Bí mật của Thời Chi Chiến Giáp, hóa ra chính là ở chỗ này. Hiện tại xem ra, áp dụng cho việc du hành trong tinh không, cũng không phải là tác dụng lớn nhất của nó! Tác dụng lớn nhất của nó chính là nghịch chuyển thời gian, có thể trở lại quá khứ!
Bất cứ một thứ trang bị nghịch chuyển thời gian nào đó, cũng chỉ có thể đem thời gian nghịch chuyển trở về quá khứ, không thể nghịch chuyển đến tương lai. Bởi vì tương lai còn chưa có phát sinh, không thể nghịch chuyển. Cái lý luận này, Phó Thư Bảo từ lúc ở trong cái thế giới nguyên bản kia cũng đã nghiên cứu qua. Chỉ là, bất luận hắn nghiên cứu như thế nào, hay là các nhà khoa học nghiên cứu, cũng chỉ là thăm dò trên lý luận, căn bản là không hề thực hiện qua!
Giờ phút này, chuyện tình chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng, không ngờ lại chân thật phát sinh trên người của hắn! Sự cảm thụ của Phó Thư Bảo, căn bản không thể nào hình dung nổi.
Ngơ ngác đứng ngây người thật lâu, Phó Thư Bảo mới có thể tỉnh thần lại, sau đó bắt đầu thu thập các loại số liệu, quan sát hiện tượng mới. Đầu tiên, đó chính là Thời Chi Chiến Giáp. Hắn phát hiện, dưới trạng thái nghịch chuyển thời gian, hắn chính là tàng hình. Tác dụng trong suốt của Thời Chi Chiến Giáp liền được thể hiện trực tiếp, chiết xạ hết thảy các ánh sáng, che chắn hết thảy toàn bộ khí tức, linh năng của bản thân. Đổi một góc độ khác mà xem, thì hắn cơ hồ chỉ là một đầu u linh xuyên qua thời không, không bị bất cứ kẻ nào trên thế gian này phát hiện.
Phó Thư Bảo chậm rãi hướng về phía tảng đá mà đi tới. Trong những tiểu thuyết cùng với phim ảnh mà hắn từng xem qua, trong loại phim điện ảnh xuyên qua thời không, trở về quá khứ như thế này, các diễn viên không thể cùng với chính mình chạm mặt nhau, cũng không thể thay đổi bất cứ thứ gì. Nếu không, sẽ liền xuất hiện Hiệu ứng Cánh bướm khủng bố. Tình huống hiện tại, hắn cơ bản là phủ định thuyết pháp không thể cùng với chính mình gặp mặt. Tiếp theo hắn phải chứng thực chính là, có thể thay đổi cái gì hay không?
- Chỉ cần có thể thay đổi cái gì đó, về sau ta có thể dùng cái công năng này của Thời Chi Chiến Giáp, quay trở lại thời không trong quá khứ, đem một vài nhân vật nguy hiểm bóp chết từ trong nôi. Ha ha ha ha….
Trong lòng Phó Thư Bảo chính là suy nghĩ như vậy, vui vẻ vô cùng.
Khẽ nhẹ nhàng bước đi. Cước bộ của Phó Thư Bảo bên trên mặt đất cũng không phát ra bất cứ thanh âm gì, cũng không để lại bất cứ dấu vết gì. Trên thực tế, cho dù là hắn vận dụng lực lượng Hỗn Độn Lực Tam trọng cường đại nhất, giẫm mạnh lên trên mặt đất, trên mặt đất thậm chí ngay cả một chút tro bụi cũng không có bốc lên.
- Cái này… thật sự không thể thay đổi được cái gì sao?
Trong lòng vừa mới ôm ảo tưởng tuyệt vời, thời điểm phát hiện ra chỗ quỷ dị khi bước đi, ảo tưởng trong lòng Phó Thư Bảo đột nhiên tan vỡ.
Rất nhanh đi đến bên cạnh tảng đá, liền đứng ngay sau lưng của Long Ngọc Nhất, Phó Thư Bảo lẳng lặng quan sát ba người, trong đó có một người chính là bản thân hắn. Những lời mà Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị nói, những chuyện họ làm, được tái hiện hoàn toàn đầy đủ, không có chút thay đổi nào. Mà những gì hắn từng nói, từng làm, lại cũng không hề thay đổi. Toàn bộ quá trình này, giống như là đang chiếu lại một bộ phim điện ảnh vậy, những gì hắn nhìn thấy, đều là chuyện mà đạo diễn đã an bày trước.
- Như vậy xem ra, cái Thời Chi Chiến Giáp này tuy mặc vào có thể đi xuyên thời không, trở về quá khứ, nhưng mà cũng không có năng lực chiến đấu, cũng không có tác dụng thay đổi cái gì cả…
Nghĩ như vậy, Phó Thư Bảo đột nhiên ngồi xổm xuống, góc nhìn từ dưới nhìn lên, xuyên qua cái chân phấn ngọc, nhìn thẳng vào cái tiểu khố bảy màu của Long Ngọc Nhất, vừa cười vừa nói:
- Cái này thật ra cũng có chỗ tốt thực tế tương đối a! Về sau mặc bộ Thời Chi Chiến Giáp này, thoải mái trở lại quá khứ, muốn ngắm nhìn mỹ nữ nào thì ngắm mỹ nữ đó. Trên thế giới này, luận về việc rình coi, thì ai so với bản thân ta có được Thời Chi Chiến Giáp đây?
Một vị đại sư rình coi phong tư trác tuyệt, khí độ phi phàm lặng yên sinh ra.
Dùng tư thế từ dưới nhìn lên, nhìn lén cái tiểu khố của Long Ngọc Nhất, cái loại cảm giác này tuyệt đối là kích thích người khác phải chảy máu mũi. Ngồi xổm bên dưới hai chân của người ta, Phó Thư Bảo có thể quan sát dễ dàng hơn, với khoảng cách càng gần hơn, thậm chí hắn còn có thể hít thở được loại hương vị có chút đặc thù, có chút ẩm ướt độc đáo chỉ có thể có ở nơi này! Mùi hương nhàn nhạt, sự ẩm ướt nhàn nhạt, còn có hương vị đặc biệt tràn ngập vẻ nữ tính, hỗn tạp lại cùng một chỗ, giống như một thứ xuân dược cực mạnh vậy, khiến cho trong lòng cái gã nam nhân nào đó dâng lên sự xúc động muốn tự bạo. Cánh tay của hắn, cũng trong một khắc kia, không thể khống chế mà sờ tới một cái.
Cái động tác này, cũng có một cách xưng hô rất có thể diện: Vớt trăng dưới biển!
Một cái chụp tới này, bàn tay Phó Thư Bảo nhẹ nhàng sờ qua mảnh địa phương tinh tế non mềm ở giữa hai chân của Long Ngọc Nhất. Hắn có thể cảm giác được, xúc cảm vô cùng rõ ràng và chân thật, nhưng mà, cũng chỉ là cảm giác mà thôi. Tiểu khố của Long Ngọc Nhất ngay cả một chút ba động nhỏ cũng chẳng hề có.
- Ách! Cảm giác này, thật chân thật a! Đúng rồi! Cái này căn bản là chân thật mà, bởi vì chính mình là tồn tại chân chính a! Ta dùng tay vuốt ve Long Ngọc Nhất, thân thể của nàng chính là chân thật, cảm giác của ta tự nhiên cũng chính là chân thật. Chỉ có chút không hoàn mỹ chính là, không thể thay đổi cái gì cả, bằng không mà nói, hắc hắc…
Cảm giác muốn chảy máu mũi càng lúc càng mãnh liệt hơn. Bàn tay của Phó Thư Bảo tham lam sờ soạng không ngừng, thể nghiệm cảm giác chân thật đó. Hắn cũng biết, cái loại cảm giác này chính là thông qua Thời Chi Chiến Giáp mà truyền lại, mà Long Ngọc Nhất cũng sẽ không có bất cứ cảm giác gì cả, bởi vì, nàng ta căn bản là không biết sự tồn tại của Phó Thư Bảo.
Sau khi chơi đùa chán chê Long Ngọc Nhất, Phó Thư Bảo lại chuyển sang bên người Long Ngọc Nhị, hắn cũng sờ soạng không ngừng, thỏa mãn dục vọng tay chân. Sự hiểu biết của hắn đối với Thời Chi Chiến Giáp, cũng khiến cho cảm giác hưng phấn cùng say mê của hắn càng lúc càng nhiều hơn. Hắn phát hiện, sở dĩ hắn có loại cảm giác giống như chân thật này, mà Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị đang bị hắn vuốt ve kia lại không có, đó là bởi vì ở giữa hai người có một tầng chướng ngại không thể nào nghịch chuyển được, đó chính là thời gian.
Mặc vào Thời Chi Chiến Giáp, Phó Thư Bảo liền giống như là được thời gian bao trùm vậy. Thời gian, vốn dĩ không không thời khắc nào không có mặt. Bất cứ sự vật gì cũng đều đặt mình bên trong thời gian cả. Đổi lời khác mà nói, cũng chính là mỗi một người, mỗi một vật thể không thời khắc nào cũng không bị thời gian vuốt ve, nhưng mà, thời gian vuốt ve ngươi, ngươi có cảm giác gì hay không?
Nhưng mà thông qua Thời Chi Chiến Giáp, Phó Thư Bảo lại có thể có được cái cảm giác tuyệt vời thời gian vuốt ve thân thể kia, mà những người bị hắn vuốt ve, lại không có cách nào cảm giác được nó.
Cái này xem như là một cái phát hiện mới đi! Tuy rằng nguyên nhân cùng với quá trình phát hiện là phi thường xấu xa!
- Còn nữa, sự vuốt ve của thời gian này, đây chính là một cái đặc điểm, dùng để đối phó với những nữ nhân mà mình ngưỡng mộ kia mà nói, quả thật chính là tất sát khí! Chẳng qua là, công dụng đứng đắn mà nói, thật ra còn có thể lợi dụng đặc điểm Thời Chi Chiến Giáp đi xuyên qua thời không, quay trở lại một đoạn thời gian tương đối quan trọng nào đó, phá giải một chút bí mật hiện tại không thể phá giải, ví dụ như… Thời đại Khởi Nguyên!
Thỏa mãn xong dục vọng của tay chân, tâm tư của Phó Thư Bảo rốt cuộc cũng quay trở lại chuyện tình đứng đắn.
Lợi dụng Thời Chi Chiến Giáp xuyên qua thời không, quay trở lại thời đại đã sụp đổ kia. Những chuyện tình đã phát sinh trong quá khứ, những chuyện tình mà hiện tại không thể biết được, hiện tại có thể hoàn toàn tái hiện trước mặt hắn! Như vậy, bất cứ bí mật gì mà hắn muốn biết kia, chỉ cần tìm đúng thời gian là được!
- Từ từ… muốn về đến một giai đoạn thời gian nào đó trong quá khứ kia, ta như thế nào có thể xác định được?
Phó Thư Bảo nghĩ đến điểm ấy, nhất thời lâm vào trầm tư.
Hắn hồn nhiên không có phát giác, ba người bên trên tảng đá kia, bao gồm cả chính hắn, đang từng bước theo những chuyện tình đã trải qua mà phát triển. Đầu tiên là Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị giải trừ Thất Thải Thần Long Giáp, thể hiện ra vẻ đẹp mông lung, sau đó hắn là thả dây dài câu cá lớn này nọ, không có đụng đến thân thể người ta, khẳng khái đem Thiên Long Bí Luyện Thuật giao cho hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long, sau đó hắn đi đến bên cạnh đống lửa trại, nghiên cứu bốn kiện bảo vật còn lại…
Mọi chuyện tiếp tục diễn ra, mãi cho đến lúc hắn giải trừ Thần Long Chiến Giáp, đem Thời Chi Chiến Giáp mặc lên trên người…
Ầm!
Ngay khi thời gian chuyển dời đến khoảnh khắc khi Phó Thư Bảo khởi động Thời Chi Chiến Giáp, trước mắt hắn đột nhiên lóe lên một mảnh cường quang thủy văn, bên trong thời không giống như là có một sợi dây thừng đang kéo lấy cái cổ của hắn, mạnh mẽ đem hắn kéo ngược trở về.
Gợn sóng lóe lên, Phó Thư Bảo rõ ràng cảm giác được thân thể của mình quay trở về, nhưng mà ngay một khắc đó, trước mắt hắn tối sầm, ầm ầm ngã xuống trên mặt đất…
Quay trở lại quá khứ thời gian bao lâu, sau khi quay trở về hiện tại, sẽ mất đi tri giác bấy nhiêu thời gian…
Thời gian chính là công bằng, dùng bao nhiêu trong quá khứ, hiện tại phải trả lại bấy nhiêu.
Điểm này, chính là sau khi Phó Thư Bảo tỉnh lại mới phát hiện ra.
- Phó công tử! Phó công tử!
Thanh âm thanh thúy không ngừng vang lên bên tai. Phó Thư Bảo rốt cuộc cũng ung dung tỉnh dậy. Càng phát hiện nhiều thứ hơn, càng có nhiều lĩnh hội. Trong nháy mắt tỉnh dậy kia, nhận thức của hắn đối với Thời Chi Chiến Giáp cũng tăng vọt lên một độ cao mới. Hắn cũng phát hiện, càng hiểu biết sâu sắc hơn đối với Thời Chi Chiến Giáp, mối liên hệ giữa hắn cùng với nó cũng càng lúc càng mãnh liệt hơn nhiều. Đây chính là mối quan hệ có sự thăng cấp thường xuyên a!
- Hửm? Kỳ quái khó hiểu té xỉu, hỏi ngươi suốt nửa ngày cũng không nói lời nào, ngươi đã xảy ra chuyện gì rồi?
Tính cách của Long Ngọc Nhị lúc nào cũng luôn vội vàng xao động, điểm ấy cùng với Độc Âm Nhi có chút tương tự. Chẳng qua trên người nàng cũng có thứ độc đáo hơn, đó chính là loại khí chất cao quý của Thần Long Tộc.
Loại ngựa hoang giống như là Thất Thải Nữ Thần Long này, thuộc loại nữ nhân cực phẩm nhất. Nếu chinh phục mà nói, cái loại cảm giác thành tựu này là vô cùng lạ thường a!
- Không có gì! Vừa rồi, sau khi khởi động Thời Chi Chiến Giáp, liền kỳ quái khó hiểu té xỉu a!
Bộ dáng Phó Thư Bảo có chút suy nghĩ nói. Hắn cũng không định đem bí mật của Thời Chi Chiến Giáp nói lại cho hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long. Nếu là như vậy, sau này hắn cũng sẽ không thể nào quang minh chính đại quay trở về quá khứ tiếp tục chơi trò sờ loạn như vậy nữa.
- Thật sự là kỳ quái a! Chẳng lẽ ngươi không nhớ rõ ràng đã xảy ra chuyện gì hay sao?
Long Ngọc Nhất tò mò nói:
- Vừa rồi, sau khi ngươi mặc vào Thời Chi Chiến Giáp liền tiêu thất, sau đó lại xuất hiện, lại đột nhiên té xỉu, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì, ngươi một chút cũng không nhớ rõ hay sao?
Tiêu thất, đó là bởi vì trở về quá khứ. Té xỉu, đó chính là bởi vì hoàn trả lại những khoảng thời gian đã sử dụng trong quá khứ, đây chính là sự công bằng của thời gian, không thể thay đổi được. Phó Thư Bảo cũng không có cách nào giải thích được chuyện này, nhưng mà hắn cũng hiểu được, về sau nếu lại dùng đến Thời Chi Chiến Giáp nữa, nhất định phải chuẩn bị tốt từ trước. Bằng không một hồi trở về, lại choáng váng ngã xuống mặt đất, vừa lúc ở bên cạnh cường địch, chém cho vài đao, đó còn chơi đùa cái lông chim gì nữa?
- Ta… ta thật sự không nhớ rõ a!
Phó Thư Bảo lắc lắc đầu, làm ra một bộ dáng tinh thần hoảng hốt.
Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị có chút không tin nổi mà nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo, lại nhìn nhìn một chút Thời Chi Chiến Giáp trên người của hắn, một bộ dáng trong lòng ngươi khẳng định có quỷ. Chẳng qua, nhìn thấy Thời Chi Chiến Giáp, cũng liền nhìn thấy cái thứ đang nhất trụ kình thiên ở giữa hai chân của Phó Thư Bảo. Cái tiểu gia hỏa kia, cái khí thế kia, chính là loại khí thế gặp thấy ai xinh đẹp liền cắn cho một phát kia. Hai tỷ muội nhất thời thối lui, mắng chửi không ngừng.
Bầu không khí liền kỳ quái khó hiểu mà trở nên xấu hổ một trận.
Phó Thư Bảo bình tĩnh suy nghĩ trong chốc lát, trong lòng đột nhiên lại hiểu ra được đạo lý:
- Đúng rồi! Sở dĩ ta quay trở về đoạn thời gian hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long sắc dụ ta, đó chính là bởi vì lấy cái tảng đá kia làm vật tham chiếu, trong lòng cũng có ý nghĩ muốn quay trở về đoạn thời gian thưởng thức cùng với lĩnh hội cái loại cảm giác bị Long nữ sắc dụ kia… Bởi vì tất cả cái này mới quay trở về thời khắc kia! Nếu theo cái này mà xét, vậy thì nếu như ta muốn quay trở về thời đại có quan hệ với Thiên Long Bí Luyện Thuật, vậy thì cần phải lấy Thiên Long Bí Luyện Thuật làm vật tham chiếu!
Trong lòng nhất thời tỉnh ngộ, Phó Thư Bảo cũng đột nhiên từ trên mặt đất đứng thẳng người dậy, hướng về phía hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long, nói:
- Các ngươi tìm được Thiên Long Tinh ở địa phương nào rồi chưa?
Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long đồng dạng lắc đầu, lại đồng loạt nói:
- Chúng ta đi đâu mà tìm đây? Chúng ta còn trông cậy vào ngươi tìm giúp a!
Phó Thư Bảo cười nói:
- Ta đã nghĩ ra biện pháp giúp được chuyện này rồi! Chẳng qua cần các ngươi một phen cho ta mượn lại Thiên Long Bí Luyện Thuật một chút! Không biết có thể được không?
Long Ngọc Nhất nói:
- Cái này có cái gì là không được chứ? Thứ này là ngươi đưa cho chúng ta, nếu như ngươi muốn nuốt riêng, lúc trước cũng sẽ không lấy ra trả lại cho chúng ta rồi?
Đối với điểm này, Long Ngọc Nhất vẫn là tin được.
- Được rồi! Chẳng qua là ta có một điều kiện…
Long Ngọc Nhất nói:
- Chỉ cần tìm được Long mộ của Thiên Long Tinh, thì đó chính là ân nhân của tất cả Long Tộc chúng ta, đừng nói là một điều kiện, một trăm điều kiện, ta cũng đáp ứng!
Long Ngọc Nhị thông qua cảm ứng tâm linh, phát ra lời cảnh cáo khẩn cấp.
- Ách! Đúng rồi! Điều kiện của ngươi là điều kiện gì vậy?
Lời đã nói ra, Long Ngọc Nhất liền có chút cảnh giác, thế nhưng đã muộn.
- Ngươi đã đáp ứng sảng khoái như vậy rồi, ta cũng liền sảng khoái nói cho các ngươi biết. Nếu như ta tìm được Long mộ trên Thiên Long Tinh, hai người các ngươi… gả cho ta đi!
- Cái gì?
- A!
Cái cằm của hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long nhất thời rớt luôn xuống dưới chân của mình.
Tiếng cười của Phó Thư Bảo vang vọng khắp núi rừng. Cái loại cảm giác này, giống như là một gã ác thiếu nào đó, dùng điều kiện tịch thu đất cho thuê, ép buộc cô nàng thuê đất phải ủy thân cho hắn, hơn nữa, cô nàng thiếu nữ kia không thể không đáp ứng…
Chính là loại cảm giác đó…
Có thể gọi là thả dây dài câu cá lớn a…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT