa xoa một chút cặp mắt say ngủ nhập nhèm của mình, vừa mắng chửi nói:

- Cái địa phương kia… lão tử từng đi qua một lần rồi! Thành chủ của nơi đó từng đánh thuế ta rất nặng, thời điểm rời đi còn bị cường đạo xảo trá một đống tiền nữa! Tiểu tử, ngươi nói là, địa phương đó là địa bàn của ngươi à?

- Ta cũng đâu có thu thuế của ngươi đâu!

Phó Thư Bảo dang rộng hai tay:

- Chẳng qua, địa phương đó hiện tại quả thật chính là địa bàn của ta! Lão cha, ngươi đi qua nhìn liền biết ngay, cam đoan là ngươi sẽ không muốn rời đi nữa! Ân! Đó là một tòa thành thị đã đến rồi liền không muốn rời đi a!

- Nổ cái quái gì thế?

Phó Đa Tiền tức giận nói:

- Một tòa thành nhỏ, thổ phỉ cường đạo nhiều như muỗi mòng, ngoại trừ hoang mạc cùng với đất hoang ra, cũng chẳng còn cái gì nữa. Tên ngu ngốc nào chịu chui vào đó chứ? Chỉ có Hổ Thành nhà cũ của chúng ta là được nhất. Tiểu tử, ngươi quay về Hổ Thành đi, hai phụ tử chúng ta đi đoạt lại điền thổ lúc trước của mình. Hiện tại thân thủ ngươi đã không tệ, như vậy đám chủ đất hiện tại mà không nghe lời, chúng ta đập sập nhà bọn chúng, chơi đùa thê tử của bọn chúng!

Ba nàng nữ nhân đứng một bên nhất thời há hốc miệng ra, bộ dáng giật mình. Cái tên này, mười phần là lão ác bá a, hắn không ngờ lại là phụ thân của Phó Thư Bảo sao?

- Trong nhà có được bao nhiêu điền thổ chứ? Ở Hậu Thổ Thành, con trai ngươi có đến mấy chục vạn điền thổ, hơn mười vạn quân đội a!

Phó Thư Bảo khẽ đưa ra một chút của cải.

Phó Đa Tiền lão gia đáng thương lại một lần nữa lảo đảo, từ trên tảng đá té nhào xuống đất…

Ánh rạng đông sáng sớm cắt ngang chân trời, đại địa chậm rãi thức tỉnh lại. Dưới chân gốc Khởi Nguyên Chi Thụ to lớn ngập trời, hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long, Luyện Vô Song cùng với Phó Đa Tiền ngây ngốc đứng đó chờ đợi. Người mà các nàng chờ đợi, chính là Phó Thư Bảo, trước khi rời đi muốn chạy đi nói mấy câu với Công chúa Mỹ nhân ngư!

- Tiểu tử thối! Đi gặp lão bà cũng không thèm dẫn lão cha là ta đi theo nữa! Trong mắt hắn còn có người cha này nữa sao?

Phó Đa Tiền bất mãn nói.

- Ngươi đi theo? Ngươi đi theo làm kỳ đà cản mũi sao?

Long Ngọc Nhị có chút phẫn nộ nói.

- Ta cũng từng quen biết với Công chúa Ngư Nhân Tộc a! Đáng tiếc, Phó công tử đi nhanh quá, ta còn chưa kịp bảo hắn dẫn ta đi theo gặp nàng nữa!

Luyện Vô Song nói, trong lòng khó nén nổi sự thất vọng.

- Các ngươi đừng có thở dài tới thở dài lui nữa, vẫn là thành thật đứng chờ hắn đi! Xuất ra sự kiên nhẫn của các ngươi! Ta phỏng chừng… thời điểm giữa trưa, hắn sẽ trở lại a!

Long Ngọc Nhất đưa ra sự tính toán cẩn thận. Nàng cũng đại khái suy tính ra một chút năng lực tại phương diện kia của Phó Thư Bảo. Đến giữa trưa, hẳn là đủ rồi a!

o0o

Một khi đã trở về đống phế tích, không đi gặp Hữu Nãi Ngư một chút mà nói, về công về tư cũng đều không đúng lắm. Hơn nữa, một đoạn thời gian này không có cùng Hữu Nãi Ngư chơi đùa trò chơi cùng sinh tiểu hài tử, sự khát cầu của Phó Thư Bảo đối với phương diện này cũng tương đối mãnh liệt. Lúc sáng sớm hắn đã rời đi, vận dụng Khởi Nguyên Xuyên Vân Bàn, chỉ trong chớp mắt liền đi đến Kim Ngư Thành của Vô Căn Chi Hải.

Hết thảy cũng đều là bởi vì tiết kiệm thời gian mà thôi, cho nên hắn đành từ bỏ đường xa thông qua kênh đào ngầm tiến vào Vô Căn Chi Hải. Không có dẫn theo lão cha cùng với Luyện Vô Song mà đi tới, bởi vì đó chính là thế giới của tộc nhân Ngư Nhân Tộc, trước khi được sự đồng ý của Hữu Nãi Ngư cùng với tộc nhân Ngư Nhân Tộc, hắn sẽ không dẫn theo bất cứ người nào đi tới nơi này. Phiến tịnh thổ này, chính là địa phương mà tộc nhân Ngư Nhân Tộc sinh sống, cần có một không gian không bị ai quấy rầy.

Trên cái tọa độ thiết lập bên trên quảng trường Kim Ngư Cung kia, đột nhiên phát ra quang mang lóng lánh chói mắt. Một cái thông đạo hình tròn lập tức xuất hiện. Ngay sau đó Phó Thư Bảo liền từ bên trong trống rỗng xuất hiện. Thông đạo cũng không có biến mấy, mà lưu giữ lại thời gian một canh giờ. Nhưng mà nó biến mấy hay không, đối với Phó Thư Bảo mà nói cũng không có chút trở ngại nào cả, bởi vì ở Khởi Nguyên Chi Thụ, ở Thánh Lan Quốc, ở Hậu Thổ Thành, hắn có đến mấy chục cái tọa độ có thể sử dụng được.

- Đó không phải chính là Phó công tử sao?

Phó Thư Bảo vừa mới xuất hiện, nhất thời liền bị đám chiến sĩ Ngư Nhân Tộc của Kim Ngư Cung phát hiện ra. Một mảnh hoan hô vang lên, rất nhiều tộc nhân Ngư Nhân Tộc liền kéo tới.

Tộc nhân Ngư Nhân Tộc từ nơi xa xôi vạn dặm quay về cố hương, trăm chuyện cần làm. Tuy rằng đã thành lập nên quân đội để bảo vệ Kim Ngư Thành, nhưng mà trang bị cũng đơn sơ đến cực điểm. Trong tay một vài chiến sĩ thậm chí còn cầm những loại vũ khí nguyên thủy như mộc côn này nọ, bộ dáng thê thảm không dám nhìn.

- Lần này ta trở về chỉ là ghé thăm một chút, rất nhanh liền phải rời đi! Chẳng qua, ta mang đến cho các ngươi một chút lễ vật a!

Phó Thư Bảo cao giọng nói.

Gặp mặt liền phát lễ vật, đây chính là phong cách nhất quán của Phó Thư Bảo.

Lễ vật lần này hắn tặng cho tộc nhân Ngư Nhân Tộc, chính là lúc sáng sớm hắn đã chuẩn bị thật tốt. Ở thế giới toàn bộ đều là Luyện nô cương thi, hắn đã từng nghĩ đến Ngư Nhân Tộc cái gì cũng thiếu thốn bên này, vì thế thời điểm khi còn ở trong cái thế giới kia, hắn sớm đã đem một chút trang bị của chiến sĩ Thần Tạo Quân góp nhặt lại, chuẩn bị mang về tặng cho Hữu Nãi Ngư. Hiện tại chính là lúc lấy ra.

Khởi động Long giới, các trang bị hoàn mỹ của chiến sĩ Thần Tạo Quân liên miên xuất hiện ngay ngắn ở bên trên quảng trường. Những cái trang bị này đều có áo giáp, cũng có vũ khí, vừa lúc có thể trang bị cho các chiến sĩ Ngư Nhân Tộc. Về phần còn dư lại, cũng có thể luyện chế thành các công cụ sinh hoạt. Cái này đối với Ngư Nhân Tộc thiếu khuyết các loại vật tư mà nói, những lễ vật mà hắn mang tới, quả thật cũng không có cái gì trân quý.

Thanh âm hoan hô lại vang lên. Một vài chiến sĩ Ngư Nhân Tộc nhất thời chen lấn lựa chọn những trang bị thích hợp với chính mình. Câu nói cảm tạ không ngừng như thủy triều đem Phó Thư Bảo hoàn toàn bao phủ bên trong. Tràng diện đại động tĩnh như vậy, Hữu Nãi Ngư ở bên trong Kim Ngư Cung đã sớm phát hiện ra. Đợi một lát vẫn không thấy Phó Thư Bảo đi lên, nàng vẫn là nhịn không được sự kích động trong lòng, xuất hiện ở bên trong quảng trường, lôi kéo Phó Thư Bảo đi vào Kim Ngư Cung.

Nhanh chóng đóng cửa lại, Hữu Nãi Ngư liền bổ nhào vào trong ngực của Phó Thư Bảo, dâng lên cặp môi thơm nồng nhiệt. Hai tay của nàng giống như người mù tìm đường, không ngừng sờ loạn toàn thân của Phó Thư Bảo.

- Vì cái gì lại gấp như vậy?

Tình huống như vậy, khiến cho loại người như Phó Thư Bảo cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.

- Ngày hôm nay… vừa lúc này là ngày mà ta rất có khả năng sinh ra hài tử, lịch đại Mỹ nhân ngư của Ngư Nhân Tộc, mỗi một năm cũng chỉ có một ngày cơ hội như vậy mà thôi. Mỗi một Mỹ nhân ngư cả đời cũng chỉ có thể sinh ra một tiểu hài tử… Ta lo lắng ngươi sẽ không đến đúng dịp này, lại không nghĩ tới ngươi thật sự đã đến đây!

Hữu Nãi Ngư dung mãnh đem Phó Thư Bảo xô ngã xuống trên giường. Cơ hội như vậy đối với nàng mà nói chính là phi thường quan trọng, cho nên có làm một hồi nữ lưu mang cũng không sao cả.

- Ta có phải là nên biểu hiện rụt rè một chút, làm bộ cự tuyệt một chút hay không?

Nhìn lên trần nhà được khảm đầy bảo thạch bên trên, trong lòng Phó Thư Bảo kỳ quái thầm nghĩ. Nhưng mà thời điểm khi Hữu Nãi Ngư đem đầu vùi vào giữa hai chân của hắn, dùng cái lưỡi của nàng dâng hiến ra, thì cái ý tưởng này của hắn nhất thời bị quẳng ném ra ngoài ngàn dặm. Cái miệng của hắn cũng há hốc ra, một lúc thật lâu sau cũng không thể nhắm lại…

Chuyện tình phát sinh kế tiếp, giống như những phán đoán chính xác của Long Ngọc Nhất vậy. Loại sự tình này, một khi phát sinh sẽ không còn khái niệm thời gian nữa. Một hồi chơi đùa, chính là cả nửa ngày.

Vầng thái dương đỏ rực kia, từ phía Đông chậm rãi dâng lên trên thiên không, sau đó lại chậm rãi leo lên, mãi cho đến khi lên thiên không trên đỉnh đầu. Dưới sự chiếu rọi ánh sáng của hắn, dưới chân Khởi Nguyên Chi Thụ đã héo rũ, bốn người giống như bốn pho thạch điêu vậy, đứng thẳng ở nơi đó cả ngàn vạn năm…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play